Tiếng của Trạm Bắc giống như vẻ bề ngoài của hắn, thực trầm ổn, cảm giác rất yên tâm.
Nhưng mà, hắn cũng không thích nói nhiều, hắn nói vài câu với Đinh Tú Phương, dặn dò Lý Trùng Dương và Lâm Lung đãi khách cho tốt, liền tự lên lầu.
Lý Trùng Dương mặt mày thư lãng, khí chất trầm tĩnh, vô cùng lễ phép nói chuyện mấy câu với mẹ con Đinh Tú Phương, lấy xe đạp ra, nói là muốn ra ngoài mua đồ ăn.
Thẩm Tiêu Nhiên cười kéo hắn đến bên cạnh xe, lấy ra đồ ăn bọn họ đã chuẩn bị trước, nhân tiện nói cho Lý Trùng Dương biết lý do chân chính hắn mang hai mẹ con Mộ Thanh Nghiên tới.
Lý Trùng Dương nghe xong, ánh mắt phức tạp nhìn Thẩm Tiêu Nhiên nửa ngày, bỗng nhiên cười: “Được, anh sẽ che giấu giúp em. Nhưng mà, anh không vạch trần em với sư phụ, nhưng chỗ Lâm Lung anh phải nói thật với cô ấy.”
Hắn phát hiện sư đệ chỉ số thông minh siêu cao, nhưng về mặt tình cảm lại đến tình cảm này, khiến hắn thực sự là ... ngoài ý muốn.
Quả thực có chút hoảng sợ.
Thẩm Tiêu Nhiên phát hiện ra Lý Trùng Dương dị thường, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều: “Em cũng không muốn gạt chị Lâm Lung. Tốt nhất bây giờ anh nói tình huống với chị ấy, sau đó cơm trưa liền để cho Nghiên Nghiên làm.”
“Nghiên Nghiên? Ha ha.” Lý Trùng Dương cười trêu, nhưng không vạch trần Thẩm Tiêu Nhiên, à không, là không chỉ điểm cho Thẩm Tiêu Nhiên.
Hắn cảm thấy cô gái Mộ Thanh Nghiên này rất tốt, chỉ là tuổi còn nhỏ chút, cho nên, để Thẩm Tiêu Nhiên tiếp tục mơ hồ cũng tốt.
Thẩm Tiêu Nhiên là người thông minh như vậy, tình cảm lại hồ đồ, nhưng hắn vẫn là người thông minh đâu, sẽ không hồ đồ lâu.
Lý Trùng Dương lập tức đem mọi chuyện nói cho vợ, từ “âm mưu” của sư đệ với sư phụ, đến chuyện sư đệ đã có tình cảm với cô nhóc đó mà còn không nhận ra. Lâm Lung nghe xong, cùng Lý Trùng Dương cười trộm nửa ngày, mới đi ra thương lượng chuyện nấu cơm với Mộ Thanh Nghiên.
Phòng bếp nhà Lý Trùng Dương thực rộng rãi, những món đồ mà năm này có thể mua được, trong phòng bếp nhà hắn cơ bản đều có, đến lò nướng cũng có.
Mộ Thanh Nghiên đi vào liền nở nụ cười: “Chị Lâm Lung, chị cũng thích nấu nướng?”
“Cái này, ha ha, thật ra chị chỉ thích làm đồ ăn vặt, nấu cơm thì là trình độ bình thường thôi.” Lâm Lung cảm thấy vừa đủ, cô thích làm đồ ăn vặt vì Lý Trùng Dương thích ăn đồ ngọt.
“Khó trách, nhà chị có lò nướng, em có thể dùng nó để nướng thịt không?”
Lâm Lung chân thành trả lời: “Đương nhiên có thể, em muốn làm gì cũng được. Nói thật, chị chỉ biết dùng lò nướng làm điểm tâm, thịt nướng gì đó chị chỉ nghe nói thôi, lát nữa chị có thể ở bên cạnh nhìn được không?”
