Editor: Heloaphr

Quán cà phê Năm Tháng Vội Vã chuyên dành cho người nổi tiếng trên mạng, trước đây vào thời điểm nữ phụ “Thẩm An An” và Lục Tu Viễn vẫn còn đang ở bên nhau, bọn họ thường xuyên đi đến chỗ đó hẹn hò, đồ ăn vặt rất ngon, giá cả cũng không đắt, nữ phụ “Thẩm An An” rất yêu thích bánh ngọt ở chỗ đó.

Thẩm An An cúi đầu nhìn tin nhắn WeChat của Lục Tu Viễn, hơi không hiểu việc anh nói chờ cô ở chỗ đó là có ý gì, rõ ràng là hai người đã chia tay rồi, anh cũng không cần phải chờ cô ở chỗ đó, ngoại trừ khả năng Lục Tu Viễn uống say thì cái này có thể hiểu được, Thẩm An An cũng không nghĩ ra được lý do mà Lục Tu Viễn gửi tin nhắn WeChat cho cô.

Nhưng mà Thẩm An An rất nhanh phủ định cái suy đoán này của mình, thà tin Lục Tu Viễn đối với “cô” còn nhớ mãi không quên, uống rượu say gửi cho “cô” tin nhắn WeChat sẽ đợi “cô”, nếu không thì một người phúc hắc như Lục Tu Viễn mà nói, thật ra là đang tự đặt bẫy o “cô”, cố ý dụ dỗ “cô” mắc câu.

Dựa theo tính cách trước kia của nữ phụ “Thẩm An An”, thật sự là có khả năng vì tiền mà nhảy vào bẫy của anh, nghĩa là không cần suy nghĩ lại dựa vào lòng của anh một lần nữa.

Sau đó Lục Tư Viễn sẽ cho cô một ít lời ngon tiếng ngọt, khiến cô quên hết tất cả, toàn tâm toàn ý tập trung vào trong đó, sau đó lại không chút lưu tình mà tàn nhẫn đưa cô vào chỗ chết.

Đừng hỏi Thẩm An An vì sao lại nghĩ như vậy, kết cục của cô ở trong kịch bản chính là viết như vậy, Thẩm An An không muốn gặp phải kết cục như vậy, cô sớm đã không phải là nữ phụ “Thẩm An An” rồi.

Bây giờ Thẩm An An đang cố gắng muốn phân rõ giới hạn với Lục Tu Viễn, toàn tâm toàn ý chỉ muốn làm việc cùng với anh, không muốn làm hại người xa lạ.

Chỉ là Lục Tu Viễn dường như không nghĩ như vậy.

Anh trêu chọc cô, không chỉ một lần.

Hơn nữa thân phận bây giờ của anh cũng bất đồng, có tiền có địa vị còn có giá trị nhan sắc, nếu như không phải Thẩm An An biết được kết cục cuối cùng của cô trong kịch bản, cô hoàn toàn sẽ không kiềm chế được, nói không chừng chắc sớm đã giống như con bướm lao đầu về phía trước, nhào vào trong ngực của Lục Tu Viễn rồi.

Trong lòng Thẩm An An im lặng thở dài một hơi, mọi người cứ như vậy yên lặng làm người xa lạ không tốt sao? Tại sao cứ phải làm phiền lẫn nhau?

La Nguyệt nghe được tiếng thở dài của Thẩm An An, nhìn về phía cô bằng đôi mắt quan tâm nói: “Xảy ra chuyện gì sao?”

Có một chút chuyện, tuy rằng chuyện này không lớn, nhưng cũng khiến cho Thẩm An An rất phiền não.

Cô muốn giả bộ với Lục Tu Viễn giống như ngày trước, làm như không nhìn thấy tin nhắn WeChat mà anh gửi đến, vẫn muốn giả chết đến cùng.

Nhưng mà cô lại sợ sau khi mình làm vậy, sẽ chọc giận đại tổng tài nghìn tỷ Lục Tu Viễn này thì cũng không tốt.

Ký ức về Lục Tu Viễn trong đầu nữ phụ “Thẩm An An” đã không còn giống với đại tổng tài nghìn tỷ Lục Tu Viễn bây giờ rồi, Lục Tu Viễn đã thay đổi thân phận thay đổi địa vị, cô thật sự không hiểu biết nhiều lắm về Lục Tu Viễn hiện tại, không biết nên làm thế nào để ứng phó.

“Có vấn đề nào khó khăn thì chị cứ nói ra em giúp chị giải quyết.” La Nguyệt thực sự là tan vỡ trái tim vì Thẩm An An, nhìn thấy khuôn mặt Thẩm An An hiện lên vẻ buồn rầu, cô bé hận không thể biến thành người mẹ già giúp đỡ Thẩm An An giải quyết hết tất cả những buồn phiền.

Thẩm An An do dự một chút, nói với La Nguyệt: “Chị có một vấn đề, em giúp chị phân tích xem đến cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì.”

“Được ạ, chị nói đi.” La Nguyệt nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chờ cô tiếp tục nói.

Thẩm An An khó mà nói đó là chuyện của mình nên đành dựa vào bạn bè để thay thế mình: “Chị có một người bạn, cô ấy và bạn trai của cô ấy đã nói lời chia tay, bạn trai của cô ấy cũng đã đồng ý rồi, kết quả không được mấy ngày, bạn trai của cô ấy lại đột nhiên liên lạc lại với cô ấy, nói là chờ cô ấy ở nơi mà hai người thường xuyên hẹn hò, cô ấy có nên đi không? Hai người cần thiết phải gặp lại nhau sao?”

La Nguyệt suy nghĩ một chút nói: “Em cảm thấy bạn trai của cô ấy có khả năng vẫn còn rất yêu cô ấy, vì vậy nên mới nghĩ muốn gặp lại cô ấy.”

Thẩm An An: “…” Còn yêu cô? Không thể nào! Lục Tu Viễn tuyệt đối không thể nào còn yêu cô được.

La Nguyệt tiếp tục nói: “Có nên đi hay không thì cũng khó mà nói, phải xem suy nghĩ của người con gái đó, nếu như người con gái đó chỉ là nhất thời giận dỗi mới chia tay với bạn trai, thì hiện tại chính là cơ hội thích hợp nhất để hòa giải, còn nếu như người con gái đó thật lòng không muốn cùng với người bạn trai đó ở cùng một chỗ, vậy thì không cần phải đi gặp, hoàn toàn không cần thiết.”

Nói xong La Nguyệt dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Bởi vì chẳng may đi gặp, người bạn trai muốn tái hợp lại, tái hợp không thành công trở nên kích động thì sẽ có khả năng cưỡng ép hoặc là giết người, những chuyện như vậy đã xuất hiện rất nhiều ở trên mạng, an toàn vẫn là quan trọng nhất.”

Trong lòng Thẩm An An hiểu rõ nhất, theo như thân phận và địa vị hiện tại của Lục Tu Viễn, đánh cô giết cô khả năng rất thấp, chẳng qua là anh thật sự yêu cầu gặp mặt cô để tái hợp lại sao, cô là nên đồng ý hay là không đồng ý nhỉ?

Nếu như cô không đồng ý, trong cơn tức giận anh có thể đánh chết cô chỉ trong vài giây mà không tốn một chút sức lực nào, chứ đừng nói gì đến chuyện cô còn muốn đóng phim, trực tiếp rời khỏi giới giải trí luôn.

Nhưng mà đồng ý anh, cũng là một vấn đề khó, về sau cô chết như thế nào cũng đã có thể dự đoán được rồi, có đồng ý hay không thì cũng tiến thoái lưỡng nan.

Vẫn là đừng đi đi, coi như là không nhìn thấy tin nhắn WeChat của anh. Thẩm An An quyết định ở trong lòng.

Thẩm An An dứt khoát đem điện thoại di động bỏ vào trong túi, tiếp tục ăn cơm cùng với La Nguyệt.

Đồ ăn của nhà hàng Pháp mới mở này ăn thật sự rất ngon, đầu bếp đã từng làm việc trong khách sạn Michelin, mỗi một loại món ăn được làm đều có hương vị thật sự rất tuyệt, Thẩm An An và La Nguyệt đều rất hài lòng.

Ăn cơm xong, La Nguyệt gọi nhân viên phục vụ đến muốn tính tiền, Thẩm An An ngăn cản cô bé lại nói: “Nói thật là ngày hôm nay chị mời em, ngày hôm nay để chị tính tiền.”

La Nguyệt mở miệng định nói gì đó, Thẩm An An lại vội vàng nói: “Là em bận rộn giúp đỡ chị đó!”

Vừa nói như vậy, La Nguyệt cũng không tiện tranh giành cùng cô nữa, cười nói: “Vậy lần sau em mời chị.”

Thẩm An An nở cụ cười với cô bé, dùng tay mình ra hiệu OK.

Chờ sau khi thanh toán xong, Thẩm An An và La Nguyệt đi ra từ bên trong nhà hàng Pháp, nhìn thấy cửa hàng ở bên cạnh còn chưa đóng cửa, La Nguyệt nói muốn đi dạo mua đồ, đương nhiên Thẩm An An cũng vui vẻ đi theo.

Ở tầng một của cửa hàng bán đồ trang sức châu báu, tầng hai là mỹ phẩm chăm sóc da hàng hiệu quốc tế, tầng ba và tầng bốn là quần áo của phụ nữ, tầng năm là quần áo của đàn ông, tầng sáu là các loại túi xách.

Thẩm An An đi cùng với La Nguyệt từ tầng một đi dạo lên tầng ba, không chỉ mua kem nền dạng lỏng mới ra ở Hương Gia, mà còn ở tầng ba mua mấy cái váy.

“Chị cảm thấy cái váy này thế nào?” La Nguyệt lấy ra một cái váy eo cao hỏi Thẩm An An.

Thẩm An An nhìn một chút, gật đầu nói: “Không tồi, rất đẹp.”

La Nguyệt đem cái váy nhét vào trong lòng cô: “Chị đi thay đi, thay xong cho em nhìn một chút.”

Không nói thêm gì nữa đẩy mạnh Thẩm An An vào trong phòng thử đồ.

“Thử thật thì mới có thể đi ra ngoài.” La Nguyệt đóng của phòng thử đồ lại, dường như nếu cô không thử váy thật thì cô bé không mở cửa cho Thẩm An An.

Thẩm An An cười lắc đầu một cái, không thể làm gì khác hơn là tạm thời đảm nhiệm làm người mẫu mặc thử cho La Nguyệt xem.

Qua mấy phút, Thẩm An An thay váy xong, đi tới cạnh cửa gõ gõ cửa phòng thay đồ, nói với La Nguyệt đang bảo vệ ở bên ngoài: “Chị thay xong rồi, em nhanh mở cửa đi.”

La Nguyệt đáp lại một tiếng, cười hì hì mở cửa.

Thẩm An An cất bước đi ra ngoài, La Nguyệt trợn tròn mắt nhìn, khẽ nhếch miệng, cả người nhìn đến ngây người.

“Nhìn đẹp không?” Thẩm An An đi đến, xoay một vòng trước mặt La Nguyệt.

La Nguyệt điên cuồng gật đầu: “Rất đẹp, thật sự là quá xinh đẹp, quả thật giống như là tiên nữ.”

Người ta đều nói là người khác giới thì thu hút nhau còn người cùng giới thì bắt bẻ, phụ nữ nhìn phụ nữ đều là dùng ánh mắt soi mói mà nhìn, nhưng mà người phụ nữ có thể chống lại được ánh mắt soi mói của phụ nữ, chỉ có thể nói rõ là mỹ nhân chân chính.

Tuy rằng La Nguyệt là fans của Thẩm An An, cô bé nhìn Thẩm An An chỉ dùng ánh mắt ngưỡng mộ để nhìn, nhưng khi Thẩm An An thay váy mới, cả người đều tỏa ra ánh sáng, gần như là những vì sao giữa bầu trời, hào quang lấp la lấp lánh, giống như là đá quý chói sáng nhất, khiến cho La Nguyệt nhìn đến ngây người.

“Cô ơi, đem cái váy này gói lại.” La Nguyệt nói với người hướng dẫn ở bên cạnh.

“Chờ, chờ một chút.” Thẩm An An ngăn cản La Nguyệt lại: “Em còn chưa có thử, em làm sao lại mua luôn.”

La Nguyệt cười nói: “Không cần thử, chị mặc vào nhìn rất đẹp, em tặng cho chị luôn.”

Thẩm An An: “Cái này không được đâu…”

“Không cần phải nói với em câu nói như vậy, nếu không em tức giận đó.” La Nguyệt xụ mặt nói.

Thẩm An An: “…”

La Nguyệt cười híp mắt đi quang cô một vòng, trong miệng tấm tắc mà cảm thán: “Thật sự là đẹp mắt, ánh mắt nhìn của em quá giỏi.”

Cuối cùng Thẩm An An từ chối không được, không thể làm gì khác ngoài nhận chiếc váy mà La Nguyệt mua cho cô, thầm nghĩ lần sau cô lại mua một món quà gần bằng giá trị như vậy cho cô bé.

Hai người xách theo đồ đi ra khỏi cửa hàng, xe của La Nguyệt dừng ở bên cạnh bãi đậu xe.

“Em đưa chị về khách sạn trước, đã muộn như thế này rồi nếu như để cho chị đi nhờ xe trở về em lại không yên tâm.” La Nguyệt cũng không dám để Thẩm An An xinh đẹp như tiên nữ nhà cô bé thả ra ngoài vào nửa đêm đâu, chẳng may gặp phải gã bỉ ổi thì liền hỏng bét.

Thẩm An An cũng cảm thấy quá muộn cũng không an toàn, cô sẽ không từ chối ý tốt của La Nguyệt, đi theo ngồi vào xe La Nguyệt.

La Nguyệt hỏi Thẩm An An sống ở khách sạn nào, sau đó khởi động xe chạy về phía khách sạn.

Xe rất nhanh đã đi đến bên ngoài khách sạn, Thẩm An An xách đồ xuống xe, lại vẫy tay tạm biệt với La Nguyệt.

“Lần sau có thời gian lại hẹn tiếp.” La Nguyệt vẫy tay với Thẩm An An, sau đó khởi động xe rời đi.

Thẩm An An nhìn cô bé đi xa, mới xách đồ lên lầu trở về căn phòng của mình.

Vừa mới vào phòng nằm xuống, điện thoại di động của Thẩm An An lại vang lên, cô còn tưởng rằng là La Nguyệt gọi điện thoại cho cô, vừa cầm điện thoại lên nhìn, vậy mà lại là Tưởng Hồng Mai.

Đã muộn như thế này rồi Tưởng Hồng Mai còn tìm cô làm gì?

Thẩm An An nghe điện thoại di động, vừa nói alo một tiếng, rất nhanh đã nghe thấy âm thanh của Tưởng Hồng Mai truyền đến: “Tôi vừa mới nhận được tin tức bên trong, nói cô có thể nắm chắc được suất người đại diện thương hiệu mỹ phẩm của công ty W&Y, hoàn toàn là ý của Lục Tu Viễn, tôi thấy anh ta rất có ý với cô, bây giờ cô mau chóng liên hệ với Lục Tu Viễn đi, tranh thủ tái hợp lại với anh ta, cố gắng giữ lấy núi dựa lớn là anh ta đi, việc cô nổi tiếng trong giới giải trí nằm trong lòng bàn tay rồi.”

Tưởng Hồng Mai đùng đùng nói một trận, nhưng rõ ràng lại quên mất, dựa theo tính cách của Lục Tu Viễn, còn có thân phận của anh bây giờ, người phụ nữ muốn nịnh bợ anh còn nhiều mà, anh hoàn toàn không cần phải để ý đến cô bạn gái cũ Thẩm An An này.

Hơn nữa chiêu này của Tưởng Hồng Mai hoàn toàn đối lập với những miêu tả trong kịch bản, nguyên tác trong kịch bản miêu tả là nữ phụ “Thẩm An An” nghe Tưởng Hồng Mai nói xong thì lại đi tìm Lục Tu Viễn tái hợp, còn không ngừng dây dưa với Lục Tu Viễn, làm rất nhiều chuyện tốt, sau đó hoàn toàn đắc tội Lục Tu Viễn, kết cục cuối cùng rất bi thảm.

Tưởng Hồng Mai muốn tìm đường chết, Thẩm An An sẽ không xen vào, nhưng mà bản thân Thẩm An An không muốn tìm đường chết, cô còn muốn giữ lại cái mạng nhỏ này của cô sống thật tốt qua những ngày tháng yên ổn.

Thẩm An An nhẫn nhịn sự buồn bực và căm ghét ở trong lòng, buồn cười trả lời điện thoại di động một tiếng: “Chị Hồng, chị đúng thật là quá để mắt đến tôi rồi, lấy thân phận của Lục Tu Viễn bây giờ, nói muốn tái hợp là tái hợp được sao? Hiện tại anh ta là quý tộc độc thân, chủ tịch tập đoàn Doãn thị, không biết có bao nhiêu mỹ nữ vây quanh bên cạnh anh ta cầu xin được anh ta chăm sóc, làm gì có chỗ nào nhớ đến người bạn gái cũ này được? Không cần phải vì anh ta có lòng tốt tặng cho một miếng đường lại giống như đói khát mà nhào tới, nếu không chết như thế nào cũng không biết.” ( truyện đăng trên app TᎽT )

“Cô cái gì cũng không được, cô nói cuối cùng có loại nào cô mới có thể làm được?” Tưởng Hồng Mai không vui vẻ với loại thái độ qua loa này của cô: “Tôi làm sao lại có thể dẫn dắt một nghệ sĩ ngu xuẩn như cô chứ?”

“Chị Hồng, ban đầu chị là người ngày nào cũng đuổi theo tôi một hai muốn tôi ký hợp đồng.” Trong lòng Thẩm An An vui vẻ, rõ ràng là bản thân cô ta càng ngu xuẩn hơn, nếu như không phải cô ta ngày nào cũng đuổi theo nữ phụ “Thẩm An An” ký hợp đồng, nữ phụ “Thẩm An An” cũng sẽ không tin lời của cô ta mà tiến vào giới giải trí, nói không chừng bây giờ còn đang ở bên cạnh Lục Tu Viễn thật tốt, chờ làm phu nhân tổng tài hào môn đó!

Tưởng Hồng Mai bị Thẩm An An nói cho nghẹn họng, một hơi bị chặn ở cổ họng, trên không ra dưới không xuống, suýt chút nữa khiến cho cô ta nhịn chết.

“Kể cả bây giờ có như vậy thì cô cũng không thể lười biếng, dù sao cũng phải nghĩ cách mới được.”

Thẩm An An sắp bị cô ta chọc cười chết: “Chị là người đại diện của tôi, chị lại để cho tôi tự nghĩ cách, vậy thì tôi còn cần người đại diện như chị làm cái gì?”

“Thẩm An An!” Tưởng Hồng Mai bị Thẩm An An cho một kích, đột nhiên nâng cao giọng nói, điện thoại di động sắp bị âm thanh quát chói tai của cô ta làm hỏng rồi.

“Nghe đây nghe đây!” Thẩm An An ngoáy ngoáy lỗ tai, lười biếng nói: “Chị không cần phải lớn tiếng như vậy, tôi đều nghe được.”

Tưởng Hồng Mai bị cô làm cho tức giận đến thổ huyết, nương tay mắng một câu với người đối diện, giọng nói không có ý tốt: “Ngược lại tôi mặc kệ cô dùng cách nào, cô cũng phải đi hòa giải với Lục Tu Viễn, bây giờ Lục Tu Viễn không giống như ngày xưa, toàn bộ giới giải trí Trung Hoa phải có đến hơn một nửa đều nằm trong tay anh ta, nếu cô vẫn muốn vào giới giải trí, nhất định phải giữ gìn mối quan hệ với anh ta, trừ khi cô muốn trực tiếp biến mất khỏi giới giải trí, như vậy thì tùy cô.”

Thẩm An An: “…”

Bỗng nhiên cô có một loại cảm giác bất kể cô có trốn như thế nào cũng không trốn thoát được, cảm giác bất lực. Giả thiết của kịch bản quá mạnh mẽ, định luật nam chính của Lục Tu Viễn lại quá trâu bò, nếu như cô thật sự muốn dựa vào sức mạnh của chính mình mà thay đổi tất cả, không khác gì lấy trứng chọi đá. Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tưởng Hồng Mai, Thẩm An An ở trong phòng suy nghĩ rất nhiều, nếu không trốn thoát được ánh sáng cường đại của nam chính Lục Tu Viễn thì cứ làm theo ý tứ của Lục Tu Viễn đi, dù sao thì ứng phó với Lục Tu Viễn còn hơn là ứng phó với Tưởng Hồng Mai cố chấp, như vậy cô còn có thể mượn sức mạnh của nam chính, đuổi người đại diện ngu ngốc Tưởng Hồng Mai này đi, lại không cần phải nghe theo sự sắp xếp của Tưởng Hồng Mai.

Quyết định được ý kiến hay, Thẩm An An mở cửa chạy ra ngoài, bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến Năm Tháng Vội Vã.

Tác giả có lời muốn nói: Lục Tu Viễn: Cuối cùng cũng có người nói thật, là anh cho em người phát ngôn.

Thẩm An An: Ông xã, em đến rồi, có bất ngờ không? Có vui vẻ hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play