Tháng mười hai, một trận tuyết lớn bao phủ kinh thành, vừa mới sáng sớm đã ngọc vỡ ngổn ngang, đến giữa trưa gió mới ngừng lại, tuyết biến thành từng chùm lông ngỗng, dày đặc rơi xuống từ trên không trung.

Phó Đình Châu vội vàng trở về khi tuyết lớn nhất, quản gia nghe thấy tin báo lập tức vội vàng chạy ra khỏi Trấn Viễn Hầu phủ. Ông ta vừa mới ra ngoài đã nhìn thấy một sân ngựa, tất cả đều là những con ngựa béo tốt cao lớn, lúc này đang mất kiên nhẫn rũ bớt những bông tuyết trên bờm. Tuyết lớn bay lả tả, ngăn cản tầm mắt, căn bản không thể nhìn thấy rõ bóng người sau tuyết.

Nhưng quản gia chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra Phó Đình Châu. Hắn ta đang đứng bên cạnh một tuấn mã màu đen, sau khi dặn dò người trông coi ngựa mấy việc thì lập tức đưa dây cương cho gã sai vặt.

Quản gia nhìn thấy, không quan tâm đến tuyết lớn bên ngoài, nhanh chóng chạy xuống bậc thang: “Hầu gia, ngài đã trở lại! Hôm nay ngài vào kinh, sao không cho người đến thông báo trước để nô tài đi đến cửa thành nghênh đón ngài?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play