Tám rưỡi tối, cuối cùng cũng kết thúc một ngày quay phim mệt mỏi, Thẩm An An mặc áo gió, đeo kính râm bước ra từ phim trường.
Một chiếc Cayenne màu đen đi tới, dừng ở trước mặt cô, trợ lý Tiểu Dư bước tới mở cửa xe, Thẩm An An cúi người ngồi vào trong xe.
Người đại diện Ngô Ca ngồi ở vị trí ghế lái, chống tay vào vô lăng, quay đầu lại hỏi cô: "Hôm nay quay phim có thuận lợi không?"
Thẩm An An giơ tay tháo kính râm xuống, mím môi cười một cái: "Nam chính *NG tổng cộng 28 lần."
*NG là viết tắt của từ no good hoặc not good, chỉ những cảnh quay phim bị lỗi hay không đạt chất lượng, bắt buộc phải quay lại.
Khóe miệng người đại diện Ngô Ca cong lên thành một nụ cười nghiền ngẫm: "Không lẽ anh ta bị mê hoặc bởi mị lực của ảnh hậu mới là cô ư?"
Thẩm An An "hừ" một tiếng, nháy mắt với Ngô Ca, cười hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ tôi không có mị lực sao?"
"Đương nhiên là rất có mị lực." Điều này Ngô Ca rất công nhận, Thẩm An An ra nhập giới giải trí từ năm cô hai mươi tuổi, đến năm ba mươi tuổi nhận được *giải thưởng Chiếc Cốc Vàng dành cho nữ diễn viên xuất sắc nhất, cô từng bước từng bước một trưởng thành, ban đầu chỉ là một bình hoa di động, vậy mà bây giờ đã trở thành ảnh hậu có thực lực rồi, mị lực của cô, kỹ năng diễn xuất của cô, tất cả đều rõ như ban ngày.
“Chiếc cốc vàng”cho các phim hay nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nam/nữ diễn viên xuất sắc nhất và các thể loại khác. Từng được tổ chức ở Liên Hoan Phim Quốc Tế Thượng Hải.
"Cảm ơn lời động viên của anh." Đôi môi đỏ của Thẩm An An nhếch lên, lộ ra một nụ cười hoàn mỹ.
"Ở đây có một kịch bản." Ngô Ca duỗi tay lấy một quyển kịch bản từ trong túi ra ném cho Thẩm An An: "Cô xem thử xem thế nào?"
Thẩm An An bắt lấy kịch bản, cúi đầu mở kịch bản ra nhìn sơ qua, cô nhanh chóng nhìn qua một lần cách xây dựng nhân vật và cốt truyện rồi bật cười: "Ngô Ca, tôi nói này, anh đây là tìm cho tôi cái kịch bản máu chó gì vậy, vậy mà tên của nữ phụ lại giống tên của tôi, hơn nữa cô ta còn là một người ngốc, chỉ vì chút lợi ích trước mắt, lại ghét nghèo ưa giàu mà đá bạn trai cũ của mình đi, kết quả bạn trai cũ của cô ta lại là con trai thất lạc bên ngoài của đại tổng tài tỉ phú, sau khi cô ta biết chân tướng thì hối hận không kịp, a ha ha… nữ phụ kiểu này có phải là muốn chọc cho tôi cười chết để kế thừa vẻ đẹp của tôi hay không?"
...
Có lẽ là vì câu nói cuối cùng kia đã gây ra họa, khi Thẩm An An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, lại phát hiện mọi thứ xung quanh đã thay đổi.
Vẻ mặt cô mờ mịt ngồi dậy từ trên giường, mở to mắt nhìn căn phòng xa lạ trước mặt, nơi này không phải là phòng cô, cách bài trí trong phòng cũng hoàn toàn không giống với phòng của cô.
Rốt cuộc chuyện này là sao đây?
"Thẩm An An, nên đến đoàn làm phim rồi." Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, một người phụ nữ có gương mặt khó tính, gò má cao ngất từ bên ngoài bước vào, chân cô ta đi một đôi giày cao gót cao mười phân, tạo ra âm thanh lộc cộc trên sàn nhà.
Tưởng Hồng Mai, hay còn gọi là chị Hồng, là người đại diện của nữ phụ "Thẩm An An". Đúng lúc này trong đầu Thẩm An An nhảy ra một câu như vậy.
Nhận ra người trước mặt là ai, vừa lúc trong đầu Thẩm An An cũng xuất hiện một số ký ức không thuộc về mình.
Chết tiệt, cô nhịn không được mắng một câu trong lòng, chuyện quái quỷ gì đây, thế mà cô lại xuyên không. Hơn nữa không chỉ xuyên không, cô còn xuyên vào cái kịch bản máu chó mà Ngô Ca đưa cho cô vào tối hôm qua, lại còn không biết xui xẻo thế nào mà xuyên thành nữ phụ bị cô chế giễu cười cợt "Thẩm An An"!
"Nhanh lên đi, hai mươi phút sau bắt đầu xuất phát, hôm nay là ngày đầu tiên cô đến đoàn làm phim, tốt nhất nên qua đó sớm một chút." Tưởng Hồng Mai bước đến trước giường Thẩm An An, không chút khách khí giơ tay kéo Thẩm An An từ trên giường xuống.
"Chờ, chờ một chút." Thẩm An An còn chưa tiếp thu hoàn toàn chuyện mình đã xuyên không, trong đầu là một mảnh lung tung rối loạn, cô giữ chặt tay Tưởng Hồng Mai, vội vàng hỏi: "Chị nói tôi phải đến đoàn làm phim, vậy tôi phải diễn cái gì?"
Tưởng Hồng Mai trừng mắt liếc cô một cái, tức giận nói: "Cô ngủ đến choáng váng đầu óc rồi à? Ngay cả cô phải diễn cái gì cũng quên rồi sao? Nữ chính số hai của web drama "Vương gia ăn chơi trác táng nhất sủng thê"! Cô chuẩn bị nhanh lên cho tôi!"
Vừa nói, Tưởng Hồng Mai vừa túm lấy Thẩm An An đẩy mạnh vào phòng tắm, nghiêm mặt nói với Thẩm An An: "Tôi cho cô thời gian hai mươi phút, chuẩn bị nhanh còn xuất phát."
Thẩm An An: "..."
Cửa phòng tắm đóng lại, Thẩm An An đứng ở trước bồn rửa mặt, nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương, Thẩm An An vẫn có chút không quen.
Khuôn mặt này không kém hơn khuôn mặt trước đây của cô là bao, thậm chí khuôn mặt này còn ngây thơ, trẻ trung và xinh đẹp hơn so với khuôn mặt trước đây, mắt to, mày lá liễu, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhuận, khuôn mặt trắng nõn kiều nộn, trắng giống như trứng gà bóc vậy, tràn đầy collagen, thậm chí còn không hề có một nếp nhăn nào xuất hiện ở khoé mắt, chỉ cần dựa vào khuôn mặt này có thể kiếm được kha khá đấy
Nhưng mà cho dù lớn lên đẹp như vậy thì cũng không phải là của mình, tâm tình Thẩm An An có chút phức tạp, cô vừa mới trở thành ảnh hậu cầm cúp vàng, tại sao lại xuyên không chứ? Không phải là cô chỉ đùa cợt nữ phụ trong kịch bản "Thẩm An An" có một câu thôi sao? Sớm biết sẽ xuyên thành như vậy, cô sẽ không đùa cợt cô ta nữa.
Nhưng bây giờ đã xuyên đến rồi, không biết chết đi còn có thể xuyên trở về hay không?
Có điều cô sợ đau, cách chết để xuyên trở về này cô không dám thử, sau khi trải qua loại cảm giác tuyệt vọng cận kề cái chết, cô lại càng yêu quý sinh mệnh của mình hơn! Vẫn là nên tìm xem có cách nào khác để xuyên trở về hay không thôi.
Nếu bây giờ không thể đi tìm chết, cũng không thể xuyên trở về, vậy thì cô chỉ có thể thay thế nữ phụ "Thẩm An An" sống tốt mà thôi.
Cũng may ở thế giới hiện thực cô không có người thân nào cả, nên cô không cần lo lắng khi cô rời đi rồi bọn họ sẽ đau lòng nữa.
Từ nay về sau mình chính là nữ phụ "Thẩm An An", nữ phụ "Thẩm An An" chính là mình, Thẩm An An cố gắng nhớ lại một chút nội dung kịch bản cô đã xem ngày hôm qua, quyết định phải tìm hiểu cuộc đời của chính mình một chút.
Có điều tối hôm qua cô chỉ xem qua loa, chỉ nhìn thoáng qua cách xây dựng nhân vật và cốt truyện, chứ không đọc nội dung cụ thể, cô chỉ biết nữ phụ "Thẩm An An" chê nghèo yêu giàu nên đã đá bạn trai cũ, kết quả bạn trai cũ nhận tổ quy tông trở thành tổng tài tỷ phú, sau khi cô ta biết chân tướng thì hối hận không kịp. Tưởng Hồng Mai liền bảo cô ta lẽo đẽo theo Lục Tu Viễn đòi quay lại, làm ra rất nhiều chuyện ngu ngốc, không những đắc tội với bạn gái mới của Lục Tu Viễn, mà còn chính thức chọc giận anh ta, lọt vào tầm ngắm đối tượng muốn trả thù của Lục Tu Viễn.- đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -
Dựa theo kịch bản miêu tả sơ qua, nữ phụ "Thẩm An An" cuối cùng có kết cục rất thảm, Thẩm gia phá sản, còn cô ta thì thân bại danh liệt, nghiện ma túy, cuối cùng nhảy từ tầng 28 xuống, tan xương nát thịt, chết ngay tại chỗ.
Sau khi Thẩm An An nhớ lại nội dung kịch bản, nhẹ chép miệng một cái, đây không phải là kết cục tốt đẹp gì, nghĩ đến cảnh tượng nhảy từ tầng 28 xuống, cô liền cảm thấy xương cốt cả người đều đau, nhịn không được rùng mình một cái.
"Thẩm An An, rốt cuộc cô đang làm cái gì vậy? Chuẩn bị nhanh lên cho tôi!" Tưởng Hồng Mai không kiên nhẫn chờ ở bên ngoài phòng tắm, lại gân cổ kêu to.
Thẩm An An bị giọng nói của cô ta dọa cho hoảng sợ, dòng suy nghĩ cũng bị gián đoạn, cô nhíu mày một cái, quay đầu lại nói với Tưởng Hồng Mai bên ngoài: "Đừng hối nữa, tôi xong ngay đây."
"Nhanh lên một chút." Tưởng Hồng Mai lại đập mạnh một cái vào cửa phòng tắm, thái độ rất tệ, giống như cô ta đang gọi hồn người chết vậy.
"Biết rồi." Thẩm An An tức giận lên tiếng, mở vòi nước ấm ra hứng nước rửa mặt.
Không thể không thừa nhận, có tuổi trẻ thật tốt, khuôn mặt cô trắng nõn không tì vết, tinh tế đến mức ngay cả lỗ chân lông cũng không nhìn thấy, không cần trang điểm mà đã đẹp như vậy rồi.
Thẩm An An dùng dây buộc tóc buộc lại mái tóc đen dài, lại nhìn chính mình trong gương, cảm thấy ổn rồi mới mở cửa phòng tắm bước ra ngoài.
Tưởng Hồng Mai vẫn chờ ở bên ngoài, ngẩng đầu lên liếc mắt đánh giá Thẩm An An, khi thấy cô còn chưa trang điểm mà vẫn để mặt mộc trắng nõn thuần khiết, cô ta không hài lòng mà cau mày bất mãn, chỉ trích Thẩm An An: "Cô như vậy là không được, đi trang điểm đi."
Thẩm An An liếc mắt nhìn Tưởng Hồng Mai, tràn đầy vẻ 'Dù gì chị cũng là người đại diện, vậy mà đến cái này cũng không hiểu sao', cô nói: "Tôi cảm thấy như vậy rất tốt, tôi phải quay phim cổ trang, nếu bây giờ tôi trang điểm, thì sau khi đến đoàn làm phim lại phải tẩy trang một lần nữa, như vậy chỉ gây thêm phiền toái cho chuyên viên trang điểm mà thôi, không bằng cứ để mặt mộc như vậy tới là tốt nhất."
Trong lòng Tưởng Hồng Mai lộp bộp một tiếng, cảm thấy Thẩm An An hôm nay không giống như ngày thường, ngày thường đều là cô ta nói cái gì thì chính là cái đó, hôm nay Thẩm An An lại trở thành một người có chủ kiến, lời nói ra còn nói có sách mách có chứng rất chuyên nghiệp, ngay cả người đại diện là cô ta cũng không phản bác được, hơn nữa ánh mắt vừa rồi khi cô liếc nhìn cô ta, càng làm cho cô ta cảm nhận được một áp lực vô hình và sự khiêu khích, một Thẩm An An như vậy lại khiến cho cô ta không tự chủ được. ( truyện trên app T𝕪T )
Thẩm An An mặc kệ Tưởng Hồng Mai nghĩ như thế nào, mắng Tưởng Hồng Mai xong cô cảm thấy rất sảng khoái, thấy Tưởng Hồng Mai sững sờ không nói được lời nào, cô lại cong môi nói tiếp: "Không phải thời gian đang rất gấp sao? Bây giờ chúng ta đi thôi."
Cô nói xong liền đi trước vài bước, quay đầu lại nhìn Tưởng Hồng Mai vẫn còn sững sờ tại chỗ, nhướng mày hỏi Tưởng Hồng Mai: "Chị không đi à?"
"Đi." Tưởng Hồng Mai cắn răng dặn ra một từ này.
Thẩm An An cười mỉm với cô ta, mở cửa đi ra ngoài.
Trợ lý Từ Hiểu Lộ nhìn thấy Thẩm An An từ trong phòng đi ra, đứng dậy khỏi ghế sô pha, gọi một tiếng: "Chị An An."
Thẩm An An gật đầu một cái với Từ Hiểu Lộ, nhẹ giọng nói: "Xách giúp chị một ít hành lý."
Từ Hiểu Lộ hơi sửng sốt một chút, cảm thấy Thẩm An An hôm nay rất khác với ngày thường, hình như trở nên ôn hoà hơn nhiều so với trước kia, cô ấy vội vàng nói đồng ý, chạy vào phòng giúp Thẩm An An xách hành lý.
Ba người nhanh chóng đi xuống lầu, một chiếc xe màu trắng đã đậu sẵn ở phía dưới, Thẩm An An đi đến cửa phía sau xe mở ra ngồi lên còn Tưởng Hồng Mai thì ngồi ở ghế phụ lái, Từ Hiểu Lộ để hành lý ở cốp xe rồi mới mở cửa xe ngồi bên cạnh Thẩm An An, tài xế Tiểu Lưu thấy ba người đều đã ngồi xong, mới khởi động xe tiến ra cổng lớn tiểu khu, phóng nhanh về phía trước.
Lúc này, Tưởng Hồng Mai quay đầu lại nhìn chằm chằm Thẩm An An, giọng điệu nghiêm khắc nói: "Vai nữ chính số hai trong bộ web drama này là do Hàn thiếu cho cô, nhớ liên lạc với Hàn thiếu nhiều hơn đấy, khi ở trước mặt Hàn thiếu phải ngoan ngoãn một chút, nịnh nọt Hàn thiếu nhiều một chút, cô nghe chưa?"
Hàn thiếu trong miệng Tưởng Hồng Mai chính là Hàn Lâm Chiêu, một tên công tử nhà giàu ăn chơi trác táng gần đây đang điên cuồng vung tiền theo đuổi nữ phụ "Thẩm An An".
Nghe vậy, trong lòng Thẩm An An hừ một tiếng, Hàn Lâm Chiêu này cũng chẳng phải loại tốt lành gì, mang tiếng theo đuổi người ta mà lại chỉ cho vai nữ chính số hai thôi sao!
Phải biết rằng trước kia lúc cô đi theo người đại diện Ngô Ca, vai nữ chính số một trong những bộ phim lớn cô còn diễn không hết, bây giờ cô xuyên vào kịch bản này, lại chỉ có thể diễn vai nữ chính số hai của một web drama?
So sánh hai cái với nhau, mức đãi ngộ quả thực khác một trời một vực, đúng là không so sánh sẽ không có đau thương mà! Như vậy cũng quá thảm rồi đi, trong lòng Thẩm An An vô cùng đồng tình với nữ phụ "Thẩm An An".
Tưởng Hồng Mai thấy cô không nói lời nào, sắc mặt trở nên có chút khó coi, vẻ mặt trầm xuống nói: "Lúc trước tôi bảo cô chia tay với Lục Tu Viễn cô đã làm chưa? Tuy tên Lục Tu Viễn kia trông rất đẹp mắt, nhưng anh ta quá nghèo lại còn chẳng có bản lĩnh gì, cho dù anh ta có tốt nghiệp tìm được một công việc ổn định thì cũng không nuôi nổi cô, cô và anh ta không phải người cùng một thế giới. Cô đừng có nói với tôi là cô vẫn chưa đề nghị chia tay với hắn đấy, cô đừng tự cho mình là thông minh, cho rằng có thể giấu được người khác chuyện này, để Hàn thiếu biết được thì cô không có quả ngọt mà ăn đâu!"
Thẩm An An nghe được lời nói của Tường Hồng Mai xong nhịn không được trong lòng trợn trắng mắt, nếu cô thật sự chia tay với Lục Tu Viễn thì cô mới không có quả ngọt mà ăn đấy! Tưởng Hồng Mai còn không biết xấu hổ mà nói Lục Tu Viễn quá nghèo không có bản lĩnh gì, đúng là bệnh thần kinh, nếu như cô ta biết Lục Tu Viễn chính là con trai rơi bên ngoài của đại tổng tài tỷ phú, hơn nữa rất nhanh sẽ tìm anh ta trở về nhà, đến lúc đó chỉ sợ cô ta bị chọc tức đến hộc máu mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT