Thể loại: Chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng, mất trí nhớ, linh dị thần quái, HE Vai chính: Văn Vũ, Ứng Thần (Sẽ chậm rãi nhớ tới kiếp trước thụ × truy thê một ngàn năm thượng cổ thần ma công.)
Lập ý: Đối mặt nghịch cảnh có thể lấy thái độ bất khuất kiên trì tìm kiếm đột phá, cuối cùng mới có thể đạt được thành công. Nếu có chí nhất định thành.
Văn án
Sau hôm Văn Vũ tròn mười tám tuổi, cậu có một giấc mộng lạ kì
Cậu thấy mình bị trói chặt tứ chi, cả người nằm trên một đàn tế bằng đá, chung quanh tăm tối, u ám, ghê rợn.
Cậu mơ hồ cảm giác đang có gì đó tiến lại gần, một bóng đen, không rõ hình dạng...
Cậu tỉnh lại.
Sau đó, liên tục xuất hiện những sự việc kì quáiĐầu tiên là trong tài khoản của cậu có thêm một khoản tiền lớn, số tiền nhiều đến mức khiến cậu hoài nghi năng lực đếm của mình.
Sau đó, tên côn đồ bắt nạt cậu bị ai đó đánh nhập viện, từ nay về sau thấy cậu giống như gặp quỷ liền bỏ chạy, thân thích nhận nuôi cậu đột nhiên bắt đầu nhiệt tình quan tâm.
Sau đó, không biết từ khi nào cậu đã có một giấy chứng nhận bất động sản, danh nghĩa là của mình, địa chỉ là khu biệt thự giàu có nổi tiếng ở thành phố S.
Đêm sau khi chuyển nhà, ở trong phòng lớn, cậu đột nhiên bị dây thừng vô hình trói tay chân, ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo. Cậu thấy một bóng đen đi về phía cậu từng bước.
Giống như giấc mơ đêm đó.
Chẳng qua, lần này cậu rõ ràng nhìn thấy hình dáng bóng đen, là một vị nam nhân cực độ anh tuấn lại cực độ u ám.
~
Ứng Thần nhập ma, rơi vào nhân gian. Nhân loại kính sợ hắn, vì cầu bình an dâng cho hắn một thiếu niên làm vật tế.
Thân thể thiếu niên nhỏ gầy, tay chân yếu ớt. Hắn không đành lòng ăn, liền đặt ở bên người nuôi dưỡng.
Thiếu niên cần cù miệng ngọt, luôn cùng hắn nói chuyện phiếm kể chuyện xưa, vì hắn quản lý đại điện. Mang lại cho hắn ký ức sống động trong cuộc đời cô đơn hàng ngàn năm.
Ứng Thần nghĩ: Cho dù là mất đi một nửa tuổi thọ, hắn cũng muốn cùng thiếu niên ở cùng một chỗ.
Chỉ là, có một ngày, thiếu niên trốn thoát. Trong đại điện trống trải lại còn lại một mình hắn.
Tôi đối xử tốt với em như vậy, sao em lại trốn đi?
Sẽ chậm rãi nhớ tới kiếp trước thụ × truy thê một ngàn năm thượng cổ thần ma công.