Editor : Ethereal
Lục Tu Viễn dẫn theo thư ký Dương và những người khác vào công ty W&Y, nhân viên quầy lễ tân bất ngờ nhìn người đàn ông thân hình cao lớn, khí chất xuất chúng từ bên ngoài đi vào, tức thì ánh mắt đều chăm chú, không chớp mắt nhìn chằm chằm Lục Tu Viễn, trong lòng nhịn không được cảm thán, thật quá đẹp trai, so với nam minh tinh XX nổi tiếng đình đám dạo trước còn đẹp trai hơn, mức độ đẹp trai này có thể so với ảnh đế Hạ Vân Tường, ba trăm sáu mươi độ không góc chết, thật sự quá mê người.
Thư ký Dương nhìn ra được vẻ mặt mê trai đẹp của nhân viên quầy lễ tân, lập tức đi lên, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, mặt không chút thay đổi nói: "Tổng giám đốc La đâu?"
"La. . . . . . Tổng giám đốc La ở trên lầu." Hai ngày nay có rất nhiều người đến tìm tổng giám đốc La vì chuyện người mẫu đại diện cho hãng mỹ phẩm và đồ trang điểm, nhân viên lễ tân vì phải ứng phó với những người đó nên cảm thấy rất phiền phức, đột nhiên lại bị người ta cắt ngang làm mất hứng, vốn muốn đáp qua loa lấy lệ như trước, nhưng khi ngước mắt lên lại thấy thư ký Dương, người trước đây thường theo bên người Chủ tịch Doãn Chính Dương của tập đoàn Doãn thị.
Sau khi nhận ra thư ký Dương là ai, nhân viên lễ tân lập tức thay đổi thái độ, khuôn mặt ưa nhìn lộ ra nụ cười lấy lòng thương hiệu của mình, nói: "Thư ký Dương xin chờ một chút, tôi sẽ gọi điện thoại cho tổng giám đốc La ngay."
Thư ký Dương ừ một tiếng, khuôn mặt bình tĩnh gật đầu.
Khi nhân viên lễ tân nhấc điện thoại gọi cho tổng giám đốc La ở trên lầu thì ông ta đang ở trong văn phòng xem tài liệu về thông tin của những người ứng tuyển vị trí người mẫu đại diện, các ngôi sao nữ này đều xinh đẹp như hoa, trẻ trung mỹ lệ, có một phần là những bông hoa đã nổi tiếng, cũng có một phần là người mới tố chất không tồi.
Bàn làm việc vang lên tiếng điện thoại, tổng giám đốc La nhấc máy, nghe nhân viên lễ tân nói: "La tổng, thư ký Dương từ trụ sở chính đến.”
Vừa nghe thư ký Dương tới, trong lòng tổng giám đốc La lập tức thấp thỏm, không khỏi nhớ tới tin tức vài ngày trước, tổng tài tập đoàn Doãn thị tuyên bố đem tất cả sản nghiệp của mình giao cho con trai duy nhất toàn quyền quyết định quản lý, nên hiện tại thư ký Dương sẽ theo bên người tổng tài mới, đột nhiên anh ta lại đến công ty W&Y, đồng nghĩa với việc tổng tài mới cũng đến.
Tổng giám đốc La vội vàng đứng dậy khỏi bàn làm việc, nói với nhân viên lễ tân qua điện thoại: "Tôi lập tức xuống liền." Nói xong cúp điện thoại rồi vội vàng chạy ra khỏi văn phòng.
Đi thang máy xuống lầu, cửa thang máy vừa mở ra, tổng giám đốc La gấp gáp bước ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy thư ký Dương đang cung kính đứng bên cạnh một người đàn ông có thân hình cao ngất, khuôn mặt anh tuấn oai phong, người đàn ông này trông vô cùng giống Doãn Chính Dương lúc còn trẻ, người này chắc chắn là tổng tài mới nhậm chức của tập đoàn, tổng giám đốc La chạy nhanh tới nỗi ba bước cũng thành hai bước tới chào hỏi Lục Tu Viễn.
