Trên Weibo, La Nguyệt cũng được xem như là một nhân vật nổi tiếng, có hơn trăm vạn fan, bình thường đăng Weibo ngoại trừ đánh giá các sản phẩm của công ty W&Y thì là ăn uống, chia sẽ những bức ảnh du lịch xinh đẹp, từ trước đến nay chưa từng nhận quảng cáo, cũng không cho fan mua đồ, vì thế fan của cô bé đa phần đều là fans sống*. Một khi Weibo của cô bé đăng bài lên, lập tức tạo ra một cuộc thảo luận sôi nổi giữa các fan.
*fans sống: tài khoản có ảnh đại diện, thông tin đầy đủ, duy trì hoạt động trong thời gian dài, không ngừng theo dõi, chuyển tiếp và bình luận.
“Tôi không nhìn lầm đó chứ, Mỹ Nguyệt nhà tôi nói cô ấy là kim chủ của Thẩm An An, chính cô ấy bảo bố mình đưa đại ngôn mỹ phẩm quý mới của W&Y cho Thẩm An An. Xem thêm hai bức ảnh trên Weibo kia, người đàn ông mà cô ấy khoác tay trong bức ảnh đầu tiên hình như thật sự chính là tổng giám đốc công ty W&Y, còn bức ảnh thứ hai thì được chụp lúc Mỹ Nguyệt và Thẩm An An cùng nhau ăn cơm mấy hôm trước.”
“Cậu nói đúng, trong bức ảnh đầu tiên, Mỹ Nguyệt và tổng giám đốc giống nhau như vậy, vừa nhìn đã biết là cha con, không còn gì để nghi ngờ nữa. Bức ảnh thứ hai tôi vẫn còn nhớ rõ, ngày hôm đó Mỹ Nguyệt đăng ảnh ăn cơm cùng với Thẩm An An khiến người ta kích động đến mức không chịu nổi, Mỹ Nguyệt với Thẩm An An là chân ái.”
“Ahahaha, hèn gì Mỹ Nguyệt chưa bao giờ chia sẻ về những sản phẩm không phải của công ty W&Y, hoá ra cô ấy là thiên kim của W&Y, người ta đương nhiên sẽ không đăng sản phẩm của công ty khác, chỉ quảng cáo cho sản phẩm nhà mình.”
“Tôi còn nhớ có một lần Mỹ Nguyệt đánh giá kem dưỡng ẩm của công ty W&Y dùng không tốt, còn nói cô ấy cảm thấy vừa dày vừa nặng. Tôi chưa thấy ai thành thật như cô ấy, nếu ông bố tổng giám đốc biết con gái mình nói như vậy, không biết ông ấy có muốn đánh Mỹ Nguyệt không nhỉ, hahaha.”
……
Sau đó cũng có người chạy đến dưới Weibo “Một chú cá nhỏ” hỏi anh ta:
“Hiện tại thiên kim của công ty W&Y cũng đã nói cô ấy là kim chủ của Thẩm An An, cô ấy cảm thấy Thẩm An An là người đại diện phù hợp nhất cho sản phẩm của W&Y, hơn nữa còn có ảnh chụp làm chứng, vậy lúc trước anh ám chỉ nhiều như vậy, châm chọc mỉa mai Thẩm An An có kim chủ, phải chăng nên bày tỏ thái độ một chút, không thể vào thời điểm mấu chốt liền giả chết được.”
Nhưng mà “Một chú cá nhỏ” thật sự là đã giả chết, cho dù mọi người chất vấn ở bên dưới Weibo của anh ta như thế nào, anh ta cũng không ra đáp trả lại.
Mà ngay lúc này, La Nguyệt lại đăng một bài @ Weibo “Một chú cá nhỏ”, quang minh chính đại hỏi anh ta: “Đừng nói là anh nhận tiền để bôi đen Thẩm An An nhưng không thành công, bây giờ lật xe nên chuẩn bị trốn chạy đấy nhé?”
Kết quả bài này đăng lên còn chưa tới hai mươi phút, Weibo “Một chú cá nhỏ” liền đột ngột bị xoá.
Cư dân mạng sững sờ một lát: Nick “Một chú cá nhỏ” thế mà lại bị xoá! Bị xoá!! Bị xoá!!!
Điều này không phải là trực tiếp chứng thực “Một chú cá nhỏ” là cái đồ khốn nạn, nhận tiền để bôi đen người khác sao?