“Đương nhiên được chứ, nếu chị muốn học, em có thể dạy.” Mộ Thanh Nghiên đối với kỹ thuật nấu nướng của mình hoàn toàn tự tin, thực không muốn khiêm tốn thái quá.
Vốn ấn tượng của Lâm Lung với Mộ Thanh Nghiên khá tốt, hiện tại lại thấy tính cách của cô ngay thẳng, lại càng có hảo cảm.
Đinh Tú Phương lúc đầu còn buồn phiền chuyện Mộ Thanh Nghiên muốn dạy Lâm Lung nấu cơm.
Bà không biết tay nghề nấu nướng của Mộ Thanh Nghiên được tôi luyện ở kiếp trước tốt như thế nào, còn trở thành bản lĩnh mưu sinh của bọn họ sau này. Lúc sau nghĩ lại, Mộ Thanh Nghiên làm việc luôn có chừng mực, Lâm Lung cũng không phải người bình thường, sau khi suy nghĩ cẩn thận cũng chỉ cười trừ.
Chuyển biến rất nhỏ trong thái độ của Đinh Tú Phương vẫn rơi vào mắt Lâm Lung.
Cô cũng không cảm thấy Đinh Tú Phương hẹp hòi, ngược lại bởi vì cảm xúc vui, buồn, tức giận của Đinh Tú Phương đều biểu hiện ra mặt mà vui vẻ: Mẹ của Mộ Thanh Nghiên cũng không phải là người thích chơi tâm kế kiếm lợi từ người khác đâu.
Khó trách, Thẩm Tiêu Nhiên lại nguyện ý đưa bà ấy đến đây.
Xác định tốt thực đơn, ba nữ nhân bắt đầu bận rộn tay chân.
Mộ Thanh Nghiên chủ trì, Đinh Tú Phương và Lâm Lung trợ giúp cho cô.
Đinh Tú Phương vốn là giúp Mộ Thanh Nghiên đã thành quen, tuy Mộ Thanh Nghiên chưa từng hợp tác với Lâm Lung, nhưng cô bản tính thông minh, lại có năng lực, thể lực, cùng với sự hứng thú, hơn nữa đồ làm bếp trong phòng lại nhiều, dùng rất tiện lợi, không đến hai giờ, một bàn toàn món ngon đầy đủ hương sắc đã xong.
Trên bàn, bắt mắt nhất là một chiếc bánh sinh nhật khoảng năm tấc (50 cm. :- á)
Đây là sau khi Mộ Thanh Nghiên nghe nói nửa tháng nữa là Lý Thuần tròn hai tuổi, khẩn cấp làm.
Đương nhiên, cũng là sau khi biết nhà họ có sữa bò cô mới nảy ra ý tưởng này.
Trong mắt người lớn, đây là chiếc bánh ngọt lớn, bên trên còn trưng đầy hoa quả, còn viết dòng chữ xinh đẹp “Chúc Lý Thuần sinh nhật vui vẻ”, nhưng bạn nhỏ Lý Thuần còn bé, mắt cũng nhỏ, trong ánh mắt chỉ nhìn thấy đĩa bánh quy đủ hình dạng nhỏ xinh trên bàn.
Điểm tâm này, cũng không giống như đồ ăn vặt bình thường mẹ vẫn làm? Nhìn như bông hoa nhỏ, còn có hình cún con, lợn con, thật thú vị.
Ai nha, hắn rất muốn ôm hết đi.
Bằng không, ba ba lại tranh đoạt với hắn.
Được rồi, hắn là được cha di truyền lại sở thích ăn đồ ngọt.
Mộ Thanh Nghiên nhìn bộ dáng đáng yêu thú vị của hắn, cố ý để bánh quy nhỏ vào bát gỗ của hắn, rước lấy hắn cười to ... a a.
Trong lòng mọi người nhìn bánh sinh nhật hương vị mới mẻ thổn thức không thôi, lại không dám ăn nhiều, cái này, tự nhiên muốn để dành lại cho Lý Thuần bé nhỏ.
Bởi vì đồ ăn nhiều, sau khi mọi người ngồi xuống cũng không khách khí, cầm lấy đũa tiến công vào đồ ăn mà mình thấy hứng thú nhất.
Bởi vì Thẩm Tiêu Nhiên đã ăn đồ chín hấp tương Mộ Thanh Nghiên làm, mang ý khiêm nhượng không có gắp đến đĩa đồ chín hấp tương.
Vừa rồi ở phòng bếp, Đinh Tú Phương đã nếm qua, đến giờ vẫn còn rung động với đồ chín hấp tương hôm nay Mộ Thanh Nghiên làm, quả nhiên, con gái nói đồ ăn hôm nay còn mỹ vị hơn, nhưng bởi vì khách khí, cũng không gắp.
Mà Mộ Thanh Nghiên càng thích ăn đồ chay hơn.
Người đầu tiên nếm đồ chín hấp tương là Lâm Lung, lúc trước ở phòng bếp, cô luôn vội vàng làm theo Mộ Thanh Nghiên hướng dẫn làm bánh quy, về phần đồ chín hấp tương gì đó, đừng nói là học, liền thời gian để nếm thử cũng không có.
Sau khi ngồi vào bàn, bởi vì bát thịt bò kho ở trước mặt cô, người ăn đầu tiên chính là cô.
Sau khi bỏ miếng thịt bò vào miệng, cô sửng sốt, nhìn thấy Trạm Bắc và Trùng Dương còn chưa kịp nếm thử, hai người vẫn còn đang ăn thịt kho tàu, và cá viên sốt chua ngọt, liền lấy đũa gắp cho Trạm Bắc và Trùng Dương mỗi người một gắp thịt bò.
Vốn cô còn định gắp cho bạn nhỏ Lý Thuần đang tham lam ăn thử bánh quy, nhưng nhìn đến hạt tiêu trong bát thịt bò, đành thôi, giơ đũa lên gắp một đĩa đồ chín hấp tương khác.
Trạm Bắc và Lý Trùng Dương nếm thử thịt bò kho Lâm Lung gắp, cũng đều sửng sốt, sau đó, giống như Lâm Lung, đem mấy dạng đồ chín hấp tương đều thưởng thức một lần.
Sau đó, bọn họ yên lặng, chỉ tấn công đồ chín hấp tương.
Sau khi Lâm Lung nếm qua toàn bộ đồ chín hấp tương, giơ một ngón tay cái với Mộ Thanh Nghiên: “Nghiên Nghiên, tay nghề nấu nướng của em, thực sự không ai dám phản đối, Tiêu Nhiên thật có phúc.”
Thẩm Tiêu Nhiên sớm nhìn thấy biểu cảm bị chinh phục của sư phụ, sư huynh và sư tẩu khi nếm đồ chín hấp tương.
Lại không nghĩ đến đồ chín hấp tương hôm nay Mộ Thanh Nghiên làm khác mọi hôm, không để ý đến rung động trong lòng bọn họ, cho nên, Lâm Lung nói như vậy, hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Lâm Lung đang tìm chuyện để trêu hắn.
Sợ Mộ Thanh Nghiên thẹn thùng, hắn mỉm cười với Lâm Lung một cái, liền hướng sang những đồ ăn khác.
Mộ Thanh Nghiên thấy hắn không hề động đến đồ chín hấp tương, còn bị Lâm Lung chế nhạo, một bộ dáng ngốc nghếch đáng thương, cầm lấy đũa gắp cho hắn một miếng thịt bò kho.
Đồ ăn đưa đến tận bát, lại còn là Nghiên Nghiên đưa, Thẩm Tiêu Nhiên vừa cảm thán Mộ Thanh Nghiên tận chức trách với nhiệm vụ giả trang bạn gái, vừa cao hứng bỏ miếng thịt bò vào trong miệng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT