Sáng sớm hôm sau, Lục Hành tự mình tới đón Vương Ngôn Khanh sau đó đi về phía Tử Cấm Thành.
Trên đường Lục Hành vẫn lấy cớ bị thương để ngồi xe bỏ ngựa theo thường lệ, cũng không biết trước kia bắt giữ giặc Oa hắn hành động như thế nào nữa. Bánh xe ngựa lộc cộc đi về phía trước, nhân khoảng thời gian trống này Lục Hành nói với Vương Ngôn Khanh về ý tưởng điều tra ngày hôm nay.
“Bắt đầu từ Dương Kim Anh trước, tra xem trong khoảng thời gian này nàng ta qua lại với ai, một bên điều tra người còn một bên điều tra vật. Đặc biệt là chú ý đến vật phẩm quý giá trong phòng nàng ta, vàng bạc châu báu, quần áo trang sức và kể cả những món đồ chơi nhỏ không thuộc về cung thành cũng phải điều tra hết. Cẩm y vệ trong cung không tiện lục lọi cũng không tiện hỏi nên chỉ có thể dựa vào muội. Ta đã mời người bên Đông Tây Xưởng rồi, việc hỏi chuyện muội tự sắp xếp còn những việc lục đồ tốn sức thì để bọn họ giúp muội.”
Vương Ngôn Khanh hơi ngạc nhiên rồi lại chợt cảm thấy đây là chuyện Lục Hành có thể làm được: “Ngươi còn gọi cả Đông Xưởng, Tây Xưởng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT