"Mộ Dạ Lê, sao anh lại keo kiệt như vậy, không phải chỉ là ngủ một chút thôi sao, cần gì phải giết người diệt khẩu, thật là tàn bạo, làm sao, đêm qua là lần đầu tiên à? Không phải lần đầu tiên bị tôi cướp cho nên thẹn quá hóa giận đấy chứ?"
Cái gì?
Người phụ nữ chết tiệt này!
Quả thật là lần đầu tiên của anh.
Bởi vì đối với phụ nữ anh không hề có cảm giác gì, nhìn một chút cũng cảm thấy cực kỳ chán ghét, anh mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, đặc biệt là đối với phụ nữ mặt tô son trát phấn dày cộp, còn có phụ nữ hay xịt nước hoa mùi nồng, anh rất chán ghét.
Chỉ là những lời này, không ngờ lại thốt ra từ miệng con nhỏ này.
Cô ta rốt cuộc muốn chơi trò gì vậy.
Trước khi kết hôn bọn họ gặp mặt duy nhất một lần, cô ta hết sức lấy lòng anh, hèn mọn giống như đồ bỏ đi, chỉ là cô ta càng như vậy, anh càng cảm thấy chán ghét.
Ánh mắt hung ác nham hiểm của anh nhìn chằm chằm đôi mắt như sao trời của cô, đôi mắt trong trẻo kia tỏa ra ánh sáng, nhìn qua còn mang theo mấy phần tinh nghịch, lúc nhìn anh, ánh mắt đó lóe lên tia sáng.
"Sao, kế hoạch lúc trước không thành, bây giờ cô liền thay đổi kế hoạch để đối phó tôi, phải không?" Mộ Dạ Lê lạnh giọng nói, lực trên cánh tay vẫn không giảm dù chỉ một chút.
Diệp Ninh cảm thấy, cô hiện tại vừa mới sống trong thân thể nhỏ bé này, nếu lại bị cái tên này lăn lộn lần nữa, thật sự sẽ đi gặp Diêm Vương mất.
Cô cố gắng giãy giụa.
"Ha ha, đối với loại đàn ông chưa từng chạm qua phụ nữ như anh tôi cần phải lên kế hoạch sao, anh đánh giá mình cũng quá cao rồi đó. Buông tôi ra, anh không phải chán ghét tôi sao, chán ghét còn tiếp xúc gần như vậy làm gì, không phải là sau chuyện đêm qua liền yêu tôi rồi đó chứ?"
Diệp Ninh tay đánh chân đá, nhưng làm sao có thể chống đỡ được người đàn ông cường tráng cao lớn này chứ.
Shit!
Mộ Dạ Lê không biết thân thể mình bị làm sao nữa, đột nhiên trong lòng như có một ngọn lửa cháy bùng lên, bừng bừng thiêu đốt anh.
Diệp Ninh cũng lập tức cảm thấy không thích hợp, lại thấy sắc mặt người đàn ông này thay đổi liên tục, từ trắng chuyển sang đen lại chuyển sang xanh, liền cảm thấy cực kỳ không ổn.
Chết rồi, chết rồi, không được, cô không thể chết.
Diệp Ninh kêu gào trong lòng, ở thời khắc nguy cấp này, cô không rảnh lo những thứ khác, dù sao đã lớn mật đến trình độ này rồi, thêm một chút nữa cũng không sao. Cô giơ tay lên ôm cổ anh, hôn xuống đôi môi ngon miệng của anh…
Người đàn ông kinh ngạc đến ngây người, trong lúc nhất thời đôi mắt đen nhánh tràn đầy sương mù.
Trước khi Diệp Ninh xuyên qua, đừng nói là hôn môi, ngay cả tay đàn ông cũng chưa từng nắm qua.
Môi ngây ngô cố gắng đè lên môi Mộ Dạ Lê.
Người phụ nữ này rốt cuộc là muốn làm cái gì!
Mộ Dạ Lê suýt chút nữa thì phát điên.
__________________
Đôi lời của editor:
Trên Google người ta đã edit bộ này hơn 300 chương rồi. Vì để mọi người không phải chờ lâu nên mình quyết định tách bộ này ra làm nhiều quyển, mỗi quyển 300 chương.
Mình sẽ bắt đầu edit quyển 2 từ chương 301 đến chương 600, mọi người có thể qua bên đó đọc tiếp nha. Còn bên này mình vẫn tiếp tục ra chương đến hết quyển thì thôi.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ🥰🥰
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT