Mấy năm về trước, Du Quai còn bé, Feitan muốn giết ai là nó đi giết người đó ngay, không cần biết đối phương là kẻ nào. Bây giờ, Du Quai lớn hơn chút rồi, dần có suy nghĩ cá nhân, dù phần lớn thời gian vẫn hành động theo bản năng, nhưng ít ra trước khi giết ai nó biết đường hỏi một tiếng. Ví dụ như lần trước, nó muốn giết kẻ đang bắt nạt Gon, Gon bảo không được, nó liền nghe theo không giết, chứ trước kia nào có ngoan như vậy.
Nó biết phân biệt tình huống hơn rồi, ví dụ như trường hợp này, Hisoka và Feitan đều là người quen, nó sẽ không tuỳ tiện ra tay. Feitan bỗng bảo nó giết Hisoka, nó lễ phép quay sang hỏi hắn. "Hisoka, em giết anh có được không?"
"Ừ~~~~." Hisoka cầm quân bài, nheo mắt. "Được nhé~"
"À." Du Quai buông thìa nhỏ của nó xuống, biến mất tại chỗ. Hisoka nhảy lên, quân bài chặn trước mắt, vừa đúng cản mũi kiếm.
"Ha ha ha ha ha ha!" Hisoka cười hưng phấn.
Du Quai mặt không biểu tình tiếp tục giơ kiếm.
Hai bóng người bay nhảy khắp phòng, đi tới đâu huỷ diệt đến đấy, từ bàn ghê, ti vi, giường,...... Chỉ riêng khu vực Chrollo và Feitan đang dùng bữa là nguyên vẹn.
Đương nhiên chẳng phải vì Hisoka và Du Quai cố ý tránh gì đâu. Chrollo thong thả uống hết ly cà phê, khép lại cuốn Bí Kíp Ăn Cắp, rầm một cái, bàn ăn nát vụn dưới đất. Tay Feitan con cầm dao nĩa, bàn sập làm hắn mất đà nghiêng người suýt ngã, bất mãn trừng Chrollo: "Tôi chưa ăn xong!"
"A, vậy sao, xin lỗi nhé." Chrollo mỉm cười.
Feitan vứt dao dĩa, bực bội ngẩng đầu: "Nhóc con, định đánh tới bao giờ nữa?"
Du Quai dừng lại, quần áo trên người nó bị Hisoka cắt rách mấy vết, cánh tay còn đang chảy máu, nhưng vết thương không nặng. Hisoka trông cũng tàn tạ không kém, trên mặt trên người đều có vết kiếm, nhưng chút vết thương này đối với Hisoka mà nói thì chẳng là gì cả. Hắn liếm máu trên tay, vui vẻ nói: "Hm~ nhóc con yếu đi đó~~"
Du Quai mới học được Niệm có mấy năm, đương nhiên dùng kém hơn Hisoka. Nó thậm chí không có năng lực Niệm riêng, bây lâu nay chỉ chiến đấu bằng bản năng cũ. Đương nhiên, điều quan trọng nhất là hai người đều không có ý định phải giết đối phương. Hisoka chỉ hưởng thụ cảm giác chiến đấu, còn Du Quai, Feitan bảo nó giết Hisoka, nó liền giết. Giết được thì tốt, mà không được, nó cũng không quan tâm.
Bây giờ phân tích ra là không giết được, Du Quai thu kiếm, chạy qua nói với Feitan. "Không giết được."
"Ngươi có nghiêm túc giết không đấy hả?" Feitan mắng. Hắn nghĩ thầm nếu Du Quai thực sự muốn giết thì làm sao có thể chỉ đánh qua đánh lại như vậy, tối thiểu sẽ liều chết để thực thi—- không đâu, Du Quai thực sự không có quyết tâm liều chết như vậy đâu, đời Số Ba và Bốn đã dùng đủ biện pháp để ngăn chặn việc này xảy ra.
"Có nghiêm túc." Du Quai đáp. Cúi đầu nhìn quần áo của mình, Du Quai giơ hai tay: "Feitan, tắm."
"Cái đồ ngu ngốc này!" Feitan bế nó lên, nhìn quanh căn phòng tan nát, với thẳng tay lấy áo vest khoác ngoài của Chrollo, trùm lên người nó, nói: "Đi thôi, về phòng của ngươi ngủ."
Chrollo cũng đứng dậy: "Ừm, tôi cũng mệt rồi."
Hai người từ đầu tới đuôi lơ đẹp Hisoka, coi như hắn không tồn tại.
Killua và Gon đang ngồi trên bệ cửa sổ ngoài hành lang nói chuyện phiếm với nhau, thấy Feitan và Chrollo đi ra, liền nhảy xuống, hỏi: "Feitan, Hisoka đi rồi sao...Em làm sao vậy?"
"Ta đưa nó về phòng ngủ." Feitan nói. "Hisoka đi rồi." Dù không nhìn, nhưng họ có thể cảm nhận được hơi thở của Hisoka đã biến mất.
"Tốt quá." Thấy Feitan bế em đi mất, Gon và Killua chỉ cho rằng do phòng quá bé, chỉ có hai cái giường không đủ chỗ nên đành vậy. Chúc ngủ ngon xong, Gon và Killua mở cửa phòng.
"May quá, rốt cuôc được đi ngủ một giấc cho ngon.....lành........."
"Aaaaaa~~~~ mấy tên khốn kiếp này———–!!"
Từ xa, nghe thấy tiếng Killua gào ầm. Du Quai đang kê đầu lên vai Feitan, hơi nhổm dậy: "Killua?"
"Kệ nó đi." Feitan vỗ lưng nó, nhấc nhấc lên bế nó trong lòng, chuyển tư thế cho nó có thể nằm thoải mái hơn.
"Ưm." Du Quai dụi mắt, mệt mỏi rã rời.
Ba người vào thang máy lên tầng 240, Feitan thuận miệng nói với Chrollo: "Tầng này của nhóc con, tự chọn phòng đi." Rồi bỏ mặc anh, bế Du Quai đi tắm.
Chrollo đút tay vào túi quần, khoan thai đi theo hai người. Vào phòng khách, đập vào mắt là hàng đống những thùng kẹo chất lên nhau, Chrollo lắc đầu, thảo nào bị sâu răng.
Tiếng nước rào rào vang lên, Feitan đã mang Du Quai vào tắm rửa. Chrollo mở cửa phòng tắm, thấy Du Quai ngồi trên chiếc ghế nhỏ, mắt díp lại sắp ngủ, Feitan đang xoa xà phòng lên người nó: "Đừng dụi mắt, giơ tay lên."
Nhướng mày: "Cậu có vẻ quen việc chăm sóc cho em ấy quá nhỉ?"
Feitan liếc anh: "Chẳng phải trước giờ toàn là tôi chăm nó sao."
"Không." Chrollo lắc đầu. "Khác lắm." Trước kia Feitan chăm Du Quai, chỉ có thể coi là miễn cưỡng thi hành nhiệm vụ, ví dụ như đói thì nhét cho cái bánh mì, muốn tăm thì xối nước cho rồi kệ, không cẩn thận tận tâm như bây giờ.
"Không lẽ vì mấy năm không gặp nên cậu quý trọng em ấy hơn à?" Chrollo trêu đùa.
"Ừ, đại loại vậy." Feitan nghĩ nghĩ giây lát, thản nhiên thừa nhận.
"..........." Chrollo giật mình, không hiểu sao bỗng thấy trong lòng khó chịu. "Cậu nói thật?"
"Đương nhiên." Feitan rửa sạch bọt trên người Du Quai, bản thân hắn cũng cởi nốt lớp quần áo của mình. "Quý trọng hay không quý trọng, dù sao nhóc con cũng là của tôi."
Không quan tâm tới việc Chrollo đang đứng ở cửa phòng tắm, Feitan cởi đồ, bế Du Quai vào bồn tắm nóng. Du Quai sắp ngủ rồi, ngồi trên đùi Feitan, đầu cứ gật gù. Feitan nói: "Đừng để chìm xuống nước." Dứt lời lại nhấc nó lên, chỉnh lại vị trí.
"Ưm." Du Quai dụi mắt, ngẩng đầu nhìn Chrollo: "Chrollo ngủ ngon." Lại ngẩng đầu, nói với Feitan: "Feitan ngủ ngon." Sau đó chu lên chụt môi Feitan một cái, hôn chúc ngủ ngon, Du Quai mới dựa vòng lồng ngực hắn ngủ.
"Feitan." Chrollo mặt không biểu tình, con ngươi đen không thấy đáy. "Cậu có thể nói cho tôi, Tiểu Quai vừa làm gì không?"
Không khí như đông lại, Feitan ngẩng đầu, nheo mắt, giọng nói lạnh như băng: "Ý ngươi là gì?"
"Cậu, dám đụng vào thành viên của tôi ư?"
Thật ra giữa các thành viên Lữ Đoàn miễn sao không gây ảnh hưởng đến hoạt động thì muốn làm gì nhau Chrollo cũng không quan tâm. Nhưng không hiểu sao, thấy Du Quai hôn môi Feitan, Chrollo cảm thấy vô cùng khó chịu, sát khí khó kìm lại được.
"Du Quai, vẫn luôn là của ta." Giọng nói Feitan toát lên vẻ nguy hiểm: "Luôn luôn." Dù là Đoàn Trưởng cũng không được phép khao khát đồ của hắn.
"Hai tên khốn kia—–!"
Rầm!!!!! Cửa bị đá văng, Killua mang theo lửa giận ngút trời xông vào, Gon cười khổ theo sau, tay ôm hai chiếc gối.
Chrollo tỉnh táo lại, kinh ngạc nhận ra mình vừa có sát khí với Feitan, đây là chuyện không nên làm. Quay ra phòng khách, nhìn thấy Killua vừa mắng to vừa đập phá, sô pha, tủ đều bị cậu đá hỏng. Gon ôm gối tựa cửa, khuyên nhủ: "Killua, đừng như vậy mà!" Nhưng hoàn toàn không thấy đứng ra ngăn cản.
Chrollo nghiêng đầu, vẻ mặt vừa vô tội vừa hoang mang. "Chào buổi tối, khuya thế này rồi các em lên đây làm gì?"
"Có • chuyện • gì • ư??!!" Killua lao lên, cho ngay một cú đá: "Lại còn không biết xấu hổ hỏi như vậy, phòng hỏng như vậy rồi, bắt chúng tôi phải ngủ ở đâu?!"
"A, vậy sao?" Chrollo nhẹ nhàng tránh, lấy tay đỡ cú đá: "Thật là không may."
"Ồn quá." Feitan bế Du Quai ra từ phòng tắm, nói với Gon và Killua: "Tự chọn một phòng trên tầng này đi."
"Này, hai tên kia......."
"Được rồi đó, Killua." Gon vừa thấy Du Quai đang ngủ trong lòng Feitan liền lập tức chạy lên ngăn cản. "Bọn mình đi ngủ thôi."
"Gon." Killua bất mãn, nhưng thấy Gon kiên quyết như vậy, chỉ đành hừ với Feitan một tiếng rồi quay người đi ra ngoài.
"Gon thật là, nhẽ ra đã có cơ hội đánh một trận." Cậu đã sớm muốn thử thực lực của Chrollo và Feitan mà không dám tuỳ ý ra tay, hôm nay hiếm khi có lý do, có muốn thử đánh cũng không lo bị giết, lại bị Gon ngăn cản.
"Ha ha ha, tại Tiểu Quai ngủ mất rồi mà." Gon cười nói. "Lỡ em ấy tỉnh ngủ khóc nhè thì sao, lần sau mình cứ trực tiếp nhờ Chrollo và Feitan chỉ giáo một trận là được ấy mà."
"Không đời nào thằng nhóc đó khóc, nó giết người thì có ấy!"
"Hai đứa trẻ đó rất có tiềm lực." Chrollo nói. "Có lẽ có thể trở thành Nhện dự bị."
"Gon hoàn toàn không có khả năng, Killua thì có thể...." Feitan đặt Du Quai lên giường, quay sang trừng Chrollo: "Chúc • ngủ • ngon, Đoàn trưởng."
Chrollo gật đầu, tạm thời bỏ qua vấn đề nụ hôn ngủ ngon ban nãy, anh cần về phòng tự mình xử lý lại cảm xúc của bản thân. Anh luôn là người bình tĩnh lý trí, lại chỉ vì một nụ hôn mà nổi sát khí với Feitan, anh cần tra rõ nguyên nhân, tránh hậu quả không đáng có lần sau. Dù anh giết Feitan hay Feitan giết anh, đó cũng là một tai nạn, một nguy cơ khủng khiếp đối với Lữ Đoàn Bóng Ma, anh không cho phép chuyện đó xảy ra.