Những trận đấu sau tầng 100 không còn đơn giản như vậy, bởi đối thủ cũng không vì Du Quai là một đứa trẻ mà nhẹ tay. Ngay khi trận đấu bắt đầu, cô bình luận viên đã nhiệt huyết hô to :" Tuyển thủ Iron Fist đã sử dụng tuyệt chiêu Cú Đấm Sấm Sét ngay từ phút đầu tiên, tuyển thủ Du Quai đáng yêu của chúng ta sẽ phản ứng ra sao......."
Lời chưa dứt đã thấy vệt máu phun lên giữa không trung, nếu không vì góc áo đang tung bay của nó thì trông Du Quai như chưa từng cử động, vẫn chắp tay sau lưng ngoan ngoãn đứng yên chỗ đó vậy. Mà tuyển thủ Thiết Quyền mạnh như vậy, trên cổ toạc máu, khuôn mặt đầy khó tin ngã xuống.
Từ đầu đến cuối, không một ai thấy Du Quai đã tấn công thế nào.
Một giọt mồ hôi lăn dài trên má, nữ bình luận viên ngỡ ngàng, không hề ngờ tới mọi chuyện lại diễn ra như vậy, im lặng hồi lâu mới bừng tỉnh hưng phấn gào to :" Thật..... Thật tuyệt vời ! ! Tuyển thủ Iron Fist còn không kịp phản kháng lại! Không hổ là tuyển thủ mới mạnh nhất Du Quai ! ! !"
Nghe thấy vậy, khán giả vốn cũng đang đờ đẫn vì kinh ngạc cũng tỉnh táo lại, kích động hoan hô. Du Quai chẳng có cảm tưởng gì, kẻ địch yếu như vậy, nó còn chẳng cần rút kiếm. Nó nghe theo trọng tài xuống sàn đấu, được nhân viên phục vụ dẫn về phòng riêng. Đây là phòng Hisoka chuẩn bị sãn cho nó, có đủ hết đồ uống, thức ăn và kẹo. Hisoka hôm nay có trận đấu, không rảnh trông thằng nhóc, may mà chỉ cần ăn no là nó sẽ không chạy lung tung.
Du Quai ngoan ngoãn ngồi trong phòng ăn kẹo, buổi chiều lại được nhân viên phục vụ dẫn lên sàn đấu, không tốn chút sức lực giết chết đối thủ, bỏ ngoài tai tiếng hoan hô vang trời, Du Quai đi về. Ra đến cửa thì thấy một người mặc đồ chú hề, mặt trang điểm trắng bệch, tóc thì nhuộm màu xanh lá cây quái dị.
Người đó ngồi xuống véo mặt nó, khen ngợi :" Không tệ nha ~~ nhóc con ~~ ha ha~~!"
Sau đó bế Du Quai vào một căn phòng khá sang trọng, thả nó trên giường, dúi cho một hộp Sô cô la viên :" Ah ~ ngoan ngoãn ngồi chờ nhé ~~!"
Người kia vào phòng tắm, Du Quai bóc Sô cô la ra ăn. Nửa giờ sau, cửa phòng tắm bật mở, cùng với mùi xà phòng thơm tràn khắp phòng, chàng trai tóc đỏ anh tuấn vừa lau tóc vừa bước ra.
Du Quai ngẩng đầu nhìn thấy hắn, nói :" Chào buổi tối, Hisoka."
Hisoka đứng khựng lại, nheo mắt, lại gần véo cái má tròn phúng phính đang ngậm kẹo của nó :" Ban nãy không nhận ra anh phải không, ah?"
Du Quai tròn mắt nhìn, không hiểu ý của Hisoka.
Hisoka nhéo hai bên má nó sang hai bên, cười híp nói :" Ban nãy ai bế em vào ~ hả?"
Du Quai không quen người đó, lắc đầu, sau đó bị Hisoka dùng sức ủn ngã vào gối. Khó hiểu ngẩng đầu, không hiểu sao Hisoka lại tức giận :" Không biết là ai mà còn dám theo anh hả ? !"
"Biết Hisoka." Du Quai vẫn khó hiểu nói.
"....Im đi." Hisoka xoa trán :" Thảo nào Feitan hay cáu giận như thế."
Những cuộc đấu về sau vẫn thế, dù sau tầng 100 chỉ có thể đi lên từng tầng một, Du Quai vẫn lên rất nhanh. Lúc ở tầng 145, đối thủ của nó vừa thấy nó liền kêu lên "Huyết Đồng", mặt đầy sợ hãi nhận thua. Danh hiệu Huyết Đồng của Du Quai lại nổi tiếng khắp Đấu Trường Trên Không.
Trong thời gian này thường có cái tên mặc đồ chú hề đến đón Du Quai, mỗi lần đến cũng hỏi :"Anh là ai ~!"
Du Quai làm sao biết, lắc đầu, liền thấy hộp Sô cô la trên tay người kia biến mất, chẳng thấy đâu. Ngày thứ hai lại hỏi tiếp, Du Quai vẫn không biết, nhưng nó lễ phép tự giới thiệu :" Xin chào, em là Du Quai." Chờ người kia tự giới thiệu mình, ai dè người kia hất tay một cái, lại mất sô cô la rồi.
Ngày thứ ba, người kia lại hỏi, Du Quai nhìn chăm chú vào hộp kẹo trên tay hắn, rất cố gắng suy nghĩ.
Giọng giống Hisoka, mùi cũng thế, nên Du Quai nói :" Hisoka.......?"
"Ừ ~ nhóc con ngu ngốc ~" Hisoka hài lòng thưởng kẹo cho nó.
Du Quai yên lặng ăn kẹo. Nó mới đầu định hỏi hắn có phải anh em gì của Hisoka không...Thì ra người này cũng tên là Hisoka?
Du Quai làm quên Hisoka số 2 chưa được bao lâu thì Feitan đến đón nó, khuôn mặt tức giận gõ đầu nó :" Ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ! ! ! Cái đồ ngu ngốc này sao lại ở đây hả —- ! ! !"
Chrollo dựa cửa, cười lạnh với Hisoka :" Cảm ơn đã chăm sóc cho thành viên của chúng tôi."
Sau đó Du Quai bị ném ra khỏi phòng, cửa đóng sầm lại, chỉ nghe thấy tiếng rầm rầm xoảng. Một lúc lâu sau cửa phòng mới mở, Chrollo bước ra, sửa lại cổ áo, nhấc Du Quai lên đi xuống tầng. Feitan lau vết máu trên mặt, khuôn mặt khó chịu đi theo.
Trong phòng, Hisoka lười biếng ngồi tựa vào tường, liếm vết máu trên khóe miệng, cười ha ha :" Ah ~ Dù đánh nhau đã thật ~ nhưng hai chọi một thế này chẳng có ý nghĩa gì ~ phải quyết đấu riêng mới thú vị ~ ku ku ku ~~ Chrollo trở thành một trái táo ngon miệng hơn rồi ~!"
Du Quai bị xách về cái khách sạn cạnh Đấu Trường, Pakunoda và Machi đã ở đó hai ngày, đi cùng là một mỹ nữ sexy, là thành viên số 8 mới. Shalnark đang ở thành phố khác vốn đang phải tìm Du Quai nên chưa có mặt.
Du Quai vẫn nhớ những điều cô giáo nhà trẻ dạy, giờ về rồi, nó lễ phép nói :" Chào ba mẹ con đã về."
Số 8 kinh hãi, nhìn Chrollo, lại nhìn Du Quai — ra là con trai Chrollo. Ngay lập tức không dám coi nhẹ nó chút nào nữa.
Nghe nói số 8 cũng từng là người Phố Sao Băng, chuyên pha chế các loại thuốc độc, còn có các loại thuốc kì lạ khiến người ta trẻ lại hoặc mạnh lên trong một khoảng thời gian ngắn. Và cả thứ thuốc mà Lữ Đoàn cần tìm, thuốc để lớn lên.
Du Quai uống thuốc xong chẳng có cảm giác gì, Feitan đo mấy lần, chẳng thấy thằng nhóc cao thêm chút nào. Hắn cầm ly thuốc đen xì của nó uống thử, vị kinh khủng làm hắn suýt nôn.
Từ khi về, Du Quai rất ngoan. Không những chịu uống thuốc, lại còn không đòi kẹo. Feitan bỗng thấy không quen, hỏi Chrollo :" Ê, Chrollo, ngươi có thấy dạo gần đâu thằng nhóc quá ngoan không?"
Chẳng phải là hắn muốn thằng nhóc gây chuyện đâu, chỉ là thấy thằng nhóc ở với Hisoka ít lâu lại ngoan hơn ở với mình nên hắn khó chịu thôi.
Chrollo nghe vậy thì gập sách lại, sờ môi nhìn đứa bé cách đó không xa đang chơi xếp nhà gỗ với Pakunoda —- không biết cô đọc sách nuôi dạy trẻ ở đâu mà dạo này rất hay chơi với nó. Còn đi cướp mấy bộ đồ chơi trẻ em về cho nó.
"Tiểu Quai, lại đây." Chrollo vẫy vẫy nó lại gần, hỏi " Muốn ăn kẹo không?"
Du Quai gật đầu :"Có."
"Ây, vẫn bình thường." Chrollo lại cúi đầu đọc sách.
Du Quai ngơ ngác một lát, Chrollo không cho nó kẹo nhưng nó cũng không giận. Phía sau lưng có tiếng Pakunoda gọi:" Tiểu Quai, lại đây với chị nào." Du Quai lại chạy lon ton trở về.
Feitan thấy thằng nhóc không chém Chrollo thì biến sắc, chặn nó lại, " Chrollo, thằng nhóc rõ ràng là không bình thường chút nào!"
Chrollo nhếch lông mày :" Sao mà không bình thường?"
"Thằng nhóc không chém anh!" Feitan nói đến là lý lẽ.
"..........." Chrollo.
Dù giận, nhưng Chrollo thấy Feitan nói cũng đúng. Lấy chỉ số thông minh của thằng nhóc, Chrollo tuyệt đối không tin rằng Du Quao không chém mình vì tình nghĩa đồng bạn bao năm qua—-khả năng nó ăn no rồi nên không chém anh còn cao hơn.
"Tiểu Quai, dạo này có ăn kẹo không?"
"Có." Du Qua gật đầu.
Feitan khó hiểu, nhấc nó lên không trung, lắc lắc, không có kẹo rớt ra:" Kẹo đâu ra?"
Dạo này thằng nhóc hay ra ngoài, nhưng chỉ một lát là quay trở lại, Feitan đang nghiện một game mới, không rảnh trông chừng nó, chỉ cần Pakunoda đi theo để nó không lạc mất là được rồi. Hắn lười quan tâm thằng nhóc ra ngoài làm gì.
"Kẹo, mua bằng tiền." Rõ ràng là Hisoka đã dạy nó rất thành công.
"Mua——? !"
Chrollo và Feitan đồng thanh kêu lên, cái này làm hai tên cướp đều tức giận.
Pakunoda vội vàng giải thích : "Tiểu Quai cướp tiền đi mua đấy!"
"Thế vẫn là mua, chúng ta là băng cướp....!"
"Thế mấy ông cho em ấy kẹo đi." Machi hừ lạnh.
Feitan không cãi được, hắn không muốn cho nó kẹo, sợ nó đau răng, hắn sẽ rất khó chịu. Và cũng chẳng dám dạy Du Quai cướp tiệm kẹo sợ nó lại ăn nhiều kẹo hơn. Lập tức quay sang Chrollo :" Chrollo, ngươi thấy sao?"
Chrollo day trán, chẳng có mặt mũi nào nhìn vẻ kinh ngạc của số 8—- Lữ Đoàn Bóng Ma nổi danh như cồn ở Phố Sao Băng, nhóm đạo tặc bị hiệp hội Hunter coi là nguy hiểm số một, ấy vậy khi ở riêng lại toàn nói chuyện về việc tăng chiều cao cân nặng, giảm cân, ăn cơm, ăn kẹo của một thằng nhóc....Thật là xấu hổ quá. Cũng tại bình thường những vụ cướp bóc chỉ có Chrollo và Shalnark bàn luận với nhau, lên kế hoạch xong rồi phân công nên những cuộc nói chuyện bình thường giữa các đoàn viên mới thành như vậy.
Dù buồn bực, nhưng Chrollo vẫn phải lo về chuyện ăn kẹo của thằng nhóc, bằng không thằng nhóc lại đau răng mất thôi. Giả vờ bình tĩnh, anh hỏi:" Pakunoda, mỗi ngày Tiểu Quai ăn bao nhiêu kẹo?" Cùng lắm có gì bảo Shalnark đi học thêm nha khoa vậy.
Pakunoda ngập ngừng trả lời:"....Cũng chỉ mấy cái thôi." Còn vì sao lại chỉ mấy cái á? Pakunoda nhìn sắc mặt âm trầm của Feitan, thấy tốt nhất là không nên nói ra.
"Chỉ mấy cái thôi sao?" Chrollo đương nhiên là tin tưởng Pakunoda, nhếch môi, hài lòng gật đầu :" Vậy thì không sao." Không ngờ là bé con lại biết chừng mực như vậy.
Feitan chẳng hiểu gì về mấy cái này, thấy Chrollo bảo là không sao, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa. So với việc thằng nhóc cứ lẽo đẽo theo sau hắn đòi kẹo thì nó tự cướp vẫn hơn.
