Hoàng Tam ngồi xổm ở đầu hẻm, vô cùng buồn chán mà đếm kiến dưới đất. Hắn ta nóng tới phiền lòng, theo bản năng mò bầu rượu bên hông, nhưng đừng nói rượu, ngay cả nước hắn ta cũng không có.
Hoàng Tam nghe tiếng rao hàng náo nhiệt bên ngoài hẻm, có phần muốn quay người bỏ đi, tìm quán rượu mà sảng khoái chè chén một trận, sau đó tới thanh lâu sung sướng. Nào giống như bây giờ, ở trong một hẻm nhỏ u ám ẩm ướt ũ rũ, nhàm chán chỉ có thể đếm kiến.
Lúc Hoàng Tam đang nói kháy thì gáy bỗng bị người ta vỗ vào. Cú này vừa mạnh vừa nhanh, suýt chút nữa Hoàng Tam đã ngã xuống đất. Hắn ta bò dậy, đang định quay đầu mắng to, lúc nhìn thấy gương mặt người tới thì bỗng nhiên ngừng lại, đổi thành ý cười nịnh nọt: "Dư đại nhân, sao ngài lại tới đây?"
Dư Hiểu liếc trạch viện đóng chặt cửa gỗ phía trước, kéo Hoàng Tam ra sau cây, hỏi: "Gần đây nhà bọn họ có gì khác lạ không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT