Lục Hi Hòa tiễn hai người ra đến cửa, nhìn hai người vào thang máy, đợi cửa thang máy đóng lại, rồi mới trở về.

Trở lại chung cư, nằm ở trên giường, dù nghĩ như thế nào cô cũng đều cảm thấy có chút không thích hợp, cô cảm thấy bố mẹ có cái gì giấu cô, nhưng bọn họ lại chịu nói cho cô, chính cô cũng không đoán ra được, nghĩ đến đây, cô vẫn là chính mình, vì thế cô dứt khoát không nghĩ gì nữa, liền bất giác liền đã ngủ.

Chờ đến khi cô tỉnh lại, màn đêm đã buông xuống ngoài cửa sổ, trong phòng ngủ bật một ngọn đèn nhỏ màu cam, cô ngồi ở trên giường nhìn chằm chằm nó nhìn vài giây, cô trước khi đi ngủ bật đèn lên, làm sao cô không nhớ được?

Vừa lúc này, Lục Hi Hòa nhìn qua cánh cửa được khép hờ, thấy ánh sáng nhàn nhạt cùng mùi thơm của thức ăn lan tỏa vào phòng, theo bản năng cô duỗi tay ra, cảm thấy bụng cồn cào, đói bụng.

Bỗng nhiên, cửa phòng được khép hờ bị đẩy ra, ánh đèn bên ngoài trực tiếp chiếu vào, người nọ thân hình thon dài đứng ngược sáng ở cửa.

"Diễn?" Cô mơ hồ nói.

Kỷ Diễn hơi sững lại, ngay sau đó anh đi tới bên cạnh cô, ngồi ở mép giường, trầm giọng hỏi cô : "Vừa rồi em kêu anh là gì?"

"Diễn, không dễ nghe sao?" Lục Hi Hòa lúc này mới tỉnh táo lại, mang theo cảm giác đùa giỡn,

Kỷ Diễn kéo tay cô đến bên môi hôn một cái, "Dễ nghe, về sau cứ gọi như vậy."

Lục Hi Hòa, "???"

Tại sao lại không giống như những gì cô tưởng tượng, cô vốn tưởng rằng anh sẽ bài xích cách xưng hô thân mật này, dù sao anh cũng là người lạnh lùng như vậy!

"Anh chắc chắn?"

"Ân, anh rất thích."

Kỷ Diễn không thích ptên này, mà thích cách cô gọi anh như vậy, ngọt ngào, giống như bọc mật đường.

"Tốt, vậy nói như vậy định rồi, về sau em kêu anh Diễn."

"Ừm"

Lục Hi Hòa duỗi tay nhéo một chút mặt anh, thoạt nhìn là một người lạnh lùng như vậy, nhéo lên như vậy cư nhiên lại rất mềm!

Cô nhéo mặt anh một hồi, liền hỏi anh, "Đúng rồi, sao anh lại ở chỗ này?"

Nói đến đây, Kỷ Diễn hiện tại lật qua người cô qua chỉnh đốn , anh buổi chiều đi làm về thì không thấy cô đâu, gọi điện cho cô cũng tắt máy, nhưng xe cô vẫn còn ở bãi đỗ xe, cuối cùng anh nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ tới xem cô có phải đang ở chung cư của mình không, sau đó vừa vào cửa, quả nhiên nhìn đến giày cô đặt ở huyền quan, lại tiến phòng ngủ, cô làm anh lo lắng như vậy mà lại đang nằm ngủ ngon ở trên giường.

Lúc đó anh muốn bế cô lên đánh, nhưng nhìn thấy cô ngủ say như thế này anh vẫn kìm lòng, ai kêu cô có bản lĩnh đem anh ăn gắt gao đâu?

"Sao anh không nói gì?" Lục Hi Hòa bất mãn liền hất cằm.

Kỷ Diễn liếc cô một cái, Lục Hi Hòa nhấp miệng, trong lòng có chút chột dạ, cô vừa mới véo có hơi mạnh, cái cằm trắng nón của anh đã ẩn ẩn một chút đỏ, hiện giờ cảm nhận được cái nhìn lạnh của anh, tim cô đập nhanh hơn, vội lấy tay xoa xoa cho anh.

"Không đau không đau ha."

Kỷ Diễn, "Hôn anh một cái liền tha thứ em."

Lục Hi Hòa, "......"

Chà, ai kêu cô đuối lý đâu!

Vì thế cô tiến lên hôn anh một chút, khi cô hôn, cô nhìn con ngươi thâm thúy của Kỷ Diễn tưởng có cái gì chợt lóe qua, cô không kịp nghĩ, liền bị anh chế trụ sau cổ gia tăng nụ hôn này.

Anh hôn cô, bàn tay đè ở góc áo cô, như muốn thăm đi vào trong, khi anh xốc áo cô lên, Lục Hi Hòa giữ tay anh lại, cô nghiêng đầu né tránh nụ hôn, nói: "Không hôn nữa, em đói bụng."

Kỷ Diễn không làm khó xử cô, nghe cô nói đói bụng liền buông cô ra, "Chúng ta đây đi ra ngoài ăn cơm đi."

"Ân."

Lục Hi Hòa nhấc chăn ra.

Kỷ Diễn giúp cô đem dép lê chỉnh tề, cô trực tiếp mặc vào chân.

"Hi Hòa?"

"Ân?"

"Kỳ thật vừa rồi anh muốn làm em ở nơi này."

Lục Hi Hòa nhìn anh, lúc này những ngón tay mảnh khảnh đang chỉ vào vị trí.

Cằm anh bị cô véo đỏ.

*

Ngày hôm sau sáng sớm, khi Kỷ Diễn tỉnh, Lục Hi Hòa còn ngủ.

Chờ anh làm xong cơm sáng trở về, cô vẫn như cũ, thấy cô ngủ ngon anh cũng không nỡ đánh thức cô, nhìn cô đang ngủ yên ổn, cúi người hôn lên trán cô một chút rồi chuẩn bị đi làm.

Nhưng vừa đứng lên, Lục Hi Hòa tỉnh.

"Anh đánh thức em à?" Anh ôn nhu hỏi cô.

Lục Hi Hòa mê man lắc đầu, Kỷ Diễn thấy cô như vậy liền biết cô vẫn còn ngai ngủ, vì thế ôn thanh nói: "Giờ vẫn còn sớm em ngủ tiếp đi."

Cô vừa mới cùng công ty ký hợp đồng, anh không có bất kỳ kế hoạch tốt nào cho sự phát triển trong tương lai của cô, vì vậy anh không để cô sắp xếp lịch trình, bởi vậy cô cũng không cần phải cùng anh dậy sớm như vậy.

"Bữa sáng anh đặt ở lò vi sóng, dậy rồi tự ăn nhé."

"Ân."

Lục Hi Hòa mơ mơ màng màng ừ một tiếng, sau đó quay mặt đi, nhắm mắt ngủ tiếp.

Nhìn cô ngủ vài giây Kỷ Diễn không khỏi bật cười, nhưng là cũng không dám chạm vào cô, sợ không cẩn thận làm cho cô tỉnh.

Lục Hi Hòa tỉnh lại lần nữa đã là lúc mặt trời lên cao, nàng mơ hồ còn nhớ rõ Kỷ Diễn những gì anh nói, vì thế cô đi rửa mặt rồi lấy bữa sáng ở trong lò vi sóng, đối với cô mà nói, đây không thể xem là bữa sáng, đây là cơm trưa!

Buổi chiều cô ngồi ở trên sô pha cùng Chu Chỉ Yểu chơi game.

"Cô không biết mà thôi, sắc mặt Hà Phỉ khó coi đi được."

Lục Hi Hòa cho là không đúng, "Cô ta không khó coi mới là lạ, vốn dĩ cho rằng là có thể đem tôi đạp dưới chân, nhưng là cuối cùng mới phát hiện chỉ là một giấc mộng lớn, có thể không khó coi sao?"

"Hai người cũng là đủ rồi, yêu nhau lắm cắn nhau đau."

"Tôi chỉ cùng cô ta thân nhau lắm sao!"

"Đúng đúng, là tôi nói sai."

"Tuy nhiên, dù muốn hay không suy xét cũng rời Tinh Thượng, Kỷ Diễn sẵn sàng chấp nhận cô."

"Chà, cô đã bắt đầu đào góc cho anh ta rồi?" Chu Chỉ Yểu trêu chọc nói, "Tuy nhiên tôi không có ý định rời Tinh Thượng, rốt cuộc cô rời đi như vậy, tôi chính là Tiểu Hoa Đán lớn nhất ở Tinh Thượng, bọn họ hiện đối rất tôi như vậy, vậy thì vì sao tôi phải đi chứ?"

"Ừm."

Hai người chơi game cả một buổi trưa, đến khi Kỷ Diễn gọi cho, các cô mới ngừng chơi game hẳn.

