Nơi tra hỏi là Lục Hành chọn, sau khi hắn đi khỏi điện của Hoàng đế thì lập tức phái người đi tìm Vương Ngôn Khanh. Nhưng hắn rất xui xẻo đụng phải Phó Đình Châu và Trình Tri phủ, trên đường Lục Hành mới tạm thời thay đổi chủ ý, lặng lẽ nhắc nhở Vương Ngôn Khanh, để nàng đến trước bọn họ, trốn ở sau tấm bình phong trước.

Bây giờ đúng lúc là hoàng hôn, tia sáng lờ mờ, lại thêm căn phòng tiêu điều, lâu rồi không có người ở, giấu một người cũng không khó. Nhưng mà dù sao bên ngoài cũng có hai mệnh quan triều đình ngồi, trong đó bao gồm đối thủ cũ Phó Đình Châu, Vương Ngôn Khanh sợ kinh động hai người kia, hô hấp hay động tác đều hết sức nhẹ nhàng. Chịu quá nhiều hạn chế, nàng cũng không còn thời gian để quan sát biểu cảm.

Vương Ngôn Khanh lắc đầu thật nhẹ: “Cách quá xa, muội không nhìn rõ lắm, nhưng mà phản ứng của bọn họ không giống như từng được cố ý huấn luyện.”

Lục Hành cũng cảm thấy như vậy, hắn thẩm vấn vẫn luôn chú ý tay của hai người kia, khớp nối bàn tay của họ thô to, bàn tay thô ráp, ngón tay còn có vết rạn. Tập võ thì cũng có nốt chai, nhưng vị trí cầm đao và cầm nông cụ không giống nhau, nốt chai mọc ra cũng hoàn toàn khác biệt. Chỉ dựa vào bề ngoài thì nhìn không ra dấu vết ngụy trang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play