Editor: Hoài

Tô Linh Lang mím môi khuấy nồi nước canh đã được hầm đến mức chuyển sang màu trắng đục. Trước đây không lâu, dì Thường đã từng hỏi cô có biết nấu cơm hay không, cô nói mình chỉ biết nấu canh thôi. Có lẽ lúc đó dì Thường đã có suy nghĩ muốn đi tình nguyện rồi. Việc này khá là vất vả, mà dì Thường lại còn lớn tuổi như vậy. Nhìn những con người trong bộ đồ bảo hộ y tế màu trắng đang vất vả dưới lầu, thời tiết thì càng ngày càng nóng, bị bọc kín trong đó khó chịu đến nhường nào. Tô Linh Lang khẽ thở dài, sự chú ý của cô lại trở về với nồi canh.

Hồi còn nhỏ cô đã ham chơi chạy vào bếp trong lúc mẹ đang nấu cơm nên bị dầu bắn vào người. Kể từ khi đó, cô bắt đầu sợ phải chiên xào, phàm là những món ăn cần phải cho dầu vào trước cô đều không dám làm. Nhưng bởi vì cô rất thích ăn uống nên cô đã luyện tập ra một tay nghề nấu canh tuyệt vời.

Tô Linh Lang không thể thật sự mặc kệ Mạnh Thường Phong, song cô cũng không có khả năng lo lắng chu toàn. Vì vậy cô đã múc ra một bát canh giò heo ninh đậu nành, nghĩ đến hành động tồi tệ của anh ta hồi sáng, cô bèn múc một miếng thịt ra, suy đi nghĩ lại cảm thấy còn chưa hết giận, cô lại múc tất cả phần thịt còn lại ra. Bát canh chỉ còn mỗi canh và đậu nành, sau đó cô mới xới một bát cơm cho anh.

“Sếp ơi, ăn cơm nào!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play