Vốn trong lòng Thẩm An An nóng như lửa đốt, nghe xong lời nói của Tiết Thiến Như, cô liếc mắt nhìn qua, lạnh lùng nói: "NG thì tính là gì, còn tốt hơn mấy người không nhớ nổi lời thoại, chỉ có thể đọc 1234567."
Vừa rồi Tiết Thiến Như còn tràn đầy đắc ý, trong nháy mắt khuôn mặt liền trầm xuống, hung dữ nói: "Cô nói ai?"
Thẩm An An cũng không chịu yếu thế chút nào cãi lại: "Ai trả lời thì là người đó!"
"Cô. . ." Tiết Thiến Như muốn đứng lên ăn thua đủ, nhưng trong đầu đột nhiên nhớ tới tin tức trọng đại hôm nay, vẻ u ám trên mặt liền biến mất mà thay vào đó là nụ cười hả hê, giống như đã tìm thấy nhược điểm trí mạng của Thẩm An An, giọng mỉa mai nói: "Tôi đang nghĩ sao hôm nay lại có người giống như ăn phải thuốc nổ, hóa ra là bị mất kim chủ, thật đáng thương nha, chỗ dựa vững chắc đã không còn, có phải lại muốn đi khắp nơi “bán sắc” không?"
Một tiếng “chát” chói tai, Thẩm An An giơ bàn tay lên tát vào mặt Tiết Thiến Như, cô đánh rất mạnh giống như đã dồn toàn bộ sức lực của mình vào cái tát đó, trên mặt Tiết Thiến Như nổi lên năm dấu ngón tay đỏ rực.
"Cô dám đánh tôi?" Tiết Thiến Như hét lên, vươn hai tay lao về phía Thẩm An An.
Động tác Thẩm An An nhanh nhẹn trốn qua bên cạnh, lại thừa lúc Tiết Thiến Như đang lao tới giơ chân phải ra ngáng cô ta.
Trọng tâm của Tiết Thiến Như lao mạnh về phía trước, không thể khống chế được cơ thể mình, a a a thét lên chói tai rồi cắm mặt xuống đất, như chó ăn c***.
"Cái mũi của tôi! ! !" Tiết Thiến Như kêu lên đau đớn, lấy tay che mũi, cô ta được fan hâm mộ bình chọn là "Người có cái mũi hình chữ S xinh đẹp nhất" cô ta đã phải chịu đau để làm và còn tốn nhiều tiền nữa, nên hàng ngày cô ta đều bảo vệ rất kỹ, chăm sóc tỉ mỉ, không dám để bị thương chút nào, cú ngã này làm cô ta đau lòng muốn chết.
Thẩm An An lạnh lùng nhìn Tiết Thiến Như rồi xoay người rời đi, phía sau vang lên tiếng kêu gào thất thanh của Tiết Thiến Như.
Thẩm An An lười phải để ý đến Tiết Thiến Như, cô đã nói với trợ lý Từ Hiểu Lộ đi xin phép đạo diễn Đường, rồi rời khỏi trường quay.
Cô trở lại khách sạn, xả nước ấm để tắm. Nước ấm ấm áp vỗ về da thịt cô, nằm trong bồn tắm lớn, tâm trạng dần bình tĩnh trở lại, khóe miệng khẽ nhếch lên, cô cần gì phải tính toán so bì với mấy người đó? Sau khi xuyên qua tuổi của cô nhỏ đi mười tuổi, người cũng nhỏ theo, tính tình cũng không còn tốt như trước kia, người ta mới khiêu khích mà cô đã không nhịn được đáp lễ. Trước kia, cô không dễ bị khiêu khích như vậy, cần phải điều chỉnh lại mới được.
Thẩm An An nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, hưởng thụ sự ấm áp khoan khoái do nước ấm mang lại.
Sau khi tắm sạch sẽ rồi đi ra ngoài, cô nghĩ sẽ tập yoga một lúc sau đó ngủ một giấc, thả lỏng bản thân.
Kết quả, vừa mới ngồi lên giường liền nhận được điện thoại của Lục Tu Viễn.
"An An, hôm nay là ngày thứ ba, em suy nghĩ như thế nào rồi?" Giọng nói trầm khàn êm tai của Lục Tu Viễn vọng ra từ di động, mang theo chút ái muội khác thường. Anh không cam lòng chờ đợi thời hạn ba ngày, chẳng thể chờ đợi cuộc gọi từ Thẩm An An nữa, vội vàng liên hệ trước.
