Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Lis.

====

Lần này có tổng cộng sáu vị Chủ Thần đến.

Chủ Thần Ánh Sáng - Cấp Quang là Chủ Thần túc trực luân phiên, Hoa Vụ trở về chắc chắn phải đến thăm một chút.

Chủ Thần Thời Gian là Tuế Duật, từ trước đến nay luôn thích đi theo Cấp Quang, cộng với việc mà đám Chủ Thần Tai Họa làm kia thì đoán chừng sẽ có kịch hay để xem, đương nhiên hắn cũng muốn đến xem náo nhiệt.

Chủ Thần Phán Xử - Tân Hòa là kẻ ba phải...... Ừm, đại khái là cũng muốn xem náo nhiệt.

Ba vị còn lại — Chủ Thần Hủy Diệt, Chủ Thần Tai Họa, Chủ Thần Bóng Đêm.

Sáu vị Chủ Thần bây giờ chia thành ba phe.

Tân Hòa đứng một mình, Cấp Quang và Tuế Duật đứng chung với nhau, ba người còn lại thành một nhóm nhỏ.

Quan hệ giữa mười hai vị Chủ Thần cũng có hơi phức tạp, không có bao nhiêu người nhưng lại chia ra không ít phe phái.

Phe thứ nhất lấy Chủ Thần Tai Họa cầm đầu đội nhỏ bốn người.

Chủ Thần Tai Họa, Chủ Thần Đêm Tối, Chủ Thần Hủy Diệt, Chủ Thần Giết Chóc.

Phe thứ hai do Chủ Thần Ánh Sáng dẫn đầu.

Chủ Thần Ánh Sáng, Chủ Thần Thời Gian, Chủ Thần Hòa Bình.

Hai phe này hoàn toàn phân chia dựa theo thuộc tính năng lực của bọn họ.

Nhưng còn lại.

Phe thứ ba là Chủ Thần Phán Xử và Chủ Thần Tiên Tri, do bản thân Chủ Thần Phán Xử là người ba phải, lập trường chưa khi nào kiên định.

Tiên Tri là phe trung lập, không ai để ý.

Phe thứ tư là khi Hoa Vụ còn là Chủ Thần, cô và Chủ Thần Vận Mệnh cấu kết với nhau làm việc xấu.

Cuối cùng là Chủ Thần Hỗn Độn một phe riêng lẻ, vì hắn không phải đang ngủ say thì chính là đang ngủ say.

Mười hai vị Chủ Thần ngang ngạnh chia làm năm nhóm nhỏ như vậy.

Chỉ là quan hệ giữa các Chủ Thần cũng không giương cung bạt kiếm đến thế.

Nếu mà có group chat thì có lẽ mười hai người này có thể tạo được tận hai mươi nhóm.

......

......

Chủ Thần Hủy Diệt cầm rìu mắng chửi, nghe giọng điệu như thể một giây sau sẽ lập tức cầm rìu đánh đến.

Nhưng về cơ bản hắn hoàn toàn không dám di chuyển.

Chủ Thần Tai Họa chắp tay sau lưng nhìn thần điện trên không trung, hai mắt tối tăm, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Chủ Thần Đêm Tối nhìn Chủ Thần Hủy Diệt mắng chửi, lại nhìn Chủ Thần Tai Họa tâm trạng nặng nề, cuối cùng lựa chọn đứng chung với Tân Hòa.

"Anh nói xem hôm nay có đánh nhau không?" Chủ Thần Đêm Tối hỏi Tân Hòa.

Tân Hòa vạch rõ ranh giới: "Cái này phải xem mọi người rồi."

"Xem bọn ta làm gì?" Chủ Thần Đêm Tối lườm Tân Hòa, "Còn phân ra bọn ta à? Trước đó ngươi vẫn đứng chung với bọn ta đấy!!"

Tân Hòa: "Bây giờ không phải."

Chủ Thần Đêm Tối buồn nôn, tức giận từ đáy lòng: "Sao ngươi lại không có lập trường như thế!! Uổng công ngươi làm Chủ Thần Phán Xử!!"

Mặc dù hắn cũng có hơi sợ Hoa Vụ, nhưng hắn vẫn chưa từng thay đổi lập trường của mình đâu!!

Tân Hòa đưa ra cái lý do tạm coi là chính trực: "Cán cân sẽ luôn nghiêng về một bên."

Chủ Thần Đêm Tối: "......"

Ôi! Trời ơi!!

Sao anh ta lại quen cái đứa vô sỉ như vậy chứ...... Không đúng, phía trên còn có người vô sỉ hơn cả hắn!

Chủ Thần Đêm Tối nghĩ đến Hoa Vụ thì lập tức tự kỉ, không lên tiếng nữa.

Đến tận khi Vọng Nguyệt tới đón tiếp bọn họ.

Chủ Thần Tai Họa thấy Vọng Nguyệt thì sự tăm tối trong đáy mắt càng sâu.

Vọng Nguyệt biết Chủ Thần Tai Họa không thích mình, sự không thích này viết rõ ràng lên mặt, nhưng chàng vẫn không rõ vì sao.

Chủ Thần Tai Họa cũng không có địch ý lớn như vậy với các Chủ Thần khác......

Vọng Nguyệt cúi thấp đầu dẫn bọn họ đến điện Thượng Thần.

Hoa Vụ không tiếp đãi ở chính điện mà là ở bên thác nước Thiên Thủy.

Nước chảy từ trên cao trút xuống vẩy ra hơi nước tràn ngập trong không gian, thiếu nữ đứng giữa màn hơi nước, thần quang vờn quanh người nàng, trang nhã thánh khiết.

Chủ Thần Ánh Sáng cũng rất xinh đẹp, nhưng là loại vẻ đẹp khác với thiếu nữ.

Vẻ đẹp của Chủ Thần Ánh Sáng là vẻ tài trí dịu dàng khiến người khác không tự chủ tin tưởng cô, phảng phất như nhìn thấy hóa thân của ánh sáng.

Mà thiếu nữ lại có khí chất tự phụ ưu nhã, sự uy nghiêm không cho người khác xâm phạm.

"Cấp Quang." Hoa Vụ quay người, cười chào hỏi: "Đã lâu không gặp."

Cấp Quang dịu dàng cười yếu ớt: "Cũng không tính là lâu lắm, chẳng qua hình như cô có việc gì vui à."

"Là có chút việc vui." Hoa Vụ nhìn Vọng Nguyệt khoanh tay đứng một bên, cũng không vạch trần, thong dong ra khỏi màn hơi nước, phất tay xua một vùng hơi nước lộ ra cái bàn bị che giấu.

"Việc vui?" Chủ Thần Đêm Tối không hiểu: "Cô thì có việc vui gì?" Không phải cô ta muốn bắt bọn họ đi làm cái gì chứ?!

Tân Hòa không đành lòng nhìn thẳng, trực tiếp quay đầu sang bên khác.

Hoa Vụ không quan tâm Chủ Thần Đêm Tối, "Chư vị ngồi đi, đừng đứng đây nữa."

Cấp Quang và Tuế Duật trái lại rất phối hợp tìm chỗ ngồi rồi nói vài câu khách sáo với Hoa Vụ.

Có thể Tân Hòa sợ vạ lây nên tránh càng xa càng tốt, hoàn toàn không có ý muốn ngồi.

Đúng lúc này Chủ Thần Hủy Diệt cất tiếng: "Hoa Vụ, sao cô lại giả chết rời khỏi đất Thần?"

Hoa Vụ liếc hắn, ghét bỏ nói: "Ta không muốn nhìn thấy ngươi thôi."

Chủ Thần Hủy Diệt: "......"

Hoa Vụ 'À' một tiếng, không che giấu ý cười trên mặt, "Có phải tôi không chết thì các người rất thất vọng không."

Chủ Thần Hủy Diệt: "......"

Đó đâu chỉ mỗi thất vọng.

Chủ Thần Tai Họa Hộc Nguyên ngăn Chủ Thần Hủy Diệt lại, nói với Hoa Vụ: "Hôm nay chúng ta đến đây còn có việc khác nữa."

Hoa Vụ khẽ hất cằm ra hiệu lão nói.

"Về việc Vọng Nguyệt tự ý rời khỏi đất Thần không thể cho qua như thế được." Tính ra thì nàng cũng tự ý rời khỏi đất Thần, chẳng qua Chủ Thần Tai Họa không dám hỏi.

Nhưng Vọng Nguyệt chắc chắn không thể thoát khỏi trận trừng phạt này.

Không đợi Hoa Vụ mở miệng thì Vọng Nguyệt đã nói trước: "Tôi sẽ đi chịu trừng phạt của tôi."

Vọng Nguyệt nói thế thì Hộc Nguyên cũng không tiện nói gì nữa.

Dù sao những vị thần khác tự ý rời khỏi đất Thần đều chỉ nhận trừng phạt là được...... Vọng Nguyệt bây giờ đã trở lại đất Thần, trước mặt Hoa Vụ thì bọn họ cũng không tìm được cớ gì để tước đoạt thần vị của chàng.

Hoa Vụ cũng không mở miệng.

Bạn nhỏ nói muốn trưởng thành, vậy thì nàng nên cho người ta cơ hội gánh chịu trách nhiệm.

"Cũng không phải chuyện gì lớn." Cấp Quang dịu dàng nói: "Chịu chút trừng phạt là xong rồi."

Câu nói này của Cấp Quang tương đương với việc kết thúc vấn đề.

Mặc dù Hộc Nguyên không cam lòng nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Không nói được chuyện tự ý rời khỏi đất Thần nữa, Chủ Thần Hủy Diệt lại chuyển chủ đề: "Vậy mảnh vỡ gương thần thì sao? Dù sao chuyện này cũng phải có một lời giải thích chứ?"

Vọng Nguyệt: "Tôi không lấy mảnh vỡ gương thần."

Chủ Thần Hủy Diệt hừ lạnh: "Cậu là người cuối cùng thấy mảnh vỡ gương thần, sau khi cậu đi qua thì mảnh vỡ đã biến mất, không phải cậu thì là ai?"

Lần này Hoa Vụ không để Vọng Nguyệt giành nói trước nữa: "Mấy người nói Vọng Nguyệt như thế cũng không thể nhắm mắt nói bừa chứ? Mấy người có chứng cứ gì không? Phát hiện đồ của Vọng Nguyệt tại hiện trường hay là có người tận mắt nhìn thấy Vọng Nguyệt lấy mảnh vỡ gương thần thế?"

Hoa Vụ hừ lạnh một tiếng: "Thế thì ta nói mấy người vu oan bạn nhỏ nhà ta đấy."

"Hoa Vụ, cô đừng có mà nói bậy nói bạ!" Chủ Thần Bóng  xù lông, "Ai vu oan cậu ta chứ!!"

"Ngươi sồn sồn lên làm gì, ta cũng đâu nói ngươi." Hoa Vụ kinh ngạc: "Không lẽ là bị ta nói trúng nên ngươi thẹn quá hóa giận rồi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play