Editor: Heloaphr

Thẩm An An đưa Từ Hiểu Lộ ngồi xe trở về khách sạn, cả đường đi Từ Hiểu Lộ đánh giá Thẩm An An vài lần, do dự nói ra chuyện hoang mang trong lòng mình: “Chị An An, anh Lục giống như có thay đổi rất lớn, em nhìn thấy anh ấy đầu tiên em còn không dám nhận y, anh ấy còn đi cùng thư ký, anh ấy được thăng chức làm giám đốc sao?”

Từ Hiểu Lộ còn chưa biết chuyện Lục Tu Viễn nhận tổ quy tông đã trở thành tổng giám đốc tập đoàn Doãn Thị, Thẩm An An ngoại trừ nói chuyện này với Tưởng Hồng Mai thì vẫn chưa nói với bất kỳ ai về thân phận thật của Lục Tu Viễn.Nghĩ đến chuyện này, Thẩm An An cảm thấy đau đầu, cô ưu sầu thở dài một tiếng: “Anh ta đâu chỉ thăng chức thành giám đốc, anh ta rõ ràng là tổng giám đốc.”

Nói không sai, Lục Tu Viễn chính là Tổng giám đốc của tập đoàn Doãn thị, từ một người đàn ông nghèo lắc mình biến thành Tổng giám đốc hàng tỷ, ngày xưa đâu bằng hôm nay.

Từ Hiểu lộ nhíu mày một chút, lại nói: “Anh Lục làm tổng giám đốc là chuyện tốt, chị An An cũng không cần sợ anh ấy, nếu như chia tay, cũng có thể làm bạn bè, em cảm thấy anh Lục rất tốt, còn mời chúng ta ăn lẩu thịt nướng.”

Thẩm An An lắc đầu: “Đừng nói nữa.”

Cô cũng không phải sợ anh, chỉ là nghĩ đến kết quả cuối cùng của cô, cô vẫn nhát gan, Lục Tu Viễn có chỗ nào tốt mà Từ Hiểu Lộ lại nói như vậy, rõ ràng chỉ là mặt ngoài phúc hậu và vô hại mà thôi, đừng có bị vẻ bề ngoài giả dối của anh ta che giấu!

Thật ra cũng không trách được việc Thẩm An An nghĩ nhiều, chủ yếu do Lục An Viễn lúc trước vẫn luôn không trả lời Wechat của cô, Thẩm An An cứ thế tự động lý giải thành Lục Tu Viễn đã coi cô như người xa lạ nên cô cũng chuẩn bị làm người xa lạ không quấy rầy ai.

Nhưng ai biết hai người ngoài ý muốn lại gặp nhau, thái độ Lục Tu Viễn so với dự đoán của cô lại không giống nhau, Thẩm An An không thể không hoài nghi anh làm vậy có động cơ, hình ảnh tưởng tượng ra lập tức khiến cô lạnh sống lưng, kiên quyết nhận định Lục Tu Viễn là bạch thiết hắc (*)

(*) Bạch thiết hắc là cụm từ dùng để chỉ những người có vẻ ngoài thánh thiện như thiên sứ song bên trong lại tà ác, đen tối, xuống tay hại người một cách tàn nhẫn, quyết không nương tay.

Boss lớn không thể trêu vào!

Lục Tu Viễn bị Thẩm An An nhận định là bạch thiết hắc giờ phút này còn đang trầm mặt nhìn ghế tiệm thịt nướng, ánh mắt dừng ở chỗ ngồi của Thẩm An An, nửa ngày mới nở nụ cười tự giễu.

“Đi thôi.” Lục Tu Viễn đứng dậy khỏi ghế, thư ký Dương đi theo anh ở phía sau, hai người vừa đi ra khỏi tiệm thịt nướng, một chiếc xe Bentley liền lái đến.

Thư ký Dương tiến lên mở cửa xe, Lục Tu Viễn khom lưng ngồi vào trong, thư ký Dương đóng cửa lại, ngồi vào ghế phó lái.

Xe Bentley đi về phía trước, phong cảnh bên đường lướt qua nhanh chóng, cũng giống như quãng thời gian tươi đẹp đó, trôi qua nhanh như một cơn gió.

Lục Tu Viễn đột nhiên mở miệng nói: “Thư ký Dương, cậu nói với tổng giám đốc La một tiếng, người phát ngôn trang điểm để cho Thẩm An An.”

“Vâng.” Ngay lập tức thư ký Dương đáp đồng ý, lấy di động ra gọi cho tổng giám đốc La.

Vừa rồi anh ta đi theo Lục Tu Viễn, đều thấy hết tất cả cảnh tượng giữa Lục Tu Viễn và Thẩm An An, anh ta từng dựa theo phân phó của Doãn Chính Dương điều tra chuyện Lục Tu Viễn, đương nhiên cũng biết mối quan hệ người yêu trước đó giữa Lục Tu Viễn và Thẩm An An.

Nhưng Lục Tu Viễn lại trao cơ hội người phát ngôn cho Thẩm An An, khiến anh ta hơi bất ngờ, nhưng là một người thư ký ưu tú, anh ta chỉ biết nghiêm túc tiếp nhận chỉ đạo của tổng giám đốc, cũng không hỏi nhiều.

. . .

Ngày hôm sau, lúc Thẩm An An ở phim trường chờ đóng phim thì nhận được điện thoại từ công ty W&Y.

“Cô Thẩm, chúc mừng cô trở thành người phát ngôn thời trang mới, mời cô buổi sáng ngày mai 10 giờ đến công ty W&Y ký kết hợp đồng đại ngôn.”

“Được, tôi biết rồi, cảm ơn cô, tôi sẽ đến đúng giờ.” Thẩm An An vui mừng.

Cúp điện thoại, khuôn mặt Thẩm An An tươi cười nói với Từ Hiểu Lộ: “Chị nhận được đại ngôn trang điểm.”

Từ Hiểu Lộ cũng vui mừng thay Thẩm An An, giơ ngón tay cái với cô: “Chúc mừng chị An An, chị là số một.”

Tiết Thiến Như vừa lúc đi ngang qua, nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, ghét bỏ cười nhạo một tiếng: “Một cái đại ngôn Thải Trang mà thôi, đáng để cao hứng như vậy sao, thật là chưa hiểu sự đời.”

Sở dĩ Tiết Thiến Như nói như vậy là vì trên tay cô ta vừa có một đại ngôn trang điểm tuyến ba, sau khi cô ta trở thành người đại ngôn, doanh số tăng cao, công ty hài lòng, có ý muốn tiếp tục hợp tác với cô ta. Cô ta tự nhận nhân khí của mình cao hơn Thẩm An An, Thẩm An An có thể bắt được đại ngôn thời trang tuyệt đối không có khả năng so với cô ta.

Vốn dĩ Từ Hiểu Lộ không quen mắt nhìn dáng vẻ Tiết Thiến Như tự cho là mình ghê gớm, nâng cằm lên nói: “Cô có biết chị An An lấy được đại ngôn thời trang của công ty nào không?”

“Tôi không có hứng thú cần biết, ai biết là công ty vô danh nào.” Ngữ khí Tiết Thiến Như tràn đầy kinh thường.

Từ Hiểu Lộ buồn cười nhìn Tiết Thiến Như, kiêu ngạo mà nói: “Đại ngôn thời trang quý mới mà chị An An lấy được chính là của công ty W&Y.”

Cô ấy nói xong, đắc ý nheo đôi mắt lại, thành công nhìn thấy khuôn mặt Tiết Thiến Như từ tức giận chuyển sang biến sắc, khuôn mặt đã được trang điểm sụp đổ vì tức giận, thật sảng khoái!

Đại ngôn thời trang tuyến ba của Tiết Thiến Như còn phải xách dép cho sản phẩm công ty W&Y, đối lập quá to lớn, chênh lệch thật sự quá nhiều, Tiết Thiến Như đen mặt rời đi.

Hít một hơi thật sâu, Từ Hiểu Lộ cười một cách tự hào.

Thẩm An An cười lắc đầu, nói với Từ Hiểu Lộ: “Em nói với cô ta cái gì vậy?”

Từ Hiểu Lộ trả lời: “Em không chịu được dáng vẻ kiêu ngạo của cô ta, muốn làm cô ta tức chết.”

Thẩm An An ‘ừm’ một tiếng: “Em và chị nghĩ giống nhau.”

Hai người liếc mắt nhìn nhau, bật cười.

. . .

Hôm nay đóng phim thuận lợi, nên đoàn phim kết thúc công việc sớm.

Thẩm An An vừa trở về khách sạn thì nhận được cuộc gọi từ số điện thoại lạ, cô do dự một chút mới nhận.

Thoáng chốc trong di động đã truyền đến âm thanh của La Nguyệt: “An An, chị đã nhận được thông báo từ công ty W&Y chưa ạ?”

Thẩm An An nghe được âm thanh của La Nguyệt, khóe miệng cong lên nụ cười, nói: “Đã nhận được.”

“Vậy ngày mai chị sẽ đến ký hợp đồng?” La Nguyệt lại nói.

Thẩm An An nghe được sự huyền diệu trong đó, hỏi ngược lại: “Sao em lại biết?”

La Nguyệt lặng lẽ cười, nói: “Bởi vì bố em làm trong công ty W&Y, em nói với bố em là fan của chị, em rất thích chị, chị lớn lên xinh đẹp đáng yêu mê người như vậy, trở thành người phát ngôn thời trang của công ty W&Y quá thích hợp, bố em liền đồng ý!”

“Bố em là ai vậy?” Thẩm An An cảm thấy nếu bố La Nguyệt có thể làm chủ chuyện này nhất định không phải là nhân vật nhỏ.

La Nguyệt: “Bố em là tổng giám đốc công ty W&Y.”

Thì ra là thế, cuối cùng Thẩm An An cũng biết ngày hôm qua ở bên ngoài phòng phỏng vấn cô gặp được La Nguyệt, cô bé nói với cô chỉ tùy tiện ngồi ở đó, thì ra bố cô ấy làm ở công ty W&Y là có ý tứ, người ta cũng chỉ tùy tiện ngồi ở đó mà thôi. ( truyện trên app T𝕪T )

“Cảm ơn em đã giúp chị.” Thẩm An An thật sự cảm ơn La Nguyệt đã giúp đỡ cô, cô rất hạnh phúc khi có một người hâm mộ đáng yêu như vậy.

Trong giọng nói của La Nguyệt có niềm vui không thể che giấu: “Không cần cảm ơn em, có thể giúp được chị là tốt rồi.”

“Nếu không thì chị mời em ăn cơm.” Đối với cô bé hâm mộ La Nguyệt này, Thẩm An An thật sự rất thích, vì muốn cảm ơn La Nguyệt nên cô quyết định mời cô ấy đi ăn cơm.

Lập tức La Nguyệt hưng phấn kêu lên, vui vẻ không thôi: “An An, bây giờ em chưa ăn cơm, chị đến đây ăn cơm cùng em đi!”

Thẩm An An nhìn thời gian, dù sao buổi tối cô cũng không có việc gì, đi ra ngoài cùng người đáng yêu như La Nguyệt ăn cơm một bữa cũng không thành vấn đề.

“Được, hiện tại em đang ở đâu? Chúng ta gặp mặt đi?” Thẩm An An nói.

La Nguyệt nói: “Em ở quảng trường An Khang, nơi này có nhà hàng Pháp vừa khai trương, chúng ta ăn ở nhà hàng Pháp đi.”

“Được, em chờ chị một chút, chị sẽ đến nhanh thôi.”

Thẩm An An hẹn địa điểm gặp mặt với La Nguyệt xong thì cúp điện thoại, thay đổi áo khoác, buộc tóc buộc kiểu đuôi ngựa, đội mũ lưỡi trai lên, lại nói một tiếng với Từ Hiểu Lộ, bảo cô ấy không cần đi theo, trễ một chút cô tự mình về, sau đó vui vẻ ra cửa đi hẹn hò.

Đi thang máy xuống lầu, Thẩm An An tới sảnh khách sạn, bước nhanh ra ngoài gọi xe, vừa lúc Tiết Thiến Như trở về thì nhìn thấy.

Tiết Thiến Như nhìn Thẩm An An ngồi trên chiếc xe màu đen rời đi, trong lòng nghi hoặc Thẩm An An đi đâu mà phải che giấu như vậy? Lại liên tưởng đến chuyện cô vừa nhận được đại ngôn thời trang W&Y, nói không chừng có bí mật gì đó. Tiết Thiến Như hận không thể bắt được bím tóc của Thẩm An An, vì thế chạy nhanh đến xe bảo tài xế quay đầu, đuổi theo xe Thẩm An An.

“Nhanh nhanh, theo sát xe phía trước, nhất định đừng để bị mất dấu.” Tiết Thiến Như nhìn chằm chằm vào xe của Thẩm An An phía trước, giục tài xế lái xe nhanh hơn.

Tài xế rất nhanh đã phát hiện mình bị chiếc xe màu trắng phía sau theo dõi, giơ tay chỉnh lại gương, hỏi Thẩm An An, người đang nhắn tin cho La Nguyệt: “Người lái xe đằng sau có quen biết với cô sao? Đã theo xe chúng ta từ lâu rồi.”

Thẩm An An kinh ngạc quay đầu lại nhìn thoáng qua, biển số xe có chút quen thuộc, hình như là xe của Tiết Thiến Như.

“Anh tài xế, tôi không quen biết chiếc xe phía sau, phiền anh đi nhanh chút cắt đuôi xe đó.” Thẩm An An nhíu mày nói.

“Được, không thành vấn đề.” Tinh thần trọng nghĩa của tài xế bỗng nhiên bộc phát, đạp chân ga tăng tốc độ phi về phía trước.

Tiết Thiến Như ở phía sau nhận thấy được xe Thẩm An An đột nhiên tăng tốc, ý thức được cô muốn chạy, lập tức giục tài xế chạy nhanh hơn đuổi theo.

Tài xế vội vàng tăng tốc đuổi theo, đuổi sát theo chiếc xe màu đen không bỏ, xe màu đen cũng lái rất nhanh, giống như cá bơi trong nước, nhanh chóng kéo dài khoảng cách.

“Nhanh lên, nhanh lên, nhanh. . .”

Tiết Thiến Như sợ chiếc xe đen chạy mất nên giục tài xế chạy nhanh hơn, khuôn mặt tài xế trầm xuống bất ngờ dẫm phanh. Tiết Thiến Như theo quán tính ngã về phía trước, đầu đụng vào lưng ghế phía sau.

“Anh đang làm gì vậy?” Tiết Thiến Như tức giận kêu lên, lấy tay che trán.

Vẻ mặt tài xế cũng không vui, trong lòng nổi giận: “Đèn đỏ!”

Tiết Thiến Như ngẩng đầu nhìn thấy, quả thật là đèn đỏ.

Xe màu đen đã chạy mất không thấy bóng dáng. Tiết Thiến Như tức giận đấm lên ghế dựa, trong lòng mắng: Mẹ kiếp, lại để Thẩm An An chạy, xem như cô may mắn, lần sau sẽ không để cô có cơ hội đó đâu.

Tiết Thiến Như không cam lòng bảo tài xế lái xe quay về, lúc này, Thẩm An An đã đến nhà hàng Pháp vui vẻ cùng La Nguyệt ăn bữa tối.

La Nguyệt rất thích Thẩm An An, có thể cùng người mình thích ăn bữa tối nên cô bé rất vui sướng, lấy di động ra nói: “An An, em có thể cùng chị chụp mấy kiểu ảnh để đăng lên Weibo không?”

“Có thể.” Thẩm An An sảng khoái đồng ý.

La Nguyệt cầm điện thoại chạy đến ngồi bên cạnh Thẩm An An, đầu hai người dựa gần vào nhau, giơ tay chống cằm cười ngọt ngào, chụp rất nhiều bức ảnh.

“An An, chị cũng quá đẹp rồi, 360 độ không góc chết, chụp như thế nào cũng đẹp.” La Nguyệt chọn ra bức ảnh đẹp nhất trong những bức đã chụp, nhưng chọn tới chọn lui, mỗi một bức ảnh đều đẹp, cô ấy cũng không biết nên chọn bức nào.

“Cảm ơn em đã khích lệ.” Thẩm An An vẫn luôn tự tin về khuôn mặt của mình, bất kệ là gương mặt mình ngày trước, hay là bản thân bây giờ, cô đều rất hài lòng.

La Nguyệt cuối cùng cũng chọn được bốn bức ảnh, chỉnh sửa một chút, sau đó đăng lên Weibo.

[Nguyệt lai nguyệt mỹ LOVE: Hôm nay cùng người mình thích ăn cơm, thật vui vẻ. (Ảnh chụp.jpg)]

La Nguyệt là một blogger beauty trên weibo, thường xuyên chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc da và các sản phẩm cô bé thích, dùng nhiều nhất chính là sản phẩm công ty W&Y, dù sao ba cô bé cũng là tổng giám đốc W&Y, cô không thể hướng khuỷu tay ra ngoài được.

Do những đồ mà La Nguyệt chia sẻ đều rất đúng, dùng tốt thì nói dùng tốt, không tốt cô bé cũng không ép buộc nói dùng tốt, mọi thứ đều đánh giá rất thật, cô ấy không gượng ép nói rằng chúng không dễ sử dụng, hơn nữa trước nay chưa từng quảng cáo nên cũng thu hút được một nhóm người hâm mộ.

Ngay sau khi La Nguyệt hoàn thành bài đăng trên Weibo, đã có một số người hâm mộ vào bình luận.

“Cây liễu hồi xuân: Đọc xong nửa đầu bài weibo mới nhất của chị gái nhỏ, tôi còn tưởng rằng chị gái nhỏ yêu đương rồi, sau đó nhìn thấy ảnh chụp, thì ra là một cô gái xinh đẹp, tôi yên tâm rồi.”

“Ngã rẽ tình yêu: Lầu trên vui sướng sớm quá, con gái cũng có thể, Mỹ Nguyệt nhà tôi có khả năng là thụ.”

“Tôi yêu Nguyệt Nguyệt nhất: Nguyệt Nguyệt nhà tôi sớm đã cùng tôi khóa uyên ương rồi, chìa khóa thì ném qua Thái Bình Dương.”

“Như hình với bóng WW: Người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh Mỹ Nguyệt nhìn rất quen mắt, là người đóng vai nữ số 2 trong ‘Vương gia ăn chơi trác táng nhất sủng thê’ đúng không?”

“Lưu sa bay múa LM: Thật đúng là Thẩm An An, thì ra Mỹ Nguyệt nhà ta là fans của Thẩm An An.”

“Trả lời @Lưu sa bay múa LM: Đúng, tôi là fans của An An.”

“Trả lời @Nguyệt lai nguyệt mỹ LOVE: A a a, tôi được trả lời, kích động quá đi, tôi nhảy múa xoay quanh tại chỗ luôn rồi đây nè, @Lưu sa bay múa LM: Phải, tôi là fan của An An.”

“XXXX: Cầu được trả lời.”

“XX: Cầu được trả lời +1”

. . .

La Nguyệt nhìn bình luận phía dưới Weibo, mùi vị vui mừng cũng hơi ngốc nghếch, toàn bộ đều bình thường nên cô bé cũng yên tâm.

“An An, chị mau nhìn Weibo của em đi.” La Nguyệt ngẩng đầu lên nói với Thẩm An An.

“Được.” Thẩm An An mở Weibo trên di động, mới phát hiện La Nguyệt đã theo dõi cô từ rất sớm nên cô cũng theo dõi lại.

Sau khi cô thấy được bình luận dưới Weibo La Nguyệt, nhịn không được cười: “Fans của em thật đáng yêu.”

La Nguyệt chớp mắt: “Bọn họ là fans của em, em là của fans chị.”

Trong lòng Thẩm An An ấm áp vô cùng, nếu không phải đã xác định La Nguyệt chỉ là thích cô, cô sẽ cảm thấy La Nguyệt đang tán tỉnh cô.

Lúc này, điện thoại phát ra tiếng nhắc nhở.

Thẩm An An cúi đầu nhìn thấy, trong lòng trở nên thấp thỏm.

“Lục Tu Viễn: An An, tôi chờ em ở Năm Tháng Vội Vã.”

Tác giả có chuyện muốn nói:

PS: Năm Tháng Vội Vã là nơi bọn họ từng hẹn hò.

Đây là ý tứ ‘Tôi còn ở đó đợi em, mà em đã đi xa.’

Lục Tu Viễn: Đạo diễn, ông có thể nói điều gì đó tốt đẹp với tôi không?

Đạo diễn: Được rồi, tôi sẽ nói lời hay, cố lên, cứng rắn lên, Fighting, gogo, . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play