Đ.m, cư dân mạng lập tức phản ứng lại, phẫn nộ bắt đầu mắng “Một chú cá nhỏ”, đặc biệt là fan của một vài lưu lượng lúc trước từng bị “Một chú cá nhỏ” ẩn ý châm chọc thì càng căm phẫn hơn.
Thì ra tên khốn này là cái loại nhận tiền rồi bôi đen người ta, có trời mới biết lúc trước anh ta đăng những bài viết ám chỉ, châm chọc kia có phải là nhận tiền của nhà đối thủ rồi cố ý đăng lên hay không. Chuyện này khiến cho thần tượng của bọn họ phải chịu bao nhiêu oan uổng, thật sự làm bọn họ tức chết.
Chỉ là Weibo “Một chú cá nhỏ” bị xoá rồi, các fan không thể mắng ở bên dưới Weibo của anh ta nữa, nên bọn họ bèn treo cái tên “Một chú cá nhỏ” trên các diễn đàn lớn mà mắng, hết diễn đàn này đến diễn đàn kia đều xây lên lầu cao, mắng “Một chú cá nhỏ” như tát nước.
……
Sau khi Thẩm An An nhìn thấy bài Weibo mà La Nguyệt đăng, hết sức cảm kích cô bé đã đứng ra bảo vệ và giúp đỡ cô trong lúc này.
Có một bé fan tốt như vậy, Thẩm An An rất vui mừng. Cô gọi điện thoại cho La Nguyệt, câu đầu tiên sau khi điện thoại được kết nối chính là: “Tiểu Nguyệt, cảm ơn em.”
La Nguyệt ở đầu bên kia cười rất đắc ý: “Cảm ơn gì chứ ạ, em là fan của chị mà, em thích chị, chuyện em đề cử chị làm người đại diện với bố đều là sự thật. Chẳng qua là em ăn ngay nói thật mà thôi, không muốn nhìn thấy người khác bôi nhọ chị ở trên mạng.”
Trong lòng Thẩm An An rất cảm động, lại không biết nên cảm ơn cô bé như thế nào nên liền nói: “Hôm nào chị mời em ăn cơm nhé.”
Ai ngờ La Nguyệt lại nói: “Em không cần ăn cơm.”
“Vậy em muốn cái gì?” Thẩm An An dịu dàng hỏi.
“Em muốn đi thăm phim trường, được không ạ?” La Nguyệt thử thăm dò hỏi, cô bé sợ Thẩm An An không đồng ý.
“Được chứ, không thành vấn đề.” Thẩm An An đương nhiên sẽ không cự tuyệt cô bé. Tuy nói La Nguyệt là fan của cô, nhưng lại càng giống như bạn của cô hơn, bạn bè tới thăm phim trường, đương nhiên cô hết sức vui vẻ.
“Thật tốt quá.” La Nguyệt nghe vậy phấn khích đến mức thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, mặt mày tươi cười xán lạn, vui mừng rạo rực nói: “Ngày mai em tới thăm phim trường luôn được không ạ?”
“Em tới đi, chị chờ em.” Thẩm An An đồng ý một tiếng.
La Nguyệt ở trong di động liền vui mừng mà kêu lên: “An An, em thật sự quá thích chị luôn á, thật muốn lập tức đến đến để có thể nhìn thấy chị.”
Hoàn toàn là dáng vẻ si mê ngốc nghếch.
Có thể làm cho một người thích mình đến như vậy là một chuyện rất vui sướng, Thẩm An An cười khẽ ra tiếng, dịu dàng dỗ dành cô bé: “Vậy Tiểu Nguyệt, hôm nay đã khuya lắm rồi, hay là em tắm rửa một cái, rồi ngủ một giấc thật ngon, ngày mai rất nhanh sẽ đến, em liền có thể tới xem chị diễn.”
La Nguyệt cảm thấy Thẩm An An nói rất đúng, lời nói của thần tượng tuyệt đối không sai, nên gật đầu với di động, gật xong mới chợt nhận ra là Thẩm An An không nhìn thấy được, vội vàng nói: “An An, chị nói đúng, bây giờ em đi tắm rửa rồi ngủ ngay đây, tới ngày mai là có thể đi gặp chị rồi.”
Hình như có hơi giống như dỗ em bé, nhưng Thẩm An An thấy rất có cảm giác thành tựu, cười nói: “Vậy hẹn như thế nhé, chị cũng phải rửa mặt đi ngủ đây, buổi tối phải ngủ sớm một chút mới xinh đẹp được, ngày mai gặp nhé.”
“… Ngày mai gặp.” La Nguyệt còn hơi không nỡ, còn muốn nói chuyện với Thẩm An An thêm lát nữa, nhưng để không quấy rầy Thẩm An An, cô bé vẫn chúc Thẩm An An ngủ ngon.
Thẩm An An nói chuyện điện thoại với La Nguyệt xong, khóe miệng mang theo nụ cười, đặt điện thoại ở trên giường, chuẩn bị đi tắm rửa.
Lúc này, di động lại vang lên, Thẩm An An còn tưởng rằng là La Nguyệt gọi lại, cô quay lại cầm điện thoại lên.
Trên màn hình di động nhảy ra tên Lục Tu Viễn, Thẩm An An chần chừ một chút rồi bắt máy, tiếng nói mềm mại gọi một tiếng: “A Viễn.”
“Đang làm gì thế?” m thanh của Lục Tu Viễn từ trong di động truyền tới, nghe không ra cảm xúc của anh.
“Em chuẩn bị đi tắm rửa.” Thẩm An An thành thật báo cáo.
“Anh ở trên lầu khách sạn, phòng tổng thống lần trước, bây giờ em lên đây đi.” Giọng điệu có hơi ra lệnh của Lục Tu Viễn từ điện thoại truyền vào trong tai Thẩm An An, khiến trái tim cô đập thình thịch.
Thẩm An An căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt: “Anh, sao anh lại ở trên đó?”
Lúc trước anh và cô gọi điện thoại, anh chỉ nói có việc bận, sau khi hết bận sẽ liên lạc lại với cô, cũng không hề nói muốn qua đây. Chuyện anh đến đây làm cho cô rất bất ngờ.
“Anh vừa đến.” Sau khi Lục Tu Viễn xử lý xong chuyện của công ty và Thẩm An An, vốn là phải về căn hộ gần công ty nghỉ ngơi, nhưng khi xe chạy trên đường, anh lại muốn đến gặp Thẩm An An. Vì vậy, anh bảo tài xế thay đổi phương hướng, trực tiếp chạy tới khách sạn nơi đoàn làm phim của Thẩm An An ở.
m thanh trầm thấp của Lục Tu Viễn xuyên qua di động truyền tới: “Lên lầu đi, anh muốn gặp em.”
Thẩm An An mím môi, thử nói: “Đã trễ thế này rồi, anh cũng vất vả, hay là nghỉ ngơi sớm một chút, có chuyện gì thì ngày mai chúng ta lại nói.”
m thanh của Lục Tu Viễn lập tức trở nên lạnh nhạt bá đạo: “Hoặc là em đi lên gặp anh, hoặc là anh đi xuống tìm em, chỉ có này hai lựa chọn này, tự em chọn một cái đi.”
Thẩm An An bĩu môi, người này cũng quá bá đạo.
Nếu như thật sự có thể chọn, cái cô muốn chọn nhất là không cần gặp mặt Lục Tu Viễn. Bây giờ cô chỉ muốn đi tắm rửa một cái, sau đó ngủ một giấc thật ngon.
Nhưng hiển nhiên là không thể nào.
Sau vài giây do dự, Thẩm An An vẫn lựa chọn lên lầu gặp Lục Tu Viễn: “Một lát nữa em lên.”
Cô không thể bảo Lục Tu Viễn đi xuống. Ở xung quanh phòng cô đều là nhân viên công tác của đoàn phim, lỡ như để người khác phát hiện ra Lục Tu Viễn thì không hay.
Lục Tu Viễn rất vừa lòng với lựa chọn này của cô, giọng nói cũng dịu đi một chút: “Anh chờ em.”
Thẩm An An đành phải một lần nữa thay quần áo, ra ngoài, đi thang máy lên lầu tìm Lục Tu Viễn.
Nơi Lục Tu Viễn ở là phòng tổng thống nằm trên tầng cao nhất của khách sạn, một tầng lầu tổng cộng chỉ có một căn phòng tổng thống như vậy, rất yên tĩnh, sẽ không bị người khác quấy rầy.
Thẩm An An gõ cửa, Lục Tu Viễn tự mình tới mở cửa cho cô.
“A Viễn…”
Lời còn chưa nói xong, Lục Tu Viễn đã duỗi tay kéo Thẩm An An vào trong phòng, cánh cửa cũng theo đó đóng lại. Lưng cô áp vào ván cửa, trước mặt là thân hình cao lớn của Lục Tu Viễn, trên gương mặt anh tuấn của anh không có biểu cảm gì, con ngươi đen kịt nhìn xuống cô, ánh mắt sâu thẳm như biển, bên dưới là sóng gió cuồn cuộn.
