Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

Hoa Vụ nói bắt đầu từ khi nguyên chủ xảy ra chuyện, cuối cùng nói đến đoạn cô bị ném ở hoang tinh, rồi nói chạy trốn khỏi hoang tinh như thế nào, cuối cùng trở lại Đế Đô Tinh.

Đương nhiên những chuyện đằng sau, cô che giấu sự tồn tại của Ân Phùng và Nữ Thần Sinh Mệnh.

Nghe cô nói xong, phản ứng lớn nhất đương nhiên là thành viên của hoàng thất.

Vốn dĩ quốc vương trước chỉ có một huyết mạch ruột thịt là cô, còn là công chúa nhỏ nhất trong thế hệ đó.

Cho nên nguyên chủ vẫn luôn rất được cưng chiều.

Những thành viên hoàng thất đó, đại đa số đều thật tình đau lòng cho cô.

"Không biết điện hạ đã chịu bao nhiêu cực khổ ở bên ngoài, hu hu hu...... Đã gầy đi rồi."

"Ôi điện hạ đáng thương của chúng ta."

"Từ nhỏ đến lớn điện hạ đều được nâng niu trong tay, làm sao chịu nổi khổ như vậy, cứ nghĩ đến điện hạ chịu tội bên ngoài lại......"

Mắt thấy này nhóm người lại muốn khóc, Hoa Vụ vội vàng bảo bọn họ dừng lại.

"Lúc trước nguyên soái Ngải Du nói, người chết...... Mất tích có liên quan tới Liễu Ti Niểu? Liên quan gì tới cô ta?"

"Hỏi hay lắm." Hoa Vụ hài lòng nhìn người đặt câu hỏi, "Liễu Ti Niểu liên quan gì tới chuyện này chứ?"

Hoa Vụ nhìn về phía Liễu Ti Niểu còn ở trên đài cao.

"Không bằng để cô Liễu tới nói cho mọi người nghe thử, cô ta bày mưu để ta chết như thế nào."

Liễu Ti Niểu: "......"

Hoa Vụ ngửa đầu cảm giác có chút khó chịu, "Mời cô Liễu xuống đi."

Vô số ánh mắt đồng thời dừng ở trên người cô ta, Liễu Ti Niểu lập tức cảm thấy như mình bị lột sạch, vứt dưới ánh đèn.

Cô ta nỗ lực bình tĩnh lại, xoay người đi xuống dưới.

Nhưng mà lúc xuống bậc thang, vẫn bị vướng vào làn váy, thiếu chút nữa đã ngã từ trên bậc thang xuống.

Ông Liễu tiến lên đỡ lấy cô ta: "Sao lại thế này?"

Ông Liễu không biết, lúc này trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc.

Lúc trước công chúa xảy ra chuyện đó, sao lại có liên quan tới Liễu Ti Niểu rồi?

Liễu Ti Niểu mấp máy môi trắng bệch, "Bố à, con......"

Cô ta phải nói như thế nào?

Mãi một lúc lâu Liễu Ti Niểu cũng chưa nói được chữ thứ tư.

Hoa Vụ biết chắc chắn Liễu Ti Niểu sẽ không tự nói ra, cô nhìn về phía Ngải Du: "Mong nguyên soái Ngải dẫn nhân chứng tới."

Ngải Du hừ lạnh với ông Liễu một tiếng, tự mình đi xuống dẫn người.

Nhân chứng nhanh chóng được dẫn tới.

"Cô ...... Không phải trước kia cô là người hầu của điện hạ à?"

Có người nhận ra nhân chứng kia.

Sau khi công chúa 'qua đời', những người trước kia của cô, có bị điều đi nơi khác, cũng có rời khỏi vương cung.

Nhân chứng này chính là nhóm người rời khỏi vương cung đó.

Những người hầu hạ lâu năm bên cạnh công chúa, vì lúc ấy nói là không chấp nhận được chuyện công chúa qua đời, không thể tiếp tục làm ở vương cung nữa, cho nên hoàng thất phê chuẩn cho cô ta rời đi, còn trả cho một khoản tiền lớn.

Thì ra vốn không phải không chấp nhận được công chúa qua đời, mà là có tật giật mình!

Có người của hoàng thất tiến lên đá một phát vào đùi nhân chứng, "Sao cô lại dám giúp đỡ người ngoài hại điện hạ!!"

Nhân chứng bụp một tiếng quỳ xuống.

"Xin, xin lỗi...... Tôi không còn cách nào khác...... Cô ta uy hiếp tôi, rất xin lỗi, thật sự không phải tôi cố ý......"

Nhân chứng vừa khóc vừa xin tha.

"Nhà tôi cần dùng tiền, tôi thật sự là bị ép......"

"Lúc ấy...... Lúc ấy cô ta nói, chỉ là muốn chậm trễ một chút thời gian của điện hạ, tôi nghĩ chỉ là vòng thêm con đường, cũng không nghĩ nhiều, tôi hoàn toàn không biết chuyện xảy ra sau đó."

"Điện hạ, điện hạ, tôi thật sự không biết sau đó sẽ bị khủng bố tập kích, cô ta nói với tôi là không sao, tôi thật sự không biết."

Nhân chứng bổ nhào vào bên chân Hoa Vụ, than vãn khóc lóc kể kể.

Hoa Vụ khom lưng nâng cô ta dậy, giọng nói dịu dàng, "Là ai, bảo cô làm như vậy?"

Hai mắt nhân chứng đẫm lệ, run rẩy ngẩng đầu.

"Là......"

Ánh mắt cô ta đảo qua người ở bốn phía.

