Hyomin cứ lếch cặp chân mình lùi dần về thì bỗng đụng trúng chân của Jiyeon đang đứng phía trên với khuôn mặt không cảm xúc. Sau mãi một lúc thì Hyomin cũng loạng choạng đứng dậy, nói với Jiyeon "Về...về thôi. Em...em không thích trò đùa này của anh đâu". Và Hyomin cũng bước những bước chân nặng nề ra ngoài nhưng liền bị Jiyeon giữ tay lại. Nó cúi mặt mình xuống "Em...không muốn hiểu thêm về thế giới mà bạn trai mình đã và đang sống sao?"

Hyomin nghe được nỗi thống khổ trong từng câu chữ của Jiyeon thì cũng hơi quay đầu nhìn lại. Nó vẫn cứ cúi đầu như thế, còn cô sau một lúc thì cũng quyết định đi vào căn phòng đó cùng với nó "Không sao đâu, Hyomin! Jiyeon sẽ không làm động vào mày đâu. Em ấy yêu mày nhiều như thế kia mà. Chỉ vào xem cho biết rồi đi ra ngay, chắc không có chuyện gì xảy ra được đâu nhỉ?"

Và Hyomin cũng bước vào bên trong. Vừa đi, vừa đưa tay sờ lên những dụng cụ được Jiyeon treo đầy trong căn phòng đó. Cô sờ lên sợi dây roi thì cũng chịu lên tiếng trò chuyện với nó "Anh bị cái này từ khi nào vậy?". "Cũng...cũng khá lâu rồi. Và anh đang đi trị bệnh và dần có chuyển biến tốt hơn" – Jiyeon ngại ngùng trả lời

-Thế à? – Hyomin hỏi ngược lại xong thì cũng khám phá tiếp. Và lần này đến lượt âm thanh của chiếc còng tay vang lên "Vậy có nghĩa sau này anh sẽ dùng những thứ này để tra tấn trên người em sao?" – Cô cầm lấy cái còng, quay người hỏi nó với giọng đầy bình tĩnh. Jiyeon im lặng nhưng Hyomin lại nói tiếp "Ok! Em hiểu rồi. Im lặng có nghĩa là đồng tình"

Jiyeon nghe được trong cách nói chuyện lần này của Hyomin có gì đó hơi lạ. Cô đang khinh bỉ nó nhưng đâu đó vẫn cảm nhận được chút đau đớn trong từng câu nói của cô. Hyomin đột nhiên đứng dựa vào một bức tường. Cô đứng đó, đưa cặp mắt xa xăm, nhàn nhạt lên tiếng tiếp với nó

-Wowwwww, thì ra bấy lâu nay em đúng là bị anh xem như là một nô lệ tình dục. Nhìn vào đống dụng cụ này thì phần nào cũng đoán được là chưa từng có ai trải nghiệm qua rồi. Chắc anh đang suy nghĩ xem mình nên tìm "chuột bạch" ở đâu, đúng không? Bạn trai cũ của anh còn không biết, có nghĩa là anh yêu anh ta rất nhiều nên không muốn anh ta bị đau. Còn em thì...

Hyomin ngưng nói, Jiyeon lập tức chạy lại nắm lấy bàn tay cô, đưa cặp mắt hối lỗi lên nhìn cô "Không phải vậy mà. Anh chưa từng có suy nghĩ đó" – Jiyeon vừa dứt lời thì Hyomin cũng gỡ bàn tay nó ra khỏi bàn tay mình, lạnh lùng hỏi nó "Vậy em hỏi anh: Có phải ngay lần đầu tiên em xuất hiện cạnh anh thì anh đã xem em như là đồ chơi tình dục của anh không?"

Jiyeon nghe được câu hỏi này thì cũng bước dần ra xa Hyomin với khuôn mặt bàng hoàng. Nhưng nó lại không trả lời câu hỏi của cô. Chẳng mấy chốc, Hyomin đã không chịu được nữa nên đành hét lên đầy đau đớn "TRẢ LỜI!". Jiyeon liền nắm thật chặt tay mình lại, mắt đã không còn dám nhìn thẳng vào Hyomin nữa "Phải. Nhưng...

Chát~~~ Hyomin đã vung tay tát một cái đau điếng lên má Jiyeon ngay khi cô nghe nó thốt ra từ "Phải". Đôi mắt cô lúc này đã ngấn nước mắt nhưng trên môi lại nở nụ cười sắc lạnh đến đáng sợ. Hyomin tát xong thì cũng đứng đó nhìn Jiyeon

-Đáng thất vọng thật! Người đã sống trên cõi đời này 29 năm như tôi lại dễ dàng bị một cô gái nhỏ hơn mình 4 tuổi chơi đùa trong lòng bàn tay. Cô ấy giúp đỡ tôi, ở bên cạnh tôi là vì muốn chiếm được trái tim yếu đuối chưa một lần rung động vì ai của tôi. Khi cô ấy gần đạt được mục đích của mình thì trớ trêu thay lại bị ông trời cho hoán đổi linh hồn. Cô ấy phải dừng kế hoạch của mình lại mà chuyển sang theo đuổi tôi. Vì nếu tôi càng yêu cô ấy thì khi bị tra tấn tôi sẽ càng đau đớn. Mà nhìn thấy tôi càng đau đớn thì cô ấy lại càng vui sướng. Tôi nói đúng không, cô Park Jiyeon?

Từng lời Hyomin nói ra nhưng ngàn mũi dao đâm vào tim Jiyeon. Nó đau đớn nhìn về phía cô "Mấy tháng nay, em không cảm nhận được tình yêu anh dành cho em hoàn toàn là thật lòng sao?" – Jiyeon hỏi đầy đau khổ nhưng đáp lại chỉ là một nụ cười khinh bỉ từ môi Hyomin "Thật lòng? Hừ! Đừng có mà dùng mấy lời sáo rỗng đó để nói với tôi nữa. Tôi thấy chắc là cô không tìm được một cô gái bán dâm nào để cho cô thỏa mãn thú vui thú tính này nên cô đành đổi đối tượng thôi. Cảm giác sao? Cảm giác con mồi của mình tự nguyện sà vào lòng mình ra sao hả Park Jiyeon?"

-Không phải em đã từng nói là nếu anh gặp phải chuyện gì thì cũng hãy nói ra để em có thể chia sẻ với anh sao? Vậy... vậy... - Jiyeon ấp úng không nói tiếp khi thấy Hyomin đã đứng thẳng người dậy, hơi kéo lại cái áo thun của mình và cũng nói

-Biết tại sao nãy giờ tôi có phản ứng như vậy không? – Hyomin lạnh lùng hỏi, Jiyeon không trả lời. "Vì so với việc cô là người Sadism thì chuyện cô chỉ toàn dùng những lời nói dối để đáp lại những câu hỏi của tôi khiến tôi đau đớn hơn nhiều. Nếu trước khi tôi và cô yêu nhau sâu đậm mà cô đứng trước mặt tôi dõng dạc nói: Thưa chị! Em đã mắc bệnh bạo dâm. Xin chị hãy tránh xa em ra hoặc giúp em trị bệnh, thì chắc có lẽ giờ này tôi không có phản ứng như một con ngốc thế này!"

-Vậy có nghĩa em đang muốn chia tay với anh chỉ vì anh không nói cho em biết căn bệnh này của anh, phải không? – Jiyeon bỗng dữ tợn, hỏi đầy sát khí với Hyomin. Cô không trả lời thì bất chợt điện thoại của Hyomin đổ chuông. Jiyeon liền tiến lại, nắm chặt lấy cổ tay đang cầm điện thoại của Hyomin mà hỏi "Là ai?"

Hyomin gạt ra ngay lập tức, "Là ai thì cần đến cô quan tâm à? Nên nhớ mấy kẻ lừa đảo chuyên đi lừa gạt tình cảm giống như cô là loại người mà tôi căm thù nhất trên đời này" – Nói xong thì Hyomin cũng bình tĩnh bắt máy lên nghe. Đầu dây bên kia nói gì đó với cô nhưng cô chẳng còn bận tâm nghe vì cô để ý thấy Jiyeon đang nhìn mình với ánh mắt đỏ ngầu.

-Anh à~~~ Tối nay được đó. Anh chờ em xíu, lát em ghé nhà anh nha! – Hyomin đột nhiên nói đầy gợi tình với người trong điện thoại chỉ nhằm mục đích duy nhất: Trả thù Jiyeon. Nhưng cô lại không biết rằng chính hành động của mình đã vô tình kích thích bản tính sở hữu trong người của Jiyeon lên. Trong lúc Hyomin còn đang bận tự đóng kịch thì Jiyeon đang bước từng bước cực kỳ khó chịu đến gần bên cô

Rầm~~~ Nó đẩy mạnh cô vào bức tường cô vừa đứng ban nãy. Hyomin vẫn không sợ hãi khi thấy Jiyeon như vậy. Vì nỗi đau "lừa tình" mà nó vừa tặng cho cô đã khiến cô nhìn vào nó chỉ còn những tia giận dữ và một trái tim khao khát được trả thù. "Tránh ra! Bạn trai mới của tôi đang đợi" – Cô cảnh cáo nó

Jiyeon liền giật lấy cái điện thoại trong tay Hyomin và ném xuống đất. Từ trong chiếc điện thoại đang nằm sóng soài dưới nền đất cũng có một cô gái lên tiếng liên tục "Hyomin! Hyomin! Em có đang làm sao không? Lại xỉn quắt cần câu ở đâu rồi nên nói năng hàm hồ hả? Thật là! Hyomin, em còn ở đó không vậy? Bla...bla...bla" – Nhưng những lời này Jiyeon lại không nghe được với lại nó cũng không chú ý đến người vừa gọi đến cho Hyomin được cô lưu tên trong danh bạ là "Chị Eunjung"

Jiyeon sau khi đẩy Hyomin vào tường thì cũng lấy tay bóp chặt cổ cô lại, ánh mắt sắc lạnh nói với cô "Đã nói là không được ra lệnh cho anh. Vì em nên ngoan ngoãn trở thành "người phục tùng" của anh" – Hyomin nghe được liền mở to cặp mắt kinh hãi nhìn Jiyeon nhưng chẳng được bao lâu thì bờ môi của cô đã nằm gọn trong bờ môi của Jiyeon

Nó lao về phía cô, hôn lên môi cô, đồng thời đẩy cô đi sang một nơi khác trong căn phòng này. Jiyeon liên tục dùng răng mình cắn lên môi Hyomin khiến cô đau đớn mà mở rộng miệng ra thì Jiyeon mới đưa lưỡi vào bên trong được. Hyomin cảm thấy Jiyeon càng hôn, càng mạnh bạo không ngọt ngào như lúc trước nữa nên cố dùng sức đẩy người nó ra. Nhưng vô dụng. Hyomin càng vô tình chạm vào người Jiyeon thì lại càng khiến nó biến thành một con dã thú.

-Ji...Ji...yeon...buông...buông...ra – Hyomin nói trong khó khăn nhưng Jiyeon chỉ nở một nụ cười biến thái và lập tức kéo thẳng 2 tay của cô lên và dùng sợi dây thừng đang được treo lủng lẳng trên một cái xà ngang buộc chặt vào. Hyomin nhìn thấy tình cảnh hiện tại của mình thì quá đỗi kinh sợ. Giờ nhìn cô chẳng khác nào mấy tù nhân trung cổ đang chờ bị quất roi vào người vậy.

Soạt~~~ Jiyeon vừa xé cho tan tành cái áo thun Hyomin đang mặc trong cái nhìn ngỡ ngàng của cô. Cô lập tức kéo cho thân người mình tránh xa khỏi nó nhưng liền bị nó đẩy lại. Vì giờ đây, mọi hoạt động của Hyomin đều giống như nguyên lý hoạt động của mấy con lắc dùng trong thí nghiệm vật lý. Cô cứ đung đưa như thế thì bỗng bị nó ôm chặt lại và đưa mũi mình hít hà mọi chỗ trên cơ thể của cô

Jiyeon dần đê mê và tay cũng sờ mó khắp mọi chỗ trên thân thể của Hyomin. Nhưng cô lại không cảm thấy hạnh phúc chút nào vì nhìn nó bây giờ như mấy người nghiện ma túy đang thiếu thuốc vậy. "Wowwwww~~~ Em thơm quá~ Mùi nước hoa này hợp với em lắm đó~" – Jiyeon cạ cạ mũi vào cổ của Hyomin mà thì thầm với cô làm cô lạnh cả sống lưng.

-Ji...Jiyeon. Mau thả chị xuống đi. Có gì thì bình tĩnh lại và tâm sự cho chị nghe – Hyomin dụ dỗ Jiyeon nhưng lại không thành công khi nó một lần nữa dùng tay bóp cổ cô lại mà nói "Anh không thích em gọi anh như thế nghe chưa? NGHE RÕ CHƯA?" – Jiyeon đột nhiên hét lên câu cuối đồng thời siết chặt cổ Hyomin lại ngay. Cô nhăn mặt, vì quá khó thở nên đành gật đầu lia lịa

Và Jiyeon cũng chịu buông tay ra nhưng bàn tay nó vừa cởi cho chiếc áo ngực của cô rơi xuống đất. Jiyeon đi ra phía sau, ôm lấy Hyomin nhưng lại đặt tay mình lên ngực cô và buộc cô phải xem những gì nó sắp làm. Hyomin nhận thấy tình hình càng ngày càng nguy hiểm cho mình nên đành xuống nước với nó tiếp

-Jiyeon, anh thả em ra đi. Không phải anh yêu em sao? Nếu anh yêu em thì đừng làm như thế này với em nữa, được không? – Jiyeon đang bận hôn lên tóc của Hyomin nhưng khi nghe cô nói vậy thì đưa mặt mình ra đặt song song với mặt cô, mỉm cười nói

-Vì anh quá yêu em nên anh mới làm thế này với em. Anh thừa nhận là lúc đầu mình đã có một số ti tiện chỉ nhằm muốn quăng em lên giường. Thật ra, khi anh ở bên Mỹ anh đã bắt đầu điều trị bệnh này. Nhưng khi anh gần khỏi thì tên khốn đó lại chia tay anh và đi theo người phụ nữ khác làm cho mối hận phụ nữ của anh quay lại mạnh mẽ hơn. Anh đã trốn sang Hàn Quốc và từ chối điều trị tiếp nữa. Anh đã ở đây và săn mồi. Không ngờ người đó lại là em. Nhưng sau khi tiếp xúc với em dần dần rồi thì anh mới phát hiện, thì ra tình yêu có sức mạnh kỳ diệu đến như vậy. Anh lại chấp nhận trị bệnh tiếp vì em. Nhưng lại một lần nữa, khi anh đang dần có chuyển biến tốt thì...thì...em lại muốn bỏ anh để đi theo con khác.

Jiyeon vừa khóc trên vai Hyomin, vừa nói lên câu cuối. Và nước mắt Hyomin cũng đã rơi khi trong ánh mắt cô giờ chính là tờ lịch được treo trong căn phòng này. Vì nó đang hiển thị ngày

"14/07/2017"

Rika~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play