"Anh có ý định đó." Lục Tu Viễn đã nghĩ xong rồi, Thẩm An An là bạn gái của anh, anh không muốn cô bị những người trên mạng mắng mỏ, là một người đàn ông, anh nhất định phải bảo vệ người phụ nữ của mình thật tốt.

"Không được đâu!" Thẩm An An lập tức phản đối, cô nghĩ bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để công bố mối quan hệ giữa hai người.

"Tại sao chứ?" Lục Tu Viễn nhíu mày, anh quyết định công khai mối quan hệ với cô để bảo vệ cô, tại sao cô lại không đồng ý, hơn nữa anh cũng không muốn tên của cô có liên quan đến một người đàn ông nào khác, cho dù có chết cũng không được.

Thẩm An An hít sâu một hơi, trấn tĩnh lại, tiếp tục thuyết phục Lục Tu Viễn: "A Viễn, em biết anh nói muốn công khai là để bảo vệ em, nhưng bây giờ cư dân mạng đang làm ầm ĩ như vậy, cũng không biết là do tên nào đưa thủy quân tung tình tiết muốn tìm ra người đàn ông sau lưng em, nếu như bây giờ anh đứng ra công bố với bên ngoài về mối quan hệ của chúng ta, như vậy lại đúng với những gì họ muốn rồi, lúc đó cư dân mạng sẽ không quan tâm đến cái gì mà quan hệ bạn nam bạn nữ nữa, họ sẽ chỉ nhận định rằng anh chính là kim chủ của em."

"Nếu lại có người có ý đồ nhân cơ hội này khuấy động mọi chuyện lên thì chuyện này không những không lắng xuống được mà còn có thể ảnh hưởng đến anh và Doãn Thị nữa, bây giờ anh vừa mới tiếp quản Doãn Thị, còn có vô số người đang theo dõi nhất cử nhất động của anh, anh có chút sai lầm nào họ sẽ lấy đó ra để làm loạn lên, em không thể để cho anh vì em mà bị người khác công kích được."

Những lời thuyết phục này được phỏng theo lời thoại trong bộ phim truyền hình mà Thẩm An An từng tham gia diễn xuất, cô cũng tạm thời áp dụng vào tình hình hiện tại. Lục Tu Viễn muốn bảo vệ cô, cô lại suy nghĩ vì Lục Tu Viễn, vì vậy với tính cách của Lục Tu Viễn thì nhất định anh sẽ cảm động trước sự thấu tình đạt lý của cô, nâng cấp hảo cảm với cô hơn nữa, đợi đến sau này khi anh thực sự chán ghét cô rồi thì cứ nghĩ lại lúc này cô ngoan ngoãn và hiểu chuyện như thế nào, anh có thể sẽ hạ thủ lưu tình với cô.

Nghe những lời nói này, Lục Tu Viễn nhíu mày, anh hiểu được sự lo lắng của Thẩm An An, trong giọng nói không khỏi có chút khó chịu với bản thân: "Nhưng anh không muốn người khác mắng em, người phụ nữ của mình mà anh còn không thể bảo vệ được thì còn gì là đàn ông nữa?"

"A Viễn, anh đừng nghĩ như vậy, anh đã làm rất tốt rồi." Thẩm An An nhẹ nhàng nói, thể hiện sự tin tưởng và phụ thuộc hoàn toàn vào Lục Tu Viễn.

Người đàn ông nào cũng muốn được người phụ nữ của mình dựa vào, đặc biệt là người đàn ông như Lục Tu Viễn, hai mươi năm trước anh đã phải chịu đựng quá nhiều đau khổ rồi, bây giờ cuối cùng cũng có thể khiến cho tổ tông hãnh diện rồi, anh càng hy vọng có được sự thừa nhận của những người xung quanh anh, cho dù anh rất ưu tú, nhưng những loại cảm xúc này cũng không thể tránh khỏi.

Lục Tu Viễn dường như vẫn có chút không vui, giọng nói như bị bóp nghẹt: "Anh chỉ muốn cho em những điều tốt nhất thôi, còn lại anh đều không muốn quan tâm nữa."

"A Viễn, em biết anh đối với em rất tốt rồi." Thẩm An An nhẹ nhàng nói: "Chỉ là bây giờ thật sự không phải là thời gian thích hợp, đợi sau này chúng ta hẵng công khai mối quan hệ của chúng ta có được hay không?"

Bây giờ vội vàng công bố ra ngoài, ngoài việc thu hút thêm nhiều lời chỉ trích hơn sẽ còn khiến người ta nghĩ rằng cô muốn vội vàng thăng chức, cô cảm thấy cô sẽ không nhận được lợi ích gì.

Thử nghĩ xem vị trí phu nhân tổng tài tỷ phú hấp dẫn đến mức nào, nhẫn kim cương to bằng qur trứng chim bồ câu cũng không thể hình dung ra được, rõ ràng là một chiếc vương miện vàng được dát vô số đá quý và kim cương, điều này có thể khiến cho vô số người phải đỏ mắt ghen tị.

Nếu bây giờ cô đồng ý với Lục Tu Viễn công khai mối quan hệ giữa hai người, đợi đến khi Lục Tu Viễn chơi chán rồi, ghét cô rồi chia tay với cô, bây giờ có bao nhiêu người hâm mộ cô chúc mừng cô cũng đều là nể mặt Lục Tu Viễn mà chúc mừng cô, trong tương lai những người này sẽ trở thành người cười nhạo cô không biết tự lượng sức mình, bây giờ cô có thể tưởng tượng ra vẻ mặt chế giễu của những người đó, tổng tài tỷ phú Lục Tu Viễn là người cô có thể tùy tiện mơ ước sao? Thật là viển vông.

Đúng vậy, suy nghĩ quá nhiều rồi.

Đầu óc Thẩm An An vô cùng rõ ràng và rất sáng suốt, cô chỉ là một nữ phụ trong thế giới kịch bản này thôi, kết cục vô cùng bi thảm, người phụ nữ đồng hành cuối cùng cùng với nam chính tổng tài tỷ phủ sẽ chỉ có nữ chính trong kịch bản, không có liên quan gì đến nữ phụ như cô cả, cô biết cái kết đó cho nên cô rất bình tĩnh, căn bản là không dám suy nghĩ quá nhiều về nó.

Lục Tu Viễn ở đầu bên kia điện thoại không có phản ứng gì, Thẩm An An chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dồn dập, cô có thể đoán được phần nào suy nghĩ của Lục Tu Viễn, vì vậy cô chỉ có thể nhẹ nhàng tiếp tục nói: "A Viễn, anh hãy nghe em có được không, em không muốn công khai vào lúc này." ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lục Tu Viễn: "…."

"Nếu không thì em sẽ tức giận đó." Còn chưa đợi Lục Tu Viễn nói chuyện, Thẩm An An đã giả vờ tức giận và hờn dỗi nói.

"Vậy phải đợi đến khi nào?" Sau vài giây, điện thoại vang lên giọng nói kiềm chế của Lục Tu Viễn.

Khi nào, Thẩm An An ngẩng đầu nhìn lên trời, tất nhiên là khi anh mệt mỏi muốn buông tay cô ra rồi, như vậy thì sẽ không cần công bố nữa.

Nhưng lúc này Thẩm An An không dám nói cho Lục Tu Viễn biết chuyện này, cô phải tiếp tục giả làm một cô bạn gái dễ thương ngoan ngoãn, nghe lời và hiểu chuyện để khiến anh vui vẻ, cô nhẹ giọng nói: "Em muốn đợi đến khi em có thể xứng đáng với anh."

"Cái gì mà khi em xứng đáng với anh chứ. Anh nói rồi bây giờ em đã xứng với anh rồi, bây giờ có thể công bố được rồi." Lục Tu Viễn tức giận nói. Anh không hiểu cô gái Thẩm An An này đang nghĩ cái gì nữa, công khai mối quan hệ giữa hai người thì có gì không tốt chứ, anh muốn quang minh chính đại bảo vệ cô, cho cô nguồn tài nguyên thì có làm sao chứ, anh ủng hộ bạn gái của mình, anh thích ủng hộ thì ủng hộ, có liên quan gì đến người khác chứ!

Thẩm An An thầm thở dài trong lòng, ông chủ quả thật là tùy hứng.

Tùy hứng là độc quyền của ông chủ, không phải của cô, cô là một nữ diễn viên phụ bi thảm, cô không có quyền tùy hứng.

Thẩm An An phải tiếp tục phát huy kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của mình, cô nhẹ nhàng nói: "A Viễn, hãy hứa với em đi có được không?"

Nghe được giọng nói khép nép như đang cầu xin anh của cô, Lục Tu Viễn không đành lòng khiến cho Thẩm An An khó xử, cuối cùng anh đành nhượng bộ nói: "Bỏ đi, em vui là được rồi."

Thẩm An An thở phào nhẹ nhõm, cô ngọt ngào nói: "A Viễn, anh thật tốt."

Nhưng giọng nói của Lục Tu Viễn nghe không được tình cảm cho lắm, anh lạnh lùng "ừm" một tiếng rồi nói: "Anh còn có việc, anh đi làm việc đã, lát nữa sẽ liên lạc lại với em sau."

Trái tim Thẩm An An đột nhiên nhói lên, không biết anh đang tức giận hay có việc bận thật nhưng anh không nói nên cô cũng không dám hỏi.

"Vậy anh đi làm việc đi." Cô chỉ có thể nói như vậy, yên tĩnh làm một cô bạn gái ngoan ngoãn biết nghe lời thôi.

Lục Tu Viễn không nói thêm gì mà tắt điện thoại luôn.

Thẩm An An bĩu môi nhìn màn hình điện thoại di động tối đen.

Từ Hiểu Lộ đi tới, vui vẻ nói: "Chị An An, chị xem này, tất cả những bài đăng và bình luận mắng chửi chị trên mạng đều đã bị xóa rồi. Vừa rồi em tố cáo nhưng cũng không thể xóa được, không ngờ lại có thể bị xóa nhanh như vậy."

Tất nhiên là phải nhanh rồi, cũng không nhìn xem là ai ra tay.

Thẩm An An thở dài trong lòng, có bạn trai đại gia giúp đỡ quả thật là có khác biệt.

Những bình luận và bài viết bêu xấu trên mạng đã bị xóa bỏ đến bảy tám phần rồi, một số bài viết vừa mới đăng được năm phút cũng đã bị xóa bỏ luôn, sự xóa bỏ bình luận quy mô lớn như vậy tự nhiên sẽ thu hút sự chú ý của cư dân mạng.

“Tôi đã nói kim chủ sau lưng Thẩm An An thật sự rất mạnh mà, tôi đã bị khóa ba tài khoản rồi, chỉ sợ rằng tài khoản này của tôi cũng không thể tồn tại được bao lâu nữa rồi.”

“Cô ta là người vừa mới ra mắt, tại sao lại có thực lực lớn như vậy chứ, tự nhiên lại biến thành người không thể nói đến.”

Lúc này "Một chú cá nhỏ" lại đăng một tin Weibo khác, trực tiếp nói rằng Thẩm An An xóa bình luận và khóa tài khoản là dấu hiệu của sự chột dạ, sợ cư dân mạng tiết lộ chi tiết về cô.

“Một chú cá nhỏ: Dám làm thì đừng sợ người khác nói, có bản lĩnh hãy khóa tài khoản của tôi đi! Một là cô không có tác phẩm, hai là không có danh tiếng, chỉ dựa vào kim chủ mà cướp danh hiệu người đại diện từ trong tay người khác, làm ra chuyện ghê tởm như vậy thì nên cút khỏi giới giải trí đi.”

Weibo của cô ta không nói rõ là ai nhưng mọi người đều biết đó là Thẩm An An, ngay sau khi weibo này được đăng tải, các fan của anh ta cũng đi theo cao trào.

“Chú cá nhỏ nói đúng lắm, nhấn like cho cá nhỏ, yêu thương cá nhỏ.”

“Nếu có bản lĩnh thì khóa tài khoản cá nhỏ đi, cô tiếp tục khóa tiếp tục chặn, tôi sẽ tiếp tục tạo một tài khoản khác thôi.”

“Làm rồi thì đừng sợ người khác nói, khóa tài khoản chỉ chứng minh là mình chột dạ thôi, hahaha”

“Dùng thủ đoạn hạ lưu để cướp được suất người đại diện thì cút khỏi giới giải trí đi! Các công ty lớn chú ý nhé, những thứ cô ấy làm đại diện thì tuyệt đối đừng mua nữa!”

“Không mua +1, tẩy chay tẩy chay!”

“…”

Trong phòng làm việc của tổng tài ở tầng ba hai của tòa nhà Doãn Thị, thư ký Dương xem qua các bình luận trên mạng thì khẽ cau mày khi nhìn thấy những tài khoản nổi lên như nấm mọc sau cơn mưa vậy.

"Có lẽ là có người đã thuê thủy quân cố tình bôi đen cô Thẩm." Thư ký Dương báo cáo với Lục Tu Viễn.

"Trên mạng bàn tán sôi nổi lâu như vậy, đều là vì bị thu hút với chuyện người đại diện thương hiệu mỹ phẩm quý mới của công ty W&Y, các công ty khác cũng đã từng có trường hợp các nữ minh tinh vì muốn tranh cướp vị trí người đại diện mà mời thủy quân bôi nhọ đối thủ rồi."

Trên khuôn mặt tuấn tú của Lục Tu Viễn không có biểu cảm gì, anh nói với thư ký Dương: "Cậu đã điều tra ra là ai chưa?"

Thư ký Dương lấy ra một danh sách và đưa cho Lục Tu Viễn: "Bây giờ tôi đã điều tra được ba người này có thể có liên quan đến chuyện này. Họ đều đến công ty W&Y để phỏng vấn người đại diện thương hiệu mỹ phẩm mùa mới này."

Lục Tu Viễn nhìn lướt qua danh sách một lượt, đặt danh sách lên bàn, ngón tay chỉ vào tên của ba người, ủ rũ nói: "Tiếp tục điều tra, tôi muốn đáp án chính xác."



Nửa giờ sau, trong một căn hộ cao cấp ở phía đông thành phố, Lâm Tiểu Huyên vừa ngâm nga một bài hát vừa nhàn nhã thưởng trà chiều.

Đúng lúc này điện thoại di động của cô ta vang lên, cô ta cầm lên nhìn thì thấy là người đại diện của cô ta gọi điện thoại tới.

Lâm Tiểu Huyên mím môi cười đắc ý nói: "Anh Ngụy, anh tìm em…"

"Hôm nay cô đã làm ra chuyện tốt gì vậy?" Còn chưa đợi Lâm Tiểu Huyên kịp nói xong, điện thoại đã truyền đến giọng nói lớn của Ngụy Khôn.

Lâm Tiểu Huyên nũng nịu vỗ vỗ ngực, tức giận nói: "Anh Ngụy, anh hung dữ như vậy làm em sợ đấy."

"Tôi dọa cô sợ sao, những gì tôi nói sau đây mới thực sự làm cô sợ chết khiếp đấy! Cô thành thật nói cho tôi biết hôm nay rốt cuộc là cô đã làm cái gì rồi." Ngụy Khôn tức giận, nếu như không phải là anh ta không có mặt ở đó, nếu không anh thật sự muốn tát cho cô hai bạt tai để cô tỉnh táo lại rồi.

"Anh Ngụy, tại sao anh lại hung dữ như vậy chứ!" Lâm Tiểu Huyên tức giận nói: "Cả ngày hôm nay em chỉ ở nhà thôi, không có làm gì cả!"

"Cô không làm gì cả." Ngụy Khôn quả thực bị cô tức cười rồi: "Cô không làm gì cả, cô chỉ chọc vào người không nên chọc thôi, cô không làm gì cả, người ta tự gọi điện thoại cảnh cáo tôi thôi, bảo cô sau này đừng lăn lộn trong giới giải trí nữa, cô bị phong sát rồi, mấy cái kịch bản, chương trình tạp kỹ hay người đại diện gì đó, cô đã không còn nữa rồi."

"Cái gì?" Lâm Tiểu Huyên kinh ngạc đứng lên khỏi ghế sô pha, đôi mắt mở to hơn chuông đồng hồ, trên mặt lộ ra vẻ khó tin, cô ta nói: "Anh Ngụy, anh đang đùa em sao, không phải là sự thật đúng không, em không làm gì sao cả, tại sao lại bị phong sát chứ?"

"Chuyện lớn như vậy tôi đùa cô làm gì. Cô không làm chuyện gì sai cả sao người khác tự dưng tới cảnh cáo tôi." Ngụy Khôn tức giận nói: "Đã là lúc nào rồi, cô còn không nói thật với tôi."

Sau đó Lâm Tiểu Huyên mới nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc, cô không còn dám giấu giếm Ngụy Khôn nữa, vội vàng thành thật nói: "Em, em đã thuê thủy quân bôi nhọ Thẩm An An ở trên mạng."

"Tôi nói cô có phải là ngu ngốc không, cô biết rõ ràng sau lưng cô ta có kim chủ chống lưng mà còn đi khiêu khích cô ta, não cô bị nhúng nước à!" Ngụy Khôn tức giận mắng.

Lâm Tiểu Huyên lo lắng đến mức phát khóc lên: "Tôi đâu có biết sau lưng cô ta có người chống lưng chứ!"

"Hai ngày trước, cô ta và Tiết Thiến Như bị ép lên hotsearch, hotsearch lại nhanh chóng bị xóa bỏ, sau đó tình hình còn bị đảo ngược lại, chuyện như vậy mà cô không nhìn ra được, đòi lăn lộn trong giới giải trí sao, còn không về nhà gả chồng sớm đi!" Ngụy Khôn bị Lâm Tiểu Huyên làm cho tức phát khóc rồi.

Bảo một nữ minh tinh về nhà gả chồng là một chuyện rất nghiêm trọng, Lâm Tiểu Huyên sợ hãi khóc rống lên, giọng nói run run nói: "Anh Ngụy, anh Ngụy, bây giờ em phải làm như thế nào?"

"Cái gì mà làm thế nào, làm sao tôi biết được cô phải làm thế nào, cô toang rồi đấy." Ngụy Khôn đùng đùng tắt điện thoại.

Xong rồi, chân của Lâm Tiểu Huyên mềm nhũn, cô ta ngồi bệt trên mặt đất.



Trên mạng sôi nổi, ngay cả việc xóa bài đăng và bình luận cũng không ngăn được sự bàn tán sôi nổi của cư dân mạng.

Đúng lúc này, một blogger trang điểm với hàng triệu người hâm mộ bất ngờ phản bác một chú cá nhỏ.

“Tình yêu của Nguyệt Lai Nguyệt Mỹ: Một chút cá nhỏ được lắm, tốt lắm, đừng ồn ào nữa, tôi thừa nhận được chưa, kim chủ của Thẩm An An mà anh nói chính là tôi đó, là tôi bảo cha tôi cho Thẩm An An trở thành người đại diện thương hiệu mỹ phẩm của công ty W&Y đó, cô ấy là người đẹp nhất và phù hợp nhất trong số tất cả các nữ diễn viên đến phỏng vấn làm người đại diện thương hiệu mỹ phẩm đó kèm hình ảnh.jpg.”

Cư dân mạng bàng hoàng: ???

Lục Tu Viễn bị đoạt vị trí kim chủ: ???

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play