Đông Dương nhìn dáng vẻ hấp tấp kia, bất đắc dĩ nói.
"Chắc là dạo gần đây thiếu ngủ thôi. Ngươi đừng lo."
France Empire nghe rõ, não bộ lại tự động bổ ra vô số những tình tiết cẩu huyết, méo minh bạch.
"Indochine, ngươi biết ta đối với ngươi như thế nào mà. Nếu có ai bắt nạt ngươi nhất định phải nói với ta đấy."
"Bắt nạt? Ai thì có thể bắt nạt ta được chứ. Nếu có cũng chỉ có mình ta, tự ngược ta mà thôi."
Đông Dương nắm lấy tay của France Empire, từng ngón tay của y lạnh buốt chạm vào bàn tay của hắn, nhẹ nhàng đưa lên chạm vào hai bên má của y.
"Tay ta lạnh nhưng tay ngươi ấm, ngươi nghĩ cho ta nhưng người đã từng nghĩ ta nghĩ về ngươi nhứ thế nào chưa?"
Âm giọng y đều đều vang lên, từng câu từng chữ đều là ẩn ý nhưng chỉ tiếc, hắn có lẽ sẽ mãi mãi không hiểu.
Nếu ta đối với ngươi không có gì, ta đã chẳng bỏ ra nhiều thời gian như vậy để có thể nghe ngươi nói.
....
Một tuần sau, tại tổng bộ.
"Do cơ thể không thích ứng được với môi trường nên mới sinh ra hiện tượng thất thoát nguồn dinh dưỡng trên cơ thể thôi. Đừng có lo quá thế."
WHO đau đầu nhìn cái tên hệ Đế quốc trước mặt mình đang loay hoay khắp nơi quanh phòng bệnh của mình.
"Cái tên đó chỉ là vật trao đổi thôi. Nếu ngươi muốn có thêm là được. Cần gì phải cố gắng như vậy?!"
"...."
France Empire ngưng lại quay đầu nhìn WHO.
Không sai, vốn dĩ y cũng chỉ là vật trao đổi thôi.
Chết rồi sẽ có người tới thay thế, không sớm thì muộn.
Nhưng... có gì đó trong hắn không muốn.
Hắn vẫn thấy không đủ.
"Không liên quan tới ngươi. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết tình trạng của Indochine thôi là được."
"Ai biết được. Đem về chờ ngày nhập quan thôi."
"...."
Sau đó là một trận gà bay chó sủa khiến bảo vệ phải vào căn ngăn của hai người trên.
.....
Đông Dương vừa đặt bút vào biên bản trước mặt liền liếc qua chỗ của France Empire.
"Nếu ngươi không muốn thì...."
"Kí nhanh lên!"
Hắn bực dọc hét lên, lên tiếng thúc giục nhưng đôi mắt lại ngập tràn thứ xúc cảm ngược lại.
Sau khi khám kĩ càng ở khu vục y tế của tổng bộ thì bọn họ phát hiện ra cơ thể của y không thích hợp với thế giới này.
Do vậy phải quay trở về thế giới con người điều trị một thời gian.
Nhưng mà để quay trở về thì cả hai phải kí một biên bản chuyển nhượng quyền bảo hộ và "sử dụng".
France Empire đối với việc này cực kì bài xích.
Giống như một món đồ chơi yêu thích đột nhiên bị người ta đòi lấy mà giành không được ấy!!!!
Thở dài ra một hơi, France Empire quay người tự tay kí vào biên bản sau khi Đông Dương kí xong.
"Vậy thời gian điều trị là mấy ngày?"
"712 ngày."
Snowl cực kì uy tín trả lời.
Mặc dù bị hỏi số ngày làm cô hơi lúng túng nhưng không sao, vẫn tính được.
".... là bao nhiêu tháng?"
"23 tháng 8 ngày."
Hơn 23 tháng, vậy là gần hai năm....
France Empire quay đầu nhìn về phía Đông Dương, đột nhiên xé rách biên bản mình vừa kí.
"Không đi nữa! Đi tận hai năm rồi Indochine quên mất ta thì làm sao hả?!!!"
"Trí nhớ của ta đâu có kém tới vậy...."
"Ta không quan tâm! Chúng ta đi về!"
Hai năm...
Hắn không chờ được lâu vậy có được không?!!!
Mấy tuần qua vì có y bên cạnh nên hắn mới có hứng thú lại với Thiên văn học.
Vì có ý bên cạnh nên hắn mới bắt đầu tìm hiểu được sâu hơn.
Và hắn đã rất mong chờ...
IAU đã nói cho hắn biết về trận mưa Aula sẽ rơi vào đầu năm sau.
Hắn muốn cùng y ngắm nó!
=====
Một số thông tin ngoài lề:
IAU - International Astronomical Union
Liên đoàn Thiên văn Quốc tế
Có trụ sở chính nằm tại Pháp đó=))))
Mưa Aula - Cơn mưa sao băng mang theo những tia cực quang, hơn một thiên niên kỉ mới có một lần.
Trên thực tế mưa Aula không hề có thật và chỉ được tôi đưa vào nhằm phát triển diễn biến tình cảm của nhân vật và nó cũng chỉ xuất hiện trong vũ trụ này thôi nhé.