Chúng thần hành lễ, dựa theo phẩm cấp lui ra ngoài theo thứ tự. Chờ sau khi ra ngoài, Trần Dần nhìn Lục Hành, sắc mặt lập tức lạnh xuống, ánh mắt như đao. Trương Kính Cung, Lý Thời và các Các lão có quyền lực làm như không nhìn thấy. Trương Kính Cung như cười như không nói: “Lục chỉ huy sứ thật sự là nghé con mới sinh không sợ cọp, còn chưa nhìn thấy người cáo trạng đã lập tức nói trong vòng ba ngày sẽ phá án, thật sự làm cho lão phu mở rộng tầm mắt.”

Lục Hành cười cười với Trương Kính Cung, khiêm nhường nói: “Làm thủ phụ chê cười.”

Trương Kính Cung là người đọc sách, cho dù cười trên nỗi đau của người khác cũng trào phúng rất sĩ diện. Ở đằng sau, bọn người Lý Thời, Hạ Văn Cẩn, Nghiêm Duy chưa hẳn là đồng lòng với Trương Kính Cung, nhưng giờ phút này đều không hẹn mà cùng chắp hai tay vào nhau, ra vẻ không quan tâm.

Đây chính là triều Đại Minh, quan văn đấu với quan võ, trong quan võ thì Cẩm Y Vệ đấu cùng nhà huân quý, mà huân quý trong nội bộ Cẩm Y Vệ lại đấu với nhau. Quan văn cũng giống như thế, khác biệt về xuất thân, quê quán, thầy, đều có phe phái chính trị không giống nhau. Điều này sẽ làm các phe cánh trong triều mọc lên san sát, cạnh tranh đấu đá, thực tế muốn xử lý một chuyện thì sẽ không có nhiều người giúp ngươi, nhưng nhất định sẽ có rất nhiều người chờ soi mói lỗi sai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play