Khi rèm cửa được đóng lại, Tiêu Hàn Tuyết rùng mình và trốn bên cạnh giường, ôm chân ngồi thụp xuống.
Điện thoại di động của cô ta phát ra âm thanh vang trời, vô số tin nhắn đổ về, có tò mò, có bỏ đá xuống giếng, chỉ một vài cái thật sự quan tâm.
Hiện giờ tin tức đã lan rộng khắp giới phú nhị đại ở Tinh Thành, nhà họ Hoắc và nhà họ Diệp đã bắt tên hung thủ muốn làm hại Diệp Phi, người đàn ông đó hiện bị Hoắc Tuần nhốt lại và đã khai ra kẻ chủ mưu của hai gia đình, hai gia đình cũng đã phái người ra ngoài truy tìm.
Thật trùng hợp, có rất nhiều xe ô tô màu đen lang thang không mục đích gần nhà họ Tiêu, họ không phải là người qua đường, như thể đang tuần tra một thứ gì đó.
Diệp Phi tránh được một kiếp, dễ dàng đoán được chính là do cô ta ra tay.
Tiêu Hàn Tuyết vò đầu không thể nào hiểu nổi, chỉ trong vài ngày, cái con người ngu ngốc đó dường như được thoát thai hoán cốt, đầu óc linh hoạt hơn rất nhiều, vận may cũng được cải thiện.
Điều quan trọng nhất là cô ta không biết người kia đã dùng những thủ đoạn đê tiện gì để khiến Hoắc Tuần đứng về phía mình.
Trong óc loạn thành một đoàn, trước khi Tiêu Hàn Tuyết chưa kịp chỉnh trang đầu tóc,lại bị một cú đá văng cảnh cửa phòng làm sợ hãi đến mức hít ngược một ngụm khí lạnh.
Cô ta ngơ ngác ngẩng đầu lên, đã thấy người cha nhân từ trước đây đang đỏ mặt tía tia xông vào, ném một xấp giấy đến trước mặt cô ta.
Ông Tiêu lồng ngực phập phồng, lớn tiếng hỏi: “Tai tưởng những lời đồn đại bên ngoài đều là vô căn cứ, đúng là không kiểm tra thì cũng không biết, hóa ra con thật sự lừa tiền của Diệp Phi! Còn thuê kẻ sát nhân đó! ”
Rốt cuộc giấy không thể gói được lửa.
Tiêu Hàn Tuyết thay đổi vẻ mặt, cảm xúc của cô ta đang trên bờ vực suy sụp: “Đúng, là con. Thời điểm ba toàn tâm toàn ý bồi dưỡng con trai làm người thừa kế sao không nghĩ đến con? Bây giờ nhà họ Diệp đến cửa thì giả làm một phụ huynh có trách nhiệm! Con đã nói ba cho con đến công ty làm nhưng bà không chịu, ba còn từ chối không cho con tiền tiêu vặt, ngay cả túi xách phiên bản giới hạn con cũng không thể mua. Con còn có thể làm gì! “
Không nghĩ con gái lớn lúc nhỏ ngoan hiền biết bao giờ lại nói ra những lời này, ông Tiêu nghẹn ngào buồn bã: “Ba không phải ko cho còn đi công ty làm, nhưng không thể ngay lập tức là ngồi vào ghế giám đốc, ngay cả anh con còn phải bắt đầu từ vị trí nhân viên thấp nhât sao?Còn về phần thiếu tiền tiêu vặt, điều kiện ba mẹ như vầy, đã cắn răng sắm sửa cho con hầu như tất cả những đồ xa xỉ cho bằng chị bằng em, gia đình chúng ta làm sao có thể so được với Diệp gia chứ.”
Bà Tiêu bên cạnh thấy có chuyện không hay, vội vàng bước vào can ngăn.
“Đây đều là chuyện phía sau. Giáo dục con gái cần có thời gian. Hiện tại vấn đề này phải giải quyết như thế nào đây? Xe bên ngoài trông đáng sợ quá. Con không biết Diệp lão đại yêu con gái thương của ông ấy nhiều như thế nào. Hơn nữa, lần này còn lôi cả Hoắc Tuần vào- cái vị đại sát thần, làm thế nào có thể kết thúc chuyện này đây? “
Nhắc tới Hoắc Tuần, Tiêu Hàn Tuyết chung quy vẫn cảm thấy sợ.