Đối mặt với một Lục Tu Viễn như vậy, nội tâm Thẩm An An có hơi thấp thỏm bất an, đôi mắt đen láy nhìn anh, đến thở mạnh cũng không dám.
“Thẩm An An.” Lục Tu Viễn bỗng nhiên kêu cả họ lẫn tên của cô.
Cánh tay buông thõng bên người của Thẩm An An siết chặt làn váy, nhỏ giọng lên tiếng: “Dạ.”
“Hàn Lâm Chiêu là ai?” Lục Tu Viễn sát lại gần cô hỏi.
Trong lòng Thẩm An An lộp bộp một tiếng. Xong rồi xong rồi xong rồi, Lục Tu Viễn nhất định đã biết chuyện của nữ phụ “Thẩm An An” và Hàn Lâm Chiêu. Lúc trước nữ phụ “Thẩm An An” đầu óc không minh mẫn lắm, nghe lời Tưởng Hồng Mai xúi giục, vì Hàn Lâm Chiêu mà chia tay với Lục Tu Viễn, đào cho cô một cái hố to. Hiện tại cô xuyên qua đây thành nữ phụ “Thẩm An An”, cơn giận của Lục Tu Viễn cũng chỉ có thể để một người vô tội như cô gánh chịu thôi.
Huhuhu, Thẩm An An thật muốn khóc.
Cô quyết định giả ngu, lắc lắc đầu với Lục Tu Viễn. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Lục Tu Viễn nhếch nhẹ khóe miệng, vươn ngón tay ra nắm lấy khuôn mặt cô, rũ mắt nhìn chằm chằm cô nói: “Cư dân mạng đều nói anh ta là kim chủ lúc trước của em, chính anh ta là người nhét em vào đoàn phim, đúng hay không?”
Hic, tra ra rõ ràng đến như vậy rồi còn hỏi cô có đúng hay không, thế này có khác gì lấy thanh đao đặt trên cổ cô rồi hỏi cô muốn lựa chọn chết như thế nào đâu?
Nhưng cô không muốn chết mà!
Thẩm An An nảy ra một ý, cô nhíu mày lại, yêu kiều hừ một tiếng: “Đau, anh nhẹ chút.”
Cô kháng nghị với Lục Tu Viễn, nói anh bóp khuôn mặt cô quá đau, hy vọng có thể dùng chuyện này để lái sang chuyện khác.
Quả nhiên Lục Tu Viễn dừng động tác trên tay lại, khi nhìn thấy vết đỏ trên gương mặt trắng nõn của cô, rốt cuộc vẫn không nỡ, theo bản năng rút tay về.
Nhưng đáy lòng vẫn luôn có nghi vấn, nếu không anh cũng sẽ không tới đây tìm cô trễ thế này.
“Em và anh ta rốt cuộc có quan hệ gì?” Lục Tu Viễn nhìn chằm chằm Thẩm An An, đôi mắt sâu thẳm tĩnh mịch như đầm lầy.
Cô rụt rè kéo áo Lục Tu Viễn, ngước đôi mắt đen lên ấm ức nhìn anh nói: “Anh nhìn như vậy làm em sợ lắm, trước kia anh không bao giờ đối xử với em như vậy cả.”
“Thẩm An An!” Lục Tu Viễn nhận ra cô cố giả bộ ngớ ngẩn để lừa anh, muốn qua loa lấy lệ bỏ qua chuyện này, lại nhớ tới lời nói của cư dân mạng, gương mặt anh lập tức trầm xuống, khuôn mặt đẹp trai biểu hiện ra sự không vui vẻ: “Em đừng nghĩ đến chuyện lừa gạt cho qua chuyện nữa.”
Thẩm An An vừa nghe lời này đã biết mưu kế nho nhỏ của mình bị phát hiện, trong lòng cô hoảng hốt, dứt khoát học hỏi cốt truyện của những bộ phim truyền hình mà cô đã từng đóng, nhào vào trong lồng ngực Lục Tu Viễn, nhón chân hôn lên môi anh…
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm An An: Dùng sắc đẹp dụ dỗ gì đó, không biết có thể qua cửa hay không?
Lục Tu Viễn: Vậy em dùng sắc đẹp dụ dỗ vài lần nữa thử xem.