Pháo Hôi Đạo Hệ Muội Muội

Chương 18 - Anh trai "Trời lạnh rồi, Vương gia phá sản thôi" (18)


1 năm

trướctiếp

Ý tưởng này của Phương Nam đã được giấu trong lòng từ lâu.    

Rốt cuộc bà ấy cũng là phụ nữ, cũng từng chờ mong có được tình yêu, ảo tưởng có một cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn. Chỉ là sau khi kết hôn còn chưa tới một tháng ảo tưởng này rất nhanh đã tan vỡ. Cũng không phải là mất đi cảm giác mới mẻ gì đó, Vương Gia Phái đối với bà ấy căn bản cũng không có cảm giác mới mẻ, nguyên nhân chỉ bởi vì bà ấy đã mang thai.    

Nhiệm vụ nối dõi tông đường của ông ta đã hoàn thành.    

Trong thời gian bà ấy mang thai, mỗi ngày Vương Gia Phái đều đi sớm về khuya thậm chí có đêm không về nhà, lúc trở về thì trên người cũng mang theo những mùi nước hoa khác nhau, thậm chí có đôi khi mùi trên người rất hỗn độn. Tuy rằng mùi vị rất nhạt, nhưng đối với một người được dạy dỗ theo tiêu chuẩn của tiểu thư khuê các như Phương Nam mà nói phân biệt mùi hương chỉ là kỹ năng cơ bản, bà ấy thậm chí còn có thể tự mình pha chế hương liệu.    

Vào thời điểm đó, bà ấy đã muốn ly dị.    

Nhưng lại bị những người bên cạnh thay phiên nhau khuyên can nên bà ấy chỉ có thể đem suy nghĩ trong đầu đè ở đáy lòng.    

Khi bà ấy mang thai nhà chồng coi bà ấy như châu như bảo, đem bà ấy coi như bảo bối nâng ở trong lòng bàn tay, bên phía nhà mẹ đẻ cũng thường xuyên đến nhà an ủi bà ấy phải có tâm trạng thoải mái, không cần để ý đến sự phong lưu của Vương Gia Phái mà nên nhanh chóng sinh ra một đứa con trai làm người thừa kế từ đó địa vị của bà ấy ở Vương gia sẽ được bảo đảm.    

Bà ấy chỉ có thể tiếp tục sống trong trạng thái tâm lý không tình nguyện và sinh ra Vương Hành.    

Vừa sinh con mà không có sữa.    

Khi bà ấy sinh ra đứa con trai có khả năng nối dõi tông đường nhà chồng đã mừng rỡ như điên, chuyện nuôi con liền không cần bà ấy quan tâm. Lúc mang thai không có sự chờ mong, sinh rồi lại không tự tay chăm sóc thế nên tình cảm tất nhiên không sâu đậm.    

Hơn nữa.    

Sau khi sinh Vương Hành, vợ chồng bọn họ cũng không có xảy ra quan hệ vợ chồng gì nữa, thậm chí sự tồn tại của Vương Nhĩ Ngọc còn là một sự cố khi Vương Gia Phái say rượu ép buộc phát sinh quan hệ nên bà ấy mới mang thai, Phương Nam đối với việc sinh đứa con thứ hai có tâm tình rất phức tạp. Bà ấy không muốn sinh, lại không thể nhẫn tâm đi phá thai.    

Cứ kéo dài liền sinh ra Vương Nhĩ Ngọc.    

Ban đầu Phương Nam thậm chí còn có tâm lý chán ghét hai anh em Vương Hành và Vương Nhĩ Ngọc, mỗi lần nhìn thấy bọn họ bà ấy đều cảm thấy tâm trạng phức tạp, bởi vì sau khi sinh ra bọn họ, bà ấy cũng không còn đường lui nữa.    

Đồng thời.    

Những lời nói an ủi dịu dàng của hai nhà đối với bà ấy trong thời gian mang thai cũng lập tức bị mất đi toàn bộ, tất cả bạn bè, nhà chồng, nhà mẹ đẻ lập tức thay đổi thái độ. Bọn họ nhao nhao kể lể, trách móc về bất hạnh của mình hoặc là chuyện phiền lòng của người bên cạnh, nói cái gì trong gia đình giàu sang quyền quý chuyện chồng đi ngoại tình đều là chuyện bình thường, thậm chí còn có trường hợp vợ hợp pháp bị tiểu tam tiểu tứ tìm tới nhà để khiêu khích, nguời vợ bị ép ly hôn để nhường vị trí cho tiểu tam.

Phương Nam lại một lần nữa bị khuyên phải chấp nhận.    

Bà ấy nghĩ như thế này.    

Trường hợp gả cho một kẻ nghèo ngay từ đầu có thể sẽ được trân trọng, đối xử một cách toàn tâm toàn ý, nhưng phải đánh cuộc vào nhân phẩm và lương tâm của anh ta ở tương lai, có thay đổi khi anh ta giàu có hay không. Có lẽ sẽ tiếp tục đối xử tốt với bà ấy, có lẽ tiểu nhân đắc chí muốn vứt bỏ người vợ đã chứng kiến lúc nghèo hèn nhất của anh ta. Còn nếu như lại gả cho một gia đình giàu có với điều kiện ngang nhau, không chừng đối phương lại là một Vương Gia Phái khác.    

Ít nhất ở Vương gia bà ấy đã có cỗ dựa vững chắc.  

Phương Nam khinh thường việc phải tự hạ mình xuống để nịnh nọt lấy lòng Vương Gia Phái, càng sẽ không không bao giờ làm thấp thân phận mình để đi nhằm vào người thứ ba. Lúc đó bà ấy cho rằng phương pháp duy nhất để bà ấy có thể sống đàng hoàng đó là duy trì niềm kiêu ngạo của một tiểu thư khuê các.

Cho đến tận bây giờ.    

Khi đứng dưới ống kính.    

Phương Nam nghe những lời khen ngợi chân thành của nhiếp ảnh gia khi thấy biểu hiện của bà ấy, trái tim tưởng như đã chết lại một lần nữa đập lên. Những giấc mơ vốn tưởng rằng vô vọng bây giờ đã được thực hiện. Cho dù chỉ được trải nghiệm lần này, không có về sau, thì một lần được sống với ước mơ của mình như vậy cũng làm cho bà ấy cảm thấy thỏa mãn, và đây chính là chứng cứ bà ấy đã đấu tranh thành công với vận mệnh của mình.    

Điều quan trọng nhất là.    

Con gái ủng hộ và giúp cho bà ấy thực hiện ước mơ làm cho trái tim lạnh giá của bà ấy cảm thấy một cảm giác ấm áp mà trước nay chưa từng có.    

Còn có sự thông cảm của con trai dành cho mình.    

Lần đầu tiên.    

Được trải nghiệm tình cảm gia đình là gì.    

Hôm nay Vương Hành cũng có mặt tại hiện trường, dù sao bản thân Đao Tỉ mặc dù rất bận rộn với công ty nghiên cứu của cô mà còn dành thời gian làm xưởng đồ chơi cho anh, người thụ hưởng thực tế như anh dù thế nào đi nữa cũng phải đi cùng đứng ở hiện trường.    

Phương Nam muốn ly hôn.    

Đao Tỉ muốn cho Vương thị phá sản.    

Vương Hành ngay lúc ấy ngơ ngác, một lúc sau chỉ có thể hỏi Đao Tỉ một câu: "Em gái, không có máy ATM, lợi nhuận kiếm được của xưởng đồ chơi có thể làm cho anh hưởng thụ cả đời không?" Cho tới bây giờ anh đều coi Vương thị như máy ATM khi cần thì rút tiền.    

Đao Tỉ trả lời: "Có thể." 

Vương Hành gật đầu: "À." 

Có tiền để chi tiêu, tất cả mọi thứ đều ok.    

Hiện tại anh có cảm giác vô cùng tin tưởng đối với những gì Đao Tỉ nói hay làm, còn tin tưởng cô hơn bản thân mình, em gái anh nói có thể kiếm tiền là có thể kiếm tiền.    

Sau khi nghĩ đến chuyện gì đó lại nói với Phương Nam: "Con đã trưởng thành." 

Anh vốn dĩ muốn nói rằng anh đã qua cái tuổi cần sự quan tâm của mẹ. 

Nói xong câu này cảm thấy không ổn lắm lại bổ sung, "Mẹ, sau khi mẹ ly hôn, nếu muốn có mùa xuân thứ hai, có thể cố gắng tìm cho con một người cha kế có tiền hay không, người mà có khả năng mua cho con xe thể thao." Có thể là nghĩ đến chuyện gì đó tốt đẹp, còn nhếch miệng cười ngây ngô.    

Phương Nam: "..."    

Thằng nhóc xui xẻo này!    

Chút cảm động vừa mới dâng lên đã biến mất hết.    



Tích tích tích.    

Triệu Tâm khi nghe được tiếng nhắc nhở của đồng hồ báo thức thì đứng dậy đi vào phòng bếp.    

Bà ta đang hầm một nồi canh dưỡng sinh.    

Nguyên liệu hầm canh là hàng tươi mà bà ta cố ý dùng một số tiền lớn để mua trực tiếp từ một thợ săn chuyên làm đồ thổ sản vùng núi. Bà ta mở nắp nồi ra, bên trong có một món đồ ăn kì quái, vớt đồ bên trong ra rồi bỏ vào máy xay sinh tố xay nhuyễn rồi mới cho vào nồi, lại bỏ nấm và sườn vào bên trong.    

Bước đầu tiên xử lý đồ ăn bằng máy xay sinh tố cũng không phải là một kỹ thuật nấu ăn đặc biệt.    

Mà đó là những thứ dùng để bồi bổ thận.    

Vương Gia Phái lại rất không thích mấy thứ này.    

Mặc dù hiệu quả rất tốt và có công dụng đại bổ, nhưng trong suy nghĩ, ông ta luôn luôn cảm thấy ăn cơ quan sinh dục của động vật rất ghê tởm. Còn nữa, ông ta cũng không ăn nguyên liệu nấu ăn là nội tạng hay tay chân động vật vì nghĩ đến trước khi nấu những thứ đó rất bẩn, tóm lại có rất nhiều tật xấu.    

Quá khó để phục vụ.    

Nhưng mà đối với đàn ông vừa qua tuổi trung niên mà nói chức năng của thận thực sự đã bắt đầu giảm xuống, nhưng ngang nhiên để cho một người đàn ông bổ thận rõ ràng chính là ghét bỏ ông ta không được, Triệu Tâm vì lợi ích của chính mình chỉ có thể biến đổi một số cách nấu mới để che dấu.  

Bà ta phải lấy lòng ông ta.    

Giới thiệu ở đây một chút, Triệu Tâm là một trong những tình nhân của Vương Gia Phái ở bên ngoài, cũng là mẹ của 2 đứa con riêng là Vương Hằng và Vương Du, đồng thời cũng là người duy nhất trong số rất nhiều người tình thành công sinh được con của Vương Gia Phái, thậm chí còn là hai đứa.    

"La la la~" 

Triệu Tâm vui vẻ ngâm nga bài hát, hôm nay là sinh nhật của con gái bà ta, vừa nghĩ đến Vương Gia Phái từ trước tới nay đều không quan tâm đến con trai con gái của vợ, nhưng lại quan tâm đến con gái của bà ta thì tâm trạng của bà ta ngay lập tức rất sung sướng, đắc ý. Lúc này trong tiềm thức, bà ta xem nhẹ việc bà ta cũng phải dùng rất nhiều thủ đoạn mới có thể có được sự quan tâm này của Vương Gia Phái.

May mắn lúc trước bà ta thông minh.    

Bà ta và Phương Nam đều mang thai cùng một lúc, khi ấy dưới tình huống vợ hợp pháp đang mang thai, Vương Gia Phái vốn dĩ muốn bà ta xử lý đứa bé, dù sao có đứa con ngoài giá thú cũng là một chuyện rất phiền toái.    

Triệu Tâm đoán ra được suy nghĩ của Vương Gia Phái.    

Ông ta kết hôn ở tuổi 22 là để nhanh chóng sinh ra đứa con nối dõi tông đường sau đó có thể ăn chơi thoải mái.    

Lúc ấy Triệu Tâm chính là lợi dụng tâm lý này của ông ta.    

Bà ta nói nếu như cái thai này Phương Nam sinh ra là một đứa con gái, hoặc sau này cũng sẽ sinh ra con gái hoặc cũng có trường hợp Phương Nam không sinh được con thì lúc đó gia đình hai bên cũng sẽ không cho ông ta tùy tiện ly hôn. Cái thai của bà ta có thể là cái thai dự phòng, thai của Phương Nam có sớm hơn bà ta vài tháng, bà ta lừa Vương Gia Phái nếu Phương Nam sinh con trai thì bà ta sẽ đi phá thai.    

Vương Gia Phái không thích tiểu thư như Phương Nam.    

Ghét bỏ bà ấy ở trên giường không đủ lả lơi, không thú vị còn từ chối phối hợp, cùng bà ấy tạo người thật sự vô cùng nghẹn khuất.    

Vì không muốn về sau phải phiền toái thêm nữa liền đồng ý.    

Chỉ là hy vọng của Triệu Tâm việc Phương Nam sinh con gái thất bại rồi.    

Đương nhiên bà ta cũng không muốn phá thai, bụng đã to như vậy, phá thai có khi sẽ làm tổn hại thân thể thậm chí có khả năng sẽ không thể sinh được nữa. Đứa con chính là lợi thế của bà ta, thật vất vả mới có thể mang thai bà ta sao nỡ phá bỏ, vì thế sau đó bà ta uống thuốc thúc dục sinh con mới để có thể sớm sinh ra Vương Hằng.    

Sinh đều đã sinh ra nên chỉ có thể nuôi.    

Về sau lại là có con gái.    

Con ngoài giá thú chỉ cần tồn tại, một đứa cũng không khác gì một trăm đứa.    

Ngoài ra.    

Cái tên của Vương Hằng thật ra cũng không phải Vương Gia Phái đối với anh ta có kì vọng cao, hy vọng anh ta kế thừa công ty, mà chỉ là Triệu Tâm dụ dỗ lấy tên đó ở trên giường. Cùng thế hệ với Vương Hành con trai được đặt tên là theo chữ Hành, Triệu Tâm lúc ấy có dụng ý khác nói không thể quang minh chính đại dùng tên theo thứ tự anh em, chỉ có thể dùng tên cùng âm với tên công ty để kỷ niệm một chút. Lúc ấy thần trí của Vương Gia Phái còn đắm chìm ở trong khoái cảm, đầu óc trống rỗng đến tên của con trai ruột thịt cũng quên, liền không do dự đồng ý.   

Suy nghĩ thu hồi.    

Triệu Tâm nhìn đồng hồ, tính thời gian cũng sắp đến giờ.

*Loảng xoảng.    

Triệu Tâm quay đầu lại nhìn phát hiện người đóng sầm cửa mà vào chính là con trai bà ta, nhíu mày: "A Hằng, giờ này con không ở công ty chăm chỉ đi làm lại chạy về nhà làm gì? Như vậy sẽ có ảnh hưởng không tốt, nếu ba con không hài lòng với con..."    

Vương Hằng nghe đến đây càng thêm tức giận.    

Anh ta giơ chân lên đá vào thùng rác trong phòng khách.    

Giọng nói đầy tức giận: "Đã không hài lòng rồi!" 

Vương Gia Phái nhiều lần cảnh cáo bọn họ tạm thời yên tĩnh không nên gây chuyện là điều dễ hiểu, dù sao trước mặt vợ hợp pháp để lộ chuyện ngoại tình có con riêng, không đủ khả năng cứng đối cứng thì cũng chỉ có thể tạm thời nhường nhịn. Nhưng làm cho anh ta cảm thấy thất vọng, buồn bã cùng với bất an chính là ánh mắt lạnh nhạt vô tình của Vương Gia Phái lúc cuối cùng khi nhìn cảnh cáo anh ta.    

Không cần nói rõ Vương Hằng cũng biết.    

Cái gì mà ba yêu con nhất, loại ý nghĩ mà Triệu Tâm dùng để tự thôi miên và ám chỉ này chỉ có khi còn bé anh ta sẽ tin tưởng, còn khi đã dần trưởng thành, ở chung lâu rồi liền nhận ra bản chất con người của Vương Gia Phái. Có xuất thân là đứa con ngoài giá thú khiến anh ta từ nhỏ đã học được cách đoán tâm lý người khác để từ đó cẩn thận lấy lòng, kỹ năng xem mặt đoán ý đã sớm nhuần nhuyễn hòa vào xương tủy.    

Vương Gia Phái có sự không hài lòng với anh ta.    

Bởi vì sự tồn tại của đứa con riêng là anh ta đã cản trở đến lợi ích của Vương Gia Phái.    

Vẻ mặt Triệu Tâm ngay lập tức thay đổi, vội vàng dò hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?!" 

Buổi sáng mọi chuyện vẫn tốt cơ mà!    

Trên đường từ công ty về nhà sự căm giận của Vương Hằng cũng đã giảm bớt, không sai biệt lắm đã bình tĩnh trở lại , vừa rồi cũng chỉ là phát tiết sự tức giận còn xót lại. Anh ta cũng biết hiện tại không phải lúc hành động theo cảm tính, ở nhà làm ầm ĩ ức hiếp người nhà cũng không thể làm cho Vương Gia Phái thay đổi quyết định. Bây giờ là thời khắc nguy cơ của một nhà ba người bọn họ, phải nhân lúc còn sớm dập tắt những mối nguy hiểm tiềm ẩn .    

Một phen giải thích.    

Triệu Tâm nhíu mày, lâm vào trầm tư.    

Thật lâu sau.    

Ánh mắt bà ta mang theo hung ác, giọng nói lạnh lùng: "Bây giờ thật sự là lúc bọn họ chết chúng ta sống." 

Phục vụ đối phương hơn 20 năm.    

Triệu Tâm quá hiểu Vương Gia Phái là người như thế nào.    

Trước khi để bản thân bị vứt bỏ ... 



Phía bên kia.    

Đao Tỉ nhướng mày: "Hẹn tôi có chuyện gì?" 

Lý Ninh Viễn hơi nâng cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Nếu cô đã kiên trì theo đuổi tôi nhiều năm như vậy, rất có thành ý, tôi đồng ý hẹn hò cùng với cô." Cả người từ trên xuống dưới đều tản ra hơi thở 'đây là vinh hạnh của cô, còn không nhanh chóng dập đầu cảm ơn'.    

Đao Tỉ: "..."    

Ha hả.    

Phiên bản nam chính chưa qua sự dạy dỗ của nữ chính, toàn thân đầy mùi tự kỉ không thể cứu chữa!    

Đao Tỉ vẫn giữ một nụ cười lịch sự.    

"Cũng không phải không thể, nếu như anh..."    

Cô chỉ xuống mặt đất.    

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp