Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Dường như Niên Dương cũng bị tin tức này dọa sợ, sau một lúc lâu cũng không lên tiếng.
Sắc mặt Liễu Ti Niểu đã dần trắng bệch, sau lưng ướt sũng mồ hôi, ướt lạnh một khoảng.
Cô ta chưa chết......
Còn được người khác tìm được......
Làm sao bây giờ?
Bây giờ mình nên làm cái gì bây giờ?
Tuy rằng Liễu Ti Niểu lo lắng cô chưa chết, nhưng chưa từng nghĩ tới cô sẽ trở về Đế Đô Tinh nhanh như thế.
Còn là hôm nay.
Không hề báo trước xuất hiện ở trong hôn lễ của cô ta.
Chỉ còn một bước nữa là cô ta sẽ trở thành vợ của Niên Dương.
Sao lại cứ phải trở về vào hôm nay?
Đáy lòng Liễu Ti Niểu có sợ hãi, cũng có không cam lòng, còn có phẫn nộ và oán hận.
Lúc trước cô ta không nên nhân từ mà nương tay.
Nên thẳng tay giết cô......
Bằng không sao lại có cục diện hôm nay chứ.
"Các người muốn làm gì? Làm trò trước mặt nhiều người như thế, còn muốn giết ta diệt khẩu ư!!"
Tiếng quát lớn của Ngải Du khiến Niên Dương và Liễu Ti Niểu phục hồi lại tinh thần.
Người của quân đoàn số 6 đã vây quanh quảng trường, Ngải Du ở giữa càng là đối tượng chú ý trọng điểm.
"Hôn lễ của bệ hạ, há có thể mặc cho cậu quấy rối!" Người đàn ông trung niên mặc quần áo tương tự, chỉ là màu sắc hơi có hơi khác biệt, giơ tay chỉ vào mũi Ngải Du, "Lúc trước cậu vẫn luôn phản đối, hôm nay còn náo loạn như vậy, theo tôi thấy thì cậu chính là có ý đồ xấu!"
Người nói chuyện chính là nguyên soái của quân đoàn số 6, bố của Liễu Ti Niểu.
"Dẫn cậu ta đi trước!" Ông Liễu sai binh lính của ông ta.
Ông Liễu muốn tốc chiến tốc thắng, để cho hôn lễ tiếp tục.
Nhưng sao Ngải Du có thể dễ dàng bị người ta bắt như vậy.
Ngải Du vừa tránh né binh lính đuổi theo, vừa hét lớn: "Liễu Sĩ Toàn, công chúa là huyết mạch chính thống, ông muốn cãi lời công chúa, cãi lời hoàng thất sao?"
Ông Liễu đứng thẳng, mắt nhìn về phía trước: "Đây là trò cười ra cậu bày ra, muốn ngăn cản hôn sự của bệ hạ và Ti Niểu!"
Giọng điệu chắc chắn đó, phảng phất như đã xác định là Ngải Du đang nói linh tinh.
Quần chúng vây xem cũng không phân rõ, rốt cuộc Ngải Du nói có thật hay không.
Dù gì thì đến bây giờ, bọn họ cũng chưa thấy được công chúa.
Mà hiển nhiên ông Liễu sẽ không cho anh ta có cơ hội gọi công chúa ra.
Đoàng ——
Tiếng nổ cực kỳ lớn khiến tất cả mọi người trên quảng trường đều run lên.
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Trên bầu trời xanh thẳm có vô số pháo hoa nở rộ.
Cái này......
Sao đã bắt đầu bắn pháo hoa rồi?
Phải là bắn vào buổi tối chứ.
"Có người tới......"
Quả pháo cuối cùng, ở lối vào thảm đỏ, quân phòng vệ của vương cung ăn mặc thống nhất, hộ tống một cô gái bước lên thảm đỏ, đi về phía bọn họ.
Váy công chúa màu vàng nhạt, nhẹ đung đưa theo động tác của cô.
Niên Dương theo bản năng đi phía trước một bước, lẩm bẩm gọi một tiếng: "Tiểu Ỷ......"
Liễu Ti Niểu như bị hai chữ này làm bỏng, cả người lùi về sau một bước.
......
......
"Thật sự là công chúa điện hạ."
"Công chúa điện hạ thật sự chưa chết."
"Nguyên soái Ngải Du nói thật, điện hạ chưa chết."
Tất cả mọi người trên quảng trường nhìn chăm chú vào người trên thảm đỏ, có kinh ngạc, khiếp sợ, cũng có nghi hoặc, khó hiểu.
"Có phải là giả không?"
"Dám giả mạo công chúa hoàng thất, điên à?"
"......"
Hoa Vụ đứng ở vị trí cách xa bọn họ, khóe môi nhếch lên, cười nhạt, "Nguyên soái Liễu, đã lâu không gặp."
"Cô......"
Ông Liễu khiếp sợ nói không lên lời.
Dù sao cũng là một người đã chết, đột nhiên xuất hiện trước mặt mình......
Ông Liễu quan sát cô từ trên xuống dưới, dường như muốn nhìn ra dấu vết không phải công chúa ở trên người của cô, phán định là Ngải Du cố ý tìm người giả mạo công chúa.
Nhưng mà cho dù nhìn thế nào, cô vẫn giống hệt với công chúa.
Đương nhiên, với kỹ thuật hiện tại, làm ra hai người giống nhau như đúc cũng không có gì khó.
Nhưng hoàng thất chỉ cần làm một cái kiểm tra đo lường toàn diện, sẽ biết cô là thật hay giả.
Ngải Du không thể mạo hiểm như vậy chứ?
Vậy chỉ có một khả năng......
Cô chính là công chúa điện hạ chân chính.
"Tiểu Ỷ......"
Niên Dương bước từ trên đài cao xuống, đi thẳng tới chỗ Hoa Vụ, sắp đến trước mặt, lại không dám tiến lên.
Dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn cô.
Quốc vương trẻ tuổi lại không hề có chút uy nghiêm nào, thậm chí biểu tình có chút chật vật.
Trên mặt là kinh ngạc và phức tạp nói không rõ, cũng có bất ngờ nổi lên ở đáy mắt.
Hoa Vụ mỉm cười: "Buổi hôn lễ hôm nay của anh trai, chỉ sợ là không tổ chức được."
Niên Dương: "......"
Bây giờ hắn làm gì còn tâm trạng tổ chức hôn lễ nữa.
Ông Liễu: "Cô thật sự là công chúa điện hạ?"
Hoa Vụ hơi ngửa lên, "Nguyên soái Liễu không tin, có thể lập tức gọi người tới kiểm tra đo lường ngay tại đây, vậy là có thể xác định tôi có phải Niên Ỷ thật hay không."
Ông Liễu: "Vậy mạo phạm."
Ông ta muốn xác nhận người này có phải Niên Ỷ thật sự hay không.
Ông Liễu sai thuộc hạ đi gọi người tới đây.
Hoàng thất có lưu trữ tất cả thông tin của công chúa, so sánh một chút, rất nhanh sẽ xác định được.
Hoa Vụ không có ý kiến, cho dù Thiên Vương tới, cô cũng là Niên Ỷ.
Bên hoàng thất cũng nhận được tin tức vừa rồi, cho nên đã nhanh chóng dẫn người chạy tới.
Vốn dĩ hoàng thất đã không thích Niên Dương lắm, bọn họ cũng không còn cách nào khác mới tiếp nhận người thừa kế là Niên Dương.
Ở trong cốt truyện, về sau Niên Dương sẽ chậm rãi thay đổi cái nhìn của hoàng thất đối với anh ta.
Nhưng hiện tại......
Anh ta còn chưa thể thay đổi thái độ của hoàng thất.
Cho nên hôn lễ hôm nay của Niên Dương, hoàng thất chỉ phái một người đại diện đến cho có lệ.
Những người còn lại cũng không tới tham gia.
Lúc này một đám người đột nhiên xuất hiện, rầm rộ vây quanh Hoa Vụ, mồm năm miệng mười.
Người dòng bên của hoàng thất có không ít, bảy cô tám dì, bà một câu tôi một câu liên hồi.
Hiện trường như là đang cãi nhau.
Hoa Vụ phải vất vả lắm mới làm xong kiểm tra đo lường, hiện trường bỗng chốc lại an tĩnh lại.
Mọi người nín thở tập trung chờ đợi kết quả đối chiếu.
Bác sĩ chuyên dụng của hoàng thất cũng rất căng thẳng, nhìn số liệu vẫn liên tục nhảy trên màn hình.
[Độ tương xứng 100%]
Bác sĩ nhìn kết quả đối chiếu cuối cùng, tim đập chậm mất nửa nhịp.
Bác sĩ mang theo tâm trạng kích động, nhìn ánh mắt quan tâm gấp gáp của các thành viên hoàng thất, nói: "Là...... Là công chúa điện hạ."
"Tôi đã nói rồi, cần gì phải nghiệm chứng, tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, còn có thể nhận nhầm chắc?"
"Đúng đúng, điểm này cũng không thay đổi, vẫn xinh đẹp như vậy."
"Công chúa nhỏ nhà chúng ta khổ quá mà......"
"Hu hu hu......"
Cũng không biết là ai đi đầu, nói nói rồi bắt đầu khóc lên.
Nhóm người này đều là thành viên của hoàng thất, người khác cũng không dám nói chen vào, ngay cả Niên Dương cũng bị xa lánh.
Sắc mặt ông Liễu không tốt lắm, nhìn về phía con gái của mình
Sắc mặt Liễu Ti Niểu thì càng khó coi hơn, lúc này mặt trắng bệch, cả người như là rơi vào ảo giác khủng bố nào đó.
......
......
Hoa Vụ giải quyết thành viên hoàng thất đang khóc trước, cao giọng nói với mọi người trên quảng trường:
"Nhân dịp hôm nay mọi người đều ở đây, ta sẽ nói cho mọi người biết, mấy năm nay ta trải qua thế nào, cùng với, là ai hại ta ra nông nỗi này."
Hoa Vụ nhìn về phía đài cao, khóe môi nhếch lên một nụ cười mờ ám.
Liễu Ti Niểu nhìn vào mắt cô, trong đầu ong một tiếng.
Váy cưới trắng tinh nặng trĩu trên người, bao bọc lấy khiến cô ta không thể thở nổi, tứ chi rét run, máu trong thân thể dường như đều bị đông cứng lại.
====
Tạm thời thì lịch đăng chương sẽ là 1 chương/ngày nhé. Cảm ơn mọi người❤️