Đó là một con người?

Khương Bách Linh chắc chắn cô nhìn thấy màu da con người, không có lông như dê và hươu, đó là một cánh tay người.

“Hình như có người rơi xuống nước.” Cô lo lắng nhìn trái nhìn phải, nhưng dòng nước chảy xiết khiến cô không tài nào nhìn được dưới mặt nước, nếu đó là sự thật, vậy không phải nói thế giới này có xã hội văn minh loài người sao?

Như vậy có nghĩa là, cô có cơ hội trở lại cuộc sống bình thường? Khương Bách Linh càng nghĩ càng sốt ruột, nề hà Đại Hôi lại không quan tâm đến lời cô nói, kiên định bơi về phía bờ bên kia.

Cô không có cách nào để câu thông được với Đại Hôi, cũng không thể để nó mạo hiểm lặn xuống nước vì một người không rõ sống chết, nó tốt với cô như vậy, người là một mạng sống, mà Đại Hôi cũng là một mạng sống.

Trong lòng Khương Bách Linh đấu tranh nửa ngày, cuối cùng lựa chọn ôm chặt cổ nó, cô xuất thần nhìn sóng nước, nghĩ về cái bóng chợt loé dưới mặt nước lúc nãy.

Thật xin lỗi.

“Phì phì phì” Đại Hôi cố gắng bơi về phía trước, quần áo ướt sũng lạnh như băng dính sát vào người, cả người Khương Bách Linh lạnh lẽo, hai chân hoàn toàn tê cóng, chỉ còn lại bản năng nắm chặt lông Đại Hôi.

Càng bơi đến giữa sông, nước càng sâu. Cô ngồi trên lưng Đại Hôi, mà nước đã ngập đến ngực rồi, sức nổi và áp lực nước thời thời khắc khắc muốn kéo cô rời xa nó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play