Ngôn Khanh xuyên vào một cuốn truyện tu chân máu chó và trở thành bản tuổi thơ của nhân vật phản diện mỹ- cường- thảm khét tiếng.
Lúc trưởng thành nhân vật phản diện tài hoa mỹ lệ, tao nhã vô song; nhưng tuổi thơ hắn lại đáng thương tội nghiệp, thậm chí còn suýt chết đói trong tháng chạp giá rét.
Giới tu chân này nguy hiểm chất chồng, để sinh tồn, Ngôn Khanh đành phải vận dụng đủ mọi ngón nghề, trước có thể giả vờ ngoan ngoãn, sau có thể giả bộ đáng thương. Cậu và linh hồn phản diện cành vàng lá ngọc nhỏ tuổi cùng chung thân xác, từ ghét bỏ đến sống chết có nhau, tiếp tục sống nhờ vào gạt lừa và hãm hại.
Về sau tìm được cơ duyên gỡ bỏ trói buộc, hai người chướng mắt lẫn nhau lập tức mỗi người một phương.
Sau khi chết linh hồn tan đi, Ngôn Khanh tưởng mình sẽ được trở lại thế giới ban đầu, lại chẳng ngờ cậu trùng sinh thành một quân tốt thí ác độc cay nghiệt với kết quả thảm thương trong cuốn sách này???
Quân tốt thí nằng nặc đòi cưới nhân vật phản diện vì lòng mến mộ.
Chẳng qua nhân vật phản diện bề ngoài xinh đẹp nhu hòa, nhưng bên trong vô tình tàn độc, sẽ không yêu ai ngoại trừ nhân vật chính.
Khi quân tốt thí đau không thiết sống sắp chết trên giường bệnh, nhân vật phản diện thân là phu quân y lại lạnh lùng gảy đàn ngoài sân.
Ngôn Khanh suýt thì phun nước: Hay cho một Tạ Thức Y, sớm biết nhà ngươi sống tồi như vậy thì xưa ở hẻm Hắc Thủy ta đã dùng thân xác ngươi uống nướƈ ŧıểυ hàng ngày.
*
Tạ Thức Y từng ngã xuống vực sâu, từng quỳ, từng cầu xin tha thứ, từng không bằng chó lợn, từng đánh mất hết tôn nghiêm chỉ để tìm một con đường sống sót.
Tất cả đê hèn ngày ấy đều bị một người chứng kiến rõ ràng.
Thuở thiếu thời nhạy cảm và kiêu căng, hai người hai lẽ sống không ngừng gây gổ. Hắn thề sẽ đến ngày hắn gϊếŧ chết đối phương.
Có điều khi đối phương thật sự biến mất, hắn lại chỉ ngồi một mình rất lâu trên đỉnh Nam Sơn.
Đến khi hoa mơ úa tàn, tuyết ngớt mây tan, hắn mới im lặng cầm kiếm xoay người rời đi.
Từ đây, trên đời không còn Tạ Thức Y hèn mọn như giun dế ở hẻm Hắc Thủy nữa.
Chỉ có Tạ Ứng, thiếu niên thiên tài hờ hững, vô dục, xa không với tới của tông Vong Tình.