Cô nằm trên lưng Đại Hôi, trong lòng thổn thức, cái chết luôn kề cận bên cô, hỏa hoạn, đói bụng, chết đuối, thú dữ, những cái này có thể lấy mạng cô một cách dễ dàng, nhưng mà…
Khương Bách Linh ôm chặt cổ Đại Hôi, lần nào cũng là nó cướp cô từ trong tay tử thần.
Trong khu rừng tối đen như mực, bên tai cô trừ tiếng gió ra thì chỉ còn tiếng bước chân hỗn loạn của nó, cô cởi đống quần áo ướt đẫm ra lâu rồi, bây giờ cả người run lẩy bẩy bọc trong một cái lá to.
Người là động vật có nhiệt độ cơ thể ổn định, khi nhiệt độ thân người thấp hơn 30℃ sẽ xuất hiện tình trạng giảm thị lực, khi nhiệt độ cơ thể dưới 25℃ là nhiệt độ chết.
Cô cúi thấp đầu, từ khe hở của sợi lông nhìn thấy đám cỏ thấp bé và đất vàng, không biến thành cánh rừng đen kịt, ngay cả việc tìm một cái hang động cũng là điều không thể.
Mình còn chưa xây nhà, mình còn chưa trải qua cuộc sống tốt đẹp, mình không muốn chết…
“Ngao ngao!” Đại Hôi chợt xoay người, người nằm trên lưng nó bỗng ngã xuống, dù có liếm có đẩy cô, cô cũng không có phản ứng, gió lạnh thổi vù vù, nhiệt độ của người kia đang ngày càng thấp.
Nó sốt ruột xoay vòng, sau đó dứt khoát há mồm ngậm cô lên rồi chạy như điên, đây là một cánh rừng rất gần với con sông, là vùng đất bằng cho nên nơi này có rất ít đồi núi, tìm được một cái hang động tránh gió rất khó.
Đại Hôi chạy ngược chạy xuôi, cảm giác người trong miệng không động đậy, mắt sói xanh lè tìm kiếm khắp nơi quanh đó, cuối cùng cũng tìm được một vị trí khá vừa lòng: Mấy cái rễ cây to đâm sâu xuống đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).