Một khi đã có mở đầu thì tất sẽ theo lẽ đó mà làm, nha hoàn nhanh chóng khai hết ra: “Là một kẻ lưu mạnh suốt ngày chơi bời lêu lỏng, ăn uống cá cược chơi gái, ỷ vào vẻ ngoài trắng trẻo mà thông đồng với không ít nữ nhân đàng hoàng. Nữ nhi trong sạch ở Bảo Định phủ đều vây quanh Phùng Lục, phần lớn là tiểu thư bị lời ngon tiếng ngọt của Phùng Lục lừa gạt nên mới theo hắn ta, còn đi vào trong nhà hẹn riêng…”

Các nha hoàn khác lén lút nhắc nhở, nha hoàn đang nói chuyện ý thức được mình vừa nói những từ không tốt, ngượng ngùng rũ mắt xuống. Những từ như hẹn riêng này, những nữ tử khuê các có nghe cũng không thể nghe, huống chi là nói ra. Sắc mặt bọn nha hoàn ửng đỏ, nhỏ giọng xôn xao. Vương Ngôn Khanh lại bình tĩnh như thường, sắc mặt trắng nõn như ngọc, không có một chút xấu hổ nào: “Trước kia Phùng Lục có qua lại với Lương gia không?”

Bọn nha hoàn nghe vậy thì cười khanh khách, nói: “Hắn ta là loại người gì chứ, trốn tránh các quan to còn không kịp, làm sao dám đến cửa Lương gia chứ?”

Loại lưu manh côn đồ này hiếp yếu sợ mạnh, nào dám trêu chọc nhà Cẩm Y Vệ. Vương Ngôn Khanh gật đầu, lại hỏi thời gian địa điểm ngày hôm đó, đều đúng với những gì Lương Phù giải thích. Vương Ngôn Khanh nhìn biểu cảm của Lương Phù là biết nàng ấy không có nói láo, nhưng bằng chứng cũng nên kiểm tra lại một lần mới có thể tin tưởng. Vương Ngôn Khanh kiểm tra xong tuyến thời gian của Lương Phù xong, chợt hỏi: “Ngày mười bảy đó, Lương phu nhân đang làm cái gì?”

Cái này rất nhiều người đều biết, bọn nha hoàn mồm năm miệng mười nói: “Phu nhân về nhà ngoại.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play