"Hiện tại?"

"Tiện thể, lát nữa anh quay lại đưa em đi ăn tối."

"Tối nay đi ăn ở ngoài?"

"Ân, anh sẽ đến ngay."

"Được, vậy em đi thay quần áo."

Mấy ngày nay cô ấy ở nhà, vẫn mặc đồ ngủ, sau khi thay quần áo, trang điểm nhẹ và trang bị đầy đủ vũ khí, sau đó ra cửa tiểu khu đợi Kỷ Diễn đến đón.

Cô vừa đến không bao lâu, nhìn thấy xe của Kỷ Diễn dừng trước mặt minh, cô mở cửa xe ngồi xuống.

"Đi ăn cơm ở chỗ đó nha?"

Kỷ Diễn phủ qua thân thể giúp cô thắt đai an toàn, "Đi rồi sẽ biết."

"Được."

Dù sao Kỷ Diễn biết rất rõ cô thích ăn gì, cô cũng không sợ anh sẽ mang cô đi mấy nhà hàng không hợp khẩu vị, xe Kỷ Diễn ngừng ở cửa một nhà hàng đồ cay Tứ Xuyên, Lục Hi Hòa thích ăn cay.

Em xuống xe đợi anh ở đây."

"Được." Lục Hi Hòa ngoan ngoãn gật đầu.

Chờ lúc sau anh đi lên, hai người mới cùng nhau đi vào nhà hàng, anh kéo cô lên thẳng trên lầu.

"Không kiểm tra phòng trước sao?"

"Đã kiểm tra rồi."

"Ân?"

Kỷ Diễn nắm tay cô dừng ở cửa phòng bao, gõ nhẹ một chút rồi mới đẩy cửa đi vào, Lục Hi Hòa ngây ngốc, chẳng lẽ không phải chỉ có hai người bọn họ ăn thôi sao, mà còn có người khác? Vào phòng, cô nhìn thấy ai đó ở trên bàn ăn, cô hiểu ra vấn đề.

"Trần đạo?" Cô kinh ngạc nói.

Trần đạo đứng dậy, cùng hai người cười cười, "Đã lâu không gặp nha, Hi Hòa."

"Trần đạo, tại sao ông lại ở chỗ này?"

"Ngồi trước đi." Kỷ Diễn nói.

Đợi người phục vụ đồ ăn xong, mấy người mới tiếp tục cái đề tài kia, Trần đạo chính là đạo diễn của《 lả lướt 》, kinh nghiệm phong phú, trong ngành cũng coi là có chút danh tiếng, trong mấy năm qua nổi nhất bộ《 Thật đáng tiếc 》 xong về ở ẩn rất khó gặp, rồi cùng mấy người dưới trướng mấy tự mình cải biên phẩm 《 lả lướt 》 lần thứ hai.

Ở thời điểm chiêu mộ nữ chính, ông liếc mắt một cái liền nhìn trúng Lục Hi Hòa, sau khi quyết định nữ chính, Tinh Thượng cũng bày tỏ sự sẵn sàng đầu tư.

Ông tự mình chọn lựa nữ chính và Tinh Thượng không tính là người đầu tư nhỏ, ông căn bản đối bộ 《 lả lướt 》 vẫn là tràn đầy tin tưởng, nhưng không biết sau lại có nhiều biến xảy ra như vậy, Lục Hi Hòa cùng công ty có mâu thuẫn, Lư Lương Kiều ỷ vào chính mình là nhà đầu tư liền thay đổi nữ chính, đáng tiếc ông cảm nhận nữ chính thích hợp nhất chỉ có thể là Lục Hi Hòa, còn cái người kia là Hà Phỉ, trông thì xinh đẹp, nhưng không có cái linh khí giống như Lục Hi Hòa.

Làm đạo diễn chính của 《 lả lướt 》, ông tuyệt đối không đồng ý, nhưng chính thái độ ương ngạnh của Lư Lương Kiều, hơn nữa theo hắn ta nói lời nói, nếu nữ chính không phải Hà Phỉ, Tinh Thượng sẽ rút vốn, đoàn của ông biết rõ ràng, nhà đầu tư lớn nhất của《 lả lướt 》chính là Tinh Thượng, nếu Tinh Thượng rút vốn,họ sẽ đặt bộ phim vào một tình huống nguy hiểm.

Nhưng ông là đạo diễn của《 lả lướt 》, đó cũng là tâm huyết của đoàn ông, hành động này của Lư Lương Kiều xác thật là đang ép bọn họ, bọn họ thảo luận suốt mấy đêm, một bộ phim điện ảnh thành công, kịch bản, tổ đạo diễn cùng với vai chính đều có quan hệ rất lớn, cuối cùng nhà đầu tư quyết định, nếu nữ chính không theo ý của bọn họ, bộ điện ảnh kia này không đóng cũng thế, cứ như vậy, vậy ông chủ động cự tuyệt Tinh Thượng đầu tư, đồng thời cũng cự tuyệt Hà Phỉ gia nhập.

Cuối cùng, tổ bọn họ đều cảm thấy 《 lả lướt 》 khả năng sẽ không có cơ hội quay được nữa, thì Kỷ Diễn đột nhiên tìm ông và sẵn sàng đầu tư cho bọn họ, hơn nữa giúp bọn họ mời Lục Hi Hòa diễn vai nữ chính.

Sau khi cùng Trần đạo nói chuyện xong, ông nhìn Lục Hi Hòa, chân thành hỏi: "Lục tiểu thư, cô hiện tại còn nguyện ý gia nhập gia nhập đoàn phim của chúng tôi một lần nữa không?"

Kỳ thật lúc trước Thái Nguyệt đem kịch bản《 lả lướt 》, cô liền rất thích nữ chính của bộ phim, bằng không cô cũng sẽ không bởi vì vì đi thử vai 《 lả lướt 》 mà đẩy một cái khác đại đạo diễn kịch bản.

Hiện tại cô đã có cơ hội để lấy vai nữ chính này một lần nữa, cô đương nhiên là đồng ý, vì thế cô gật đầu với Trần đạo.

"Rất là vinh hạnh."

Trong lúc ăn cơm, bọn họ sự tình cũng nói không sai biệt lắm, Kỷ Diễn cùng Trần đạo định ngày, ngày mai liền có thể ký hợp đồng, sau đó tiền đầu tư cũng có, dự tính là tháng này có thể bắt đầu quay《 lả lướt 》.

Đây là một bữa tối thú vị.

Sau khi tiễn Trần đạo ra về, Lục Hi Hòa xoay người ôm chặt lấy Kỷ Diễn, "Diễn, cảm ơn anh, cảm ơn anh vì em làm hết thảy."

Kỷ Diễn chống đỉnh cằm của cô, ôn hòa nói: "Anh nói rồi, anh sẽ đem em lên đến vị trí cao nhất của giới giải trí và anh nhất định sẽ làm được."

Lục Hi Hòa đáy lòng một trận cảm động, nàng dỗi nói: "Em như thế nào có cảm giác được bao dưỡng nhỉ?"

Kỷ Diễn cười, "Vậy em có thích hay không?"

"Ân, cảm giác không tồi, có phải về sau liền có thể ở giới giải trí đi ngang?"

"Dù em là đi ngang hay là đi dọc, chỉ cần em vui vẻ là được."

Kỷ Diễn sủng nịch nói, điều này làm cô ướt khóe mắt, khóe mắt cô bắt đầu hơi phiếm hồng, "Diễn, anh đối em thật là tốt, em cảm thấy em về sau đều không rời đi anh làm sao bây giờ?"

"Cầu mà không được."

Anh ước gì cô cả đời này đều không rời khỏi anh, kỳ thật đến tột cùng là ai chưa từng rời đi, trong lòng anh rõ ràng nhất, anh duỗi tay nhẹ nhàng ấn một chút khóe mắt cô, "Đừng khóc, chúng ta vẫn còn đang ở trên đường."

Lục Hi Hòa cũng ý thức được bọn họ còn ở trên đường, vì thế cô duỗi tay lau đôi mắt một chút, cô rời khỏi cái ôm ấp của anh, rồi cầm tay tay, "Chúng ta mau trở về đi."

Kỷ Diễn cầm tay nhỏ mềm mại của cô, "Được, chúng ta về nhà."

*

Lục Hi Hòa ký hợp đồng Thiên Ngu, độ hot có chút hạ nhiệt, xong lại có một việc phát sinh lần nữa lại đem Lục Hi Hòa đứng đầu hot search một lần nữa.

CEO Thiên Ngu là Kỷ Diễn chăm sóc nghệ sĩ vô cùng tốt, nhưng lại không chú ý đến nghệ sĩ nào, bao gồm thuộc hạ nhà mình, nhưng dưới tình huống như thế, Lục Hi Hòa là nghệ sĩ duy nhất Kỷ Diễn chú ý.

