Tuy số điện thoại này chỉ từng gọi cho cô một lần, nhưng Hứa Tịnh Nhi vẫn lưu lại, nên khi nhìn thấy cô rất kinh ngạc.

Cấp trên đại nhân hầu như chỉ liên lạc với cô qua email, nếu không sẽ bảo Kiều Sở liên lạc với cô, trừ lần trước cô thắng kiện được phóng thích, để tỏ ý xin lỗi anh ta đã đích thân gọi một cuộc, không ngờ bây giờ lại gọi cho cô nữa.

Sắc mặt Hứa Tịnh Nhi trở nên nghiêm túc, ngón tay trượt trên màn hình, sau đó kề vào tai: “Chào anh, cấp trên đại… anh Zoe”.

Trong email gọi là cấp trên đại nhân, nhưng dù sao đó cũng là chữ viết, tùy ý một chút cũng không vấn đề gì, nhưng lúc gọi điện thoại cô vẫn nên tỏ ý tôn trọng thì hơn.

Dường như đã quen với cách xưng hô nghịch ngợm của cô, lúc này nghe thấy cô gọi anh Zoe một cách nghiêm túc, người ở bên kia khựng lại mấy giây mới chậm rãi lên tiếng: “Kiều Sở nói cô đã chuyển đến, có hài lòng không?”.

Chung cư cao cấp, nằm ở trung tâm thành phố, trang trí tao nhã, rộng rãi sáng sủa, sao Hứa Tịnh Nhi có thể nói là không hài lòng chứ, vội vàng đáp: “Chỗ ở rất tốt, tôi rất hài lòng, nhưng…”

Cô còn chưa nói xong, anh Zoe lại nói: “Cô hài lòng là tốt, nếu cô còn cần gì cứ nói với Kiều Sở, cậu ấy sẽ hoàn thành”.

“Tôi không cần gì nữa cả, anh Zoe, anh đã giúp tôi giải quyết rất nhiều chuyện, tôi thực sự rất cảm ơn anh”.

“Không cần cảm ơn, cô làm việc cho tôi, tôi là sếp, đương nhiên phải giải quyết những việc vặt khác cho cô, như vậy cô mới có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào nhiệm vụ”.

Lúc nào cấp trên đại nhân cũng suy nghĩ chu đáo cho nhân viên, đây cũng chính là nguyên nhân tạp chí Z quy tụ nhiều phóng viên tài năng, cho dù các tờ báo đối đầu đưa ra giá cao để cướp người, thì mọi người vẫn dửng dưng.

“Anh Zoe, anh thực sự là một vị sếp rất tốt”, Hứa Tịnh Nhi cảm thán từ tận đáy lòng.



Hứa Tịnh Nhi khen ngợi đã nhiều, nên anh Zoe cũng lấy làm bình thường, chỉ bình thản nói: “Nếu đã vậy thì tôi rất mong chờ bài báo mang tính bùng nổ mà cô viết cho chi nhánh”.

Hứa Tịnh Nhi lập tức vỗ ngực đảm bảo: “Anh Zoe, anh yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết sức”.

“Được, tạm biệt”.

Tạm biệt…

Một giây trước khi anh Zoe tắt điện thoại, Hứa Tịnh Nhi mới sực nhớ ra vừa nãy cô bị cấp trên đại nhân xoay như chong chóng, còn chưa kịp nói đến chuyện chính.

“Anh Zoe, khoan đã”, Hứa Tịnh Nhi vội vã kêu lên.

Bên kia điện thoại yên lặng một lát, hình như cấp trên đại nhân tạm thời dừng hành động tắt máy, nửa giây sau, giọng nói tao nhã lại vang lên: “Còn chuyện gì sao?”.

Hứa Tịnh Nhi khẽ cắn môi dưới, nói ngắn gọn: “Anh Zoe, tôi muốn hỏi một chút, chỗ ở mới mà anh bảo Kiều Sở sắp xếp cho tôi… hình như không phải là căn hộ mới tìm được đúng không? Tôi thấy ở đây được quét dọn rất sạch sẽ, hơn nữa trang hoàng rất sang trọng. Thực ra tìm bừa cho tôi một chỗ ở là được rồi, căn hộ này… nói thật là tôi cảm thấy hơi áp lực khi ở đây”.

Anh Zoe thẳng thắn thừa nhận: “Căn hộ này quả thực không phải mới được tìm, mà là nơi tôi ở lúc còn nhỏ, nhưng đã bỏ không mười mấy năm, chỉ có người giữ gìn và quét dọn định kỳ. Tôi sắp xếp cho cô ở đây là vì tòa soạn báo chi nhánh sẽ được đặt ở khu thương mại gần đó, khá thuận tiện, nên cô không cần có áp lực tâm lý gì đâu, cứ yên tâm ở đi”.

Quả nhiên đúng như dự liệu của cô… Đây là nơi ở trước kia của anh Zoe…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play