Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

Thoáng cái đã qua nửa tháng.

Hôn lễ của quốc vương chính thức bắt đầu.

Đường phố ở gần vương cung đã bị người tới xem lễ chen chúc chật ních, bước một bước cũng khó khăn.

Vì để cho những người này có thể xem lễ mà đã đóng cửa hết lối đi của những phương tiện giao thông khác.

Từ trên cao nhìn xuống, lấy vương cung làm trung tâm, tất cả đường phố toàn người là người.

Thật ra cũng xem buổi lễ thông qua hình chiếu 3D, bọn họ không cần đến tận nơi, xem ở chỗ nào mà chẳng như nhau.

Nhưng dường như thế thì có thể ở gần vương quốc hơn, về sau có thể kể cho con cháu của mình nghe, rằng bản thân đã từng chứng kiến buổi lễ long trọng cỡ nào.

Cho nên rất nhiều người vẫn vô cùng sẵn lòng chen chúc trong đám đông.

Không ai chú ý tới, ở một cửa hông của vương cung, xe quân đội cải trang đến hôn lễ đang nối đuôi nhau đi vào.

Lính canh cũng không kiểm tra kỹ, chỉ nhìn qua đã cho cả đoàn vào bên trong.

......

......

Quảng trường ở bên ngoài chính điện.

Bốn phía treo đầy lụa mỏng, hoa tươi trải từ lối vào đến trong quảng trường, nối liền tới bậc thang chính điện.

Cổng vòm bằng hoa tươi nối tiếp nhau, mộng ảo, xa hoa.

Ở chính giữa quảng trường là đóa hoa được khâu bốn chữ  'trăm năm hòa hợp' to đùng.

Trong không khí ngập mùi hoa tươi.

Lúc này trên quảng trường người đến người đi, tốp năm tốp ba người tụ với nhau nói chuyện phiếm, bầu không khí vui mừng hòa hợp.

Bốn phía là ảnh chụp của Niên Dương và Liễu Ti Niểu thay nhau chiếu ra.

"Quốc vương và cô Liễu xứng đôi quá."

"Đúng vậy, hai người đứng chung một chỗ rất đẹp mắt, thật khiến cho người ta hâm mộ."

"Hôn lễ hôm nay long trọng ghê, cũng không biết về sau còn có cơ hội nhìn thấy hôn lễ như này nữa không."

Có người nhỏ giọng nói: "Chỉ sợ là không thấy được, buổi lễ hôm nay, nghe nói là tổ chức dựa theo thiết kế hôn lễ của vị công chúa điện hạ trước đó......"

Tuy rằng lúc ấy công chúa điện hạ chưa tới lúc chuẩn bị hôn lễ, nhưng công chúa điện hạ muốn chuẩn bị cho mình trước, cho nên đã bảo không ít người bắt đầu thiết kế.

Đáng tiếc công chúa điện hạ không thể chờ được hôn lễ của mình.

"Làm theo thiết kế hôn lễ của công chúa điện hạ? Cái...... Cái này không hay lắm nhỉ?"

Công chúa điện hạ còn chưa cưới, sao có thể dùng thiết kế hôn lễ của người ta?

Cũng không kiêng dè gì sao?

Lại có người bát quái nói: "Tôi có nghe nói, là yêu cầu của cô Liễu."

"Cái gì?"

"Không thể chứ, cô nghe đồn ở đâu đó."

"Tôi cũng chỉ là nghe nói, thật hay giả thì không biết, dù sao việc này cũng không liên quan tới chúng ta lắm, xem náo nhiệt thôi."

"Tới tới, quốc vương và vương hậu tới......"

Nghe thấy tiếng, mọi người sôi nổi nhìn về phía chính điện.

Quốc vương bệ hạ mặc áo màu vàng nền trắng, cùng Liễu Ti Niểu mặc váy cưới đi từ chính điện ra.

Hai người dẫm lên sàn đầy cánh hoa, đi về phía cổng vòm bằng hoa tươi.

Cổng vòm hoa tươi nối đến một cái đài cao khác, bọn họ đi lên đài, phất tay chào hỏi những người ở quảng trường.

Dân chúng bên ngoài cũng có thể nhìn thấy hình ảnh này, cho nên bọn họ cũng là đang chào hỏi tới những tới xem.

Sau khi phân đoạn này kết thúc, mới tới lời thề của hôn lễ.

Cha đỡ đầu bước lên đài cao dưới sự hộ tống của binh lính, đứng ở trước mặt Niên Dương và Liễu Ti Niểu.

Liễu Ti Niểu nghiêng đầu nhìn về phía người bên cạnh, trong lòng kích động và căng thẳng.

Đời này......

Cô ta chỉ muốn trở thành vợ danh chính ngôn thuận của anh, cùng anh đồng sinh cộng tử, tạo nên truyền kỳ.

"Khi còn sống, cậu có bằng lòng yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, cho dù khỏe mạnh hay khó khăn, mãi mãi chung thủy với cô ấy."

Niên Dương: "Tôi bằng lòng. Tôi sẽ yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, cho dù khỏe mạnh hay khó khăn, mãi mãi chung thủy."

"Khi còn sống, cô có bằng lòng yêu anh ấy, tôn trọng cậu ấy, bảo vệ cậu ấy, cho dù khỏe mạnh hay khó khăn, mãi mãi chung thủy với cậu ấy."

Liễu Ti Niểu: "Tôi bằng lòng. Tôi sẽ yêu anh ấy, tôn trọng anh ấy, bảo vệ anh ấy, cho dù khỏe mạnh hay khó khăn, mãi mãi chung thủy với anh ấy."

Cha đỡ đầu nhìn về phía phía dưới: "Có ai phản đối hai vị này bên nhau không?"

Mọi người đều mỉm cười chúc phúc, có vẻ như không có người phản đối.

Cha đỡ đầu đợi một lát, đang chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo, đột nhiên có người hô to một tiếng: "Tôi phản đối!"

Đám người ào một cái lùi lại, nhường ra một con đường.

Cuối con đường, người đàn ông mặc khôi giáp nhanh chóng bước đến.

"Tôi phản đối."

Người đàn ông đi đến phía trước đài cao, ngẩng đầu nhìn người bên trên.

Liễu Ti Niểu biết anh ta, nguyên soái của quân đoàn số 3.

Vẫn luôn phản đối hôn sự của cô ta và Niên Dương.

Nhưng bây giờ náo loạn đến tận đây, cái này có hơi quá đáng......

Bên cạnh có người khuyên: "Nguyên soái Ngải Du, sao ngài lại phản đổi? Ngài cũng không nên gây rối, đây là hôn lễ của quốc vương bệ hạ, người toàn tinh hệ đều đang nhìn đó."

Ngải Du không để ý tới người khuyên bảo mình, giọng nói to lớn vang dội, "Liễu Ti Niểu, cô ta không xứng làm vương hậu!"

"Sao lại không xứng?"

"Đúng vậy......"

"Cô Liễu chính là người thừa kế duy nhất của quân đoàn số 6, ở trên chiến trường, cô Liễu có thể dễ dàng ứng phó với Trùng tộc, sao lại không gánh nổi vị trí vương hậu này."

Ngải Du cười lạnh một tiếng, nói năng có khí phách: "Cô ta chính là thủ phạm hãm hại công chúa điện hạ!"

Yên lặng ——

Tất cả mọi người nhìn về phía Ngải Du.

Trên đài cao, tim của Liễu Ti Niểu ngừng đập trong nháy mắt.

Sao hắn ta lại biết chuyện này......

"Cậu nói linh tinh cái gì thế!!" Niên Dương quát lớn, "Dẫn nguyên soái Ngải đi!"

"Tôi có chứng cứ, nhân chứng, chứng minh lời tôi nói là sự thật." Ngải Du không chút sợ hãi nhìn vào mắt Niên Dương, ném xuống một quả bom khác: "Tôi đã tìm được công chúa điện hạ về."

Đồng tử Niên Dương rụt lại: "Cậu nói cái gì? Tiểu Ỷ đã......"

"Điện hạ chưa chết."

Điện hạ chưa chết!

Bốn chữ này, giống như sét đánh giữa trời quang, đầu Liễu Ti Niểu trong nháy mắt nổ tung, sợ hãi và hoảng loạn đan xen với nhau, chạy dọc theo sống lưng cô ta, lông tơ cả người dựng đứng hết lên.

......

......

"Điện hạ chưa chết?"

"Thật hay giả vậy? Không phải là nguyên soái Ngải Du nói vớ vẩn chứ?"

"Loại chuyện này, sao nói bậy được chứ?"

"Vậy quốc vương......"

Điện hạ chưa chết, thế quốc vương Niên Dương này...... Định làm gì?

Dù sao anh ta cũng không phải huyết mạch hoàng thất mà.

Nếu thật sự điện hạ chưa chết, có phải Niên Dương nên nhường ngôi lại không?

Hoàng thất cũng không để ý người bước lên vương vị làm nam hay nữ.

Chỉ cần là huyết mạch hoàng thất, có thể trở thành 'vương', hoàng thất sẽ ra sức ủng hộ.

Vốn dĩ Niên Dương bước lên vương vị, đã bị không ít người lên án.

Hiện giờ điện hạ đã trở lại......

"Người cũng chưa thấy, nói không chừng là nguyên soái Ngải Du vì muốn phản đối trận hôn sự này, nên nói lung tung."

"Đúng vậy, rõ ràng đã qua đời rồi, sao còn sống được chứ?"

"Lỡ...... Lỡ như là thật thì sao?"

Bọn họ đã tận mắt chứng kiến tang lễ.

Hoàng thất không thể có sai lầm như vậy chứ?

Cán bộ trên đài cao phản ứng lại, lập tức quát lớn: "Mau tắt hết tất cả hình chiếu đi!! Tắt đi!!"

Nhưng mà đoạn tin tức vừa nãy đã truyền ra ngoài, không cách nào vớt vát lại được.

Những người xem hôn lễ đều đã thấy.

Tin tức công chúa điện hạ chưa chết đã nhanh chóng lan truyền khắp tinh hệ, khiến cho toàn dân sôi trào.

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Một ngày cuối cùng của kỳ nghỉ, các bạn nhỏ có vé tháng cứ ném một cái nha ~~

Xông lên xông lên ~

Bắn tim bắn tim ~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play