Tim đập nhanh như vậy là sao? Thẩm An An nắm chặt di động trong tay, nhẹ nhàng mím môi nói: "Em. . . "
"An An, bây giờ em đang làm gì?" Không đợi cô trả lời, Lục Tu Viễn lại tiếp tục hỏi. Trầm An An thở phào một hơi, nhẹ tay khẽ vén mái tóc rối sau lưng, nói đúng sự thật: "Em đang nghỉ ngơi ở khách sạn. Còn anh đang ở đâu?"
Lục Tu Viễn nói: "Anh đang ở nhà cũ. Em có thể tới đây không? Anh ở chỗ này chờ em."
Nhà cũ là nơi trước kia Lục Tu Viễn từng thuê, đối với Lục Tu Viễn thì đó là nơi chứa nhiều đoạn hồi ức đẹp nhưng ngôi nhà đó sắp bị dỡ bỏ nên Lục Tu Viễn đã dọn khỏi đó.
Thẩm An An do dự một chút, cô biết Lục Tu Viễn muốn cô đến ngôi nhà cũ là có ý gì. Thật ra cô đồng ý với Lục Tu Viễn suy nghĩ trong ba ngày. Chẳng qua là muốn có khoảng đệm thời gian, để cuối cùng đồng ý nối lại tình cũ với anh. Dù sao, bây giờ thân phận của anh cũng khác với trước kia, anh là tổng tài giá trị hàng tỷ mà cô không thể trêu chọc.
"Được, em sẽ tới ngay." Thẩm An An nhanh chóng quyết định.
"Vậy anh ở đây chờ em, hẹn gặp lại." Lục Tu Viễn nhẹ giọng nói.
Thẩm An An "Vâng" một tiếng rồi cúp điện thoại.
Sau đó cô đứng dậy thay quần áo, đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai rồi đi ra ngoài.
Xuống tầng trệt của khách sạn, Thẩm An An gọi một chiếc taxi. Sau khi lên xe cô báo địa chỉ của nhà cũ, xe taxi chạy một mạch.
Rất nhanh Thẩm An An đã tới dưới lầu của nhà cũ, theo trí nhớ của nguyên chủ đi lên lầu tới cửa phòng 603 nâng tay gõ cửa, Lục Tu Viễn nhanh chóng đi ra mở. ( truyện đăng trên app TᎽT )
"Em đã đến rồi." Lục Tu Viễn nở nụ cười, tránh qua bên cạnh, nhường lối vào cho Thẩm An An.
Thẩm An An bước vào trong phòng, vừa vào đã nhìn thấy có một bàn bày bánh ngọt, hoa hồng dưới ngọn nến.
"Đây là. . . . . ."
Lục Tu Viễn đứng sau lưng cô nói: "An An, chúng ta giảng hòa đi, anh đã chuẩn bị những thứ này, hy vọng về sau mỗi ngày anh đều có thể bên cạnh em."
Thẩm An An cười cười, nghĩ thầm rằng, không biết anh học những lời ngon tiếng ngọt này từ ai?
‘Nhưng thật sự khiến người ta rung động’ Thẩm An An nghĩ, dù sao cũng phải đồng ý nên cứ theo anh thôi, cô cười nói: "Được ạ."
"Thật sao?" Khuôn mặt tuấn tú của Lục Tu Viễn hiện lên vẻ vui mừng.
"Anh nghĩ sao?" Thẩm An An nghịch ngợm chớp chớp đôi mắt.
Khi Lục Tu Viễn biết đây là sự thật, khuôn mặt lộ ra vẻ vui sướng: "Những lời em nói là sự thật."
"Tất nhiên!" Khóe miệng Thẩm An An nhếch lên, lộ ra nụ cười lúm đồng tiền hết sức đáng yêu.
"An An. . . . . ." Anh vươn tay muốn ôm cô.
Thẩm An An nghịch ngợm trốn về phía sau, nhưng không biết chân vướng vào cái gì, ngã ngửa ra sau.
Trong lòng Lục Tu Viễn hoảng sợ, cuống quít muốn kéo cô.
Không ngờ cả hai người đều ngã xuống.
Lục Tu Viễn sợ đè lên người cô, nên trong tình thế cấp bách đặt hai tay chống hai bên hông cô, trở thành tư thế hai người nằm đối diện nhau, Thẩm An An nằm bên dưới còn Lục Tu Viễn ở trên.
Khoảng cách rất gần, mặt hai người như dính sát lại nhau, hơi thở cũng có thể nghe thấy.
"An An. . . . . ." Đôi mắt đen sâu thẳm của Lục Tu Viễn ngắm nhìn cô, khàn giọng gọi một tiếng, anh chỉ cần hơi cúi đầu, là có thể hôn lên môi của cô. . . . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT