Editor: Heloaphr

Ngày hôm sau, Tưởng Hồng Mai lái xe đến khách sạn đón Thẩm An An đi tới công ty W&Y để ký hợp đồng đại ngôn.

Lúc xe chạy trên đường, Tưởng Hồng Mai nghiêng đầu nhìn Thẩm An An, hỏi: “Cô liên hệ với Lục Tu Viễn thế nào rồi?”

Thẩm An An nhớ tới chuyện đêm qua, rồi lại nhìn Tưởng Hồng Mai – người luôn hà khắc, quyết định không nói chân tướng cho cô ta, chỉ nói cho có lệ: “Thì cứ thế thôi.”

“Thế thôi là thế nào?” Tưởng Hồng Mai không vui nhướng mày chất vấn: “Tôi bảo cô liên hệ với Lục Tu Viễn, rốt cuộc là cô có làm không đấy? Cô cũng không xem xem thân phận hiện tại của anh ta là gì? Cô quay lại với anh ta sớm một chút, nắm chặt anh ta trong lòng bàn tay mới là chuyện đúng đắn, bằng không đợi đến khi anh ta thích người khác, cô muốn khóc cũng không có chỗ nào mà khóc.”

Ở trong lòng, Thẩm An An trợn trắng mắt, nếu như cô quay lại với Lục Tu Viễn, chuyện đầu tiên phải làm chính là đạp người đại diện ngu xuẩn Tưởng Hồng Mai này đi!

“Tôi đang nói chuyện với cô, cô có nghe không đấy?” Thấy Thẩm An An không để ý tới cô ta, Tưởng Hồng Mai lại tăng âm lượng.

“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, cho tôi yên tĩnh một lát đi.” Thẩm An An bực bội trả lời qua loa, nhắm mắt lại dựa vào chỗ tựa lưng nghỉ ngơi. Ở trong lòng cô đã quyết định xong rồi, đợi đến khi cô và Lục Tu Viễn quay lại với nhau, chuyện đầu tiên phải làm chính là đạp Tưởng Hồng Mai đi.

Chiếc xe nhanh chóng chạy tới công ty W&Y, tổng giám đốc La đã sớm sắp xếp nhân viên công tác chuẩn bị xong hợp đồng đại ngôn, Tưởng Hồng Mai và Thẩm An An xem qua hợp đồng cũng thấy không có vấn đề gì, hai bên đều rất vừa lòng, thuận lợi ký hợp đồng.

Còn phải chờ thêm mấy ngày nữa mới chính thức thông báo ra bên ngoài, buổi chiều Thẩm An An trở về đoàn phim đóng phim, mấy ngày nay cô đã bị chậm trễ mất mấy cảnh diễn nên bây giờ phải đuổi theo tiến độ, đến buổi tối mới quay xong tất cả các phân cảnh.

Buổi tối trở lại khách sạn, Thẩm An An rửa mặt xong nằm ở trên giường chơi game, ngay khi cô đang đánh đến mức khí thế hừng hực, bỗng nhiên nhận được một tin nhắn WeChat. Đến khi cô nhìn thấy rõ ràng tên người gửi, sợ tới mức tay run lên một cái, di động lạch cạch rơi xuống trán cô, đập một cái khiến cô đau đến mức rơi nước mắt.

Hai mắt cô đẫm lệ, nhặt điện thoại lên, lại nhìn thấy nhân vật trong game của mình đã bị địch chém vài đao chết thẳng cẳng, dùng một tư thế vô cùng thê thảm ngã vào vũng máu, lập tức cô cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.

Bảo bối của cô, huhuhu…

Thẩm An An không còn gì luyến tiếc rời khỏi trò chơi, không còn gì luyến tiếc mở WeChat, không còn gì luyến tiếc mở tin nhắn của Hàn Lâm Chiêu.

“Hàn Lâm Chiêu: Bé yêu ơi, ngày mai tôi sẽ về nước, em nhớ tắm rửa sạch sẽ chờ tôi nhé.”

Tắm rửa em gái nhà anh ấy!

Trong lòng Thẩm An An hung dữ mắng, bây giờ cô chỉ ước gì mình không nhận được tin nhắn này của Hàn Lâm Chiêu, thậm chí ước gì không quen biết cái người tên Hàn Lâm Chiêu này!

“Anh vẫn nên ở lại nước ngoài đi thôi, đừng quay về nữa.” Thẩm An An ai oán nói thầm với ảnh đại diện của Hàn Lâm Chiêu. Rõ ràng là hoạ do nữ phụ “Thẩm An An” gây ra, hiện tại lại bắt cô phải thu dọn cái cục diện rối rắm này.

Lục Tu Viễn nay đã trở thành tổng tài bạc tỷ, nếu anh biết khi cô ở bên cạnh anh mà vẫn liên hệ với Hàn Lâm Chiêu, không biết cô và Hàn Lâm Chiêu sẽ có kết cục thế nào nữa.

Nghĩ đến đây, Thẩm An An nhanh chóng ngồi dậy nhớ lại đôi chút về nội dung kịch bản, nhưng đáng tiếc buổi tối hôm đó cô xem kịch bản không nghiêm túc, chưa xem đến kết cục của Hàn Lâm Chiêu, không biết cuối cùng anh ta thế nào.

Thẩm An An chắp tay trước ngực, trong miệng lẩm bẩm: “Ông trời phù hộ, hãy khiến cho Hàn Lâm Chiêu không quay về nữa, cứ ở nước ngoài tìm một cô gái xinh đẹp, có người yêu rồi thì đừng có quấn lấy tôi, tôi không muốn chết quá khó coi đâu, OK?”

Lầm bầm mấy lần, Thẩm An An mới dừng lại. Cô thở dài, liếc mắt nhìn WeChat một cái, hoàn toàn không nghĩ đến việc trả lời Hàn Lâm Chiêu. Cô tắt luôn di động, chui vào trong chăn ngủ.

……

Ngủ một giấc đến hừng đông, vậy mà Thẩm An An lại không gặp ác mộng. Từ Hiểu Lộ sang gọi cô rời giường, còn mua bữa sáng cho cô.

Thẩm An An bưng chén cháo tổ yến nóng hầm hập, tâm trạng rất tốt, cười híp cả mắt: “Tiểu Lộ, em thật tốt, chị yêu em chết đi được.”

m thanh của cô vừa ngọt vừa ngấy, cứ như vừa ăn mật ong, khiến Từ Hiểu Lộ nổi da gà khắp người.

“Chị ăn nhanh một chút, lát nữa phải đến phim trường quay phim.” Từ Hiểu Lộ thu xếp xong xuôi đồ đạc của Thẩm An An, đã chuẩn bị sẵn sàng để ra ngoài.

“Ừ ừ.” Thẩm An An gật đầu khiến cho búi tóc cũng đung đưa theo, vô cùng đáng yêu.

Trái tim Từ Hiểu Lộ bị sự dễ thương của cô làm cho tan chảy, trong cảm nhận của cô ấy, Thẩm An An chính là ngôi sao nữ đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất. Cô ấy quyết định rồi, về sau sẽ chỉ làm fan của một mình Thẩm An An, tuyệt đối không trèo tường!

“Em đang làm gì thế?” Bỗng nhiên Thẩm An An ngẩng đầu, bắt quả tang Từ Hiểu Lộ đang chụp trộm cô.

Từ Hiểu Lộ lắp bắp nói: “Chị An An, em…”

“Đưa chị nhìn xem.” Thẩm An An vươn tay về phía Từ Hiểu Lộ.

Dưới cái nhìn chăm chú của Thẩm An An, Từ Hiểu Lộ đành phải giao nộp điện thoại.

“Hoá ra là em đang chụp chị!” Thẩm An An lật lật album của Từ Hiểu Lộ, rất vừa lòng với những tấm ảnh cô ấy chụp cho cô, cười tủm tỉm nói: “Chị trông thật xinh đẹp.”

Từ Hiểu Lộ: “…” Nói như vậy quả thật không sai, Thẩm An An thật sự rất đẹp.

……

Có tiếng gõ cửa, Từ Hiểu Lộ xoay người đi mở cửa, người đứng ở bên ngoài là Chu Hồng Sinh.

Chu Hồng Sinh cười gật đầu với Từ Hiểu Lộ một cái nói: “Tôi tới gọi An An, phải đi đến phim trường rồi.”