"Là......" Cuối cùng cô ta nhắm thẳng ánh mắt vào trên người Liễu Ti Niểu: "Là cô ấy, là cô Liễu."

"Cô nói bậy!!"

Ông Liễu quát một tiếng, nhân chứng sợ tới mức run rẩy, lại bò rạp xuống, chống đầu xuống đất, run bần bật.

"Điện hạ, những lời tôi nói đều là thật. Là cô Liễu đột nhiên tìm tới tôi, lấy người nhà tôi uy hiếp tôi, tôi không dám không nghe......"

Ngày ấy công chúa đi ra ngoài vốn chỉ xem diễn xong sẽ quay lại vương cung.

Chính là cô ta báo cho công chúa, rằng đã có tin tức mới của món quà mà cô ấy chú ý từ lâu, muốn mua tặng cho Niên Dương.

Cho nên công chúa mới có thể đột ngột thay đổi hành trình.

Cô ta lặng lẽ đổi đường, công chúa đang bận gửi cho Niên Dương lúc ấy vẫn còn là hoàng tử xem màn biểu diễn nên hoàn toàn không phát hiện ra.

Sau đó......

Sau đó thì gặp phải khủng bố tập kích.

Trong lúc hỗn loạn đã xảy ra nổ mạnh, công chúa đã 'chết' ở trong vụ nổ đó.

Cô ta cũng cho rằng công chúa đã chết.

Cô ta rất sợ, sợ có một ngày sự việc sẽ bại lộ, cho nên không dám ở lại vương cung.

Cuối cùng lấy lý do không thể chấp nhận chuyện công chúa chết để rời khỏi vương cung.

Hoa Vụ nhìn về phía Liễu Ti Niểu: "Cô Liễu có muốn biện giải cho mình không?"

Không biết là bởi vì ông Liễu vẫn ở bên cạnh cô ta, hay là lúc này cô ta đã bình tĩnh lại.

Trong ánh mắt cũng không còn hoảng hốt như trước đó nữa, ngẩng đầu ưỡn ngực, giọng điệu trấn định: "Tôi chưa hề làm những chuyện này."

Hoa Vụ nhướng mày: "Nói như vậy, là cô ta vu oan hãm hại cô?"

"Đúng vậy."

Liễu Ti Niểu nói xong chữ này, theo bản năng nhìn về phía Niên Dương, muốn nhìn thử xem anh ta có phản ứng gì, có thể lo lắng cho mình, tin tưởng mình không......

Nhưng mà từ khi bắt đầu, ánh mắt Niên Dương vẫn luôn đặt trên người Hoa Vụ, căn bản không chú ý tới cô ta.

Bàn tay buông thõng bên người của Liễu Ti Niểu đột nhiên nắm chặt.

Mặc dù mấy năm nay cô ta như hình với bóng ở bên cạnh anh, cùng anh đi qua những nơi nguy hiểm nhất, đồng sinh cộng tử, vẫn không thể trở thành người quan trọng nhất trong lòng anh ư?

Hoa Vụ cười khẽ ra tiếng, "Chỗ này của ta còn rất nhiều chứng cứ, cô Liễu có muốn xem thử không?"

Hoa Vụ chỉ hỏi mang tính tượng trưng thôi, căn bản không phải đang hỏi ý kiến của cô ta.

Không đợi Liễu Ti Niểu trả lời, cô đã chiếu hình chiếu thực tế ảo ra.

Nếu không biết phải điều tra ai, điều tra như thế nào, rất khó có thể tìm được chứng cứ.

Nhưng Hoa Vụ biết Liễu Ti Niểu làm như thế nào, cô chỉ cần điều tra theo đó, sẽ rất dễ dàng tìm ra chứng cứ.

Hình chiếu có một đoạn ghi hình, là hình ảnh Liễu Ti Niểu đưa cô lên một chiếc phi thuyền.

Đó là cảng tư nhân, cũng có thể nói là cảng đen không có bất kỳ giấy tờ gì.

Nơi đó không nên có camera theo dõi gì cả......

Còn có một vài hồ sơ chuyển tiền, tuy rằng cùng Liễu Ti Niểu không có liên quan trực tiếp, nhưng mà kết quả tra được cuối cùng, vẫn có liên quan tới cô ta.

Cùng với một vài thứ cô ta đã từng mua, đều có thể đối chiếu lên.

Chờ chiếu hết mấy thứ này ra, Hoa Vụ lại lần nữa tri kỷ hỏi: "Cô Liễu, cô còn muốn tiếp tục giảo biện không?"

Bình tĩnh mà vừa rồi Liễu Ti Niểu vất vả lắm mới dựng lên, đã dần dần sụp đổ khi mấy thứ này xuất hiện.

Liễu Ti Niểu mím chặt môi không nói gì.

Hoa Vụ đành phải nhìn về phía ông Liễu, "Nguyên soái Liễu, không biết ông có cái gì muốn nói không?"

Ông Liễu: "......"

Ông Liễu cảm giác được sức lực con gái nắm lấy cánh tay mình, trong lúc nhất thời ông ta không biết nên nói cái gì.

Tuy rằng quân đoàn không hoàn toàn nghe lệnh hoàng thất.

Nhưng mà các quân đoàn không hòa hợp, dẫn tới hoàng thất lại trở thành một nhân vật quan trọng nhất.

Giữ gìn hoàng thất, chính là giữ gìn đế quốc, là trung thành và tín ngưỡng.

Nếu là việc này không xử lý tốt, nói không chừng quân đoàn số 6 này của ông ta cũng gặp họa.

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Hoa Vụ: Người ném vé tháng hôm nay chính là mãnh tướng số một của ta!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play