Trước kia Vương Ngôn Khanh chưa từng chăm trẻ con, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đen láy ướt át của Đại công chúa, lòng nàng chợt nảy sinh sự dịu dàng. Vương Ngôn Khanh nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Đại công chúa rồi hỏi: “Ta có thể xem Đại công chúa không?”

Bà vú nào dám nói không, bèn nhanh chóng đặt Đại công chúa vào cái nôi trên giường, còn mình thì vội vàng lui xuống.

Vương Ngôn Khanh nhìn thấy hành động của bà vú nhưng cũng không cho đó là ngỗ ngược. Nàng đã quen với ánh mắt kiểu này rồi, mấy ngày nay nàng thường dẫn người của Tây Xưởng và Cẩm Y Vệ đi hậu cung hỏi chuyện, người trong cung đều biết rằng nàng đang âm thầm điều tra đồng bọn của Dương Kim Anh. Các cung nhân nơm nớp lo sợ, gặp Vương Ngôn Khanh còn sợ hơn cả việc trông thấy Tu La.

Bị Tây Xưởng và Cẩm Y Vệ để mắt tới thì dù sao cũng chỉ có khâu nghiêm hình tra tấn. Còn nếu bị Vương Ngôn Khanh để mắt đến thì có lẽ đã bị phán là phản nghịch trong lúc không hề hay biết rồi. Vương Ngôn Khanh nắm giữ thuật đọc tâm nên căn bản không cần chứng cứ, chỉ cần nàng nói rằng bọn họ đang nói dối thì những cung nữ thái giám đó phải làm thế nào mới chứng minh được mình không nói dối đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play