Ngoại giới có rất nhiều lời đồn về người này, hầu hết đều nói rằng hắn lãnh khốc vô tình, thậm chí tính cách có phần thô bạo, đã rơi vào tay anh ta, chắc chắn ko có kết cục tốt.
Nước mắt lưng tròng, cô ta ôm lấy chân ông Tiêu cầu cứu.
“Ba, giúp con với, con nhất thời mê muội, hơn nữa Diệp Phi không phải là ko có chuyện gì rồi sao? Con cũng không thành công hại người. Ba và chú Diệp có quan hệ tốt như vậy. Nếu ba giúp con đi cầu tình, chú ấy nhất định sẽ tha thứ cho con.”
Mẹ Tiêu: “Đúng vậy, con gái mình Tiểu Tuyết vẫn còn nhỏ, không khỏi tránh được việc không hiểu chuyện mà làm sai. Gia đình chúng ta đến trước cửa xin lỗi. Lão Diệp nhất định sẽ thông cảm. Hơn nữa Diệp Phi cũng không có chuyện gì, nhà bọn họ sẽ không thể nói được gì, chúng ta cũng có cơ hội biện giải.”
Nhìn đến con gái yêu quý.
Cha Tiêu mệt mỏi thở dài thườn thượt, “Chỉ còn cách này. Ta vừa mới điều chỉnh hồ sơ chuyển khoản dưới tên con. Con đã lừa Diệp Phi hơn 400 vạn tệ. Chỗ thiếu hụt này, ta có đập nồi bán sắt cũng phải trả cho người ta.” “
(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)
–
Diệp Phi bị buộc phải nghỉ ngơi ở nhà, không được đi làm trong ba ngày.
Cô nhàn rỗi không có việc gì, mỗi ngày hết ăn đến ngủ, như một con heo.
Mẹ Diệp không thể ngồi yên, lững thững đi tới đi lui trong phòng khách, “Ông nói, gái nhỏ đoán đúng không? Có thật là con gái nhà họ Tiêu làm không?”
“Tôi cũng không chắc, vì vậy tôi mới sử dụng đến phương pháp này. Dù tôi có đoán sai, cũng ko đến mức oan uổng người ta.” Cha Diệp trông bình tĩnh hơn mà uống một ngụm trà. “Tôi đang nghĩ, có phải trước đây con gái mình bị Hoắc Tuần hạ cổ độc ko, bà xem hiện tại thông minh như vậy, làm việc lại chu toàn. “
“Đúng vậy, yêu vào đúng là mất não, thất tình cũng úng não như nhau. Hiện tại tôi nghĩ tốt rồi, mấy kiểu đàn ông như vậy tốt nhất cứ tránh xa một chút.”
Hai vợ chồng ở đây điên cuồng bàn luận, không để ý dì Trương đang vội vàng bước tới.
“Lão gia, phụ nhân, Hoắc tiểu tiên sinh đến rồi, đang ở bên ngoài, nói là muốn cùng tiểu thư chúng ta bàn bạc hợp tác?”
Mới vừa nói xấu người hác xong, người ta đã đến cửa, cha Diệp một miệng phun trà ra ngoài.
Đây chính là có tật giật mình.
Ông sờ sờ râu, trừng mắt nói: “Gái nhỏ đang ngủ, không ai có thể quấy rầy.”
Dì Trương xấu hổ: “Tôi có nói rồi, ngài ấy không chịu rời đi, một hai phải vào trong đợi, nói rằng nhà họ Diệp chiêu đãi không chu toàn, một ly nước cũng không mờ được.”
“Lý nào lại như thế, trước đây gái nhỏ đi tìm hắn, hắn đã từng mời con bé được miếng nước nào chưa”, cha Diệp mắng. “Không gặp chính là không gặp. Con gái của lão Diệp này mà còn cần cùng hắn hợp tác à, chúng ta không thiếu tiền. “
Thấy thái độ của ông kiên định nên dì Trương cũng không nói thêm nữa, vội vàng đi ra ngoài truyền tin.
Mẹ Diệp có chút lo lắng: “Như vậy có tốt ko?”
“Có gì đâu, nghĩ đi, nếu gái nhỏ của mình mềm lòng mà lại coi trọng tên tiểu tử thúi này, về sau phải gả đến nhà người ta, bà liền không thể mỗi ngày ôm cháu ngoại ngoan ngoãn nữa đâu.”
Mẹ Diệp bừng tỉnh đại ngộ, vỗ đùi.
“Nói rất đúng, ông xa, vẫn là ông thông minh hơn!”
–
Trợ lý Hàn gãi mặt, uể oải buồn ngủ.
“Hoắc tổng, chúng ta đã đợi hơn nửa tiếng rồi. Cô Diệp ngày hôm qua hoảng sợ, có lẽ cần phải nghỉ ngơi thêm. Chúng ta về trước đi?”
Tập đoàn bên kia còn rất nhiều việc, tài liệu cũng chưa ký xong, nếu trở về trễ, khả năng anh ta phải tăng ca rồi.
Mặc dù tiền làm thêm rất đáng kể, nhưng anhta cũng muốn ra ngoài tìm bạn gái và kết thúc cuộc sống độc thân giàu có của mình.
Hoắc Tuần thần sắc bình tĩnh, dùng máy tính bảng xử lý công việc, lạnh mắt nhướng mi: “Sốt ruột muốn tan tầm?”
“Không sốt ruột, không suốt ruột.”
Trợ lý Hàn ngoài miệng nói ko ngại, trong lòng đã thầm mắng to, bản thân ông chủ lớn chắc vẫn chưa nhận ra mình đang một đường bị vả mặt đến mức tám con ngựa kéo đi cũng không thể quay lại.
Cái gì mà nói chuyện hợp tác chứ, muốn đứa bé thì cứ việc nói thẳng đi.
Hiện tại thì hay rồi, nhìn bộ dạng đáng thương chờ người ở cổng lớn này đi, nói ra chắc bị người ta cười chết.
Anh ta như đi vào cõi thần tiên thiên ngoại, âm thầm chọc ngoáy ông chủ lớn một lần lại một lần.
Chợt thấy phía trước có một chiếc ô tô chạy qua, trên xe có ba người bước xuống.
Trợ lý Hàn liếc nhìn có chút quen mắt.
“Hoắc tổng, đó có phải là Tiêu tổng của nhà máy hóa chất Hoa Mai không?”
“Không quen biết.” Hoắc Tuần không quan tâm việc không phải của mình, liền đổi một tài liệu khác, chỉ một lòng nghĩ đến Diệp Phi ngủ đến khi nào thì dậy.
Trợ lý Hàn bĩu môi, Tiêu gia quả thực không đủ tư cách xuất hiện trước mặt Hoắc Tuần.
Anh ta lau mắt và xác nhận lần nữa, “Chính là Tiêu gia. Trước đây khi ngài yêu cầu tôi điều tra Diệp tiểu thư, gia đình này đã xuất hiện trong đó. Tiêu gia có một cô con gái, Tiêu Hàn Tuyết, người trước đây đã hợp tác với cô Diệp mở công ty, sau đó nghe nói cô ta tham ô công quỹ, bị đuổi ra khỏi công ty, hai người liền như sông với núi. Diệp tiểu thư còn muốn kiện cô ta ”.
Nghe rõ ngọn nguồn, Hoắc Tuần hiếm khi ngẩng đầu nhìn đến phía trước.
Chỉ thấy gia đình ba người đứng ở cổng, nói vài câu với người giúp việc, rồi lại bị bỏ lại chỗ cũ, hình như không được cho vào.
Trợ lý Hàn vui vẻ: “Này, xem ra Diệp tiểu thư thật sự đang ngủ, tôi còn tưởng rằng cô ấy…”
Không có chuyện gì, tôi còn tưởng dì giúp việc nói dối, Diệp tiểu thư sao có thể cố ý không gặp ngài, dù sao hiệp định vẫn chưa được ký kết, đúng không? Hahaha. “
Có lẽ tiếng cười quá nhạt, trợ lý Hàn lập tức thu hồi
Vốn dĩ không khí trong xe đã ko tốt, bây giờ càng làm người ta cảm thấy ngột ngạt.
