Việc đầu tiên Chrollo làm khi đến Đấu Trường là gì?
Chàng thanh niên hào hoa phong nhã tuấn tú được cô gái nhân viên đỏ mặt dẫn lên phòng Gon, đang định gõ cửa thì nghe tiếng cãi vã bên trong.
"Đã bảo là đừng cho nó ăn nhiều kẹo thế rồi mà, đáng đời!"
"Câm mồm!"
"Thôi thôi Killua, em ấy đã tội nghiệp lắm rồi...Anh Feitan, để em đi gọi bác sĩ."
"Ta không tin người ngoài."
"Thưa ngài?" Cô nhân viên đỏ mặt nghi hoặc hỏi: "Ngài không định vào sao?"
".....Không, thôi để lần sau đi."
Tiếc thay, anh còn chưa kịp trốn đi, Feitan bế Du Quai ra mở cửa, đúng lúc thấy anh liền vui mừng nói: "Đúng lúc lắm, giao cho ngươi." Nhét Du Quai vào lòng Chrollo, rồi biến luôn, rõ ràng là hắn sẽ không xuất hiện trước khi Du Quai được chữa lành.
Du Quai bụm má, cơ thể nho nhỏ cuộn lại trong lòng Chrollo, lông mi nó còn đẫm nước mắt, giọng nó nho nhỏ nghẹn ngào: "Đau."
"A, anh Chrollo." Gon đuổi theo sau, chạy ra thấy Chrollo liền thở phào nhẹ nhõm: "Anh Chrollo, Tiểu Quai bị đau răng!"
Nghĩ cũng biết Feitan nuôi nó như nào, cho ăn nhiều kẹo thế đương nhiên sẽ bị đau răng, Feitan thì cứng đầu không nghe người khác khuyên, chỉ muốn tiện lợi cho bản thân.
Chrollo lạnh mặt: "Feitan, nếu không nuôi được Tiểu Quai cho tử tế thì tôi sẽ mang em ấy đi."
Đấu Trường Trên Không trang bị đầy đủ các thứ, riêng chỉ có dụng cụ nha khoa là không. Chrollo mặt không biểu tình, cắp lấy bé con dưới nách, nhảy ra qua đường cửa sổ.
"Này, đây là tầng 200........." Killua chạy vội ra bên cửa sổ, nhìn xuống đã chẳng thấy bóng dáng họ đâu.
"Ừm, tớ nghĩ là......" Gon gãi đầu: "Hình như anh Chrollo đang tức giận."
Mặt không biểu tình vứt Du Quai cho nha sĩ, lại mặt không biểu tình nhận nó lại, Chrollo rõ ràng là bực bội không vui, nhưng Du Quai chẳng nhận ra.
Nó ngồi trên đùi Chrollo, ngẩng đầu lên nhìn anh mấy lần, Chrollo đều không cúi đầu nhìn nó. Du Quai bò lên ôm cổ Chrollo, nhìn thẳng vào mắt anh, rồi mới lễ phép nói: "Chrollo, chào buổi sáng."
Nhìn bé con trong lòng ngực, săc mặt Chrollo lúc này mới dịu xuống, nói: "Tiểu Quai, chào buổi sáng."
Quay về Đấu Trường Trên Không, Gin và Killua chạy lại đón, Gon lo lắng hỏi: "Tiểu Quai không sao chứ?"
Killua thì nói: "Đáng đời, lần sau còn dám ăn nhiều kẹo thế nữa không."
Du Quai nói: "Anh, Killua, chào buổi sáng." Vừa khỏi đau cái là nó lại hồn nhiên quên hết, hoàn toàn bình thường.
Nhưng đôi mi còn chưa khô nước mắt, đôi mắt hơi đỏ nghiêm túc chào mọi người, trông nó ngoan ngoãn đáng yêu đến tội. Ngay cả Killua cũng không khỏi đỏ mặt: "Ngu, ngu ngốc!"
Ba người về phòng liền thấy Feitan ngồi nghênh ngang trên sofa, Killua kêu to: "Đồ khốn kia, anh dám trốn!"
"Từ đầu ta đã bảo là gọi Chrollo." Feitan nói. Hắn không tin tưởng nha sĩ, nếu để hắn thấy nha sĩ cầm máy hàn lại gần Du Quai, hắn sẽ không nhịn được mà chém chết. Thêm một lý do nữa mà hắn khó nói ra, đó là hắn không muôn nhìn thấy bé con khóc nữa. Mỗi lần nó khóc hắn liền hoảng hốt không biết phải làm gì, từ trước tới giờ luôn như vậy. Nhưng chuyện này không thể để người khác biết, cứ để Lữ Đoàn coi rằng hắn mãi không quen được với thế giới bên ngoài nên mới cư xử như vậy đi.
"Nhóc con không sao chứ?" Duối tay ra định đón lấy nó, nhưng Chrollo bỗng lùi lại một bước. Anh mỉm cười: "Feitan, cậu biết cái giá của việc sai bảo tôi chứ?"
Feitan nhẹ nhàng nói: "Đồ trong kho chứa của tôi, thích gì cứ lấy."
Trong Lữ Đoàn, mọi người đều có kho chứa riêng để cất các bảo vật mình thu nhặt được. Trên cổ Du Quai cũng đeo một chiếc chìa khoá đến kho của mình, nhưng nó hẳn đã quên luôn rồi.
Vừa đúng tới giờ ăn tối, nhân viên phục vụ mang thức ăn lên phòng. Lượng cơm của Gon rất lớn, ăn mấy miếng to rồi cậu mới để ý thấy Chrollo đang đút cho Du Quai ăn.
Gon thấy thật ngại, nói: "Để em đút Tiểu Quai cho."
"Không cần." Chrollo mỉm cười nhìn bé con đang ngậm thìa nhỏ ăn súp, "Của anh thì anh tự nuôi."
Cạch.
Feitan bẻ gãy dao dĩa trên tay, lạng lùng nhìn sang: "Chrollo, ý ngươi là gì?"
Chrollo vẫn tiếp tục mỉm cười: "Tôi đã nói rồi, cái giá của việc sai bảo tôi là rất lớn."
Bình thường trông Feitan như kiểu người nóng tính nhanh nhẩu, nhưng thực sự thì hắn cực kì tỉnh táo. Nghe Chrollo nói vậy hắn chỉ nheo mắt: "Chrollo, ngươi biết mình đang nói gì chứ?"
"Đương nhiên."
"Vậy hẳn ngươi đã sẵn sàng cho cái chết."
Giữa các thành viên Lữ Đoàn không được mâu thuẫn đánh nhau, nhưng đồng thời cũng không được phép cướp đoạt đồ cất chứa của nhau. Nhưng cả hai cũng không có tâm tình làm trò tung tiền xu, bóng dáng loé lên, cả hai biến mất khỏi chỗ ngồi.
Đằng xa vang lên tiếng nhà sập tường vỡ, Killua dựa mặt vào cửa kính ngạc nhiên trầm trồ: " Woa, mạnh quá đi!"
"Tại sao hai anh ấy lại đánh nhau vậy?" Gon nghi hoặc hỏi. Tuy Du Quai luôn đi bên Feitan, nhưng Gon vẫn luôn nghĩ rằng Chrollo mới là anh ruột của Du Quai, cả hai đều có tóc đen mắt đen mà. Để Chrollo chăm sác Tiểu Quai là đúng mà, tại sao Feitan lại tức giận?
Du Quai nắm chiếc thìa nhỏ, ngoan ngoãn ăn súp, hoàn toàn không để ý tới cuộc chiến đang diễn ra bên ngoài kia.
Mười mấy phút sau, cả hai mới quay trở lại. Đằng xa không biết bao toà nhà sập đổ, đường phố náo loạn ầm ĩ, ấy vậy cả hai ngay cả góc áo cũng chưa nhăn, hoàn toàn không nhìn ra là vừa chiến đấu kịch liệt.
"Hai, hai anh...!" Killua trợn tròn mắt, chỉ tay nơi xa đang cuộn khói mù mịt: " Hai anh đã làm vậy?!"
Tại sao trông cả hai ông vẫn như vừa đi dạo phố về thế kia ?!
"Hừ!" Feitan hừ lạnh, quay về bàn tiếp tục dùng bữa.
Chrollo mỉm cười với Killua, phủi phủi áo, ý bảo tôi thực sự vừa đánh nhau xong.
Anh và Feitan đều không có ý định giết đối phương, đánh một lúc xong cũng đành thôi. Vả lại, có phiền phức vừa bám theo.
"Kukuku~ chẳng phải có luật là các thành viên không được phép đánh lẫn nhau sao~ mọi người lừa tôi à nha~ Đoàn Trưởng ~ người ta cũng muốn mà ~~!"
Không biết từ bao giờ mà bên cửa sổ đã xuất hiện một tên hề quái dị, liếm quân bài nói mấy lời dễ gây hiểu nhầm với Chrollo, vừa dứt câu liền ném ngay quân bài về hướng anh.
Chrollo dễ dàng dùng hai ngón tay kẹp lấy quân bài, xoay một cái, thành trăm mảnh nhỏ.
"A, chết đói mất thôi!" Như thể không hề phát hiện phía sau mình lù lù một người, Chrollo ngồi vào bàn tiếp tục bữa tối. "Tiểu Quai, phải ăn cả rau vào." Đút cho nó một miếng cải xanh, Du Quai không kén ăn, ngoan ngoãn há mồm.
Anh coi như Hisoka không tồn tại, nhưng Killua và Gon thì nào dám, phản ứng đầu tiên của cả hai là chạy vụt ra ngoài cửa.
Họ không sợ Hisoka, nhưng đôi lúc vẫn né tránh hắn, ví dụ như lúc này, khi Hisoka đang nổi lên sát dục biến thái như vậy.
Hisoka liếm quân bài tiến lại gần sau lưng Chrollo: "Đoàn Trưởng~ đánh với tôi một trận đi mà ~~!"
"Thịt bò bít tết hơi chín quá, hơi khô." Chrollo than phiền.
"Cái này là gì?" Feitan chỉ vào đĩa rau hỏi.
"Salad, tôi thấy vị khá ngon đấy."
"Dở tệ!"
Cuộc đối thoại bình thường mà thân thiết, như thể cả hai chưa hề đánh nhau ngay vừa xong vậy, đương nhiên cũng không hề nhìn vào Hisoka đang toả sát khí đứng bên cạnh.
Du Quai thấy hắn, nó nhai rồi nuốt rau, ngẩng đầu nói: "Hisoka, chào buổi sáng."
Hisoka sững lại, sát khí cũng tan đi, Chrollo không chịu đánh cùng hắn, hắn cũng không làm gì được.
"A, bây giờ là chào buổi tối rồi đó nha~~!" Hisoka đưa tay vuốt hai má mềm của Du Quai: "Em vẫn đáng yêu như vậy...."
Hạnh động và giọng điệu như mấy lão già biến thái đó khiến Feitan không nhịn được, cầm chuôi kiếm hất tay hắn ra. "Tránh xa nhóc con ra!"
"Nhắc mới nhớ." Chrollo dùng một tay chống cằm, nói: "Tiểu Quai đã quay về được lâu thế này rồi, cũng nên thu hồi vị trí Số Bốn lại thôi nhỉ?"