Sau khi Cố Yêm nói xong liền vỗ vỗ vai Chu Vấn, đi tới Trắc Điện, Chu Vấn chỉ kịp dặn dò y cẩn thận một chút liền không nhìn thấy bóng dáng của y.

Yến Trì buông đồ vật cầm trong tay xuống, mới vừa ngẩng đầu lên liền thấy một màn Cố Yêm âm thầm chuồn đi, chân mày không khỏi khe khẽ nhíu lại.

"Thủ Tịch, làm sao vậy?" Đệ tử bên cạnh thấy biểu cảm của anh ta không đúng lắm, không khỏi có chút kỳ quái.

Yến Trì lắc lắc đầu: "Không có gì."

Chỉ là nhìn về hướng Cố Yêm rời đi, khe khẽ siết chặt tay một chút, rũ mắt che đi cảm xúc dưới đáy lòng.

Bởi vì yến hội vừa mới kết thúc, mọi náo nhiệt đều tập trung tới trước Chính Điện, Trắc Điện phía sau lại không có một người. Cố Yêm âm thầm dựa theo địa phương đã
ghi nhớ trước đó trở lại cung điện này.

Lúc y đi đến ngoài cửa, ánh mắt thoáng nhìn xuống dưới.

Cửa từng bị đẩy ra.

Trước đó khi y đóng cửa đã cố ý để lại một sợi tơ ngầm, người đẩy cửa ra sẽ hoàn toàn không nhìn thấy, chỉ là sau khi cửa bị đẩy ra, sợi tơ ngầm cài ở trong đó sẽ rơi xuống đất. Hiện tại sợi tơ ngầm kia đã rơi xuống, nói rõ không lâu trước đó đã có người từng đến nơi này. Có thể là con rối Ma Thị lấy đi tờ giấy ngày hôm đó đã trở lại.

Trong lòng Cố Yêm không chắc chắn lắm, nhưng vẫn đẩy cửa ra, đi vào.

Đồ vật trong phòng trái lại không có thay đổi gì so với trước đó. Sau khi Cố Yêm nhìn quanh bốn phía một vòng, lại đi tới chỗ bàn học lần trước. Sau khi xác nhận
bên cạnh còn dư nhiều giấy trắng, nhìn rõ chữ bên trên, lại cầm bút phác họa lại một tờ, sau đó mới đề bút viết nửa câu sau đã nhìn thấy lần trước lên trên tờ giấy vốn có.

Sau khi y kết thúc động tác, mặt bàn một lần nữa tách ra hai bên, lộ ra rãnh lõm bên trong.

Ngày hôm đó quả nhiên y không có nhìn lầm. Cố Yêm nhíu mày.

Sau khi y chờ một lúc, thấy rãnh lõm này không chút động tĩnh, liền lấy cái hộp bên trên ra. Cố Yêm cho rằng bên trong có thể là giấy viết gì đó, kết quả thật không ngờ, vừa mở ra đã nhìn thấy một lọ thuốc.

Lẽ nào là thuốc trên tờ giấy lần trước cần? Cho nên sau đó Ma Thị kia đã trở lại để thuốc vào đây?

Cố Yêm híp híp mắt, lấy lọ thuốc không viết gì trên mặt kia ra, vét ra một ít thuốc, ngửi ngửi.

Đây là... đồ cầm máu.

Ngay khi y còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên cái bàn khe khẽ chuyển động, cả sàn nhà cũng rung động.

Cố Yêm rút Trầm Quang ra, cắm xuống, phát hiện sau khi cái bàn dời đi, bên dưới vậy mà lại có một địa đạo. Người truyền tờ giấy tới có thể ở ngay bên trong địa đạo.

Đi xuống hay là không đi xuống?

Lựa chọn này khiến y nhíu mày lại.

Ngay lúc Cố Yêm không thể lựa chọn, giống như ông trời hỗ trợ, y đang đứng tại chỗ bỗng nhiên trong lòng run rẩy, trên trán nảy lên một cái, Cố Yêm ngửi thấy hơi
thở Yêu Tộc cách đó không xa.

Có Yêu Chủ đang đi về phía bên này.

Không đi xuống, ra khỏi cửa liền có khả năng đối mặt trực diện với Yêu Chủ.

Ngay tại nháy mắt khi hơi thở không ngừng tới gần, Cố Yêm đã có quyết định, cắn răng nhảy vào địa đạo.

Mặt bàn lúc này khép lại giống như lúc đầu, tờ giấy giả Cố Yêm vẽ trước đó lẳng lặng nằm trên bàn, cho dù là ai cũng không nhìn ra nơi này từng có người tới.

........

Trước mắt bỗng nhiên một mảng tối đen, Cố Yêm hít một hơi thật sâu, sau khi nghe thấy bên trên đã hoàn toàn đóng lại, chân mày thả lỏng một chút. Có điều, nếu đã đi
vào thì cũng không cần nghĩ nhiều như vậy nữa, quan trọng nhất là nơi này có cái gì.

Y xoay người qua nhìn địa đạo trước mặt, lặng im từ đầu ngón tay thắp lên một tia linh hỏa soi đường.

Trong địa đạo tối như mực cuối cùng cũng sáng hơn một chút.

Cố Yêm vuốt ve kiếm Trầm Quang, sau khi xuyên qua bên ngoài địa đạo, bỗng nhiên nhìn thấy phía trên bệ đá trước mắt có ánh nến, hẳn là có người từng đi lại trong này.

Y nhìn dầu thắp còn lại trên đài nến một cái, cẩn thận hơn một chút.

Lục Lược Vũ lúc này đã thay vảy tới chỗ sừng rồng.

Sừng rồng mới mọc chậm rãi cọ ra, bên trong Kim Trì toàn là máu loãng. Hắn so với trước đó càng thêm không khống chế được, bởi vì thay sừng rồng so với tất cả đau đớn mỗi một bước trước đó càng khiến người ta khó thể chịu được hơn.

Mắt rồng màu vàng của hắn khẽ híp, ngay cả hít thở cũng nặng nề hơn không ít. Lúc này Lục Lược Vũ nhớ tới thuốc cầm máu trước đó bảo con rối lấy tới địa đạo.

Vuốt rồng của hắn siết chặt, hai mắt từ từ nhiễm lên màu máu. Chờ đến khi sừng rồng thay xong, y muốn đi lấy thuốc cầm máu.

Sắp rồi, nhanh thôi.

Những tên ngu xuẩn kia sẽ chết.

Hắn hơi hơi rũ mắt xuống, khi máu loãng được thay đi, vừa mới chuẩn bị ngồi dậy, lại bỗng nhiên nhận ra một hơi thở xa lạ.

Đây là... Ma Tộc?

Đã có người phát hiện nơi này?

Trên mặt Cố Yêm đeo mặt nạ, lúc ở trong địa đạo, hơi thở được che giấu, Lục Lược Vũ cũng không có trực tiếp nhận ra. Có điều, con rối không có mệnh lệnh của hắn sẽ không có khả năng đi xuống.

Vậy người hiện tại ở trong địa đạo là ai?

Lẽ nào Tức Viêm ngu xuẩn kia lần này lại thông minh rồi?

Mỉa mai trong mắt Lục Lược Vũ chợt lóe liền biến mất, hắn hiện tại vẫn chưa hoàn tất thay vảy, ít nhất phải đợi đến sáng ngày mai, lúc này tu vi chỉ ở trên Nguyên Anh Hậu Kỳ, chẳng qua sắc mặt hắn lại không thay đổi.

Bên trong Kim Trì, hắn lẳng lặng cuộn tròn thân thể, Bạch Long xinh đẹp ẩn hiện ở trong nước hồ, chỉ là ánh mắt hắn lại giống như là đang chờ đợi con mồi.

Theo khoảng cách Cố Yêm đến gần, cảm ứng giữa hai người cũng càng ngày càng mạnh. Động tác đặt ở bên cạnh cơ quan của Lục Lược Vũ thoáng động.

Sau khi Cố Yêm nghe thấy một loạt tiếng động, liền nhìn thấy lửa cháy bên trong địa đạo.

Cơ quan đã được khởi động.

Y quay đầu lại nhìn một cái, nhanh chóng chạy tới phía trước, tại chỗ một giây trước y vừa hạ xuống đất, một giây sau liền nhanh chóng ầm ầm sụp xuống.

Trong địa đạo, người chạy không nhanh bằng hồ ly, tại thời khắc mấu chốt, Cố Yêm không chút do dự, lập tức liền biến thành nguyên hình, nhanh chóng chạy về phía
trước.

Theo bóng dáng của y, địa đạo bất ngờ sụp xuống, Cố Yêm nhìn ra phía sau, vậy mà lại là Long Diễm, sau khi thứ này chạm đến sẽ lập tức hóa thành tro bụi.

Ngọn lửa phía sau thổi quét đến, Cố Yêm gần như là một cái bóng, bị ép ra khỏi địa đạo. Lục Lược Vũ thay sừng được một nửa, mở mắt ra liền nhìn thấy một cái bóng màu trắng xông vào.

Một giây trước y tiến vào, địa đạo đã sụp xuống.

Hắn thu tay về, nhìn về phía người trước mặt, a không... hồ ly, khe khẽ híp híp mắt.

Cố Yêm.

Sở dĩ đoán ra, chính là vì cái loại cảm giác khiến hắn vô cùng thả lỏng kia lại tới nữa rồi. Nhưng mà hắn rõ ràng đang ở kỳ thay vảy, sao lại có thể thả lỏng chứ, cái đau
như cắt làm cho hắn một khắc trước còn vô cùng nóng nảy, ngay sau đó, sau khi nhìn thấy Cố Yêm liền bình ổn lại.

Sức mạnh như vậy thật đáng sợ.

Cố Yêm từ lúc nhìn đến Long Diễm liền biết người dưới này là ai, có điều hiện tại y đã bị ép tới nơi này, không lui lại được.
Không ngờ tới bên trong mật thất dưới lòng đất Trắc Điện Vương Cung mới là nơi Lục Lược Vũ thay vảy thật sự, hắn cơ bản không có đi Nam Cương gì đó.

Cố Yêm thở gấp một hơi, ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy Bạch Long bên trong Kim Trì. Chẳng qua bởi vì vừa rồi đã thay đi máu loãng, Lục Lược Vũ hiện tại nhìn cũng không chật vật gì, trái lại còn rất bình tĩnh.

"Cửu Vĩ Thiên Hồ." Hắn gọi ra tên Cố Yêm.

Vào lúc Cố Yêm cảnh giác xù lông toàn thân lên, Lục Lược Vũ lại nói: "Ta hiện đang trong kỳ thay vảy, đánh không lại ngươi."

Hắn yếu thế vô cùng rõ ràng, nhưng Cố Yêm lại không có thả lỏng cảnh giác.

Bởi vì lời Lục Lược Vũ nói hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn. Hơn nữa nơi này là do hắn tỉ mỉ thiết kế, cho dù là hắn trong kỳ thay vảy, không thể ra tay, cũng sẽ có những thứ giống như Long Diễm vừa rồi, khiến y muốn rút lui cũng không được.

Chín cái đuôi cáo xòe ra ở sau lưng Cố Yêm, tai cáo màu trắng dựng lên, ánh mắt xinh đẹp theo dõi hắn chặt chẽ.

Trước mắt xem ra mọi đối thoại của Lục Lược Vũ với mình đều không bị huyết mạch của bản thân ảnh hưởng, trong lòng Cố Yêm đối với điểm này trái lại nhẹ nhàng thở ra một hơi.

"Ta trong lúc vô ý đi vào, vô tình ra tay với ngươi."

Bọn họ hiện tại hai bên ngang bằng, ai cũng không ra tay được.

Ngay lúc Cố Yêm đang trấn an Ma Tôn, chuẩn bị nhân cơ hội tìm lối ra, Bạch Long lại bỗng nhiên lên tiếng.

"Ngươi đi về phía trước một chút."

Cố Yêm dừng bước lại, nghi ngờ nhìn hắn.

Ánh mắt Lục Lược Vũ từ trên chín cái đuôi, nhìn đến tai cáo xinh đẹp của y, mở miệng nói: "Ngươi rất thơm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play