"Tổng tài, ngài tới thị sát công ty W&Y sao, tôi thật sự vô cùng kích động." Trong lòng tổng giám đốc La thấp thỏm không yên, không biết tính cách vị tổng tài mới này như thế nào, có cảm thấy ông sơ suất khi đón tiếp không.
"Không có gì, tôi chỉ tình cờ ghé ngang qua, vào xem một lát thôi." Lục Tu Viễn thản nhiên liếc mắt đánh giá tổng giám đốc La, gật đầu nói: "Ông dẫn tôi đi dạo một vòng là được."
Công ty W&Y là công ty con của tập đoàn Doãn thị, chuyên phụ trách sản xuất và phân phối mỹ phẩm, chủ yếu sản xuất đồ trang điểm, mỹ phẩm chăm sóc da, thành lập đã được mười năm đến nay vẫn luôn dốc sức nghiên cứu và phát triển mỹ phẩm chăm sóc da và đồ trang điểm dành cho phái nữ, đã tung ra nhiều sản phẩm kinh điển, được rất nhiều phụ nữ yêu thích và tin dùng, mỗi năm xếp hạng sản phẩm đồ trang điểm và mỹ phẩm chăm sóc da trong nước luôn đứng trong top ba, doanh số hằng năm vẫn luôn tăng trưởng trên 15%, phát triển rất tốt.
Tổng giám đốc La vừa dẫn Lục Tu Viễn tham quan, vừa báo cáo tình hình phát triển của công ty W&Y, là người đã làm việc tại công ty W&Y mười năm, tổng giám đốc La rất tự hào với thành tích mình đạt được.
"Tổng giám đốc La làm việc không tồi, sau này tiếp tục cố gắng, hy vọng quý tiếp theo lượng tiêu thụ sẽ tiến thêm một bậc." Lục Tu Viễn nghe xong lời giới thiệu và báo cáo của tổng giám đốc La nói.
"Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng." Tổng giám đốc La xúc động vô cùng, Lục Tu Viễn hài lòng về ông, khí huyết trong người ông dâng lên, cảm thấy tinh thần hăng hái lên cao, làm tốt thì tiền thưởng cuối năm gấp bội không còn là chuyện trong mơ nữa.
Lục Tu Viễn gật đầu cười với tổng giám đốc La, xoay người tiếp tục đi về phía trước, làm như không có việc vừa đi vừa hỏi tổng giám đốc La: "Nghe nói công ty W&Y đang lựa chọn người mẫu đại diện hãng mỹ phẩm mới cho quý tới, đã chọn được ứng viên nào thích hợp chưa?"
Tổng giám đốc La vội vàng nói: "Vẫn đang tuyển, mỗi ngày đều nhận được rất nhiều hồ sơ ứng tuyển, có một phần là những ngôi sao đã nổi tiếng, cũng có người mới debut, chẳng qua công ty chúng ta từ trước cho tới nay chọn lựa người đại diện đều phải kiểm tra kỹ lưỡng mọi mặt, sẽ lựa chọn được ứng viên ưu tú nhất, thích hợp nhất để làm người đại diện."
Có thể trở thành người đại diện phát ngôn cho công ty W&Y, dù chỉ có thể là người mẫu đại diện cho một sản phẩm, thì với danh tiếng của công ty W&Y cùng lượng tiêu thụ, cho dù là một người vô danh tiểu tốt, chỉ cần dựa vào việc mỗi ngày đều thường xuyên xuất hiện trên quảng cáo TV, cũng có thể làm cho người ta nâng cao độ nổi tiếng, về sau còn có thể phát triển hơn nữa.
Lục Tu Viễn đã hiểu rõ tình hình, nói với tổng giám đốc La: "Tôi muốn kiểm tra tình hình phỏng vấn, nhưng để tránh làm phiền mọi người, nên tôi không muốn vào hội trường buổi phỏng vấn, mà sẽ vào phòng giám sát."
Lục Tu Viễn muốn tới phòng giám sát xem phỏng vấn, tổng giám đốc La làm sao dám có ý kiến, dĩ nhiên Lục Tu Viễn nói cái gì chính là cái đó, ông đi phía trước dẫn đường, đưa Lục Tu Viễn tới phòng giám sát.
. . . . . .
Thẩm An An cùng với Từ Hiểu Lộ tới bên ngoài sảnh hội trường phỏng vấn, làm thủ tục đăng ký với nhân viên, sau đó nhân viên đưa cho cô thẻ báo danh.
"Số báo danh 18, không tệ nha." Thẩm An An cười tươi giơ thẻ báo danh trong tay cho Từ Hiểu Lộ xem, 18 chính là "Phải phát", nói không chừng cô thật sự “phát” đó.
Bên cạnh là khu nghỉ ngơi có mấy nữ ngôi sao xinh đẹp trang điểm lòe loẹt đang ngồi chờ, do có quen biết từ trước nên họ đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, còn vài người thì cúi đầu xem điện thoại, Thẩm An An nhìn quanh, rồi đi lại một chỗ còn trống ngồi xuống.
"Chị là Thẩm An An ạ?" Một cô gái ngồi bên cạnh Thẩm An An nhận ra cô, khuôn mặt trái xoan lộ ra nụ cười thân thiện, nhìn Thẩm An An bằng đôi mắt to tròn sáng lấp lánh, hơi kích động.
"Em rất thích chị, em là fan của chị đó." La Nguyệt cười tủm tỉm nói.
Thẩm An An rất bất ngờ vì có thể gặp được người hâm mộ mình tại đây, cô ra mắt không bao lâu, cũng chưa có tác phẩm đầu tay, chỉ có chút chuyện ngoài lề, đó chính là trong buổi ra mắt đoàn làm phim, ngày đó lượt tìm kiếm cô tăng vọt vì #Đôi chân cực phẩm của Thẩm An An# làm cho cô thu được một lượng lớn người hâm mộ.
"Cám ơn em đã thích chị." Thẩm An An mỉm cười đáp lại.
"Cho em xin chữ ký được không?" Đôi mắt La Nguyệt lấp lánh hy vọng.
Thái độ cô bé chân thành, sự yêu thích trong mắt không phải giả bộ, ấn tượng của Thẩm An An đối với cô bé không tồi, gật đầu nói: "Được chứ."
"A, thật tuyệt." La Nguyệt nhảy lên hoan hô một cách vui vẻ, cười híp mắt: "Em rất thích chị."
Cô bé rất vui nên giọng nói hơi lớn một chút, không may chọc tới một người phụ nữ trang điểm đậm ngồi bên cạnh.
Người phụ nữ kia vẻ mặt khó chịu, nheo mắt liếc hai người một cái sắc lẻm, khinh thường nói: "Ầm ĩ cái gì vậy, có thể giữ im lặng một chút được không? Fan cuồng cũng theo tới nơi này sao, một diễn viên tuyến 18 có gì tốt mà hâm mộ?"
Người đang nói chuyện tên là Lâm Tiểu Huyên, cô ta ra mắt lần đầu bằng bộ phim thể loại thanh xuân vườn trường “Lão sư Grass sống trong nhà của tôi” từ đó về sau lại diễn liên tiếp ba bộ phim thể loại thanh xuân, được một số người tung hô là nữ thần thanh xuân, ở trên mạng cũng có không ít fan hâm mộ, trước mắt mới chỉ là nữ diễn viên nhỏ thuộc tuyến hai ba, đang cố gắng tìm kiếm cơ hội để phát triển.
Lâm Tiểu Huyên nhìn Thẩm An An với ánh mắt ghét bỏ, trong giọng nói tràn đầy chế giễu, khiến cho La Nguyệt mất hứng, nhướng mày cười lạnh một tiếng nói: "Tôi cứ hâm mộ đấy, chị Thẩm An An xinh đẹp, hào phóng, đáng yêu, ai cũng thích, tôi thích thì tôi theo đuổi, liên quan quái gì tới cô! Cô nghĩ cô là ai vậy?"
"Cô. . . . . ."
"Số báo danh 13, Lâm Tiểu Huyên!"
Lâm Tiểu Huyên trợn trừng mắt, tính nổi điên lên thì nghe nhân viên gọi tên cô ta. Công việc quan trọng hơn, Lâm Tiểu Huyên nhìn Thẩm An An và La Nguyệt một cách hằn học, xoay người, thu hồi vẻ tức giận trên gương mặt, nở nụ cười rồi đi theo hướng dẫn của nhân viên.
La Nguyệt nhìn Lâm Tiểu Huyên rời đi một cách ghét bỏ, xì một tiếng khinh miệt: "Làm bộ làm tịch, chẳng lẽ thật sự nghĩ mình là nữ thần thanh xuân sao, diễn xuất thì dở ẹc, làm gì có nữ thần nào mà tệ như vậy, người này mà được tuyển làm người mẫu đại diện thì cũng thật kỳ quái!"
La Nguyệt mắng Lâm Tiểu Huyên một tràng, sau đó quay đầu vừa cười lấy lòng vừa nhìn Thẩm An An nói: "Chị An An, em đi lấy giấy bút, chị có thể cho em được không?"
Nhìn thái độ La Nguyệt thay đổi trong chớp mắt, trong lòng Thẩm An An nhịn không được khẽ lắc đầu, cô nhất định phải diễn thật tốt.
"Không thành vấn đề." Thẩm An An cũng thích cô bé La Nguyệt này, mỉm cười giơ ngón tay ra dấu OK.
"Oa!" La Nguyệt lại vui vẻ kêu một tiếng, nhanh chóng chạy đi tìm nhân viên mượn giấy bút.
"Em muốn chị ký như thế nào?" Thẩm An An nhận giấy bút từ tay La Nguyệt hỏi.
"Có thể viết chúc La Nguyệt mọi mong ước đều thành sự thật, vạn sự như ý không?" La Nguyệt chắp hai tay cầu xin “Please”.
"Đương nhiên." Thẩm An An cầm bút ký rất nhanh đã xong.
La Nguyệt vui vẻ, cẩn thận gấp tờ giấy có chữ ký bỏ vào trong ví, cười híp mắt nói: "Từ nay về sau, đây chính là bùa may mắn của em."
Thẩm An An nói: "Chúc em may mắn nhé."
"Chị cũng may mắn." La Nguyệt nói.
Lúc này, di động của La Nguyệt vang lên, cô bé cầm lấy di động đi đến bên cạnh nghe điện thoại, một lát sau quay lại nói lời tạm biệt với Thẩm An An, "An An, em có việc phải đi, tạm biệt chị."
"Không phải em đến phỏng vấn cho buổi tuyển người mẫu đại diện sao? Sao lại bỏ đi vậy?" Thẩm An An thắc mắc hỏi.
La Nguyệt cười khúc khích, giải thích: "Không phải em đến phỏng vấn, ba của em làm ở đây, em chỉ tùy tiện ngồi ở đây thôi, đúng lúc được gặp chị, em thật sự rất vui."
Hóa ra là như vậy, Thẩm An An cũng chào tạm biệt La Nguyệt.
Sau khi La Nguyệt đi, đợi chừng mười phút, mới đến phiên Thẩm An An vào hội trường phỏng vấn.
Khi Thẩm An An đẩy cửa hội trường đi vào, đứng giữa sảnh chào hỏi và tự giới thiệu bản thân với chủ tịch và vài vị trong ban giám khảo, thì Lục Tu Viễn đang ngồi trong phòng giám sát, đồng tử hơi co lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm dõi theo thân ảnh của cô gái đang đứng giữa phòng.