Editor: Calantha team
Tên truyện: Ta làm đầu bếp ở Quốc Tử Giám
Tác giả: Đông Nhiêu
Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, mỹ thực, xuyên qua, kiếp trước kiếp này, 1vs1, thị giác nữ chủ.
Văn án:
Ngày nọ, nhà ăn Quốc Tử Giám mang danh “Heo cũng không muốn đến ăn”, nhận một đầu bếp nhỏ nhắn xinh đẹp.
Mấy tên học trò nhìn trộm đỏ mặt tỏ vẻ: Dáng vẻ lớn lên như vậy nhất định là không biết nấu cơm, về sau tuyệt đối sẽ không đến đây ăn!
*
Lận Hà tin tưởng nhất định mỹ thực có thể chữa lành mọi thứ.
Không thể nhớ bài đọc thuộc lòng? —— Nhất định là do đói đến mức thiếu máu lên não rồi, nhanh đến đây ăn một chén canh bổ não đi!
Làm bài thi không tốt sao? —— Hơn một nửa nguyên do chắc là không đủ dinh dưỡng dẫn đến trí nhớ kém rồi, nồi lẩu cùng thịt xiên que nướng rất thơm, rau dưa thịt thà đầy đủ chất đạm đầy đủ dưỡng chất!
Học bài ban ngày cảm thấy buồn ngủ? —— Vậy thì đến đây làm một chén bún ốc đậu hủ thúi và bánh sầu riêng ngàn tầng xem, bảo đảm “Thuốc đến bệnh hết”, tinh thần tỉnh táo!
Dần dần, “Heo cũng không muốn đến ăn” biến thành “Thần tiên khó cầu”, nhà ăn của Quốc Tử Giám càng lúc càng chật chội.
Trên thì có những đệ tử học thành tài, dưới có tiểu đệ tử học vỡ lòng, còn có cả gia trưởng của các môn đệ, tất cả đều đổi ý muốn ăn nhiều hơn.
Ngay cả một vị nổi tiếng hà khắc với danh “Cực kì khắc nghiệt” nào đó của Quốc Tử Giám cũng thường xuyên ghé đến, không chỉ có vị trí chuyên riêng, nghe bảo rằng buổi đêm còn đi theo tiểu đầu bếp về nhà ăn khuya nữa!
Đối mặt với chuyện này, Lận Hà sờ vào túi tiền nhỏ ngày càng ngày phồng to ra, vô tội chớp chớp mắt: Quan hệ giữa hai bọn ta thật sự rất thuần khiết.
Vở kịch nhỏ:
Lục Sử Ngu là một người có gương mặt tuấn tú, nhưng bản tính lại khắt khe vô cùng.
Một ngày nọ nương tử nhà mình hưu mộc*, những bằng hữu từ nơi khác hồi kinh, tới cửa quấy rầy, Lận Hà rất vui vẻ, làm cho mọi người một bữa đại tiệc.
*Nghỉ ngơi và tắm rửa. Vào thời cổ đại, các quan chức được nghỉ ngơi năm hoặc mười ngày một lần.
Rượu cơm no say, trên bàn ăn lại không thấy bóng dáng của chủ nhà đâu, cho đến lúc nói lời cáo biệt, Lục Sử Ngu mới bước ra từ phòng sau: “Nội nhân* tửu lượng thấp kém, để tại hạ tiễn chư vị, hy vọng sau này vài buổi tối đừng đến đây, không hợp lễ nghĩa.”
*nội nhân (内人) một cách để xưng vợ mình với người ngoài.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, có một người mở miệng: “Lục huynh, sao mặt của ngươi lại sưng lên vậy hả?”
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lận Hà, Lục Sử Ngu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Tóm tắt bằng một câu: Cái lẩu thịt nướng mâm gà lớn.
Lập ý: Chỉ có tình yêu và mỹ thực là không thể phụ lòng.