France Empire bị hỏi thì giật mình, mất tự nhiên liếc qua chỗ khác.
"Có thể là vậy. Ta cũng không rõ lắm. Với lại ngươi đừng có gọi ta là tên khốn nữa được không?"
"Không."
Âm thanh từ chối như đập nát con tim, ánh mắt France Empire như tan rã, ôm ngực gục đầu vào tường.
Tên điên.
Đông Dương nhìn một màn này, âm thầm ném thêm một cách gọi nữa.
Mà thật ra không phải do y quen, lí do thật sự là cái tên "France Empire" đó quá ngang, y không gọi nổi.
Với lại nhìn cái mặt của hắn, y chỉ muốn gọi "Ba que sỏ lá" cho nó tiện thôi.
Hay gọi luôn nhỉ?
"Nà...."
Đông Dương vừa định gọi thì đột nhiên phải ngừng lại, nơi yết hầu đột nhiên nhói đau, da đầu trở nên lạnh buốt.
"Ư..."
Y đưa tay đỡ đầu mình, ánh mắt dần trở nên tan rã rồi ngã xuống.
France Empire nghe tiếng rên nhỏ của y, nhanh chóng quay qua liền nhìn thấy y lung lay như sắp đổ.
"Indochine!"
.....
Snowl cầm bộ hồ sơ của Đông Dương trên tay, lật một lúc liền phát hiện một dấu đỏ được in dòng chữ "Chưa đạt".
Tình trạng của Đông Dương vẫn chưa đạt chuẩn để có thể sống lâu dài ở nửa thế giới này.
Do quái vật và con người có lối sống và văn hóa khác nhau nên khi tách ra hai nửa thế giới khí hậu và thức ăn, uống của hai bên cũng khác đi.
Mặc dù bề ngoài có vẻ giống nhưng trên thực tế chất lượng lại không giống.
Tuy nói Đông Dương mang nửa gen quái vật nhưng chung quy cũng được nuôi dưỡng trong môi trường của con người.
Nếu muốn y có thể sống lâu dài ở môi trường của quái vật cũng được coi là sự thách thức khá lớn đấy.
"Xem ra phải làm thủ tục để chuyển nhượng quyền rồi. Dù sao thì Ceshine cũng sẽ xử lí được thôi."
----------------
France Empire nhìn tên bác sĩ mình vừa gọi tới, gấp gáp hỏi.
"Cậu ta rốt cuộc là bị gì? Tại sao đột nhiên đang yên đang lành thì ngất xỉu như vậy chứ?!!"
"Cái này, là do bị thiếu hụt dinh dưỡng. Tôi vừa khám cho cậu ta, mặc dù bề ngoài rất tốt nhưng cơ thể lại thiếu quá nhiều chất bổ. Có thể là do hấp thụ không tốt hoặc là do chế độ ăn. Giờ tôi sẽ kê vài đơn thuốc và cho ăn uống đầy đủ chất dinh dưỡng là xong."
Đôi mắt của France Empire liếc về phía Đông Dương mang theo đau lòng mà nghiến răng, gật đầu nhìn tên bác sĩ kia kê đơn thuốc rồi rời đi.
Sau hôm đó, hơn phân nửa những hầu nữ cùng nô lệ bị tống khứ một cách dã man và oan ức.
Nghe bảo là hắn nhân cơ hội đó diệt luôn mấy tên vô dụng do gia tộc khác cài đến nữa đấy.
Đông Dương hôn mê suốt hai ngày mới tỉnh dậy, cổ họng khô khốc tới cực điểm.
Mặt trăng đang di chuyển dần về phía Nam.
Y với lấy cốc với bình nước để sẵn trên kệ gỗ cạnh giường thông qua ánh trăng.
Liếc một lượt quanh phòng, France Empire đang tựa đầu vào thành ghế so pha đặt ở bên phải giường mà ngủ.
Từng đống giấy tờ ngổn ngang chứa đầy hình vẽ thiên văn và mấy dòng chữ xấu như gà bới của hắn để lộn xộn trên chiếc bàn nhỏ cạnh đó.
Đông Dương cười trừ nhìn tên này, khuôn mặt hiện lên sự bất đắc dĩ.
Tầm khoảng một lúc sau, khi Đông Dương vừa định rời giường kiếm cái gì đó ăn thì France Empire cũng chợt tỉnh lại.
Đông Dương nhìn dáng vẻ vẫn đang lơ mơ, ngái ngủ của y mà cười cười.
"Trời sắp sáng luôn rồi. Ngươi có muốn ăn gì không?"
".... ngươi tỉnh rồi."
France Empire nghe rõ liền bật thốt, vội tiến tới xem xét.
"Ngươi đột nhiên ngất làm ta sợ lắm đấy biết không hả?!"