Cuối cùng cũng đẩy một xe lăn đồ ăn vặt trở về, Tô Linh Lang lén lút hé cửa rồi thò đầu vào ngó nghiêng, không nhìn thấy dì Thường ở phòng khách mới thở phào nhẹ nhõm. Sau đó cô dùng tốc độ như sét đánh đẩy xe lăn vào trong phòng ngủ, chuyển hai lốc coca mà cô cảm thấy cả đời này cô sẽ không bao giờ uống hết ra khỏi xe.
Tô Linh Lang lau mồ hôi, nhanh chóng mang xe lăn trả lại. Lúc cô đẩy xe lăn ra ngoài, vừa hay bắt gặp Mạnh Thường Phong đang đứng rửa mặt. Anh liếc mắt nhìn cô, từng giọt nước dính trên mái tóc nhỏ giọt xuống chóp mũi rồi rơi xuống cằm, cuối cùng men theo yết hầu chảy vào trong quần áo. Ánh mắt Tô Linh Lang dõi theo hành trình của những giọt nước đó, nhịp tim bắt đầu đập nhanh hơn, hai tay đang đẩy xe lăn nắm chặt, mấy đầu ngón tay trở nên trắng bệch.
Thấy cô như vậy, Mạnh Thường Phong hơi nhướng mày, anh dùng tay lau đi nước trên mặt: “Vẻ mặt đó là sao, xe lăn hỏng rồi à? Vậy thì cô xong đời rồi đó, sau này cô phải ở cạnh phục dịch cho tôi”.
“Không, không, còn tốt chán.” Tô Linh Lang ho khan, nhanh chóng thu hồi ánh mắt của mình, đẩy xe lăn ra phía sau anh: “Ông chủ, tôi, tôi đi làm việc đây.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT