Diệp Phi trợn to hai mắt muốn kêu trời, cô nhanh chóng đứng thẳng người tránh đi cái ôm của người đàn ông, thậm chí còn ghét bỏ mà lùi lại vài bước.
Nụ cười của Hoắc Tuần bị hành động trong tiềm thức này làm tan vỡ, hắn lập tức biến thành vẻ mặt lạnh như băng, nhìn nghiêng về phía người đàn ông mặc áo đen đang bị đè trên mặt đất.
Tội nghiệp cho con, không biết trong bụng có sợ không.
Diệp Phi nhìn người này, bị ánh mắt hung dữ của hắn làm cho hoảng sợ, bất an mà sờ sờ bụng dưới, thoạt nhìn có chút sợ hãi, nếu không tình cờ gặp được cái miếng đệm thịt Hoắc gia, có lẽ cô thật sự xong đời rồi.
Tội nghiệp cho con, không biết trong bụng có sợ không.
Mục đích của người này quá rõ ràng, hẳn là nhất thời mê sảng mà gây án, Hoắc Tuần tiến lên, gắt gao nắm lấy hắn cổ áo, “Ai kêu ngươi tới?”
“Hừ, anh có hỏi cũng vô ích, hắn ta nhất định sẽ không nói.” Diệp Phi nhàn nhạt nói.
Hoắc Tuần vẫn không hề khó chịu, trên khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt không rõ, làm cho người ta nhìn lạnh cả sống lưng, “Không sao, tôi trăm phương nghìn cách có thể bắt hắn ta nói ra.”
Diệp Phi suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Tôi có hoài nghi một người. Tôi không biết liệu anh Hoắc đây có thể giúp đỡ tôi hay không. Nếu ko có gì bất ngờ, ngày mai sẽ có người đến gặp tôi nói lời xin lỗi.”
Chỉ có một số ít người có mối thâm cừu đại hận như vậy muốn giết cô, thậm chí nói không chừng cũng chỉ có một người, không khó đoán ra.
Lần này, Diệp Phi không định nhân từ nữa.
Nghe được lời đề nghị khá tự tin của cô, đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Tuần lắng lại một lúc, rồi anh ngạo nghễ gật đầu, “Tùy cô.”
Hắn rũ mắt, lại nhìn thấy Diệp Phi đặt tay lên bụng mình, vẻ mặt không vui liền trầm xuống vài phần.
Quay đầu gọi Thư ký Hàn: “Trước tiên đem người này nhốt lại, thông báo cho bên bệnh viện Mỹ Hợp chuẩn bị kiểm tra thai sản, hiện tại xe cũng chuẩn bị xuất phát.”
Kiểm tra thai sản?
Diệp Phi theo bản năng chỉ vào mình: “Tôi phải đi kiểm tra thai sản á?”
“Đương nhiên,” Hoắc Tuần nhẹ giọng nói, “Ngoài cô ra, hiện tại còn có ai cần kiểm tra thai sản sao?”
Diệp Phi: “……”
“Nhưng tôi cảm thấy vẫn ổn.”
“Sáu mươi phần trăm cảm nhận của bản thân là sai lầm. Tôi chỉ tin vào khoa học.” Hoắc Tuần không chút lưu tình, kéo cổ cô rồi đi ra ngoài. “Sau khi ký kết thỏa thuận nuôi dạy con cái, chúng ta là đối tác bình đẳng của nhau. Tôi có quyền biết mọi thứ về đứa trẻ. “
Quả nhiên là một tên tư bản cáo già xảo quyệt, Diệp Phi cay đắng ném tay hắn ra.
“Đi thi đi, đừng có động tay động chân.”
Hoắc Tuần: “……”
“Thời điểm ba tháng trước khi cô lao xe đến đón tôi không có nói như vậy.”
Bị lật lại lịch sử đen của nguyên chủ, Diệp Phi chột dạ, cố ý quay đầu đi tìm An Hỉ.
Trong sách phần lớn khi liệt kê qua những tình tiết của nữ phụ đều là sơ lược, nhiều nhất chỉ là kể lại sự tình, không nghĩ tới lại có nhiều chi tiết đáng xấu hổ như vậy!
Khiến cô mấy phen không dám ngẩng đầu nhìn Hoắc Tuần.
–
Mặc dù Diệp Phi là một VIP cấp S, đã trải nghiệm dịch vụ săn sóc tỉ mỉ ở Mỹ Hợp, nhưng cảnh tượng được hàng chục người đón tiếp tận tình trong bãi đậu xe vẫn khiến cô bị sốc.
Thật sự là không cần thiết mà.
Cô lén lút liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, hắn vẫn bình tĩnh và thoải mái, hiển nhiên là đã quá quen với sự cường điệu xa hoa này.
Diệp Phi thở dài, xem ra công lực của cô vẫn chưa đủ, chưa đủ tư cách để trở thành tư bản, da mặt quá mỏng, thật không tốt.
Giám đốc khoa phụ sản được gọi đến gần như cả đêm mà không phàn nàn gì, tình cờ lần trước khi đến đây, ông ấy cũng chính là bác sĩ chuyên môn có thái độ rất tốt khi khám cho cô.
Ông cười tủm tỉm hỏi: “Thế nào, có nơi nào ko thoải mái à?”
Diệp Phi lắc đầu: “Rất thoải mái.”
“……”
Bác sĩ nghẹn lời, cầu cứu nhìn Hoắc Tuần.
Người đàn ông lộ ra vẻ bất mãn, sau đó lạnh nhạt nói: “Lúc nãy cô ấy bị bị va vào người, suýt nữa thì trẹo mắt cá chân.”
Cũng không có việc gì.
Nhưng không có lý do gì để đuổi người, Diệp Phi vẫnbị mang đi khám sức khỏe tượng trưng, kết quả mọi thứ vẫn bình thường.
Cô mệt mỏi đặt tờ xét nghiệm vào tay Hoắc Tuần, tê liệt ngồi trên ghế sô pha như diễn viên hài Cát Ưu trên tivi: “Bây giờ anh có thể yên tâm.”
Hoắc Tuần không nói lời nào, đứng dậy đem những giấy tờ này đưa cho bác sĩ, hỏi cặn kẽ từng thuật ngữ chuyên môn trong đó.
“Oa, Hoắc tổng thật ngọt ngào, tin đồn trên mạng đều là sai sự thật, tôi nghĩ ngài ấy vẫn quan tâm đến cô Diệp.”
“Đúng vậy, trái tim thiếu nữ của tôi đang vỡ tung từng bọt nước. Qua thực không khác tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết.”
Mấy cô y tá túm năm tụm ba ở góc hành lang tán gẫu, khi đi ngang qua để vào phòng vệ sinh Diệp Phi đã nghe thấy đại khái.
Cô bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
Quả nhiên, các bạn trẻ này vẫn còn quá ngây thơ, Hoắc Tuần có quan tâm đến cô không? Bản tính của doanh nhân là vậy, vì sợ sau này cô dùng phiếu xét nghiệm giả để lừa gạt mọi người nên bây giờ tôi phải bới tung tờ xét nghiệm ra mà xem xét thật kỹ, cũng giống như khi kiểm tra hợp đồng vậy.
Đừng nói chuyện làm ăn với doanh nhân. Diệp Phi lần này đã lĩnh ngộ sâu sắc. Đáng tiếng cô hội tham giá tiệc VO khó như vậy mà bị cắt ngang. Còn nhiều nhân vật lớn cô vẫn chưa kịp lưu lại số liên hệ.
Nghĩ đến đây, cô càng hận người đàn ông hành hung kia hơn, lấy điện thoại di động ra gọi cho cha Diệp, kể hết chuyện tối nay.
Đối phương tất nhiên là kinh hồn táng đảm, cùng mẹ Diệp nháo đến mức muốn tới bệnh viện ngay lập tức.
Diệp Phi vội vàng ngăn lại: “Đã trễ thế này rồi, hai người đừng lo lắng. Mọi chuyện vẫn bình thường. Hoắc Tuần chắc chắn không để người nào động được đến con. Hai người cứ làm theo lời con nói, xem có đúng như con suy đoán hay ko.”
Nếu con gái của ông đã lên tiếng, cha Diệp cũng không phải người thiếu kiên nhẫn, ông lập tức ra lệnh cho cấp dưới thực thi.
Hoắc Tuần đi ra khỏi phòng khám bác sĩ, nhìn Diệp Phi cúi đầu quẹt điện thoại, tóc hai bên thái dương hơi tán loạn, chiếc váy bó sát không hề lộ ra dấu vết mang thai.
Nếu không có tờ kết quả thai sản trên tay, hắn cũng không thể tin rằng hắn và cô gái này đã có chung một đứa con.
“Thật sự vẫn ổn?”
Diệp Phi không thèm mở mắt, qua loa gật đầu: “Hiện tại tôi có vể về nhà nghỉ ngơi?”
“Tôi cho người đưa cô trở về.”. Hoắc Tuần phất tay kêu trợ lý Hàn vào: “Đúng rồi, người kia cô tính toán xử lý thế nào?”
Diệp Phi nhắn Wechat kêu An Hỉ lái xe đến cửa bệnh viện chờ rồi mới ngẩng cầu nói: “Bí mật đưa hắn đến cục cảnh sát, nhưng thông báo ra bên ngoài là anh đang giữ người.”
Thấy cô đã có kế hoạch, Hoắc Tuần chỉ có thể gật đầu đồng ý, cho dù hắn rất khinh thường loại phương thức ôn hòa này.
Nếu để hắn ra tay, đêm nay chắc chẳn có kết quả.
Đương nhiên, những kiểu hành xử trong tối như vầy chắc chắn không thể đưa ra bên ngoài.
Diệp Phi cất điện thoại, từ trong túi lấy ra một viên bạc hà, không nhịn được đặt vào lòng bàn tay có phần quá lớn của Hoắc Tuần.
“Này, là quà cảm ơn anh Hoắc. Cảm ơn anh đã đưa tôi đến buổi tiệc VO, lại còn giúp tôi. Nếu có cuộc hẹn gặp mặt lần sau, tôi sẽ miễn phí cho anh một trăm vạn. Tạm biệt.”
Cô đi giày bệt rất nhanh, vừa xoay người lại đã thấy An Hỉ và vệ sĩ đến đón.
Trợ lý Hàn lau mồ hôi: “Hoắc tổng, chúng ta còn cần phải đưa người về?”
Hoắc Tuần hai mắt dán chặt vào viên kẹo.
Nếu nhớ không lầm, đây chinh là kẹo bạc hà phát miễn phí trước quầy lễ tân của khách sạn hồi nãy.
Hắn cảm thấy hơi ủy khuất, lăn lộn đến hơn nửa đêm, không thể tặng hắn thứ đáng giá hơn sao?
“Phái hai chiếc xe đi theo, hộ tống đến Diệp gia an toàn.”
–
Sau khi trở về nhà, Diệp Phi cư nhiên bị cha mẹ của mình xoay mấy vòng như khỉ, sau khi xac định toàn thân ko mất miếng thiệt nào mới buông tha..
Cô rửa tay sạch sẽ rồi ngồi vào bàn ăn, ăn sữa đông hai tầng do dì Trương làm.
“Ba, những người bên kia đã an bài tốt chứ?”
Cha Diệp bừng bừng cơn giận dữ vì đứa con gái nhỏ của mình đã trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, “Ba đã nói với lão Tiêu, tuy là người thành thật trung hậu, nhưng lại quá nuông chiều con gái, ông ấy vẫn không nghe, còn nói ba chó chê mèo lắm lông. Lần này ba quyết ko tha thứ, đây chính là mạng người đó, có thể là trò đùa sao?”
Diệp Phi nghe sặc một ngụm.
Mặc dù Tiêu Hàn Tuyết sống chó, nhưng người nhà họ Tiêu nói đúng, luận về việc sủng ái nữ nhỉ, ai có thể đánh bại cha Diệp? Trước kia nguyên chủ bao lần gây sóng gió bên ngoài còn ko phải là vì được trong nhà dung túng.
May mắn thay, bây giờ cô đã xuyên qua, nếu ko dựa vào cốt truyện ban đầu, con gái hai người chính vào ngồi tù đến bỏ mệnh.
“Nhưng, con có chắc đó là Tiêu Hàn Tuyết không?” Cha Diệp lo lắng hỏi.
Diệp Phi trầm ngâm, “Hừ, cô ta là người có thù sâu nhất với con từ trước đến nay, lại tham ô công quỹ đến mấy trăm vạn. Nếu bị người nhà biết được chắc chắn sẽ bị lóc da, cho nên khiến con sinh non là biện pháp tốt nhất, có thể dời đi lực chú ý của con, mà cũng khiến con cũng mất đi chỗ dựa là Hoắc gia.”
“Nhưng tất cả chỉ là suy đoán. Đó là lý do con muốn dùng phương pháp này để kiểm tra. Cô ta rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ. Nếu làm vậy, cô ta chắc chắn sẽ không thể bình tĩnh mà phải nhờ đến sự giúp đỡ của bố mẹ”.
Cha Diệp gật đầu: “Nới hươu nói vượn, chúng ta không cần Hoắc thị làm chỗ dựa, nhà chúng ta mà cần dựa vào hắn à.”
Diệp Phi: “……”
Đây là trọng điểm sao!! Ba cô vẫn thích ăn dấm như vậy!
(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)
–
Tiệc cocktail Howard Johnson mãi đến tận rạng sáng mới kết thúc, có người mặt mày đào hoa vì đạt được điều mình muốn, cũng có người thất vọng, hụt hẫng.
Diệp Nhiên hiển nhiên là người trước.
Bởi vì chướng ngại lớn nhất là Diệp Phi đã không xuất hiện, cô ta dựa vào việc hạ thấp giá trị người chị họ này mà gây thêm một làn sóng chú ý, cuối cùng nhận được lời mời khiêu vũ từ người đàn ông mình ái mộ đã lâu, sau đó để lại thông tin liên lạc, khiến nhiều cô gái hâm mộ cùng ganh ghét.
Cô ta xuân phong đắc ý, xách chiếc túi mới mua vặn eo tìm mấy chị em plastic, chuẩn bị khoe khoang một đợt.
Ai biết được, vừa đến liền nhìn thấy bọn họ đang túm tụm lại với nhau, vừa trông thấy bóng dáng Diệp Nhiên, trong mắt đều hiện lên những ẩn ý không rõ ràng.
Diệp Nhiên mẫn cảm, lập tức hỏi: “Mấy người có chuyện gì giấu tôi à?”
Hai bên nhìn nhau.
Cuối cùng, vẫn có người gan lớn mở điện thoại đưa qua cho cô ta xem: “Thì ra Diệp Phi không tham dự tiệc cocktail của Howard Johnson không phải là không dám đến, mà vì cô ấy đi đến hội nghị VO ở tầng trên.”
Hội nghị VO rất nổi tiếng, là hoạt động của giới nhà giàu được xếp hạng top trên các tạp chí , muốn tham gia tiệ VO của họ nhất định phải là những doanh nhân thành đạt, thể loại chỉ biết ăn nhậu chơi bời như nhóm bọn họ muôn đời không có cửa để vào.
Nhưng Diệp Phi lại được tham gia, còn bị giới truyền thông chụp ảnh và tung lên mạng ca ngợi như hoa.
Diệp Nhiên sắc mặt trắng bệch, sự đắc chí từ hôm qua đến giờ bị đánh nát hoàn toàn.
Cô nhìn khu bình luận một loạt gì mà “doanh nhân cứng”, “Phi Phi thật sự dụng tâm gầy dựng sự nghiệp” và “Đóa hoa phú quý ở nhân gian” thi nhau nhảy lên mà cảm thấy như bản thân đang chiến đấu với cả thế giới.
Cô gái bên cạnh không khỏi an ủi khi nhìn thấy chuyện này: “Tuy nhiên, tôi nghe nói có một vụ tai nạn ở quầy lễ tân. Có người thuê người giết hại Diệp Phi. Dù cuối cùng không gặp nguy hiểm gì nhưng cô ấy đã bỏ đi sớm vì điều này. “
Một người khác lập tức tiếp lời: “Tôi cũng nghe nói lúc đó hình như Hoắc Tấn cũng có mặt ở hiện trường. Không chỉ cứu cô ấy mà còn bắt được kẻ sát nhân, giống như đã biết chủ mưu phía sau là ai rồi.”
Diệp Nhiên bị câu chuyện phiếm này hấp dẫn, thậm chí có chút tiếc nuối, thật sự là được cứu rồi sao? Nếu không có con, hãy xem Diệp Phi còn có thể diễu võ dương oai như thế nào nữa.
“Là ai?”
“Nghe nói đó là Tiêu Hàn Tuyết, con gái của giám đốc công ty hóa chất Hoa Mai. Ai đó đã tung tin rằng bây giờ có rất nhiều xe hơi xung quanh Tiêu gia. Tôi đoán tôi muốn trả thù cho Diệp Phi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT