Cho dù là con rối cao cấp cũng sẽ không có loại nào giống như người thật, thảo vừa rồi lúc ở trong bồn tắm, Cố Yêm đã nhìn thấy ánh mắt ‘hắn’, là ánh mắt của người ngồi ở vị trí cao, hoàn toàn sẽ không xuất hiện trên người một con rối.
Con rối thật sự hẳn là phải giống như Ma Tộc mặc khôi giáp mà y nhìn thấy hôm nay, chứ không phải người thật như hiện giờ này.
Khi cởi quần áo ra, trong lòng Cố Yêm nhanh chóng suy đoán người ở phía sau này đến cùng là ai. Y cong lại đốt ngón tay trong nháy mắt lại thả ra, giống như không có chuyện gì mà ngẩng đầu lên, cuối cùng vào lúc con rối giúp y mặc xong quần áo cũng không có biểu hiện ra ngoài cái gì.
Hiện tại bên ngoài còn có một Yêu Chủ, không phải thời điểm xé rách mặt.
Cố Yêm mặt mày thản nhiên, trong phòng ánh nến lay động chiếu ra đuôi mắt hắn bởi vì vừa mới động chạm thân thể mà ướt át.
Phó Hàn Lĩnh thu tay về, khi nhìn đến đuôi mắt Cố Yêm, ánh mắt thoáng dừng một chút.
Tiểu đồ đệ dường như... rất nhạy cảm.
Có điều rất đáng tiếc, không thể lại tiếp một lần nữa, người đàn ông bên dưới mặt nạ con rối vẻ mặt thâm trầm.
Bầu không khí giữa hai người bởi vì màn thay quần áo vừa rồi mà bị đánh vỡ. Cố Yêm siết chặt quần áo trên người, sau khi buộc chặt đai lưng, nói: "Yêu Tộc còn ở bên ngoài không?"
Phó Hàn Lĩnh rũ mắt nói: "Còn ở."
Yêu Tộc đã nổi lên nghi ngờ, sẽ không dễ dàng rời đi.
Cố Yêm không hỏi nhiều thêm, y cất đi hôn khế, dừng một chút, nhìn về phía con rối: "Dù sao cũng đã bày ra kết giới, vậy tạm thời đi vào nghỉ ngơi một lúc đi, nói
không chừng ngày mai còn sẽ phát sinh gì đó."
Con rối là từ hôn khế nuôi dưỡng ra, ở lại trong hôn khế hiển nhiên càng tốt hơn, Phó Hàn Lĩnh cũng không cự tuyệt, sau khi tiểu đồ đệ nói xong, xoay người tiến vào hôn khế.
Trang giấy mỏng manh khôi phục vẻ yên tĩnh, ánh sáng chợt lóe rồi biến mất vừa rồi giống như là ảo giác.
Cố Yêm rũ mắt, nắm hôn khế, sau khi người rời đi, trong mắt trầm xuống.
Một đêm này, bởi vì có kết giới, bên ngoài hoàn toàn không có động tĩnh gì.
Cố Yêm ngủ một lúc, mãi cho đến hừng đông, mở mắt ra, kết giới đã biến mất.
Chu Vấn lúc này ở bên ngoài gõ cửa, Cố Yêm nhắm mắt cảm nhận một phen, phát hiện không thấy Yêu Tộc nữa.
Ban ngày gã ở Ma Vực hẳn là cũng phải chịu hạn chế. Y nhẹ nhàng thở ra trong lòng, sau khi cho ra kết luận này thì đứng dậy. Cố Yêm rửa mặt, đi ra ngoài liền thấy bộ dáng sao lại lâu như vậy của Chu Vấn.
"Vừa rồi mới nhận được thông báo."
"Nói là Đại tướng quân đã trở lại, bảo chúng ta đi hỗ trợ đón khách."
"Đón khách?" Nghe thấy hai chữ này Cố Yêm sâu xa nhìn về phía Chu Vấn.
Chu Vấn cũng ý thức được bản thân biểu đạt không đúng, mở miệng nói: "Không phải đón khách kia, chính là bảo chúng ta trông chừng đại điện, thỉnh thoảng bưng trà, đưa nước gì đó."
Bọn họ cho dù là người hầu nhất đẳng thì cũng vẫn là người hầu, loại chuyện hầu hạ người khác này chính là tìm bọn họ.
Kế hoạch hôm nay lại tới Trắc Điện của hai người lại tạm thời bị xáo trộn, vì để không bại lộ thân phận, chỉ đành phải theo những Ma Thị khác ở viện xá bên cạnh cùng đi tới trước.
"Có điều, Ma Tôn không ở đây, bọn họ sao còn có tâm tình tổ chức yến hội?"
Cố Yêm nhíu nhíu mày, Chu Vấn cũng không rõ, hắn cũng là sau khi vừa thức dậy được Ma Tộc ở bên cạnh thông báo.
"Đi qua sẽ biết." Hắn xoa xoa cổ tay, nói: "Nghe nói Ngu Bạch Trần bọn họ cũng phải tới yến hội hầu hạ."
Ma Thị nhất đẳng không nhiều lắm, nghe thấy chuyện Ngu Bạch Trần bọn họ cũng tới, Cố Yêm quay đầu nhìn Ma Tộc bên cạnh một cái, vậy mà lại đều là đai lưng đỏ.
Xem ra vị Đại tướng quân được tổ chức tiệc này mặt mũi rất lớn, vậy mà để cho những người hầu hạ đều là Ma Thị nhất đẳng chỉ có Ma Tôn mới có thể sử dụng. Bộ dạng này làm sao cũng lộ ra một loại mùi vị khác lạ.
Đáy lòng Cố Yêm có một vài suy đoán, sau khi đi qua, mắt nháy một cái, vậy mà còn là tổ chức yến hội ở Chính Điện Ma Cung.
Chu Vấn trước đó không biết địa điểm, hiện tại sau khi đến đây mới kinh sợ.
"Này con mợ nó là muốn tạo phản đi?" Hắn mở lớn hai mắt.
Cố Yêm liếc mắt nhìn hắn một cái: "Nói không chừng là vậy đó."
Trong sách nói Bạch Long Thánh Quân Lục Lược Vũ có lòng khống chế rất mạnh, hơn nữa đẳng cấp cao thấp bên trong Ma Cung nghiêm ngặt, dám ở nơi này tổ chức yến hội, vị Ma Tướng này chỉ sợ là có tính toán khác.
Ý thức được đi một chuyến này có thu hoạch, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, đều im lặng mà đi theo những Ma Tộc khác tiến vào.
Hiện tại yến hội vẫn chưa bắt đầu, là những người hầu bọn họ đang bố trí cung điện.
Cố Yêm và Chu Vấn bị tách ra, Chu Vấn đi lau trụ tường bên cạnh, mà Cố Yêm lại là dọn chén đĩa. Cùng là Mị Ma, đãi ngộ của hai người khác biệt cũng rất lớn.
Cố Yêm nhìn Chu Vấn cam chịu mà cầm lấy vải lụa, xoay người đi theo chỉ huy đi về một phía khác.
Trên Chính Điện bày sáu vị trí, ngoại trừ năm chỗ bên dưới, còn có một cái ở phía trên.
Cố Yêm đoán đây là chỗ của Đại tướng quân. Mà những chỗ khác... Hơn phân nửa cũng là tướng lĩnh Ma Tộc cấp cao.
Ma Tộc lấy Quân Công để phong tướng, người tới chỗ này đều có địa vị không thấp trong Ma Tộc.
Y đặt một đĩa quả Ma La lên bàn, lại chuẩn bị tiếp tục đi tới trước. Có điều, sau khi đi đến phía sau cây cột, lại bị người đụng một cái.
Hai người đồng thời giữ vững mâm đựng trái cây trong tay, lui về sau một bước. Chỉ là bọn họ hiện tại ở góc chết của Đại Điện, cũng không có ai nhìn thấy một màn này.
Cố Yêm cùng Ma Tộc đối diện đồng thời ngẩng đầu lên, cũng không hẹn mà cùng ngẩn người ra.
Người này sao lại quen như vậy. Ngay lúc Cố Yêm nghĩ như vậy, Ma Tộc nhìn chỗ vừa rồi đụng vào kia một cái.
Hai người đều không nói gì, bình tĩnh mà chuẩn bị đi ngang qua nhau. Đúng lúc này, Cố Yêm đụng vào thắt lưng lạnh băng của người kia, ánh mắt nghiêm lại.
Là... Yến Trì.
Y khẽ dừng lại bước chân trong một tích tắc, sau khi nhớ kỹ đai lưng và thân phận người này mới tiếp tục đi dọn chén đĩa.
Cố Yêm mới đầu không có nhận ra Yến Trì, nhưng mà Yến Trì lại nhanh chóng nhận ra Cố Yêm. Bản thân anh ta cũng không biết vì sao lại thế, có lẽ là ánh mắt ngấn lệ lúc ở trong Hoài Âm Thành đã xuất hiện quá nhiều lần ở trong mộng.
Vào nháy mắt lúc Cố Yêm nén lại nước mắt do nhạy cảm, anh ta liền đã nhận ra.
Đệ tử Lăng Tiêu Tông bên cạnh đưa đồ vật xong trở về, nói với anh ta tình báo trong điện. Yến Trì lại bởi vì vừa rồi gặp Cố Yêm, nghe vào có chút không yên lòng.
Qua một lúc sau mới dằn xuống tâm tư, nói lại thân phận hiện tại của Cố Yêm và Chu Vấn cho đệ tử đi cùng, để bọn họ cố hết sức che dấu người một nhà.
Một buổi sáng rất nhanh qua đi, khi sắc trời tối đi, tiệc tối cuối cùng cũng đã bắt đầu. Cố Yêm cùng những Ma Thị sau khi bố trí xong trong điện liền đứng ở phía sau cây cột chờ đợi.
Qua không bao lâu, sau khi ngoài điện tháo xuống binh khí, có mấy Ma Tộc đi vào.
Đồng tử Yến Trì khẽ co lại, nhận ra một người trong đó vậy mà lại là tên anh ta đã gặp trên chiến trường Bắc Cương.
Bọn họ tới đây muốn làm cái gì?
Mấy tên sau đó, Cố Yêm lúc trước thám thính ở Vương Thành đã nghe nói tới, đều là Ma Tướng cấp cao. Ma Tộc đi vào, trước sau ngồi xuống ghế.
Cố Yêm chú ý tới giữa bọn họ hoàn toàn không có bất ngờ, như là đã biết đối phương cũng được mời giống mình, bọn họ hẳn đã có chuẩn bị trước.
Khi tiếng bước chân vang lên, Cố Yêm nhìn thấy một Ma Tộc Hóa Thần Kỳ, trên người đều là mùi máu đi đến, hắn vừa tiến đến, trên đại điện đều yên tĩnh.
Mọi người đều hướng tới tướng quân này hành lễ.
Tiến vào chính là Tức Viêm, là Đệ Nhất Nhân ngoại trừ Ma Tôn trong Ma Vực. Gã vậy mà cũng đã đến Hóa Thần, thảo sáu tiên môn lớn trước đây hoàn toàn không biết.
Xem ra hẳn là âm thầm đột phá. Cố Yêm nhíu mày.
Đoán trước tiếp theo hẳn là sẽ có một hồi kịch hay nội loạn.
Trong nguyên tác nói Lục Lược Vũ bởi vì thân phận bán yêu, vị trí Ma Tôn vẫn luôn khó ngồi vững. Trước đây, vào ngày kế thừa Ma Vực đã bị người khác phản bội, về sau lại sáu vị Ma Tướng dưới quyền phản bội một lần. Có điều thời gian cụ thể trên sách cũng không có viết rõ, thì ra chính là ở chỗ này.
Cố Yêm thu ánh mắt về, cùng Chu Vấn cúi đầu.
Tức Viêm vừa ngồi xuống, liền mở miệng, nói ra một tin tức lớn.
"Sở dĩ Ma Tôn mất tích là vì hắn hiện tại đã tới kỳ thay vảy." Thời điểm Lục Lược Vũ mất tích không để lại một câu, ngay cả bên trong Ma Tộc cũng không biết hắn đã đi đâu.
Mấy ngày này Ma Tộc loạn thành một đoàn, là Tức Viêm đứng ra ổn định lại.
Tức Viêm xuất thân từ quý tộc Ma Vực, những Ma Tướng này đều mơ hồ xem gã làm thủ lĩnh, cho nên mới được mời đến đây, hiện giờ thấy gã đã đột phá Hóa Thần,
lại nhìn nhau một cái.
"Kỳ thay vảy?"
"Tướng quân làm sao biết được?" Một người trong đó mở miệng.
Sau khi Tức Viêm tiến vào thì uy nghiêm, oai vệ ngồi xuống, cầm một chén rượu lên uống một hơi, che đi mỉa mai trong đáy mắt.
"Bởi vì ta đã tra ra hắn trốn ở chỗ nào rồi."
Những lời này vừa nói ra, trên đại điện liền yên tĩnh trong giây lát, mọi người đều đã chú ý tới Tức Viêm dùng chính là trốn, gã nói tiếp: "Hắn lo sợ thay vảy ở Ma Vực, đã trốn tới Nam Cương rồi, nhưng vẫn là bị bọn ta tìm được."
Sau giây lát yên tĩnh, một Ma Tướng ngồi ở góc phải bên dưới Tức Viêm bỗng nhiên lên tiếng: "Huyết mạch của Lục Lược Vũ không thuần khiết, trước đây vẫn luôn lấy
thế ép người mới làm cho chúng ta không thể không khuất phục."
"Lẽ nào các ngươi đã quên mối thù Huyết Hà năm đó sao?"
Lục Lược Vũ năm đó sau khi nhặt được một cái mạng trở về, ngày đó đã giết rất nhiều người. Những lão quý tộc từng rút vảy rồng của hắn đều bị giết ở Huyết Hà, trong đó không ít người đều có quan hệ với những người ngồi ghế trên hiện tại.
Sau khi gã nói ra, trong mắt mấy người cũng đều không hẹn mà cùng hiện ra một chút động tâm.
Lúc mọi người nhìn nhau, Tức Viêm lại mở miệng: "Lục Lược Vũ hiện tại đang trốn trong một ngọn núi hoang ở Nam Cương, hắn vào kỳ thay vảy, tu vi suy yếu, ta lại đã
đột phá Hóa Thần, một con rồng thay vảy sẽ không phải là đối thủ của Ma Tộc thuần huyết."
"Nếu như có các vị hỗ trợ, chờ sau khi ta đi lên Vương vị, nhất định sẽ không quên chỗ tốt của các vị."
Lời này đã là hứa hẹn rồi, năm vị Ma Tướng ở đây đã chiếm một nửa trong mười vị tướng lãnh, nếu bọn họ phản chiến, thế cục Ma Vực chỉ sợ thật sự phải đổi rồi.
Mấy đệ tử tiên môn vốn là tới điều tra việc Ma Tôn mất tích, nhưng không ngờ đến sẽ nghe được tin mật loại này, còn tận mắt thấy Ma Tộc sắp đại loạn.
Có điều việc này đối với Tu Chân Giới mà nói cũng là chuyện tốt.
Ma Tộc nội loạn, bọn họ còn có thể thừa cơ hội, có người đã quyết định sau khi trở về sẽ lập tức gửi phù truyền âm cho tông môn.
Cố Yêm lúc này nhịn không được nhìn Tức Viêm một cái, luôn cảm thấy có chút không đúng.
Tức Viêm nói đã tra được tung tích của Lục Lược Vũ trốn đi Nam Cương thay vảy, nhưng mà đáy lòng Cố Yêm lại mơ hồ cảm thấy không có khả năng.
Lục Lược Vũ trong sách chính là người vô cùng giảo hoạt, sau một lần bị phản bội sẽ không thể không để tâm, còn để lại cơ hội lần thứ hai cho những người này bắt được.
Hơn nữa... Dễ dàng như vậy đã bị tra được vị trí. Cố Yêm khe khẽ híp híp mắt, lúc này bỗng nhiên nghĩ tới Trắc Điện bản thân tiến vào trước đó, tất cả những chỗ
không đúng mà y nhận ra đều có liên quan tới nơi này.
Xem ra đêm nay phải đi vào nhìn xem, Cố Yêm nghĩ trong lòng như vậy.
Yến hội lần này vừa mới bắt đầu đề cập tới. sau đó liền tạm thời chuyển đề tài đi, dù sao những người này cũng cần thời gian suy nghĩ. Khi đợt Ma Thị thứ hai đi vào, Chính Điện đã lại khôi phục đàn sáo réo rắt.
Cố Yêm và Chu Vấn vẫn đi lên rót rượu, có điều, có lẽ là bởi vì Tức Viêm vừa lên đến liền ném ra một tin tức lớn, những Ma Tướng này đều không có tâm tư trêu đùa mấy Mị Ma bọn họ này, mãi cho đến khi yến hội kết thúc, mọi người mới vội vàng rời đi.
Những Ma Thị như bọn họ vẫn như trước ở lại thu thập đồ vật, sau khi Cố Yêm nhìn thấy Yến Trì thì khe khẽ gật gật đầu. Nghĩ đến Trắc Điện khiến y ngứa ngáy trong lòng, động tác dừng lại.
Cuối cùng vẫn là quay đầu nhìn về phía Chu Vấn: "Ngươi giúp ta để ý, ta tới Trắc Điện xem một chút."