Bên này, Tiêu gia bị cự tuyệt cho vào, đã bắt đầu rối loạn
Bà Tiêu kinh hãi nói: “Lão Diệp là có ý gì? Thật sự tính toán xé nát mặt với nhau?Tôi nói, đó là ân oán giữa những đứa trẻ. Lão ta như thế này là nghĩ con gái mình quý giá lắm sao?”
Ông Tiêu bực bội gầm lên: “Được rồi! Bà còn ở đây để bảo vệ con bé. Gia đình họ bây giờ kiên quyết không chịu gặp chúng ta. Nếu thật sự công khai, con gái bà phải vào tù đó, có hiểu pháp luật ko. “
Là trung tâm của sự việc, Tiêu Hàn Tuyết đứng trước cổng ngôi biệt thự những lại ko còn cảm giác gì nữa.
Tương lai của cô đều bị Diệp Phi chèn ép trong tay, dù là sống hay chết, cô cũng chỉ có thể chờ đợi.
Đôi mắt cô ta hướng về một chiếc Maybach đen cách đó không xa.
Cảm thấy có chút quen mắt nên hỏi tài xế vừa xuống xe nói chuyện cùng dì Trương: “Xe bên kia là của ai thế? Cũng tới gặp Diệp Phi?”
Tài xế: “Nghe nói là Hoắc Tổng, so chúng ta đã tới hơn một lúc, vẫn chờ đến bây giờ.”
Tiêu Hàn Tuyết lập tức vui vẻ.
“Không nghĩ tới, đời này mình còn có thể cùng ngồi ăn với Hoắc Tuần.”
Nhìn đến nhà bọn họ còn chưa được cho vào, trợ lý hàn cũng vui vẻ.
“Khá tốt, rất công bằng.”
Diệp Phi tỉnh lại khi trời đã tối rồi, nàng sờ sờ bụng, bụng đói kêu vang.
Khi Diệp Phi tỉnh dậy thì trời đã tối, cô sờ bụng, đói rồi.
Một giấc ngủ này thật dài, cô thường dùng bữa trà chiều thay cho bữa, dù sao cũng là một bữa ăn cho hai người.
Cô gãi gãi tóc, gọi Tiểu Từ tới.
“Ba tôi đã về chưa?”
Tiểu Từ mỉm cười đưa cốc nước cho cô: “Lão gia không đi làm mà ở nhà cả buổi chiều. À đúng rồi, có người tìm cô bên ngoài, chính là người nhà Tiêu Hàn Tuyết.”
Diệp Phi vui vẻ: “Nhanh hơn tôi tưởng, đã có dũng khí thuê người giết người, vậy mà lại thừa nhận nhanh như vậy. Được rồi, tôi chỉnh trang một chút rồi đi xuống, để cho bọn họ đợi ở phòng khách.”
Tiểu Từ lại nói: “Hoắc Tuần tiên sinh cũng tới, nói muốn cùng cô bàn chuyện hợp tác.”
Đây chắc là đã có quyết định về quyền nuôi dưỡng.
Diệp Phi gật đầu: “Hắn ko quan trọng, cũng kêu tiến vào ngồi chờ đi, có rảnh tôi sẽ cùng hắn tâm sự.”
Tiểu Từ xoay người rời đi, Diệp Phi cũng không vội xuống lầu, mọi người đợi một lát cũng không có vấn đề gì, trước tiên cô cầm điện thoại chuẩn bị bình chọn cho idol Nhan Tề.
Siêu thoại topic, click chuột một cái.
Nào biết……
Cô nhảy dựng lên, mười phần khí thế mà hô to——–
“A, a, không thể nào! Nhan Tề của mình tốt như vậy! Tại sao lại bị loại! Ta hận mi, Yixiu ngốc (có vẻ là là tên một app bình chọn của show sống còn) !”
Hoắc Tuần, người đang vào cổng với nhà họ Tiêu, nhíu mày.
Nghĩ thầm khóa học giáo dục trước khi sinh nhất định phải nằm trong phần thảo luận hôm nay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT