Hề Nha buông phù truyền âm xuống, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc. Sau khi Bắc Kính bị chặn lại, hai người Bạch Côn và Liên Thường cũng lần lượt bị chặn lại.
Mấy người bọn họ từ những lối vào Thập Vạn Đại Sơn khác nhau đồng thời tiến vào, trước sau đều không được.
"Hề Nha, ngươi thử xem." Bắc Kính quay đầu lại.
Hề Nha nhíu mày dùng Yêu Lực muốn phá tan kết giới đi vào, vẫn là thất bại. Mấy người bọn họ đều là Hóa Thần Kỳ, mà ngài Thiên Hồ là Nguyên Anh Kỳ, kết giới này có thể chặn bọn họ lại, tuyệt đối không phải y bày ra. Vậy thì chỉ có... Phó Hàn Lĩnh.
Hề Nha bỗng nhiên hiểu được lời Vân Đức Chân Quân nói lúc gã rời đi.
"Sau khi nói cho gã biết chỗ, từ nay về sau chuyện liền không liên quan Thái Thanh Tông nữa." Gã đã nói Phó Hàn Lĩnh sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý, thì ra cái hố thật sự ở chỗ này.
Cho dù bọn họ tìm được ông ta và ngài Thiên Hồ, cũng không có cách nào đi vào.
Đáng giận nhất là, đây còn là hang ổ của bọn họ.
Sau khi Hề Nha đi ra, sắc mặt bình tĩnh đem chuyện ở Thái Thanh Tông nói một lần, mấy người đều hiểu ra.
Bắc Kính tính tình nóng nảy nhất, lúc này liền nhịn không được mắng lớn ra tiếng.
Phó Hàn Lĩnh này cũng quá đáng quá rồi! Thật sự lấy hang ổ của bọn họ xem như nhà mình, còn ở đây lập ra kết giới, không cho phép bọn họ trở về.
Hắn tức giận không thôi, trong mắt Liên Thường cũng bao phủ một tầng lo lắng.
"Quả thật là khinh người quá đáng!"
"Thật sự xem Thập Vạn Đại Sơn là của Phó Hàn Lĩnh ông ta sao?" Cho dù Phó Hàn Lĩnh là Kiếm Tôn, tu vi ở trên bọn họ, lúc này mấy vị Yêu Chủ cũng không thể dễ
dàng bỏ qua.
Hề Nha nhíu mày, cùng Bạch Côn liếc mắt nhìn nhau một cái, nói: "Chúng ta trước đây không biết tu vi cụ thể của Phó Hàn Lĩnh, kết giới này hẳn là ở trên chúng ta."
"Bắc Kính, Liên Thường, bốn người chúng ta liên thủ thử lại một lần."
Uy lực của bốn vị đại năng Hóa Thần Kỳ liên thủ dĩ nhiên lớn hơn so với một người rất nhiều, hơn nữa Yêu Tộc ưu thế trời sinh, dù là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng có thể đánh cược một phen.
Lúc bốn người liên thủ tấn công vào điểm yếu, kết giới lại không chút thay đổi. Mấy người cắn răng, lại dùng hết toàn lực, mới làm cho chỗ kết giới kia có chút vết nứt.
Bên trong Đại Sơn liền có mấy cây ngã xuống. Cố Yêm nhìn hàng cây không còn ở bên cạnh một cái, đoán là bên ngoài có người đang dùng lực.
Có điều, cho dù là ai đều không có liên quan gì với y, sau khi thu ánh mắt về, y liền không để ý tới nữa.
Mà mấy vị Yêu Chủ bên ngoài lại đều là vẻ mặt bình tĩnh thu tay về, bọn họ dùng hết toàn lực chỉ có thể dao động kết giới một chút.
"Chẳng trách Linh Thụ không truyền tin tức ra được, thì ra kết giới này đáng sợ như vậy."
"Nhưng mà tu vi của Phó Hàn Lĩnh không phải Hóa Thần hậu kỳ sao? Sao lại...?" Liên Thường hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Nhìn từ kết giới có thể bao lấy Thập Vạn Đại Sơn, ngay cả bốn người bọn họ liên thủ cũng không thể tiến vào mà nói, tu vi của Phó Hàn Lĩnh tuyệt đối không chỉ là Hóa Thần hậu kỳ.
Ít nhất cũng phải là Độ Kiếp Kỳ.
Sắc mặt mấy người khó coi, chỉ có thể tạm thời thu tay.
Qua một lúc sau, Yến Trì cũng đã đến.
Sau khi anh ta hạ xuống đất, nhìn thấy Yêu Chủ đứng ở ngoài núi, có chút kỳ quái. Nhưng bọn họ thường ngày cũng không có giao tình, Yến Trì lại vẫn luôn không muốn nói nhiều, sau khi gật đầu liền cũng lập tức đi về phía ngọn núi.
Không có gì bất ngờ, cũng bị chặn lại.
Bắc Kính vốn muốn nói gì đó, lại bị Bạch Côn ngăn lại, mấy người liền thấy sau khi Yến Trì tới gần kết giới liền bị đẩy ra, sắc mặt khẽ biến, lúc này mới xác định kết giới này là đối với mọi người đều như vậy.
Yến Trì bất ngờ không kịp đề phòng mà bị chặn lại, sau khi nhìn thấy kết giới trước mắt, vươn tay ngưng tụ Linh Lực, lúc này Hề Nha lên tiếng: "Yến Thủ Tịch không cần
thử, kết giới này rắn chắc vô cùng, chỉ một mình ngươi là không thể mở ra."
Thấy Yến Trì nhìn sang, gã giải thích, nói: "Mới vừa rồi bốn người bọn ta đã liên thủ, cũng không có cách nào mở thứ này ra."
Đây chính là lý do lúc anh ta tới đây, mấy vị Yêu Chủ đứng ở chỗ này?
Yến Trì lúc này cuối cùng hiểu được, nhưng anh ta không từ bỏ, lại thử một lần, sau lần thứ hai bị chặn lại mới hỏi: "Hiện tại làm sao bây giờ?"
Hề Nha lắc lắc đầu.
Yến Trì không ngờ tới địa phương không dễ dàng tìm được, sau khi đến đây lại không vào được, anh ta nắm chặt kiếm, nghiêm mặt, nhìn chằm chằm kết giới kia.
Không bao lâu sau, Ngu Bạch Trần và Minh Đăng đều đã đến.
Bọn họ cũng là từ chỗ Vân Đức Chân Quân nhận được tin tức, lúc này sau khi đến đây lại cũng giống như bốn vị Yêu Chủ, bị nhốt ở bên ngoài, không đánh mở được kết giới.
Mấy người chia ra đứng, biểu cảm đều có chút nặng nề.
Mà lúc này gây sức ép với kết giới cả một ngày, sắc trời đã tối.
Yến Trì dẫn đầu chuẩn bị ở lại nơi này nghỉ ngơi, mấy người khác cũng tương tự. Tuy rằng không vào được, nhưng cũng không thể rời đi để người khác ở lại nơi này, lỡ như kết giới này lúc nào đó mở ra, bọn họ phải biết trước tiên.
Mấy người ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn không có rời đi, kết giới được thả lỏng kia cũng đã đang tự động khôi phục.
Thụ Linh vốn nhận ra bên ngoài có người đạng động vào kết giới, phản ứng lại, hưng phấn mà muốn truyền lại tin tức ra ngoài, nhưng mà không đợi nó nghĩ một chút những lời muốn nói, lại phát hiện kết giới kia chỉ là bị người đụng vào, thậm chí ngay cả lối vào cũng không hiện ra, đành phải chán nản, thất vọng từ bỏ.
Đồng thời để lại ở chỗ vừa rồi bị va đập một cái dấu hiệu, cầu nguyện người bên ngoài có thể cố gắng thêm một chút, thật sự phá tan kết giới tiến vào. Dù sao... chủ
nhân buổi tối lại đã đi tìm Kiếm Tu đáng giận kia.
Cố Yêm buổi tối vốn do dự có nên trở về hay không, nhưng mà Phó Hàn Lĩnh buổi tối lại đã hầm canh gà.
Hương vị thơm ngon gần như cách cửa sổ liền nhẹ nhàng đi ra. Cố Yêm dựa vào suy nghĩ xấu xa có tiện nghi không thể không chiếm, vẫn là nhảy xuống khỏi cây, cuối cùng còn bảo Tiểu Thụ Linh sớm trở về nghỉ ngơi.
Tiểu Thụ Linh nhìn theo bóng lưng chủ nhân, lại nhìn chỗ mình để lại ký hiệu một cái, chỉ hận tiến độ không thể nhanh hơn một chút.
Nhưng mà Cố Yêm lại không biết tâm tư của Linh Thụ. Y buổi tối theo thường lệ về nhà gỗ, sau khi uống canh gà còn ở trong nhà gỗ ngủ lại.
Lão cún già Phó Hàn Lĩnh kia không biết có phải bởi vì ban ngày đã đùa giỡn y, lo lắng mình ở đó thì y sẽ không đến, cho nên đã đi rồi, trong phòng lúc này chỉ có một mình y.
Cố Yêm nhìn sắc trời, nhìn như là sắp mưa. Y đợi nửa ngày, phát hiện lão cún già đêm nay hẳn là sẽ không trở về, liền đóng cửa lại, cởi áo ngoài, ngủ ở trên giường.
Tu luyện cả một ngày, sau khi y nhắm mắt lại, rất nhanh liền đi vào giấc ngủ, nhưng mà lúc ở bên ngoài đổ mưa nhỏ, Phó Hàn Lĩnh lại mở cửa ra, đã trở lại.
Trong tay ông ta còn cầm một gốc nhân sâm, sau khi tiến vào tùy ý đặt lên bàn.
Cố Yêm trong lúc ngủ mơ mơ hồ hồ, mở mắt nhìn ông ta một cái, lại vì buồn ngủ mà trở mình một cái, lại nhắm lại. Phó Hàn Lĩnh trong mắt ngẩn ra một lúc, liền nhìn
thấy tiểu đồ đệ biến thành dáng vẻ hồ ly màu trắng cuộn tròn.
Đây là vì đề phòng ông ta.
Ông ta nhíu nhíu mày, hiểu được, lại rũ mắt, sau khi tắm rửa, thay quần áo, đi tới trên giường.
Cố Yêm cho rằng biến thành hồ ly liền có thể bình yên đi vào giấc ngủ, dù sao người có cầm thú hơn nữa cũng không thể làm gì với bông xù, nhưng mà y đã xem nhẹ trình độ biến thái của Phó Hàn Lĩnh.
Qua một lúc, y nhận thấy hơi thở xa lạ, mở mắt ra, phát giác Phó Hàn Lĩnh vậy mà lại đặt một bàn tay ở trên cái bụng mềm mại của mình. Thấy y mở mắt ra liền nói: "A
Yêm lúc là hình người phải tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, vậy ở hình dáng hồ ly thì không cần nữa đi?"
Giống như để chứng minh lời mình nói, cái người gương mặt lạnh lùng như thần kia cúi đầu hôn hôn tai cáo nhạy cảm của y.
Cố Yêm trong lúc tức giận lại biến thành người.
Y vốn là dùng dáng vẻ hồ ly nằm ở trong lòng Phó Hàn Lĩnh, lúc này đột nhiên biến thành người, đuôi cáo thuận theo thân thể biến lớn mà vươn ra. Không đợi y phản ứng lại liền nhận ra bàn tay đối phương đặt ở trên cái bụng mềm mại của mình, dán trên áo trong.
Phó Hàn Lĩnh không buông y ra. Trái lại sau khi y biến thành hình người tai cáo, thuận thế ôm chặt eo của y. Bàn tay mang theo lớp chai mỏng của người kia dán trên thắt lưng y, khiến Cố Yêm giống như bị nung nóng.
Y híp híp mắt, nhìn lão cún già cố ý trước mặt, cơn tức trong lòng thuộc về hồ ly tinh lập tức dâng lên. Bỗng nhiên cũng không né tránh nữa, cúi đầu hung hăng cắn lên hầu kết ông ta.