Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Niniii.

===

Ban đầu phía hoàng thất chọn nhân viên an ninh mới cho Hoa Vụ, kết quả là người còn chưa cử tới, đã được báo rằng công chúa nhỏ đã tự tìm cho mình một người.

Nhân viên an ninh mới không biết có địa vị gì, rất được công chúa nhỏ tín nhiệm.

Hoàng thất lo lắng sốt ruột, lo rằng cô tìm phải nhân viên an ninh có vấn đề.

Nhưng thái độ của Hoa Vụ kiên quyết.

Đối mặt với công chúa nhỏ mới lưu lạc bên ngoài trở về, hoàng thất lại không dám kịch liệt phản đối, để tránh kích động đến công chúa nhỏ.

Cho nên chuyện nhân viên an ninh, đành quyết định như vậy.

—— Đương nhiên, không phải đệ nhất mãnh tướng Phương Lang, mà là Bách Tân.

Động tác của Bách Tân rất nhanh, cấp tốc đổi người bên cạnh Hoa Vụ thành chiến sĩ mô phỏng.

Trong khoảng thời gian này Niên Dương đã tới vài lần, nhưng cũng chưa gặp được Hoa Vụ.

Mà phiên tòa xét xử Liễu Ti Niểu cũng đã bắt đầu theo quy trình, phiên tòa xét xử này gần như không có gì, chỉ là làm qua quy trình một chút, sau đó định tội.

Dựa theo quy ước của đế quốc tinh tế, mưu hại thành viên hoàng thất không nhất thiết phải phán tội chết, nhưng cô ta mưu hại người thừa kế, cho nên tội danh chắc chắn sẽ phán nặng hơn.

Cha Liễu vẫn luôn chạy vạy vì chuyện của Liễu Ti Niểu, tìm người khắp nơi, muốn can thiệp vào kết quả của phiên tòa xét xử.

Nhưng mà tội danh mưu hại công chúa lớn như vậy.

Trừ những thân tín kia của ông ta ra, đâu có ai nguyện ý đi nộp đầu.

Ngay cả người hay qua lại với ông ta nhất, người của quân đoàn thứ năm cũng chưa có động tĩnh gì.

Mà phía Niên Dương chỉ là giải trừ hôn ước với Liễu Ti Niểu, còn lại chưa nói gì hết.

Cha Liễu cầu kiến Niên Dương hai lần.

Nhưng mà hai người nói chuyện cũng không được vui vẻ lắm.

"Bệ hạ, mấy tháng trước Ti Niểu còn cùng ngài vào sinh ra tử, ngài không thể nhẫn tâm như vậy."

Niên Dương cũng rất đau đầu, hắn ta xoa trán, "Liễu Nguyên Soái, ông muốn ta làm gì? Hiện tại quyền xét xử bên phía hoàng thất, ta căn bản không thể nhúng tay."

Ngay cả mặt Liễu Ti Niểu hắn cũng không thấy.

Niên Dương buông tay, lại bổ sung một câu: "Hơn nữa cô ấy muốn mưu hại công chúa."

Cha Liễu: "Ti Niểu làm chuyện sai lầm, nhưng con bé còn trẻ, cân nhắc tình cảm trong quá khứ, bệ hạ ít nhất cũng nên cứu con bé một mạng phải không?"

Niên Dương mệt cả tâm lẫn thân, "Liễu Nguyên Soái, ta bất lực."

Cha Liễu: "......"

Cha Liễu cảm thấy lấy bản lĩnh của Niên Dương, hắn ta thật sự muốn bảo vệ một mạng cho Liễu Ti Niểu, chắc chắn sẽ có biện pháp.

Hắn ta nói như vậy đều là viện cớ.

Hắn ta không định lên tiếng cho con gái ông.

Lúc trước ông không nên đồng ý với hắn ta......

Cha Liễu và Niên Dương lại tan rã trong không vui.

Chờ cha Liễu đi ra cửa lớn vương cung, ngồi trên xe, tâm phúc của ông ta lập tức nói:

"Ngày mai sẽ công khai tuyên bố kết quả...... Nguyên Soái, xem tình hình hiện tại, tiểu thư khẳng định sẽ bị xử phạt nặng, chúng ta phải nghĩ cách khác."

Hai tay cha Liễu nắm chặt thành quyền, đáy mắt tràn đầy kiên quyết: "Tôi tuyệt không thể nhìn Ti Niểu xảy ra chuyện."

"Vậy nguyên soái, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Sau khi có kết quả xét xử, tuy rằng còn có một vòng thủ tục phúc thẩm, nhưng nếu hoàng thất cố ý đẩy nhanh quy trình, vậy thì rất nhanh sẽ chấp hành.

Thời gian còn lại của bọn họ không nhiều lắm.

"Cậu liên lạc với mọi người của căn cứ thứ sáu chờ lệnh."

Tâm phúc giật mình, "Nguyên soái......"

Cha Liễu nghiêng người liếc nhìn anh ta một cái, ngữ điệu lạnh lẽo, "Không cần hỏi nhiều."

"...... Vâng." Tâm phúc cúi đầu, ngữ khí cung kính: "Cho dù nguyên soái ra quyết định gì, tôi đều sẽ nghe theo ngài."

......

......

Ngày hôm sau lúc tuyên bố kết quả, tất cả mọi người đều có thể trông thấy.

Cha Liễu nhìn chằm chằm hình ảnh của Liễu Ti Niểu, trong khoảng thời gian ngắn, con gái ông ta dường như gầy đi một vòng.

"Căn cứ vào điều thứ bảy, tám và mười sáu của quy ước tinh tế số mười tám...... Tổng hợp xét xử, kết tội Liễu Ti Niểu mưu hại công chúa điện hạ, phán xử tử hình."

Tuy rằng đã đoán được sẽ là kết quả này, nhưng khi nghe thấy tuyên án, ngón tay cha Liễu vẫn không khỏi co giật một chút.

Ông ta nhất định phải cứu Ti Niểu......

"Nguyên soái...... Nguyên soái không hay rồi!!"

"Lộ Hải tinh, Lộ Hải tinh bị hải tặc chiếm đóng!!"

Âm thanh đột nhiên vọt tới, át đi âm thanh trên màn hình.

Vệt sáng hiện lên trên mặt cha Liễu, có vẻ lạnh lẽo âm trầm.

"Cậu nói cái gì?"

"Lộ Hải tinh...... Bị hải tặc chiếm đóng, tất cả mọi người đóng tại đó...... mất liên lạc, chỉ sợ lành ít dữ nhiều."

Cha Liễu đột ngột đứng dậy, "Hải tặc sao lại xuất hiện ở Lộ Hải tinh? Là thế lực nào?"

Sắc mặt cha Liễu đáng sợ làm người ta sợ hãi, người báo tin đều không khỏi co rúm lại một chút, "Nữ Thần Sinh Mệnh."

"???"

Nữ Thần Sinh Mệnh không phải mới vừa trải qua hỗn loạn thay thế thủ lĩnh sao.

Nghỉ ngơi dưỡng thương hai năm chỉ sợ không khôi phục được, sao ngay lúc này lại chạy tới đánh lén bọn họ?

Cho dù cha Liễu cảm thấy kỳ quái thế nào, hiện tại vấn đề là hải tặc đang ở ngay trong khu vực ông ta quản lý.

Lộ Hải tinh bị bọn chúng chiếm lĩnh, nếu không ngăn nữa, bọn chúng rất nhanh sẽ đột phá vài vòng phòng thủ.

Quân đoàn thứ sáu còn có rất nhiều người sống ở đó, ông ta không thể mặc kệ.

Nhưng Liễu Ti Niểu ông ta cũng không thể mặc kệ.

Cha Liễu trong lúc nhất thời không biết nên giải quyết việc nào trước.

......

......

Hoa Vụ ngồi ở sân thượng, uống trà chiều, ăn tráng miệng, nghe nhân viên an ninh mới nhậm chức của cô, Bách Tân báo cáo tình hình.

"Liễu Sĩ Toàn đã bước lên phi thuyền, rời Đế Đô Tinh, ông ta để tâm phúc lại, tạm thời còn chưa phát hiện có hành động gì."

Hoa Vụ cầm chén trà tinh xảo, nhẹ nhàng lắc đầu thở dài: "Xem ra so với con gái, sự nghiệp vẫn quan trọng hơn."

Nếu cha Liễu không trở về, ở bên cạnh người của quân đoàn thứ sáu, vậy ông ta nhất định sẽ làm mất lòng một số người của quân đoàn thứ sáu, cái vị trí nguyên soái này của ông ta sẽ ngồi không được yên.

Nếu ông ta quay lại, Liễu Ti Niểu sẽ nguy hiểm.

Cho dù ông ta chọn cái nào, Hoa Vụ đều đã soạn xong kịch bản cho ông ta.

"Để Ân Phùng ngăn cản ông ta." Hoa Vụ nói: "Mặt khác, người của bọn họ muốn cứu Liễu Ti Niểu, để cho cho bọn họ cứu."

Bách Tân khó hiểu: "Vì sao?"

Đã biết đối phương rất có thể sẽ nghĩ cách cứu Liễu Ti Niểu, vì sao không đề phòng trước, ngược lại còn phải cho bọn họ cơ hội?

Hoa Vụ mở tay ra, nắm lấy không khí, tươi cười xán lạn: "Không cho cơ hội thì sao có thể nghiền nát hy vọng chứ?"

Bách Tân: "......"

Vì sao công chúa điện hạ lại cười rợn người như vậy?

......

......

Liễu Ti Niểu còn không biết chuyện cha Liễu đã rời Đế Đô Tinh, cô ta bị thay đổi nơi giam giữ.

Liễu Ti Niểu lúc trước đã phát hiện, người tạm giam cô ta, cũng không nói chuyện với cô ta, thậm chí rất ít khi tới căn phòng này của cô ta.

Khiến cô ta không có bất kì cơ hội tiếp xúc nào với người bên ngoài, tất cả tin tức cô ta biết, đều trở nên vô dụng.

Đáy lòng Liễu Ti Niểu có hơi hoảng hốt, nhưng cô ta an ủi chính mình, còn chưa tới đường cùng.

Tội danh cô tuy rằng đã phán, nhưng còn có thủ tục xét xử phúc thẩm.

Thủ tục xét xử phúc thẩm tương đối phức tạp, cô ta còn có thời gian.

Cô tin tưởng cha Liễu nhất định sẽ nghĩ cách cứu mình ra.

Liễu Ti Niểu đếm thời gian, cuối cùng vào giờ cơm tối một ngày nọ, cô ta ăn phải vật cứng nào đó trong bánh mì của bữa tối.

Toàn bộ nhà tù có camera ở mọi hướng, Liễu Ti Niểu không dám có bất kì khác thường gì, đến lúc cô ta đi WC mới dám nhổ ra.

Liễu Ti Niểu mở bọc bên ngoài của vật cứng ra, lấy được một mảnh giấy cùng chiếc cúc áo to cỡ ngón tay cái từ bên trong.

Liễu Ti Niểu hơi hơi kích động, nhanh chóng sửa lại đồ vật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play