Tất cả bạn bè đều bắt đầu bàn luận về mối quan hệ giữa Lục Hi Hòa và Kỷ Diễn, nhất thời sôi sùng sục, mặc dù không có căn cứ thực tế, nhưng cũng không thể ngăn cản tinh thần nhôm bát quái của cư dân mạng, quan hệ của hai người cũng bị người ngoài giới truyền khó mà phân biệt, mà cùng với đồng thời nhân khí của Lục Hi Hòa giống như ngồi hỏa tiễn, cọ cọ nhắm thẳng lên trên.

Mà ở công ty, Trần đạo tự mình công bố vai chính《 lả lướt 》ở Weibo, nam chính chính là nam nghệ sĩ Tần Hoa, mà nữ chính Lục Hi Hòa người chịu đủ mọi chú ý, Weibo vừa đăng ra, trong nháy mắt liền nổ tung, bỏ qua nam chính Tần Hoa, liền nói Lục Hi Hòa.

Trước đó không lâu 《 lả lướt 》 phong ba còn rõ ràng trước mắt, ở phía trước mặc kệ nữ chủ là Lục Hi Hòa vẫn là mặt sau thiên vị Hà Phỉ, đạo diễn《 lả lướt 》 cùng với official weibo đều không thừa nhận cùng hay phủ nhận, mà hiện giờ Weibo của Trần đạo tự mình tuyên bố, hơn nữa tag diễn viên,vai nữ chính cũng vòng đi vòng lại, cuối cùng vẫn là xác định Lục Hi Hòa, Lục Hi Hòa vốn đã rất hot, lúc này nhờ 《 lả lướt 》 cũng đã chịu chú ý rộng rãi hơn.

Đúng lúc này, không biết lại là ai đưa ra một manh mối mới.

Từ lúc Lục Hi Hòa cùng Tinh Thượng chấm dứt hợp đồng, đến ký hợp đồng với công ty hiện tại là Thiên Ngu, trong khoảng thời gian này, Lục Hi Hòa độ hot không quá cao, từ lúc CEO Thiên Ngu là Kỷ Diễn tự mình mời tới, lại đến bây giờ cầm lấy vai nữ chính 《 lả lướt 》, mà 《 lả lướt 》 cũng trong khoảng thời gian ngắn đã chịu sự chú ý rất lớn.

Mọi người đều biết, hiện tại《 lả lướt 》do điện ảnh Thiên Ngu đầu tư chế tác, trong thời gian như vậy , chỉ dựa vào một cái Weibo liền bị chú ý, liền thành công đem người mới ký làLục Hi Hòa, mang nhân khí lên thiên, hơn nữa cũng thành công vì 《 lả lướt 》 đánh vang dội mở đầu pháo.

Sau này manh mối mới tung ra, mọi người lúc này mới bừng tỉnh ngộ.

Nguyên lai ở phía trước có xảy ra bao nhiêu chuyện thì vẫn như vậy, Thiên Ngu không hổ là công ty lớn trong ngành, tuyên truyền cực kỳ lợi hại, nghệ sĩ công ty đồng thời phát triển.

Ở trên mạng sôi nổi cảm thán cách Thiên Ngu tuyên truyền hết sức hay, trong làn sóng này hai người họ cũng giống người bình thường đi dạo siêu thị.

Lục Hi Hòa cầm một lọ sữa chua sau đó đi đến bên cạnh Kỷ Diễn, "Chiêu này của anh cũng thật cao minh?"

Kỷ Diễn đem sữa chua từ tay cô cầm lấy tới bỏ xe đẩy, anh nói: "Nếu không có thủ đoạn, làm sao ở vị trí này?"

Lục Hi Hòa cười một chút, duỗi tay ôm lấy cánh tay anh, "Nói rất có đạo lý."

Kỷ Diễn chọn trái cây tốt bỏ vào bên trong xe đẩy, Lục Hi Hòa nhìn thoáng qua,những đồ trong xe hầu như đều là thứ cô thích ăn, ở bên anh cô trước nay đều không cần phóng đại những gì cô nghĩ, bởi vì anh đều nhớ rõ sở thích của cô, so với cô còn chi tiết hơn.

"Đi thôi, tính tiền."

"Đều lấy hết?"

"Ân."

Vì thế hai người đi tới chỗ của quầy thu ngân, Lục Hi Hòa đột nhiên nghĩ tới cái gì, nàng ngửa đầu nhìn anh hỏi: "Diễn, em hiện tại đã cùng Trần đạo hợp đồng, không bao lâu nữa em phải đi ra ngoài công tác, em không ở nhà, anh nghĩ em sẽ thiếu anh không ngủ không được?"

Khóe miệng Kỷ Diễn cong lên một cái, Lục Hi Hòa cho rằng anh muốn nói gì đó, khóe miệng anh tươi cười đột nhiên một chút thu liễm chút, anh đem mũ cô kéo xuống một chút, ngay sau đó một tay ôm cô ở trong ngực.

"Làm sao vậy? Có phóng viên?" Cô theo bản năng nắm lấy vạt áo của anh.

Kỷ Diễn nhích đầu cô lại gần, đè thấp nói, "Thoạt nhìn không giống, có thể là fans, có lẽ là cảm thấy em có điểm quen mắt mà thôi."

"Làm sao bây giờ?"

Kỷ Diễn bất động thanh sắc nhìn kia mấy người liếc mắt một cái, "Không có việc gì, chúng ta đi , bọn họ hẳn là sẽ không lại đây."

"Được."

Quả nhiên theo như lời Kỷ Diễn nói, đến khi bọn họ ra khỏi siêu thị, mấy người kia cũng không có đuổi theo, có khi bọn họ cũng chỉ là hoài nghi, không dám xác định.

Trên đường trở về chung cư, Lục Hi Hòa đột nhiên nở nụ cười, Kỷ Diễn cũng cong khóe miệng.

"Anh biết em đang cười cái gì sao, anh liền cười theo?" Lục Hi Hòa nói.

Kỷ Diễn lắc đầu, anh không biết cô đang cười cái gì, nhưng nhìn cô cười, anh cũng không tự chủ được cười theo cô, không có cách nào khống chế, dù vậy anh vẫn hỏi: "Vậy vừa rồi em đang cười cái gì?"

"Chính là cảm thấy chúng ta với gián điệp giống nhau, thật cẩn thận, trốn đông trốn tây."

Kỷ Diễn sủng nịch hỏi, "Khi nào thì chúng ta không giống như gián điệp?"

Lục Hi Hòa nghĩ, sau đó cười nói: "Chờ anh gặp qua ba mẹ em, xem anh hợp không."

Khóe miệng Kỷ Diễn hơi cong lêm, không trả lời cô, Lục Hi Hòa cho rằng anh đang khẩn trương, vì thế an ủi: "Dù sao anh cũng không cần khẩn trương, ngươi ưu tú như vậy, bọn họ khẳng định sẽ rất vừa lòng."

Con ngươi Kỷ Diễn sâu thẳm có chợt lóe chút phức tạp, nhưng nhìn thấy ánh mắt tươi cười sáng lạn của cô, trong lòng anh có chút dịu dàng, bước chân anh dừng lại không cầm lòng ôm cô.

Lục Hi Hòa cho rằng Kỷ Diễn lại hôn cô, vì thế cô phối hợp nhắm mắt lại nhưng hơi ấm đó không dừng lại trên môi cô, mà là trên trán cô, cô mở to mắt nhìn thẳng vào con người thâm thúy của anh "...... · Diễn."

"Hứa với anh, mặc kệ sau này thế nào, đều phải ở bên cạnh anh, được không?"

Lục Hi Hòa không thể hiểu được lời Kỷ Diễn nói, nhưng thấy anh không hề nói đùa, ngược lại còn rất nghiêm túc, cô nghiêm túc gật đầu với anh, "Được, em hứa với anh, em sẽ luôn bên cạnh anh."

Ra khỏi thang máy , Kỷ Diễn mở cửa, hai người trước sau mới vừa đi vào, giày đều còn kịp đổi.

"Đinh."

Phía sau thang máy bỗng nhiên vang lên, hai người không hẹn mà cùng nhau ngoảnh lại xem, vừa thấy Lục Hi Hòa cả người đều ngây ngốc, từ thang máy đi ra không phải lão Lục nhà mình sao!

"Lão...... Lão Lục?"
——————————————————————
Truyện được đăng tải duy nhất trên wattpad, wordpress và tài khoản của tớ trên app TYT.

Nghiêm cấm coppy dưới mọi hình thức, nếu phát hiện tớ sẽ cài pass.

Lịch đăng truyện là thứ 3 và thứ 6 hàng tuần, có thể là 2 chương tới 3 chương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play