Linh Khí của Cố Yêm cũng không biếng nhác như lúc bình thường, trái lại tràn đầy sắc bén bức người, ở dưới ánh trăng cuồn cuộn, lại giam cầm Linh Khí của Phó Hàn
Lĩnh. Lần này trái lại khiến ông ta có chút kinh ngạc mà mở mắt ra, giống như không ngờ tới.

Cố Yêm lúc này vẫn đang nhắm mắt, ở trong tu luyện, hoàn toàn không ý thức được bản thân làm ra chuyện kinh người cỡ nào. Sau khi y dùng Linh Khí bắt giữ lấy một hơi thở khác liền giống như hồ ly bắt được gà con, dùng sức hướng hơi thở này kéo vào trong ổ của mình.

Nhưng mà y không nhớ bản thân hiện là đang tu luyện, nơi này cũng không có ổ hồ ly gì, chỉ có Linh Phủ của mình.

Hơi thở như hàn băng kia sau khi bị hút vào, trái lại ở trong một đống ảo ảnh bông nhung nhung, đặc biệt nhẹ nhàng, khoan khoái. Linh Khí của Cố Yêm cảm thấy thoải mái càng quấn càng chặt, gần như dùng chín cái đuôi ảo ảnh đều lượn quanh hơi thở kia.

Phó Hàn Lĩnh cũng không nghĩ tới A Yêm có thời điểm bá đạo như vậy.

Không đúng, cũng có, giống như là cái lồng giam bằng đuôi cáo trước đó, khi đó A Yêm cũng giống như hiện giờ. (Cái lần bắt yêu ấy!)

Ông ta có chút hứng thú mà để mặc Linh Khí chèn ép, hoàn toàn không có phản kháng. Dù sao đây là bước đầu tiên tiểu hồ ly bước ra khỏi tu luyện của mình, sau khi tỉnh lại sẽ không thể chối cãi nữa rồi.

Ông ta dẫn đường Linh Khí, trợ giúp Cố Yêm khai thông ánh trăng trong thân thể, chậm rãi nhìn thân mật giữa Cố Yêm với mình.

Sau khi chín cái đuôi hoàn toàn cuốn lấy ông ta, Phó Hàn Lĩnh lại làm cho tia Linh Khí kia lớn thêm một chút. Hơi thở lạnh băng bị đè ép trước đó chậm rãi phá lồng mà ra, có điều không có rời đi, mà là cùng chín cái đuôi ảo ảnh bày ra dáng vẻ quấn quýt.

Giống như là đang chậm rãi hòa vào nhau.

Dáng vẻ vô cùng thân thiết như vậy, vào lúc hai người tỉnh táo chưa bao giờ xuất hiện, trái lại là xảy ra lúc Cố Yêm ở trạng thái Linh Thức.

Cố Yêm lúc này còn chưa biết bản thân đã làm cái gì, chỉ là trong lúc trong lòng một mảnh nóng nảy, đột nhiên bừng tỉnh, không hay không biết mà mở rộng vòng tay với Linh Khí xa lạ này.

Bởi vì đột phá, một lần Linh Tu này ước chừng tu luyện bảy ngày. Tiểu Thụ Linh vừa ở trong núi tuần tra, vừa thường thường tới đây nhìn xem chủ nhân có việc gì hay không.

Lúc nhìn thấy hai luồng hơi thở giao hòa ở trong sơn động, mở lớn hai mắt.

Linh, Linh Giao?

Tiểu Thụ Linh nhìn nhìn hơi thở cửu vĩ hồ thuộc về chủ nhân, lại nhìn nhìn kiếm khí sát phạt khiếp người bên cạnh, cuối cùng xác nhận bản thân không có nhìn lầm, chính là Linh Giao.

Chủ nhân đã cùng Kiếm Tu đáng giận kia Linh Giao.

Người trong Tu Chân Giới đều biết Linh Giao so với tiếp xúc tứ chi là tồn tại còn thân mật hơn, dù sao một vài việc gì đó trên tứ chi vẫn có thể nói là thân thể không thể khống chế, bỏ thuốc gì đó, vẫn là có thể thoái thác.

Nhưng mà Linh Giao lại hoàn toàn không tồn tại nghi hoặc về phương diện này.

Linh Giao hai bên phải là tự nguyện, hơn nữa phải hoàn toàn tin tưởng đối phương mới có thể mở Linh Phủ ra, tiếp nhận đối phương.

Lấy thái độ của chủ nhân ngày thường đối đãi với Kiếm Tu Nhân Tộc này mà nói, theo lý là không có khả năng mở Linh Phủ ra với đối phương a, nhưng mà hiện giờ nó vậy mà lại nhìn thấy cái gì?

Tiểu Thụ Linh đã bị chọc mù mắt lại còn khó chịu, thì ra chủ nhân trước đó quả thật là gạt mình.

Lời y nói chỉ là miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo mà thôi!

Nó đứng ở bên ngoài trận pháp nhìn Linh Thức hai người hòa vào nhau một lúc, trong lòng đã bị đả kích một vạn điểm.

Đúng lúc này, kết giới bên ngoài lại bắt đầu lay động, Tiểu Thụ Linh nhìn chủ nhân... và Phó Hàn Lĩnh trong động một cái, đành phải tạm thời đi ra bên ngoài.

Trong khoảng thời gian ngắn, bốn vị Yêu Chủ đã tập hợp đủ Lực của Vạn Yêu.

Trên thực tế, thậm chí không cần bọn họ nhiều lời, sau khi nghe thấy ngài Cửu Vĩ Thiên Hồ ở trong Thập Vạn Đại Sơn, những Yêu Tộc thật vất vả mới dọn ra, lại cả đám hưng phấn mà chủ động chạy trở về.

Hơn một vạn Yêu Tộc trong mắt trông mong đứng ở ngoài núi.

Hề Nha nhíu nhíu mày, cùng Bạch Côn liếc mắt nhìn nhau một cái, chuẩn bị bắt đầu liên thủ bày trận.

"Làm phiền rồi." Hắn quay đầu sang nhìn về phía mấy người Ngu Bạch Trần.

Ngu Bạch Trần khe khẽ gật gật đầu, giọng điệu ôn hòa. "Yêu Chủ yên tâm."

Ba người bọn họ chia ra đứng ở trên mắt trận, trông chừng chỗ trận này, chỉ còn chờ Hề Nha ra tay.

Vạn Yêu Huyền Nhật Trận là bí thuật cực kỳ quan trọng của Yêu Tộc, sau khi tất cả Yêu Tộc đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Hề Nha cùng mấy người Bắc Kính đều tự mình nhỏ máu từ đầu ngón tay, cảnh tượng vốn đang lúc mặt trời chói chang, chỉ thoáng chốc, không khí liền thay đổi.

Mặt trời bị Yêu Lực đè ép, từ bên trong bảy mắt trận, Lực Vạn Yêu xông đến tận trời, đánh mạnh vào kết giới.

Sức mạnh đáng sợ này khiến trời đất cũng biến sắc. Xa ở các châu khác, Môn Chủ mấy tông môn nhìn thấy yêu khí tận trời, bị dọa đứng dậy, vội vàng đi thăm dò.

Mà mấy người Hề Nha giờ phút này trên trán mồ hôi cũng nhỏ giọt rơi xuống.

Vận hành trận pháp này cực kỳ hao phí Yêu Lực, áo choàng trên người hắn đã bị Yêu Khí cắt rách một chút góc áo, mà Yến Trì bên phía Nhân Tu cũng không tốt hơn chỗ nào.

Anh ta dùng kiếm ngự trận, giờ phút này, mũi kiếm cắm vào trong đất, nửa quỳ trên mặt đất.

Yêu Lực xung thiên này hội tụ trên không trung, giống như mạng nhện, đè lên dãy núi liên miên. Kết giới vốn không thể phá vỡ kia lại dưới áp lực này khe khẽ lắc lư trong tích tắc.

"Có hiệu quả." Minh Đăng nói một câu.

Mấy người đều đã nhìn thấy, biểu cảm không khỏi tốt hơn một chút, lúc này lại rót Linh Khí vào.

Lúc này Tiểu Thụ Linh ở trong núi sắc mặt khẽ biến.

Đây là... Vạn Yêu Lực, mấy Yêu Chủ kia vậy mà gọi tới nhiều Yêu Tộc như vậy, ở bên ngoài bày trận.

Linh Thụ là Thánh Vật của Yêu Tộc, dĩ nhiên đối với trận pháp này cũng hiểu biết một chút. Giờ phút này, sau khi nhìn thấy Yêu Khí xung thiên lại biến sắc.

Yêu Khí nồng đậm như vậy cùng với trận thế, nói không chừng thật sự có thể phá tan kết giới do Phó Hàn Lĩnh bày ra. Nó mấy ngày trước còn nghĩ mưu tính kế muốn phá bỏ cái kết giới quỷ này, truyền tin tức ra ngoài, hiện tại lại hoàn toàn trái ngược với trước đó.

Không chỉ không thể truyền tin tức ra ngoài, còn phải nghĩ biện pháp giữ lại kết giới này.

Tiểu Thụ Linh nhìn chân trời bên ngoài lắc lư trong tích tắc, vội vàng chạy trở về phía động phủ. Chủ nhân còn chưa tỉnh lại, chỉ có thể nói với Phó Hàn Lĩnh.

Nó một đường chạy về, lại không biết từ lúc bên ngoài yêu khí xung thiên, Cố Yêm đã cảm nhận được.

Gần như là một loại phản ứng bản năng ở trong huyết mạch, sau khi y đem hơi thở cùng quấn quýt kia đón vào Linh Phủ, bỗng nhiên mở mắt ra.

Yêu Khí bảy màu chiếu vào trong mắt, hai mắt Cố Yêm giống như có thể xuyên thấu qua Yêu Khí nhìn về phía rất xa. Sau khi y mở mắt, Yêu Khí ngưng tụ ra kia bỗng nhiên tan biến trong một tích tắc, sau đó chen lấn mà tràn về phía Cố Yêm bên này.

"Ở hướng Đông Nam." Bạch Côn nhìn hướng Yêu Khí dũng mãnh tràn vào một cái, nói.

Cố Yêm vốn đang ở giai đoạn đột phá quan trọng, giờ phút này Yêu Khí công kích kia sau khi bị hai mắt đánh tan liền biến thành đồ ăn của y, điên cuồng bị y hấp thu.

Vốn là xu thế mây đen che lấp mặt trời, sắc trời đen đặc, lại bỗng nhiên từ phía Đông Nam sáng lên ánh mặt trời.

Phó Hàn Lĩnh nhìn ra Cố Yêm có thể hấp thu Yêu Lực, liền đem toàn bộ Yêu Khí trong trận pháp dẫn về phía y.

Trận pháp do vạn Yêu chống đỡ phá mở kết giới, mà Cố Yêm lại đang chống đỡ kết giới. Yêu Khí, Linh Khí xung quanh y điên cuồng tràn vào, vậy mà lại ở quanh người, hình thành một lốc xoáy Linh Khí khổng lồ.

Hai phe giằng co cách một kết giới.

Theo Linh Khí bên trong Thập Vạn Đại Sơn rót vào trong thân thể càng ngày càng nhiều, bỗng nhiên "răng rắc" một tiếng, kết giới ngăn cách ở ngoài núi liền nứt ra rồi.

Phó Hàn Lĩnh cuối cùng rút khỏi việc khai thông cho Cố Yêm, nhìn về phía bên ngoài.

Mấy vị Yêu Chủ liên thủ thật sự là có vài phần hàng thật giá thật, ông ta nhìn Cố Yêm đang đột phá, thu ánh mắt về, theo Thụ Linh cùng đi ra ngoài.

Ngay tại lúc Phó Hàn Lĩnh xoay người rời đi, Linh Khí trong động phủ tăng mạnh, Cố Yêm đột phá đã tới bước cuối cùng.

Chín cái đuôi khổng lồ đánh vỡ động phủ, từ phía sau vươn ra, Cố Yêm áp chế Linh Khí, vách chắn hội tụ ở trong Đan Điền bị nhẹ nhàng chọc thủng, Yêu Khí hút vào kia giống như là đổ vào đại dương mênh mông, trở nên yên tĩnh.

Cố Yêm sau khi nghe thấy tiếng bước rời khỏi, mở mắt ra, lại nhìn trận pháp bảo hộ trong động phủ một cái.

Vừa rồi là Phó Hàn Lĩnh ở chỗ này.

Chuyện xảy ra trong lúc tu luyện, lúc này đều ở trong đầu, Cố Yêm vẫn nhớ rõ bản thân chủ động quấn lấy Linh Thức đối phương như thế nào, hơn nữa vì Phó Hàn
Lĩnh mà mở ra Linh Phủ, hết thảy những việc này đều là hành động vô thức của y, không có một chút bức ép.

Nhưng chính là vì như vậy, sắc mặt Cố Yêm kém đi.

Y ở trong tình huống tỉnh táo, thuận theo bản tâm cùng Phó Hàn Lĩnh Linh Giao.

Lẽ nào y thật sự cũng có ý tứ với đối phương?

Cố Yêm không ngốc, cũng không chậm hiểu, ở trong những tình huống thế này, dĩ nhiên cũng đã nghĩ thông một chút.

Nếu hôm nay người bên cạnh đổi thành Ngu Bạch Trần, Yến Trì hoặc là Minh Đăng, phàm là một ai trong bọn họ, y đều sẽ không làm ra loại hành động này.

Chỉ có Phó Hàn Lĩnh thì y đã làm.

Mùi vị Linh Giao dường như vẫn có thể hồi tưởng, trong Đan Điền ấm áp, hài hòa, vui vẻ. Cố Yêm hít một hơi thật sâu, mí mắt khe khẽ giật giật, đè ép tâm tư kiều diễm của mình.

Y cần bình tĩnh lại một chút, bình tĩnh tự hỏi một chút quan hệ giữ y và Phó Hàn Lĩnh.

Cố Yêm đứng dậy, nhìn thấy uy thế kiếm khí phía trước, khe khẽ nhíu nhíu mày, sau khi phá vỡ trận pháp liền xoay người rời đi.

Trước khi nghĩ ra một cái kết quả, ngay cả Tiểu Thụ Linh y cũng không muốn liên hệ, giờ phút này chỉ muốn một mình lẳng lặng suy nghĩ một chút.

...........

Kết giới bên ngoài hoàn toàn phá mở, Phó Hàn Lĩnh sau khi nhìn thấy Yêu Khí phía Đông Nam bình ổn, Cố Yêm đã đột phá xong, mới rút kiếm ra, một kiếm phá vỡ trận Vạn Yêu.

Trận pháp phá tan kết giới kia lúc này sớm đã là nỏ mạnh hết đà, hiện giờ chỉ là một kiếm nhẹ nhàng của Phó Hàn Lĩnh liền tan tác không chịu nổi.

Hề Nha ôm bả vai, lui về phía sau một bước, lúc nâng mắt nhìn về phía người tới, sắc mặt âm trầm: "Đây là việc nhà của Yêu Tộc, mong Kiếm Tôn đừng lại xen vào."

Bọn họ không dễ dàng mới mở được kết giới ra, muốn đi đón ngài Thiên Hồ, nào ngờ nửa đường lại đi ra một cái chướng ngại vật, mấy người Hề Nha cau mày, Phó Hàn Lĩnh lại nói: "Việc nhà của Yêu Tộc, bản tôn vì sao không thể tham dự?"

Ông ta nói ra nhẹ nhàng bâng quơ, ngay sau đó, Hề Nha lại bỗng nhiên từ trên người ông ta nhìn thấy gì đó.

Linh Khí, là Linh Khí của ngài Thiên Hồ.

Toàn thân Kiếm Tu Phó Hàn Lĩnh này, hiện giờ vậy mà đều là hơi thở của ngài Thiên Hồ, hơn nữa vậy mà ngay cả trên Linh Lực cũng có. Loại tình huống này chỉ có một giải thích... bọn họ đã Linh Giao rồi!

Sắc mặt Hề Nha bỗng nhiên trở nên khó coi.

Phó Hàn Lĩnh lại thản nhiên mở miệng: "Yêu Chủ Hề Nha đây là biểu tình gì?" Ông ta hơi hơi híp mắt, nhìn thái độ của mấy vị Yêu Chủ với mình, mơ hồ cân nhắc tới gì đó.

Mấy người này đang khiếp sợ việc ông ta cùng A Yêm Linh Giao, đồng thời lại không phục.

Nhìn biểu cảm của mấy người bọn họ, bỗng nhiên trong đầu Phó Hàn Lĩnh lướt qua một suy nghĩ, lẽ nào bọn họ là đang ghen tị? Ghen tị ông ta cùng A Yêm Linh Giao? Nghĩ như vậy, giữa hai chân mày ông ép lại một chút, khó hiểu mà cảm thấy thái độ của mấy người này đối với A Yêm không giống với mấy tiểu yêu như Thụ Linh.

Hề Nha bọn họ dĩ nhiên là không giống, bọn họ không phải mấy tiểu yêu, sau khi chịu ảnh hưởng của sức mạnh huyết mạch nhận loạn mẫu thân. Bọn họ tuy là Yêu Chủ của Yêu Tộc, nhưng sau khi Cửu Vĩ Thiên Hồ hiện thế lại là Tùy Thị của Thiên Hồ.

Theo ghi lại trong huyết mạch, những Tùy Thị giống bọn họ là có thể hầu hạ Tôn Thượng đi ngủ.

Mấy người Hề Nha còn chưa chính thức gặp được ngài Thiên Hồ thì đã nhìn thấy Phó Hàn Lĩnh đã cùng ngài Thiên Hồ Linh Giao, lúc này sắc mặt khó coi không thôi.

Lúc này, người mở miệng lại là Yến Trì, sau khi anh ta nhìn thấy Phó Hàn Lĩnh xuất hiện thì nhíu nhíu mày, không để ý tới vết máu trong tay, mở miệng nói: "Kiếm Tôn có nhìn thấy Cố Yêm hay không?"

Không biết vì sao, sau khi Phó Hàn Lĩnh xuất hiện, trong lòng Yến Trì khó hiểu mà có chút dự cảm không tốt. Anh ta xem nhẹ không đúng trong lòng mình, muốn hỏi tin tức của Cố Yêm.

Ánh mắt Phó Hàn Lĩnh dời về phía Yến Trì, bỗng nhiên nhớ lại người nọ là đối tượng liên hôn trước đây của Tiểu Hồ Ly, hai người còn từng có hôn ước. Trước đây ông ta vẫn không thèm để ý những thứ này, lúc nhìn thấy Yến Trì chính là không có gì, hiện giờ lại đã có chút biết vị.

Đối tượng liên hôn trước đây của A Yêm, lúc này lại chạy đến đây tìm A Yêm. Chân mày ông ta phát ra hơi lạnh như băng, thản nhiên nói: "Nếu bản tôn nhớ không lầm, hôn ước của A Yêm với Lăng Tiêu Tông đã sớm giải trừ, ngươi tới đây làm gì?"

Yến Trì ngẩn ra ở trong lòng một chút, không ngờ Phó Hàn Lĩnh sẽ nói tới chuyện hôn ước, trong lòng trầm xuống, nhíu mày lại.

Nếu nói tới tư cách, anh ta quả thật không có tư cách tới chỗ này.

Sau khi nhíu mày, trong lòng anh ta chợt lóe lên một suy nghĩ liền biến mất, vì một câu này mà có chút không vui, lúc lại ngẩng đầu, lại chỉ là nói: "Ta cùng với Cố Yêm là bạn bè."

Đúng, tuy rằng đã giải trừ hôn ước, nhưng bọn họ cũng miễn cưỡng đối đầu nhiều năm như vậy.

Cố Yêm lúc này thân phận bại lộ, anh ta không thể bỏ mặc, Yến Trì thuyết phục chính mình như vậy.

Lúc này Phó Hàn Lĩnh lại quay đầu nhìn về phía mấy người khác, nhướng mày, khẽ châm chọc: "Như thế nào, Minh Đăng thiền sư và Ngu Thánh Tử cũng là bạn bè của A Yêm?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play