“Ơi, tôi tới đây.” Thẩm An An ở trong phòng đáp lại một tiếng, âm thanh thanh thúy dễ nghe, có vẻ như tâm trạng rất tốt.

Chu Hồng Sinh nghe vậy cũng cười: “Cô không cần vội, tôi chờ cô.”

Từ sau khi Thẩm An An và Chu Hồng Sinh qua lại thân thiết, mỗi ngày Thẩm An An đi đến phim trường đóng phim và buổi tối trở về khách sạn đều đi xe của Chu Hồng Sinh.

Thẩm An An đã thu xếp xong, bước nhanh từ trong phòng ra, vẫy vẫy tay với Chu Hồng Sinh: “Đi thôi.”

Hai người cùng nhau đi về phía thang máy, vừa đi vừa nói chuyện phiếm, bàn bạc với nhau nếu buổi tối kết thúc công việc sớm thì sẽ cùng đi ăn đồ nướng.

Thẩm An An khoa trương “uầy” một tiếng, bày ra vẻ thèm ăn nói: “Nhớ hương vị của đồ nướng quá đi.”

Chu Hồng Sinh liếc mắt nhìn cô, nhịn không được cười: “Buổi tối mà ăn đồ nướng, cô không sợ béo sao?” Rất nhiều ngôi sao nữ vì muốn giữ dáng nên rất kiềm chế bản thân, đừng nói là ăn BBQ, có vài người đến một ngày ba bữa cũng không dám ăn no, thậm chí qua bữa trưa thì không ăn nữa. Trên phương diện ăn uống, bọn họ muốn có bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.

Thẩm An An vô cùng đắc ý cười hihi: “Tôi trời sinh ăn không mập.”

Ai ngờ cô vừa dứt lời, cửa phòng bên cạnh lại được mở ra từ bên trong, Tiết Thiến Như mặt vô cảm đi ra, vừa lúc nghe được lời nói của Thẩm An An.

Trong lòng Tiết Thiến Như rất không thoải mái, thể chất cô ta dễ béo, để lên hình đẹp, cô ta phải hết sức hết sức kiềm chế, để bụng đói mới có thể gầy.

Một câu “Tôi trời sinh ăn không mập” của Thẩm An An cứ như đang mạnh mẽ tát vào mặt cô ta một cái, thù mới hận cũ lại tăng thêm một chút, khiến cho ánh mắt Tiết Thiến Như nhìn về phía Thẩm An An cũng mang theo sự bực tức.

Chu Hồng Sinh vô thức kéo Thẩm An An về phía mình, Thẩm An An lập tức biết ý dựa về bên người Chu Hồng Sinh một chút.

Nhất thời Tiết Thiến Như cảm thấy hai người này tràn đầy ác ý đối với cô ta, ánh mắt mang theo ý tứ không rõ nhìn lướt qua Thẩm An An, trong lòng mắng: Con đàn bà chết tiệt, đồ hồ ly tinh, rõ ràng là có kim chủ mà ở trong đoàn làm phim còn quyến rũ người khác, thật không biết xấu hổ!

Hừ một tiếng, Tiết Thiến Như cao ngạo hất cằm rồi bỏ đi.

“Thái độ của cô ta như thế kia là có ý gì?” Thẩm An An chỉ vào Tiết Thiến Như đang rời đi nói.

Chu Hồng Sinh là một người tính tình rất tốt, khuyên nhủ: “Tính cách cô ta là vậy đấy, cô đừng chấp nhặt với cô ta làm gì, tức giận còn ảnh hưởng đến thân thể của mình nữa.”

Thẩm An An nhìn Chu Hồng Sinh, thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh ta, bỗng nhiên cũng không thấy tức giận nữa, vỗ vỗ bờ vai của anh ta nói: “Tôi nghe lời anh, đi thôi, đi tới phim trường.” ( truyện trên app T𝕪T )

Sau đó hai người cùng nhau xuống lầu đi đến bãi đỗ xe, cùng nhau lên xe.

Chu Hồng Sinh đi đến bên cạnh xe, mở cửa ra rồi để cho Thẩm An An lên trước, sau đó mới lên xe.

Xe chậm rãi chạy ra khỏi gara.

Ở phía sau, trong một chiếc xe màu đỏ, Tiết Thiến Như cất di động của mình đi, vẻ mặt ác độc nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp Thẩm An An và Chu Hồng Sinh trong điện thoại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nham hiểm.

……

Cảnh đầu tiên ngày hôm nay do Thẩm An An và Chu Hồng Sinh diễn, hai người tới phim trường thì đi trang điểm trước.

Không lâu sau, Thẩm An An trang điểm xong, cô xách chiếc váy diễn rườm rà đi ra ngoài. Đang chuẩn bị đi đến chỗ studio đã dựng xong ở phía trước thì lại nghe thấy vài nhân viên công tác đang cầm di động bàn tán chuyện gì đó ở bên cạnh.

“Thật thê thảm, thê thảm quá, không có ai còn sống cả.”

“Cái gì mà thê thảm?” Thẩm An An còn không biết đã xảy ra chuyện gì, tò mò hỏi một câu.

Một nhân viên công tác vội vàng nói tin tức mình nhìn thấy cho cô nghe: “Hôm nay, chuyến bay số XXX từ nước M bay đến Hoa Hạ đã gặp tai nạn, trên máy bay không có ai sống sót cả.”

“Thảm nhất là hình như nghe nói con trai Chủ tịch công ty Hàn Á cũng ở trên chiếc máy bay kia.” Một nhân viên công tác khác bổ sung.

“Nghe nói gì nữa chứ, cơ bản là đã xác nhận rồi.” Lại thêm một nhân viên công tác nói: “Thật đáng tiếc, có tiền như vậy, còn đẹp trai như vậy, cứ thế mà “tắm trắng” rồi.”

*tắm trắng: trạng thái từ tồn tại thành hư vô, ý chỉ đã chết.

Hàn Á?

Thẩm An An nhíu nhíu mày, cái tên này sao lại quen thuộc như vậy?

Mẹ nó, đây không phải công ty nhà Hàn Lâm Chiêu sao?

Từ từ, từ từ, ngày hôm qua Hàn Lâm Chiêu nói hôm nay anh ta sẽ về nước, không phải anh ta cũng đi chiếc máy bay này đó chứ?

Cả người Thẩm An An đều không ổn, đêm qua cô còn cầu nguyện, hy vọng Hàn Lâm Chiêu cứ ở nước ngoài luôn, đừng trở lại, kết quả buổi sáng hôm nay anh ta đi máy bay liền xảy ra sự cố. Chẳng lẽ anh ta thật sự phải vĩnh viễn ở lại nước ngoài như vậy, không về được nữa?

Phỉ phui cái mồm, thế này cũng quá độc miệng rồi, a di đà phật! Thẩm An An thề với trời, cô không hề có ý muốn rủa Hàn Lâm Chiêu chết đi, cô chỉ thật sự không muốn có bất cứ quan hệ gì với Hàn Lâm Chiêu, nhưng Hàn Lâm Chiêu cũng chưa từng làm chuyện gì xấu với cô cả, cô vẫn hy vọng anh ta được bình an, con cháu đầy nhà, hạnh phúc đến già.

Chỉ mong Hàn Lâm Chiêu không lên máy bay, không xảy ra chuyện gì cả, a di đà phật! Thẩm An An chắp tay trước ngực nói.

“Chị An An, điện thoại của chị Tưởng.” Từ Hiểu Lộ cầm di động đi tới.

Trực giác nói với Thẩm An An rằng Tưởng Hồng Mai gọi điện thoại tới lúc này sẽ không có chuyện gì tốt, vốn dĩ cô định không nhận cuộc gọi này, nhưng lại nghe Từ Hiểu Lộ vô cùng đáng thương nói: “Chị Tưởng nói nếu chị không nhận điện thoại thì sẽ trừ tiền thưởng tháng này của em.”

Mẹ nó, người phụ nữ Tưởng Hồng Mai kia cũng quá ác độc, thế mà lại nghĩ ra một chiêu ghê gớm như vậy!

Thẩm An An không muốn mình làm cho Từ Hiểu Lộ bị trừ tiền thưởng, đành cầm điện thoại lên nghe, nhếch khóe miệng nói: “Chị Hồng, chuyện gì vậy ạ?”

Tưởng Hồng Mai ở đầu bên kia nói nhanh: “Chuyện Hàn Lâm Chiêu gặp tai nạn máy bay cô đã biết rồi nhỉ?”

Thẩm An An “Ừ” một tiếng: “Biết rồi.”

Tưởng Hồng Mai liền nói: “Vậy bây giờ cô đã có thể yên tâm mà quay lại với Lục Tu Viễn rồi, bây giờ anh ta nhận tổ quy tông, trở thành tổng tài tập đoàn Doãn Thị, nếu cô và anh ta nối lại tình xưa một lần nữa, về sau cô muốn cái gì sẽ có cái đó, ngày cô nổi tiếng khắp Châu Á cũng sắp tới rồi.”

Lại nói như vậy nữa rồi, Thẩm An An chán ghét nhíu mày. Người phụ nữ Tưởng Hồng Mai này thật sự quá ghê tởm, làm việc hoàn toàn không có giới hạn. Hàn Lâm Chiêu vừa mới xảy ra chuyện, cô ta lập tức bắt cô đi tìm kim chủ mới. Biết Lục Tu Viễn trở thành tổng tài tập đoàn Doãn Thị, liền quên mất lúc trước cô ta mắng Lục Tu Viễn như thế nào, một lần nữa bảo cô đi tìm Lục Tu Viễn tái hợp. Loại chuyện này phàm là người có chút đạo đức, biết hổ thẹn đều không làm được.

Thẩm An An không muốn nói chuyện với cô ta nữa, lấy ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai, thờ ơ nói: “Còn có việc gì nữa không? Tôi phải đóng phim nữa, không có việc gì thì tôi cúp máy đây.”

Cô nói xong cũng không cho Tưởng Hồng Mai có cơ hội phản ứng lại, cúp máy luôn.

Lúc này vừa hay có nhân viên công tác tới kêu Thẩm An An đi đóng phim, cô liền trả điện thoại lại cho Từ Hiểu Lộ rồi xách làn váy đi qua chỗ bối cảnh đã dựng xong.

Tuy rằng vừa rồi Thẩm An An không nói gì với Tưởng Hồng Mai, nhưng lời nói của Tưởng Hồng Mai vẫn ảnh hưởng tới tâm trạng của cô, khiến cho cô có hơi bực bội và khó chịu, lúc đóng phim cũng không khống chế được bộc lộ ra một ít cảm xúc cá nhân, ảnh hưởng đến việc phát huy khả năng diễn xuất.

NG liên tiếp năm lần, Đường Kiến Nghiệp rất không vừa lòng, cau mày nói với Thẩm An An: “Hôm nay cô làm sao vậy? Sao lúc đóng phim lại không nhập tâm như thế?”

Thẩm An An đành phải xin lỗi nói: “Đạo diễn, cho tôi nghỉ ngơi năm phút, để tôi điều chỉnh một chút.”

Mấy ngày nay Đường Kiến Nghiệp quay phần diễn của Thẩm An An, ông biết cô là một hạt giống không tồi, thái độ đối với Thẩm An An cũng từ sự ghét bỏ ban đầu biến thành thích nhiều hơn, rất ít khi Thẩm An An ở trong trạng thái không tập trung. Đường Kiến Nghiệp cũng không làm khó cô, xua xua tay nói: “Vậy cô xuống nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi quay một cảnh khác trước.”

“Cảm ơn đạo diễn.” Thẩm An An vội vàng cảm ơn Đường Kiến Nghiệp, đi về phía bên cạnh nghỉ ngơi.

Tiết Thiến Như nhìn Thẩm An An đi tới, vẻ mặt xem kịch vui, cong môi trào phúng nói: “Có vài người ấy à, người khác khen vài câu “kỹ thuật diễn không

tồi” thì thật sự cho rằng kỹ thuật diễn của bản thân rất tốt, kết quả còn không phải là NG sao?”

Tác giả có lời muốn nói:

Hàn Lâm Chiêu: Nhớ tắm rửa sạch sẽ chờ tôi nhé.

Thẩm An An: Thế mà thật sự “tắm trắng” luôn, còn không xuất hiện được lần nào, thật là một người đàn ông thê thảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play