Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.

====

Mà sau khi Đinh Hương Tuyết gia nhập căn cứ của Đào Nguyên, đã nhanh chóng châm ngòi cho hai phe đánh nhau.

Điều khiến phe mà Đinh Hương Tuyết chỉ huy dành được nhiều ưu thế là......

Vũ khí......

Hoa Vụ nắm tay gõ xuống lan can.

Vì sao phe được Đinh Hương Tuyết chỉ huy lại có thể thắng, còn chẳng phải là bởi vì bọn họ đột nhiên mọc thêm một đống trang bị ư.

Cốt truyện không có miêu tả chi tiết đoạn này.

Nhưng dựa theo thời gian, khả năng cao Đinh Hương Tuyết tới nơi này chính là vì vũ khí.

Đinh Hương Tuyết có kinh nghiệm do sống lại, rất có thể là vào lúc nào đó, vô tình biết được tin tức nơi này có vũ khí, hiện giờ cô ta có thể lợi dụng tin tức này, giúp bản thân củng cố địa vị.

Ánh mắt nhìn người phía dưới của Hoa Vụ trở nên hiền từ hơn, "Lại có thêm một người tốt rồi."

Đi xa như thế để tới đưa trang bị cho cô.

Đây còn không phải người tốt sao.

Kiều Dực bên cạnh: "???"

Hoa Vụ quay đầu nhìn Kiều Dực, "Cậu để quạ đen của cậu tụ tập lại, đợi chút nữa chúng ta......"

Hoa Vụ thấp giọng chỉ đạo Kiều Dực vài câu.

Kiều Dực ngơ ngác gật đầu, "Cơ mà cướp của bọn họ...... Không có vấn đề gì sao?"

"Bạn nhỏ à, thế giới này bây giờ, cậu không cướp của bọn họ, bọn họ sẽ cướp của cậu." Có người đưa trang bị, tâm trạng của Hoa Vụ rất tốt, ánh mắt nhìn bạn nhỏ có vẻ có dụng tâm không rõ này hiền từ hơn mấy phần, "Nếu kết quả đều giống nhau, vì sao không ra tay trước để chiếm lợi chứ."

"Chúng ta chỉ có hai người."

Hoa Vụ chụp lấy bả vai hắn, nghiêm túc nói: "Chẳng phải quạ đen của cậu lợi hại lắm à? Tôi tin tưởng cậu, vài người như vậy, cộng với hai người, vậy còn không phải dễ như trở bàn tay sao."

Tốt nhất là có thể bắt được Đinh Hương Tuyết, tiến hành kế hoạch A hoàn mỹ.

Kiều Dực có thể nghe ra sự hưng phấn trong giọng của Hoa Vụ.

Cô rất mong chờ hành động tiếp theo.

Kiều Dực dựa theo sự phân phó của Hoa Vụ, tập trung quạ đen tới nơi xa.

Có các toà nhà làm vỏ bọc, những người này chỉ cần không có năng lực đặc biệt, sẽ không có khả năng phát hiện ra quạ đen trốn ở phía sau toà nhà.

Có mấy con trực còn bay thẳng đến bên cạnh bọn họ.

Đinh Hương Tuyết ngẩng đầu nhìn một con quạ đen đậu trên biển chỉ đường nghiêng lệch cách đó không xa, nhíu mày nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Lúc nãy khi bọn họ tiến vào, thấy một vài thi thể zombie.

Có zombie, quạ đen xuất hiện cũng chẳng có gì kỳ quái.

Chỉ là......

"Anh An, chắc là nơi này có người khác còn sống, chúng ta không nên trì hoãn lâu, nhanh làm xong việc rồi rời đi thôi."

Đinh Hương Tuyết đi đến trước mặt một người đàn ông vạm vỡ cao 1m9, nói suy nghĩ của mình cho hắn.

Người đàn ông 1m9 cầm theo một khẩu súng, cơ bắp cuồn cuộn lớp áo ba lỗ màu đen bó sát người và trên bả vai có rất nhiều hình xăm, khiến hắn ta trông vô cùng hung hãn.

"Được." Anh An lời ít ý nhiều.

Đinh Hương Tuyết lập tức gọi người, bọn họ chuẩn bị tiến vào phía sau toà nhà sắp đổ sụp.

Soạt ——

Đinh Hương Tuyết quay đầu lại nhìn về phía biển chỉ đường.

Quạ đen mới nãy còn đậu ở đó đã biến mất.

Không biết vì sao, Đinh Hương Tuyết có một loại cảm giác bất an.

"Anh An, để thêm vài người ở bên ngoài canh chừng đi." Đinh Hương Tuyết nhắc nhở anh An.

Có lẽ là anh An nghĩ đến vừa nãy gặp phải thi thể của zombie, đáp lại: "Tôi sẽ sắp xếp."

Anh An vốn chỉ định để lại hai người, sau khi Đinh Hương Tuyết nói, hắn ta lại để thêm hai người nữa.

Đinh Hương Tuyết xác định anh An đã để lại đủ người canh chừng, lúc này mới mang theo người đi về phía toà nhà sắp sụp đổ.

Ngay sau khi bọn họ bước vào, vài con quạ đen bay tới từ trong không trung, dừng trên ban công của một toà nhà.

Một trong số những người canh chừng nghe thấy âm thanh, theo bản năng mở chốt an toàn của khẩu súng ra, nhắm ngay tới mấy con quạ đen kia.

Một người đàn ông bên cạnh ngậm lấy thanh gỗ nhỏ, cười nhạo một tiếng, "Có vài con quạ đen mà thôi, xem cậu bị doạ kìa."

Người đàn ông cầm súng thấy rõ mấy con quạ đen kia, sau khi xác định không có gì bất thường liền đuổi chúng đi, xong thì nói với người đàn ông ngậm thanh gỗ nhỏ:

"Nơi này còn có người còn sống khác, lần này chúng ta không mang nhà ngoại cảm tới, cẩn thận là trên hết."

Người đàn ông ngậm thanh gỗ bĩu môi, "Tôi đi uống miếng nước, cậu trông chừng nhé."

Người đàn ông cầm súng nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì, chỉ là nhắc nhở hai đồng bọn còn lại cẩn thận.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Người đàn ông cầm súng đã nhìn xuống đồng hồ không dưới ba lần.

"Sao mà Đại Sơn vẫn chưa quay về nhỉ?"

Một người khác nghe thấy lời của người đàn ông cầm súng thì bước tới, "Sẽ không xảy ra chuyện rồi chứ?"

"Hay là đi xem xem?"

Ngay lúc hai người thương lượng nên đi hay không, một người đàn ông canh giữ bên cạnh nói: "Mấy cậu có phát hiện quạ đen càng ngày càng nhiều không?"

Hai người đồng thời hướng lên phía trên.

Gần như là trong nháy mắt khi bọn họ ngẩng lên, những cái bóng đen nghìn nghịt đổ xô về phía bọn họ.

Quạ đàn điên cuồng lao tới, lại nhanh chóng tản ra.

Mặt đất đã không còn ai, chỉ còn lại ba bộ xương khô dính máu.

Thậm chí bọn họ còn chưa kịp nổ phát súng nào.

......

......

"Tiểu Đinh."

"Tiểu Đinh...... Anh An gọi cô."

Đinh Hương Tuyết bị người khác chụp lấy bả vai, cô ta hoàn hồn lại, nhanh chóng đi về phía anh An.

Trước mặt anh An bày ra một vài cái rương, một cái rương trong đó đã được mở ra, bên trong là súng ống mới tinh.

Trên gương mặt hung hãn của anh An lộ ra chút ý cười, "Tiểu Đinh, không tồi."

Đinh Hương Tuyết bảo anh An để người mau chóng thu dọn đồ, lúc nãy ở bên ngoài cô đã có chút bất an, cảm giác bất an tại thời điểm này không những không giảm mà lại còn tăng thêm.

Anh An cũng không muốn đêm dài lắm mộng, bảo người bắt đầu dọn đồ.

Đồ rất nhiều, một lần thôi là không thể dọn hết xong, anh An bảo Đinh Hương Tuyết đi theo bọn họ ra ngoài trước.

Đinh Hương Tuyết đồng ý, ra ngoài với một nửa người, cô ta chợt nói với người đối phía: "Các anh đi ra ngoài trước, tôi nhớ tới một chút việc, muốn quay lại nói một tiếng với anh An."

Những người khác không hề nghi ngờ.

Bọn họ bê đồ vật, tiếp tục đi ra ngoài.

Đinh Hương Tuyết nhìn theo bóng lưng bọn họ, cũng không quay về chỗ của anh An.

Mà là làm đi qua phía bên kia.

Từ sau khi cô ta sống lại, trực giác của cô ta đã trở nên nhạy bén hơn.

Cô ta dựa vào trực giác đã né được rất nhiều tai hoạ.

Lần này tuy rằng cô ta không phát hiện ra chuyện bất thường nào, cơ mà trực giác mách bảo cô ta có gì đó vô cùng nguy hiểm.

Đinh Hương Tuyết mới vừa tìm được một cửa ra khác, phía sau liền có tiếng súng vang lên, thậm chí còn có tiếng kêu thảm thiết.

Trong lối đi phía sau, như có thứ gì đó bay được vào.

Âm thanh đập cánh của chúng nó truyền đến hệt như tiếng sóng biển.

Sắc mặt Đinh Hương Tuyết trầm xuống, tăng tốc chạy về hướng cửa ra.

Đây là một toà nhà sắp đổ, Đinh Hương Tuyết mở cánh cửa mà cô ta nghĩ là lối ra, lại phát hiện bên ngoài đã bị xi măng gạch đá chắn lại.

Cô ta bất giác nhớ tới đây là một toà nhà sắp sụp đổ.

Đinh Hương Tuyết lập tức quay đầu, cô ta nhớ kỹ lúc bản thân xuống bên dưới, từng thấy một bản vẽ sơ đồ trên tường nhìn khá là rõ, bên kia còn có một cái cửa ra.

Soạt ——

Quạ đen đột nhiên xuất hiện, cản đường đi của Đinh Hương Tuyết.

Quạ đen hung ác nhào tới, Đinh Hương Tuyết rút khẩu súng bên hông ra, đối diện với quạ đen là một phát súng.

Tiếng súng vang vọng trong lối đi chật hẹp.

Thu hút nhiều quạ đen tới hơn.

Đàn quạ rậm rạp, bay tới từ trong lối đi

Đinh Hương Tuyết có năng lực đặc biệt, nhưng mà thuộc về loại hỗ trợ, nếu cô ta chỉ đánh một mình thì sẽ không có tác dụng gì, đạn còn hữu dụng hơn.

Cơ mà nhiều quạ đen như thế, đạn có thể bắn trúng mấy con?

Chẳng lẽ hôm nay cô phải thua ở đây?

Không......

Vất vả lắm mới có lại cơ hội.

Sao cô ta có thể chết ở đây như vậy chứ.

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Còn hai lần cập nhật ~

Có vé tháng thì có thể bỏ vé tháng nha ~~

====

Góp ý của mọi người tớ xin ghi nhận. Những bình luận tớ cảm thấy hợp lý như cần đổi xưng hô tao - mày ở vị diện trước thì thành viên khác trong team đã quyết định đổi nên sẽ đổi.
Ngày mai bắt đầu đăng chương lại bình thường. Cảm ơn mọi người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play