Du Quai chẳng quan tâm đến việc mọi người nghiêm túc họp bàn về hành động cướp tiền mua kẹo của nó, mỗi khi muốn ăn kẹo là nó lại lượn ra đi cướp tiền....xu.
Đúng vậy, tiền xu. Khi ở Đấu Trường Trên Không, nó chỉ toàn mua kẹo bằng tiền xu, dù cô gái bán hành nhắc nó hằng trăm lần là nó có thẻ ngân hàng ở đó. Nhưng bé con ko biết đó là gì, nó đưa tiền xu, cô bán hàng cũng không dám không nhận. Vì vậy nó nghĩ rằng kẹo là phải mua bằng tiền xu.
Đây cũng là lý do vì sao Pakunoda lại ấp úng như vậy, cô không dám nói cho Đoàn trưởng rằng Du Quai ăn ít kẹo là vì nó toàn cướp tiền xu đi mua kẹo, nên đương nhiên là không mua được nhiều. Đoàn trưởng kiểu gì cũng sẽ tức hộc máu, còn Feitan sẽ giận muốn đi giết người.
Tối hôm đó, Du Quai ăn cơm xong liền nhảy ra cửa sổ, tùy tiện chém một người trong hẻm nhỏ, lấy ví tiền, vứt hết mấy tờ tiền giấy, chỉ móc ra 5 đồng xu còn lại.
Vừa cầm tiền trong tay, bỗng bị ai xách cổ áo sau gáy nhấc lên. Du Quai quay đầu, thấy một khuôn âm trầm đến đen xì, lễ phép nói :" Chào buổi sáng, Shalnark."
"Giờ là chào buổi tối." Shalnark nghiến răng nghiến lợi nói :" Thảo nào, biết ngay...biết ngay mà...!" Lạnh lùng nhìn vào góc tối sau tường :" Pakunoda, có phải thằng nhóc toàn đi cướp tiền xu không?"
Pakunoda bước ra, cẩn thận trả lời :" Ừ thì...."
"Mẹ kiếp!" Shalnark tức hộc máu mồm, ngay cả khi mấy ngày trước cậu tìm nó mệt nửa sống nửa chết, bỗng biết tin nó ở ngay cạnh khách sạn cũ kia cũng không tức bằng. Lập tức giận dữ xách thằng nhóc về hỏi tội, cả phòng khách chỉ nghe giọng gào ầm lên của Shalnark.
"....Trên ti vi cứ báo có tên cướp tiền xu...tôi còn tự hỏi sao trên đời lại có tên cướp ngu xuẩn như vậy, chỉ cướp tiền xu.....rốt cuộc là ai dạy thằng nhóc mua kẹo bằng tiền xu thế hả! Chúng ta là kẻ cướp mà không biết dạy nó chút nào về cướp bóc sao.....!"
Dù ban đầu Chrollo cũng rất giận, nhưng thấy Shalnark sôi máu thế thì lại thấy bình tĩnh hơn. Nâng cằm, nhìn thằng nhóc đang ngồi bên chân Shalnark. Hành động lần này của nó làm tổn thương lòng tự trọng nghề nghiệp của Shalnark, nhưng có vẻ là nó chẳng cảm thấy gì, có khi còn chẳng hiểu gì ấy, vẫn đang lơ ngơ ngồi dưới đất nghịch tiền xu.
Shalnark cũng chẳng trông mong vào việc thằng nhóc tự hiểu, mắng to một trận, thở hổn hển nói với Chrollo :" Tôi mặc kệ, Đoàn trưởng. Nếu có tin tức về thành viên Lữ Đoàn Bóng Ma chuyên cướp tiền xu, tôi bỏ việc....Không thể mất thể diện như vậy mãi được...!"
"Chúng ta là cướp, còn lo thể diện cái gì." Feitan lạnh lùng nói, sau đó khó hiểu hỏi :" Nói mãi thế, rốt cuộc ngươi tức cái chuyện gì?" Không nên trách Feitan, hắn là cướp, không có hứng nghiên cứu các loại tiền tệ.
".......! ! !"
Shalnark nghẹn lời, run rẩy chỉ Feitan, lại run rẩy chỉ Du Quai. Chrollo thở dài, bịt tai lại. Ngay sau đó, cả khách sạn chỉ còn tiếng gào của Shalnark :"Đoàn trưởng, anh còn không lo dạy chúng nó, tôi bỏ việc——! ! !"