Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Từ sau ngày đó, thỉnh thoảng Tô Huyền sẽ dẫn Hoa Vụ tới tham dự một vài trường hợp.
Tô Huyền cũng không hề giấu giếm quan hệ vợ chồng của anh và Hoa Vụ.
Phản ứng đầu tiên của đa số người khi biết đều là khiếp sợ.
Có điều cũng không ai dám dị nghị gì ở trước mặt Tô Huyền, chỉ dám thảo luận ở sau lưng.
Đương nhiên những cuộc thảo luận này không thể không đề cập đến chuyện giải trừ hôn ước của Hoa Vụ và Doãn Bắc được, chỗ có thể nghị luận càng ngày càng nhiều.
Cũng may từ sau khi Tô Nham bị Tô Huyền loại bỏ khỏi công ty thì không còn làm gì khác, không cũng chẳng biết còn nghe thấy bao nhiêu lời không muốn nghe nữa.
Khi Doãn Bắc nghe thấy chuyện này, đã là hơn nửa tháng sau đó.
"Lời đồn này tin được ư?"
"Tin được ạ, Tô Huyền chính miệng nói." Trợ lý báo cáo lại cho Doãn Bắc.
Tô Huyền đã tự thừa nhận rồi, vậy còn có thể là giả sao?
Tô Huyền và Ninh Nịnh thật sự đã kết hôn.
Có điều hai người không tổ chức hôn lễ...... Là Tô Huyền đích thân dẫn Ninh Nịnh tham dự một vài trường hợp, khi anh giới thiệu thân phận của cô thì mọi người mới biết được.
"Ha...... Khó trách." Doãn Bắc như là nghĩ thông suốt gì đó, "Khó trách lúc trước cô ta muốn giải trừ hôn ước với tôi."
Gấp gáp như thế, hóa ra là vì Tô Huyền.
Tô Huyền......
Doãn Bắc nghĩ những rắc rối gần đây của mình đều do Tô Huyền mang đến thì lại khó chịu.
Cũng chẳng biết gần đây Tô Huyền gặp vận gì mà luôn được thuận lợi.
Ngay cả Tô Nham cũng bị anh đá thẳng ra.
Về sau Tô Huyền này sẽ càng khó đối phó hơn......
"Giám đốc Doãn...... Giám đốc Doãn." Cửa văn phòng bị người ta đẩy ra.
"Chuyện gì?"
"Cô Lê Ân Ninh và mẹ của anh đang gây rối......"
"Cái gì?"
......
......
Lúc Doãn Bắc đuổi tới nơi thì bà Doãn đang giơ tay lên chuẩn bị đánh Lê Ân Ninh.
Doãn Bắc tiếp được cái tát kia của bà Doãn, "Mẹ, mẹ lại làm gì đấy?"
Người ở nhà ăn không nhiều, nhưng khi nãy bà Doãn gây tiếng động rất lớn cho nên mọi người đều đang nhìn bên này.
Đám người nhỏ giọng thì thầm với nhau, tuy không ai chỉ trỏ gì bọn họ, nhưng đều đưa ánh mắt tò mò tới.
"Bây giờ con muốn giúp đỡ nó đúng không?" Bà Doãn cũng mặc kệ những người đó, chỉ vào Lê Ân Ninh và nói với giọng chanh chua: "Con biết con ả này nói gì với mẹ không? Nó......"
"Mẹ, mẹ có thể đừng gây rối trước đám đông được không." Doãn Bắc ngắt lời bà Doãn.
"Mẹ gây rối?"
Bà Doãn chỉ vào bản thân, đáy mắt toàn vẻ khiếp sợ và không ngờ được.
Lúc này Lê Ân Ninh đang đứng sau Doãn Bắc, cúi đầu không nói lời nào, giống như một người bị hại.
Bà Doãn thấy cái vẻ này của ả thì lại tức giận, duỗi tay muốn túm ả ra.
Nhưng mà Doãn Bắc bảo vệ ả ở phía sau, nào chịu để bà Doãn kéo ả chứ.
Doãn Bắc bị kẹp ở giữa, bị tiếng nói ồn ào của bà Doãn làm nhức cả đầu.
Ngay thời điểm đang hỗn loạn này, khóe mắt Doãn Bắc liếc thấy Hoa Vụ đang đứng khoanh tay sau vách ngăn cách đó không xa, nhìn về phía này với vẻ mặt hóng hớt.
"......"
Bị vợ sắp cưới cũ thấy một màn như thế khiến Doãn Bắc càng bực bội hơn.
"Đừng gây sự nữa!"
"Ai da......"
Bà Doãn ngã trên mặt đất với vẻ mặt không thể ngờ được.
Bà ta run rẩy vươn tay chỉ vào Doãn Bắc, "Anh...... Doãn Bắc, anh dám đẩy cả mẹ anh, anh lật trời luôn rồi!!"
Doãn Bắc: "......"
Doãn Bắc không muốn đẩy bà Doãn.
Anh ta vội vàng tới đỡ bà Doãn dậy.
Nhưng mà bà Doãn đang tức giận, đánh thẳng vào tay anh ta, "Anh được lắm, nếu anh muốn ở bên con ả đó thì về sau đừng nhận người mẹ này nữa."
"Mẹ, mẹ đang nói lời bực tức gì thế."
......
......
"Vui lắm à?"
Tô Huyền xuất hiện ở bên cạnh Hoa Vụ, anh duỗi tay ôm lấy eo cô rồi kéo cô về bên người mình.
"Rất vui ạ." Hoa Vụ hóng thấy trò hay, "Đại chiến mẹ chồng nàng dâu đấy anh."
Nếu không phải là Lê Ân Ninh tốt bụng, thế thì giờ đây người tham gia đại chiến mẹ chồng nàng dâu chính là cô.
Hoa Vụ cảm thấy mình nên ở đây cổ vũ cho Lê Ân Ninh.
"Em cố ý đưa bà Doãn tới nơi này, chính là để xem hai người đó...... Cãi nhau ư?"
Từ khi cô phát hiện Lê Ân Ninh ở nhà ăn này thì đã có vẻ nóng lòng muốn gây chuyện rồi.
Không lâu sau đó bà Doãn liền xuất hiện.
"Phụ nữ đánh nhau vui lắm." Hoa Vụ nhấp môi cười, "Lê Ân Ninh muốn gả và nhà họ Doãn, thế chắc chắn phải qua ải của bà Doãn, vậy em sẽ giúp cô ta."
Tô Huyền nhìn bên kia một cái.
Bà Doãn đã đứng dậy khỏi mặt đất, trông có vẻ đã bị Doãn Bắc chọc tức rồi.
Nhưng bà ta cũng chưa từ bỏ, vẫn cố túm lấy Lê Ân Ninh......
Nếu Lê Ân Ninh biết cô giúp mình như vậy, không biết sẽ dùng cách gì để cảm ơn cô nữa.
Hoa Vụ vuốt cằm, nhìn chằm chằm hai chân Lê Ân Ninh, "Nếu có thể tìm một cơ hội......"
Tô Huyền: "Tìm cơ hội làm cái gì?"
Hoa Vụ: "Làm người tốt."
"......"
Tô Huyền chẳng hề nhìn ra được hai chữ 'người tốt' này ở trên người cô.
"Đi thôi." Tô Huyền không muốn nhìn tiếp, ôm Hoa Vụ đi ra ngoài.
"Tự anh đi đi chứ." Hoa Vụ muốn nhìn tới khi trận đấu này kết thúc, "Anh không biết đường à?"
"Anh không biết."
"......"
Hoa Vụ quay đầu nhìn Tô Huyền.
Mặt Tô Huyền rất bình tĩnh, như là người nói không biết vừa nãy không phải là anh ý.
Hoa Vụ nhìn về phía chiến trường bên kia, Doãn Bắc đã kéo bà Doãn đi và để lại Lê Ân Ninh lẻ loi đứng ở đó, chắc cũng gần đến hồi kết rồi.
"Thôi......"
Hoa Vụ rời khỏi nhà ăn với Tô Huyền không biết đường.
Trên đường trở về, Tô Huyền đang đọc tài liệu, Hoa Vụ thì đang cầm tờ giấy đệm anh không cần hí hoáy viết chữ.
Tô Huyền nhìn bên cô một chút.
—— Làm sao để có một cô con dâu nghe lời.
Tô Huyền: "......"
Chân trước cô mới tạo mâu thuẫn cho bà Doãn và Lê Ân Ninh, sau lưng thì tự viết kế hoạch chinh phục con dâu cho bà Doãn.
Tô Huyền đột nhiên giơ tay sờ lên trán Hoa Vụ.
Hoa Vụ đang viết cực kỳ vui vẻ thì mờ mịt ngẩng đầu, "Anh làm gì đấy?"
"Anh xem xem có phải em bị bệnh không."
"......"
Hoa Vụ bỏ tay anh ra.
"Biến đi."
Hoa Vụ kéo tóc xuống, tiếp tục cắm đầu viết kế hoạch.
Tô Huyền thở dài một hơi, cũng không nhìn tài liệu trong tay nữa mà chuyên tâm xem cô viết cái gì.
Không thể không nói, cô vợ này của anh đúng là không bao giờ thiếu chủ ý xấu.
Tô Huyền cũng không nhịn được mà nhớ tới câu 'phụ nữ tội gì phải làm khó lẫn nhau'.
Lê Ân Ninh đã từng làm gì cô chứ?
Mà lại khiến cô giày vò cô ta như vậy?
"Cho nên, em muốn giao thứ này cho bà Doãn kiểu gì?" Tô Huyền không nhịn được mà hỏi.
Thận phận của cô bây giờ rất khó xử, bà Doãn sẽ nghe cô ư?
"Đương nhiên là tìm một người bà Doãn tín nhiệm." Hoa Vụ đã sớm nghĩ kỹ rồi, "Doãn Đào Đào rất thích hợp."
"Sao em lại xấu thế chứ."
"Phụ nữ mà không xấu thì địa vị sẽ lung lay."
"......"
Hoa Vụ đang muốn viết lời kết chợt bị Tô Huyền kéo tới, không nói câu nào đã hôn cô.
"Ưm......"
Trang giấy trượt từ trên đùi Hoa Vụ xuống, tản ra bên chân cô.
Vẻ sáng tối bên ngoài đan xen với nhau vụt qua mắt cô tạo thành một mộng cảnh kiều diễm.
Trong lúc hốt hoảng, Hoa Vụ nghe thấy giọng Tô Huyền vang lên bên tai, "May mà em và anh giống nhau."
Hoa Vụ thầm nghĩ chúng ta không giống nhau đâu.
Nhưng giờ đây cô không thể phân tâm trả lời anh được.
____
—— Ngắm hoa trong sương——
Các cục cưng ném vé tháng nha ~~
====
Mê cái đôi ở vị diện quá ạ ~~~~