Thẩm Lâm Hoan luôn luôn quá lạnh nhạt, gương mặt không biểu tình, mặc dù sốt cao 38 độ cũng có thể mặt không đổi sắc mà đối phó với người xung quanh, trang điểm nhẹ thì đúng là một chút cũng nhìn không ra.
Lục Nghiêu vô cớ cảm thấy giận dữ, cô là người câm hay sao mà phát sốt cũng không lên tiếng? Còn chạy khắp nơi làm gì, có chuyện gì gấp à? Là anh chết rồi nên cô muốn đến đưa tang?
Thẩm Lâm Hoan im lặng lùi về sau nửa bước, nhưng trước tiên lại thấy vết thương trên khóe miệng anh, tay hơi nâng lên rồi lại hạ xuống, hỏi anh: “Làm sao mà anh lại… đánh nhau với người khác?”
Anh nhìn qua không giống kiểu người bốc đồng như vậy.
Đến tuổi này rồi cũng khó bề tưởng tượng được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT