--------------------------------------
Thấm thoát trôi qua, sự kiện Sống Còn đã diễn ra hơn nửa ngày. Hiện tại, các thí sinh đang dừng chân ăn uống và nghỉ ngơi tại các khu vực lân cận khu Sống Còn vừa tham gia khi nãy.
Bước vào khung giờ chiều, các thí sinh phải hoàn tất việc ăn uống và nghỉ ngơi. Những thí sinh đã bị loại, bắt buộc phải ra khỏi khuôn viên trường và ngồi chờ ở ngoài đường lộ theo lớp như lúc sáng xếp hàng. Tuy nhiên, để tiếp tục vòng cuối, vẫn có nhiều người được hồi sinh nhờ điểm số của lớp mình đã dành được trong trò chơi khởi động.
Vòng cuối... bắt đầu.
Khu 36:
- Haha... Hahaha...
Ngoài trời, ở khu vực bể bơi, lại có một nụ cười ngốc nghếch của một kẻ ngốc nghếch. Nãy giờ, cậu ta đều tự cười lên những tiếng vô cùng bất lực, khiến người ngồi cạnh không khỏi dị nghị:
- Cậu bị chập dây thần kinh nào à? Cười mãi thế?
- Tại hai cậu không ai nói chuyện chứ bộ.
Nhân Mã ngây ngô phản biện. Đồng thời, cũng là cười cho chính sự trùng hợp đến khó tin của bọn họ.
Vì một lần nữa, cả ba người Nhân Mã, Thiên Yết và Song Ngư đều cùng khu với nhau. Hẳn là vì ở khu trước, bọn họ vô tình bốc được một lô số giống nhau. Chỉ có Thiên Bình là lạc khỏi đàn.
Cạch.
Cánh cửa khu 36 được mở ra, một người nữa lại xuất hiện.
- Ôi shit?
Mà người này vừa xuất hiện, rất nhanh đã nhìn ra sự hiện diện của ba gương mặt quen thuộc kia, bất ngờ cảm thán.
- Ơ, Kim Ngưu?
Nhân Mã vẫn luôn nhanh mắt hơn hai người còn lại, gương mặt tinh anh hiện rõ vẻ mừng rỡ. Ngược lại, hai người kia lại cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Kim Ngưu. Song Ngư lại bất giác cất giọng khi dễ:
- Không phải cậu dùng điểm số của lớp để hồi sinh đấy chứ?
- Ha? Tuy tôi lọt đến đây đều là nhờ may mắn. Nhưng may mắn cũng là một loại năng lực đấy nhé!
Kim Ngưu bĩu môi trả lời, rồi bước đến chỗ ba người bạn. Có lời khen, nói:
- Thứ hạng cao ha? Giỏi đấy chứ. Thử thách trước của mấy cậu là gì vậy?
- Tàu lượn siêu tốc.
- Hả?
Thấy cả ba cùng đồng thanh, khiến Kim Ngưu hơi sững sờ. Thiên Yết mới cất giọng giải thích:
- Vì bọn này vừa chung một khu mà.
- What?
Cạch.
- Cậu cũng vượt qua sao? Tôi biết cậu giỏi mà.
- Hầy, tôi là át chủ bài của đội Judo đấy.
Kim Ngưu vẫn chưa thể tiếp thu loại sự thật vi diệu rằng ba người trước mặt cô vừa chung một khu, lần này lại một lần nữa chung khu. Thì trong phòng, lại xuất hiện hai gương mặt không mấy xa lạ.
- !!!
Cặp đôi vừa bước vào, cũng bất ngờ trước sự hiện diện của nhóm bốn người đang ngồi ở băng ghế chờ. Bọn họ, bất giác bất động tại chỗ. Gương mặt đang cười cũng bị cứng đơ.
Mà tâm trạng của Kim Ngưu, cũng có chút nặng lòng. Giờ, gặp lại nhau, bọn họ đều bị bất động một cách khó xử. Mà trong lòng, chẳng một ai thoải mái dễ chịu cả.
Hai người vừa xuất hiện, là cặp đôi đã được Kim Ngưu nhiệt tình tác hợp.
Thiên Yết vẫn còn nhớ. Ngày hôm ấy, Kim Ngưu đã chiến đấu kiệt sức đến mức cả người đều nhức mỏi và không thể cử động nhiều vào ngày hôm sau.
Nhân Mã vẫn còn nhớ. Thái độ cay nghiệt của bạn học nữ, cùng thái độ ngó lơ của bạn học nam đối với Kim Ngưu trong căn tin ngày hôm ấy.
Song Ngư càng không thể nào quên, gương mặt thất vọng đến chết lặng của Kim Ngưu lúc ấy. Anh đặc biệt vẫn còn nhớ, hai người họ, vẫn chưa nói một lời xin lỗi nào đến cậu ấy.
- Này.
Bỗng dưng, Thiên Yết hạ thấp giọng. Như hiểu ý định của anh, Song Ngư cũng nghiêm túc tiếp lời:
- Đã đến lúc dạy dỗ chúng một bài học. Ý cậu là vậy, đúng chứ?
- Tớ vô cùng tán thành đấy nhé!
- ...
Ngay cả đại thiên thần thánh thiện như Nhân Mã, cũng đồng tình với ý định của hai đại ma đầu lạnh lùng Thiên Yết và Song Ngư. Cả ba người họ đứng ở sau Kim Ngưu, đồng thời đưa ánh nhìn hằm hằm về phía cặp đôi ở cửa lớp, trông vô cùng quyết liệt.
Vì, đó là Cố Tiêm và Hàng Miên Anh.
Khu 48...
Bảo Bình là người đầu tiên đến khu 48. Tâm tình của cô vô cùng tốt, khi ở thử thách vừa rồi, cô đã xả được vài thứ khó chịu ra ngoài. Và khi thấy được bộ dạng thảm khốc của Ma Kết, cô đã rất thoải mái.
Vì hơn nửa ngày đã trôi qua, nên bây giờ, Bảo Bình cũng có chút uể oải. Cô vậy mà trở thành người đầu tiên đến với khu này. Một không gian yên tĩnh và âm u, rất thích hợp để nằm ngủ a.
Cạch.
Bảo Bình vừa nằm xuống sàn, vốn dĩ chẳng bận tâm đến người nào bước vào. Nhưng sau khi nhận diện được gương mặt quá đỗi quen mắt kia, cô liền bật dậy.
- Cái đệ---
Bảo Bình suýt thì chửi thề, may mà ngậm miệng lại kịp trước khi quá muộn.
Vì người đến, vẫn là người mà cô muốn tránh xa nhất.
Thầy giáo "Zombie" Dương Ma Kết. Gọi anh là zombie, vì anh dính đến cô dai dẳng. Cô biết không phải do Ma Kết cố ý, nhưng cái duyên này, cũng thật quá nghiệt ngã đi.
Ma Kết bước vào lớp học này, gặp lại Bảo Bình cũng là điều mà anh ngoài ý muốn.
Có duyên đến ba lần, nhưng khi gặp lại, cả hai đều im lặng không nói câu nào với đối phương. Mỗi người ngồi một góc, càng khiến cho bầu không khí tại căn phòng này thêm lạnh lẽo.
Cạch.
Rốt cuộc, cũng có người thứ ba xuất hiện.
Nhưng sự xuất hiện của người thứ ba, lại chẳng khiến bầu không khí này thả lỏng hơn. Bởi vì người xuất hiện, là Dương Song Tử.
Kẻ ghét cay ghét đắng Ma Kết.
Sắc mặt của Ma Kết khi nhìn thấy Song Tử, bất giác lại hiện lên một vẻ ảm đạm khổ tâm. Bởi vì những năm qua, anh đều bị người em trai này ghẻ lạnh.
Và vẫn như cũ, thái độ của Song Tử dành cho Ma Kết, hoàn toàn là sự lạnh nhạt chán bỏ.
- Song Tử? Cậu không nhìn thấy tớ à?
Bỗng, giọng nói của Bảo Bình cất lên, khiến Song Tử có chút giật mình. Nhìn phản ứng của Song Tử, Bảo Bình không khỏi tổn thương tinh thần, liền bước đến chỗ anh bắt nạt:
- Thật đấy à? Cậu không nhìn ra tớ thật luôn? Tên nhóc này, cậu có phải là bạn học ba năm của tớ không vậy?
- Ahaha... Bảo Bình đại tỷ tỷ à, tớ làm gì như cậu nói chứ?
Song Tử trở mặt nhanh như cắt, đối với Bảo Bình khác hoàn toàn đối với Ma Kết. Anh bày ra bộ mặt nói cười thường thấy, cùng Bảo Bình di chuyển xuống cuối lớp, cất lời giảo hoạt:
- Chẳng là trải qua một ngày với những thử thách chết chóc, nên tớ có chút kiệt sức. Mắt mơ hồ, không nhìn thấy rõ cậu thôi.
- Cậu cũng vậy à? Tớ cũng đang buồn ngủ lắm đây.
- Hay ta chợp mắt chút nhé?
- Ý kiến hay đấy.
Thế rồi, Song Tử và Bảo Bình lại gục mặt xuống bàn học mà nhắm mắt tịnh tâm. Hai người họ, hoàn toàn ngó lơ thầy chủ nhiệm đáng kính của mình.
Từ lúc này, bầu khí trong khu 48, câm lặng hẳn đi. Mỗi một người, đều có một cảm nhận riêng, và không thể giải bày với bất cứ người nào còn lại.
Mà, Bảo Bình cũng có chút để mắt đến. Thái độ của Song Tử đối với Ma Kết, dường như không được hòa thuận lắm. Lần trước cô từng thấy Song Tử vất đi hộp sữa mà Ma Kết tặng cả lớp. Lần này, cậu ấy gặp lại thầy, nhưng không có ý tứ chào hỏi. Cô cũng để ý, gần như chưa bao giờ cô thấy hai người này nói chuyện và tương tác cùng nhau cả. Cho dù họ đều ở chung một đội bóng.
Đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi, phải không nhỉ?
Cạch.
- Thầy...
Người thứ tư xuất hiện, thật trùng hợp, là một học sinh rất xem trọng Ma Kết. Sự hiện diện của cô, khiến cả ba người trong phòng này, đều bất ngờ.
Nhưng trong mắt Thiên Bình, chỉ có Ma Kết, ngữ điệu cất lên đều đều:
- Chưa bị loại à?
- ...
Sự vô cảm xúc của Thiên Bình khiến mặt Ma Kết phút chốc cứng đơ. Anh đã hi vọng cô cất lời tốt đẹp, vậy mà lại nhận phải một câu vô cùng đả kích. Anh cười khổ:
- Em khiến thầy tổn thương thật đấy. Thiên Bình à.
- À. Đám con trai đâu có ai thắng được thầy---
Thiên Bình nhận ra lời mình đã thiếu xót, nhưng vô tình, ánh mắt cô đã nhìn thấy Song Tử cùng Bảo Bình đang ngồi ở cuối lớp. Không khác gì sự ngạc nhiên của hai người họ. Đôi mắt màu bạc của Thiên Bình cũng dẩy lên ánh bất ngờ. Rất nhanh, cô đã nhận ra tình hình. Ngữ điệu vô cảm lại pha chút tố cáo:
- Thầy đang bị tẩy chay à?
Một người là em trai cùng cha khác mẹ luôn có ác cảm với Ma Kết. Một người từng bị Milley hãm hại vì dính líu đến Ma Kết.
Lời của Thiên Bình, nghe hơi tàn nhẫn nhưng nó có vẻ không sai.
- Haha...
Thiên Bình a. Cô càng nói, Ma Kết chỉ càng cảm thấy bất lực thôi a.
- Cậu đừng có đi theo tôi. Cái đồ fan girl cuồng nhiệt này!
- Xin lỗi đi! Tôi không thiểu năng đến mức đi hâm mộ tên bám đuôi chị gái như cậu nhé!
Cạch.
- A...
Từ bên ngoài, giọng chí chóe của hai nhân vật này đã vang vào trong, khiến ai cũng có thể đoán ra danh tính.
Quả nhiên, cánh cửa vừa mở ra, đã thấy sự xuất hiện của hai con người quen thuộc.
Khu 81...
- Uả? Đây là sân bóng của chúng ta mà?
Bạch Dương ngạc nhiên khi biết khu 81 là câu lạc bộ bóng rổ. Hẳn là khu này có thử thách nào đấy liên quan đến bóng chăng, thế thì chẳng phải trúng tủ của anh rồi sao?
- Đừng có mừng quá. Không chừng thử thách ở đây là tìm trái bóng rổ trong một đống sâu đấy.
Tất nhiên, giọng nói này không phải ai xa lạ mà là người bạn cùng khu của Bạch Dương – Âu Dương Xử Nữ. Cũng thật trùng hợp, khi cả hai lại cùng bốc trúng khu số 81.
- Tôi thật không biết, cậu lại có tư tưởng kinh dị như thế đấy, nhóc bốn mắt. Sao cậu lại biến tôi thành trò cười thế hả? Có tin tối nay tôi đè cậ---
Bốp!
Vẫn như cũ, chỉ cần Bạch Dương hớ hênh một lời, là tay Xử nữ đã hành động trước. Cậu nghiêm túc lườm anh, nhắc nhở:
- Biết mình là đồ ngốc, thì đừng mở miệng ra chứ?
- A, xin lỗi. Tôi xin lỗi mà. Tôi sẽ không mở miệng nữa.
Bạch Dương nhận thức được họa từ mồm của mình, liền vỗ về cậu bạn nhỏ của mình. Nhưng Xử Nữ vẫn đang hằm hằm giận dỗi. Nên anh đành phải xuống giọng làm nũng.
Cạch.
- E hèm!
Bỗng, có một giọng nam đầy ngạo nghễ hắng giọng một tiếng, khiến cả Bạch Dương và Xử Nữ đều giật mình. Nhìn thấy người vừa xuất hiện, hai mắt Bạch Dương liền sáng lên:
- A, mèo bôn---
Bốp!
Sư Tử như một con mãnh hổ, lao đến bổ vào đầu Bạch Dương một nhát, khí chất côn đồ toát ra:
- Muốn chết à? Thằng điên này?
- A... Đau...
Bạch Dương co ro ngồi một góc mà ôm đầu. Mếu máo trách mắng:
- Sao cậu có thể đánh vào đầu của tớ như thế?
- Chưa đập nhừ tử là may rồi.
Sư Tử lạnh lùng lên tiếng, không thèm hối lỗi dù chỉ là một chút. Xử Nữ tuy rất thông cảm cho Bạch Dương, nhưng vẫn đồng tình với Sư Tử hơn. Ai bảo Bạch Dương quá đói đòn làm chi.
- Không ngờ lại được gặp cả hai cậu ở đây. Xử Nữ, Bạch Dương.
- A? Cả cậu nữa sao Cự Giải?
Hóa ra, không chỉ có Sư Tử, mà Cự Giải cũng đến khu này. Bốn người cùng hội tụ với nhau. Hai người trong đội bóng rổ, hai người trong Hội học sinh. Hai người thường xuyên bị phạt và hai người là học sinh gương mẫu của trường. Và, cả bốn người đều là những người bạn cùng lớp trong ba năm qua.
Nhìn kỹ lại, thì nhóm người này thật có nhiều điều trùng hợp.
Khu 36...
"Khu 36 đã đủ người!"
Giọng nói huyền thoại cuối cùng cũng vang lên. Ngay tức khắc, ba kẻ Thiên Yết, Song Ngư và Nhân Mã đã sẵn sàng vào vị trí chiến đấu. Khí thế của bộ ba này khiến những người khác không khỏi dè chừng. Đến cả Kim Ngưu cũng có chút kỳ dị. Nhưng Nhân Mã đã nhanh chóng kéo cô vào, tạo thành một bộ bốn hoàn hảo.
Nhưng mà, Kim Ngưu thất mất mặt quá a. Những người này, chẳng thiện ý gì hết.
" Chủ đề của vòng cuối cùng. Thử thách sống còn chỉ một kẻ chiến thắng. Các thí sinh chú ý. Vòng đấu này, chúng ta sẽ cạnh tranh theo tỷ lệ nhóm bốn người."
- Hả?
Lời của ban tổ chức vừa cất lên, khiến nhiều người hoang mang và lạ lẫm.
Kim Ngưu chợt nghiệm lại, cất giọng suy đoán:
- Ra là vậy. Vòng một là đấu đơn. Vòng hai là đấu nhóm đôi. Vòng cuối là đấu nhóm bốn. Hóa ra là có sắp xếp cả?
- Vòng hai là đấu đôi?
Lời của Kim Ngưu vô cùng lạ lẫm đối với ba người còn lại. Song Ngư cũng nghi hoặc:
- Có sao? Vòng vừa rồi, bọn tôi vô tình gặp nhau nên mới đồng lòng vượt qua. Nhưng tính chất thì vẫn là cá nhân.
- Hả? Vậy sao? Vòng hai của tôi là ghép nhóm hai người để giải câu đố á.
- Hầy, quan tâm đến ý đồ của ban tổ chức làm gì?
Nhân Mã vội vàng chen vào giữa ba người Kim Ngưu, Song Ngư và Thiên Yết. Cậu nhắc nhở:
- Chúng ta chỉ cần chiến thắng vòng này thôi. Chỉ có một nhóm chiến thắng cuối cùng, đấy phải là chúng ta. Vì chúng ta trùng hợp đã đủ bốn người.
- Ha, và tôi cũng rất muốn tấn công những nhóm còn lại đây.
- Đặc biệt là cặp gà bông chướng mắt kia.
Thiên Yết và Song Ngư càng ngày càng hợp ý nhau, liên tiếp tiếp lời nhau hệt như thấu hiểu rõ ý nghĩ của đối phương. Khiến cho hai người thân thiết với bọn họ như Nhân Mã và Kim Ngưu cũng phải bất ngờ.
"Thời gian ghép nhóm kết thúc. Bây giờ, các thí sinh hãy nghe rõ luật chơi. Luật chơi rất đơn giản. Chỉ cần nhóm bạn có phao, nhóm bạn sẽ thắng. Các bạn sẽ tranh giành chiếc phao trong khi ban tổ chức phát âm nhạc. Khi nhạc vừa dừng, nhóm nào có người ngồi trên chiếc phao, nhóm đấy thắng!"
Xì xầm... xì xầm...
Như những vòng trước. Các thí sinh đều sẽ ồn ào và xì xầm cùng nhau, ai cũng nghiêm túc nhìn vào chiếc phao con thiên nga màu trắng ở giữa lòng hồ.
- À, mục tiêu là con vịt đấy à?
Song Ngư nhắm chuẩn đích đến của mình là con thiên nga phao giữa lòng hồ, ánh mắt có chút thâm tàng bất lộ. Thiên Yết cũng đã vẽ ra một kế hoạch tác chiến, nói:
- Chúng ta sẽ loại trừ tất cả kẻ cản đường. Nó, phải là của chúng ta.
- Ha, vậy thì mấy cậu nên cảm thấy may mắn vì có tớ trong đội đi.
Mọi khi, Nhân Mã vụng về như một kẻ ngốc. Vậy mà bây giờ, lại có thừa tự tin mà huênh hoang vỗ ngực, nói:
- Vì tớ, rất giỏi bơi lội đấy! Tớ chắc chắn sẽ là người đầu tiên đụng vào con thiên nga đấy!
- Mấy cậu cứ phụ trách việc giành phao và bảo vệ nó đi. Và tôi, sẽ là người ngồi lên chiếc phao đấy muahaha!
Kim Ngưu tự nhận ra được vai trò thiết yếu của mình, cất miệng cười gian.
Xem ra, nhóm này ăn ý phết.
Toét!
Tiếng còi vừa vang lên, các thí sinh ở bốn phía bể bơi liền nhảy tủm xuống nước và di chuyển ra giữa lòng hồ.
TỦM!
Nhưng, chỉ có một người bơi nhanh hơn hẳn những người khác, mái tóc sáng sủa vô cùng xanh mướt. Nhân Mã không hề nói điêu. Khi bơi, cậu hệt như một con người hoàn toàn khác. Chuyên nghiệp cùng ánh mắt tập trung nghiêm túc. Trông vô cùng đáng tin và vững chãi hơn hẳn hình ảnh ngố tàu ngày thường.
Phạch.
Quả nhiên, người đầu tiên chạm tay vào chiếc phao con thiên nga là nam sinh dễ thương Nhân Mã. Nhưng cậu không hề có ý định bảo vệ phao hay ngồi lên nó.
- Thiên Yết! Song Ngư! Kim Ngưu!
Nhân Mã nâng chiếc phao lên, dùng hết sức ném về phía ba người bạn của cậu đang bơi đến.
Những người khác đổi hướng, di chuyển theo chiếc phao, bỏ qua Nhân Mã. Cố Tiêm mạnh mẽ vươn lên, bàn tay cách chiếc phao chỉ còn vài centimet.
Pặc!
Nhưng, có người chặn lại bàn tay của anh. Chiếc phao gần ngay trước mắt ấy đột nhiên bị kéo ra xa. Mà xuất hiện trước mặt Cố Tiêm, là gương mặt đầy sát ý của Song Ngư. Ánh mắt sắc bén như muốn ăn tươi nuốt sống, ngữ điệu lạnh lùng:
- Tránh ra.
Pặc! Bốp! Tủm!
Cố Tiêm không phải là người duy nhất muốn có chiếc phao, những thí sinh khác đều có ý định đấy. Nhưng tất cả đều bị hung thần Thiên Yết ngăn chặn và đẩy ngã xuống nước.
- Kim Ngưu, lên.
Khi Nhân Mã bơi về phía bọn họ, thì Thiên Yết và Song Ngư giữ chiếc phao lại cho Kim Ngưu ngồi lên. Nhưng Kim Ngưu quá thấp để có thể tự mình leo lên đấy.
- Oái!
- Cút.
Có người kéo vai Kim Ngưu lại không cho cô lên, Thiên Yết liền đánh vào tay cô gái đấy, biểu cảm vô cùng lạnh lẽo. Ngay lúc đấy, Song Ngư bỗng dưng xách nách Kim Ngưu lên, Nhân Mã cũng giữ eo của cô, hai người gộp sức liền bê được Kim Ngưu đặt lên con thiên nga.
Đột nhiên bị bạn nam đẩy mình ngồi lên chiếc phao, khiến Kim Ngưu không khỏi tá hỏa. Gương mặt bỗng dưng đỏ ửng.
- Rồi. Giờ thì...
- Bảo vệ cục phiền toái của chúng ta thôi.
Kim Ngưu ngồi lên chiếc phao thành công. Có nghĩa nhiệm vụ của ba người còn lại chỉ có một. Phòng thủ những kẻ công thành.
Pặc! Bốp! Pặc! Pặc!
Không hổ là những thí sinh trụ lại đến vòng cuối cùng. Kẻ nào cũng có đáng gờm. Liên tiếp muốn đoạt lại chiếc phao.
Có người đang trèo lên phao, đã bị Song Ngư túm chân lôi xuống.
Có kẻ quắp được cổ con thiên nga, đã bị Thiên Yết cù lét rồi vất ra ngoài.
Có kẻ vừa mới leo lên được chiếc phao, đã bị Kim Ngưu chơi trò liều mình chết chùm. Cô kẹp chân quắp cổ con thiên nga, rồi nghiêng cả trọng tâm cơ thể sang một bên, cùng kẻ xâm phạm rơi xuống nước, sau đấy trèo lên lại bằng sự giúp đỡ của Nhân Mã.
Tuy không khỏe mạnh và bản lĩnh như hai cậu bạn cùng lứa. Nhưng dưới nước, là địa bàn của Nhân Mã. Cậu vịn tay vào cổ con thiên nga, duỗi chân đạp bành bạch quẫy nước cả một vùng, không ai dám đến gần.
Ngay cả Cố Tiêm muốn tránh đường từ Thiên Yết và Song Ngư, cũng không thể dễ dàng tiếp cận Nhân Mã. Mà Hàng Miên Anh, càng không thể mạo hiểm như vậy.
Roét!
Cuối cùng, nhạc cũng dừng.
Mà nhóm chiến thắng, là nhóm đầu tiên chạm tay vào chiếc phao. Kể từ khi ấy, họ đều phòng thủ thành công cho đến tận phút chót. Không một ai là thừa thãi vô dụng.
Phải, bốn người của lớp 12S đã chiến thắng khu 36. Và cũng là bốn trong những người chiến thắng cả sự kiện Sống Còn này, vì họ đã vượt qua vòng cuối.
Khu 81:
"Khu 81 đã đủ người!"
Tiếng nói huyền thoại trong loa vang lên, gây chú ý đến tất cả những người ở trong phòng bóng rổ, dĩ nhiên là cả nhóm bốn người ồn ào kia.
"Chào mừng các thí sinh xuất sắc đã đi đến được đây. Chủ đề của vòng cuối cùng. Thử thách sống còn chỉ một kẻ chiến thắng. Thử thách của khu này, chính là trò chơi tiếp sức cho nhóm bốn người. Và chỉ có một nhóm duy nhất để chiến thắng!"
- Một đội bốn người á? Vậy chẳng phải bốn tụi mình một đội sao?
Không hẹn mà bốn người Bạch Dương, Xử Nữ, Cự Giải và Sư Tử cùng nhìn nhau. Sư Tử cười đầy ngạo nghễ, cảnh cáo trước:
- Nếu không chiến thắng, tôi sẽ đá đít các cậu hết đấy. Hiểu chưa?
- Thế chúng ta cứ thua đi. Để xem thằng nhóc cậu có đá đít Cự Giải không, hô hô?
- Các - cậu - không - nghiêm - túc - được - à?
Cự Giải chỉ nắm bàn tay lại thôi, đã nghe thấy tiếng khớp xương kêu răng rắc, khiến Bạch Dương không dám hí hóe lời nào. Xử Nữ khẽ đẩy gọng kính, nói:
- Mấy kẻ thô lỗ các cậu, đừng có xem thường Hội học sinh chúng tôi.
- À ha? Vậy đây là tổ hợp giữa học sinh nghiêm túc và học sinh cá biệt đấy à? Hoàn hảo đấy hô hô!
"Thời gian lập nhóm đã hết. Các đội hãy nghe rõ luật chơi đây."
Tiếng của ban tổ chức vang lên, thông báo luật lệ.
Vòng này có tất cả bốn chặng tiếp sức.
Chặng một, ném bóng vào bộ đồ nam chân con gấu. Ở chặng này, người đầu tiên sẽ phụ trách ném bóng vào thành viên mặc bộ đồ con gấu có tính hút bóng. Người mặc đồ con gấu sẽ bị treo lơ lửng và bị đung đưa vô định. Người ném bóng ném trúng "con gấu" và khiến bóng dính lên bộ đồ ấy càng nhiều bóng thì càng nhiều điểm. Thời gian là sáu mươi giây.
Chặng hai và ba, là điều khiển đồng đội vượt chướng ngại vật. Người thứ ba sẽ bị bịt mắt. Người mặc đồ con gấu sẽ chỉ dẫn bước đi, dừng, nhảy, cúi người, vân vân... để người bị bịt mắt vượt qua các chướng ngại vật thành công.
Chặng bốn, là "chặt gạch". Mười miếng gỗ mỏng sẽ xếp chồng lên nhau. Người cuối cùng sẽ dùng lực tay để đập chúng, càng làm vỡ nhiều càng tốt.
Nhóm chiến thắng sẽ được lựa chọn dựa trên tiêu chuẩn điểm số của các trái bóng, điểm số từ những miếng gỗ và thời gian hoàn thành thử thách.
- Ném bóng thì chắc cú tớ rồi! Mấy cậu không cần phải dành hê hê!
Ban tổ chức cho ba phút để sắp xếp thứ tự thi đấu, Bạch Dương liền xung phong vị trí thứ nhất.
- Tớ, nhất định phải là người chơi cuối cùng. Đập gạch!
- Hả?
Trước sự dành vị trí của Cự Giải, khiến những người còn lại không khỏi bất ngờ. Sư Tử nhanh chóng chau mày mắng:
- Cậu bị điên à? Cậu là con gái đấy!
- Đúng. Tớ là con gái. _Cự Giải vừa nói, vừa xoắn tay áo lên. Siết tay thành quyền thể hiện quyết tâm:
- Nhưng là con gái của họ Cửu.
- A... mẹ cậu họ Cửu!
Lời của Cự Giải mới nhắc nhớ cho ba người còn lại hay. Bọn họ quên mất, mẹ của Cự Giải là luật sư tiếng tăm lẫy lừng Cửu Tần Lan. Lúc này, Sư Tử mới hiểu ra vì sao Cự Giải lại có thân thủ cùng sức khỏe hơn bình thường như vậy. Anh cũng có chút mất mặt, thu lại những lời vừa nói:
- Ờ... Xin lỗi, đã xem thường cậu rồi.
- Vậy cậu phụ trách vị trí thứ ba đi Sư Tử.
- Hở?
Bạch Dương chỉ sang các chướng ngại vật của đang bị che kín, gương mặt vô cùng đểu cáng:
- Cậu phụ trách khu nguy hiểm đấy. Còn thằng nhóc bốn mắt này sẽ trở thành tấm bia đỡ bóng cho tôi.
Xử Nữ: "..."
Tưởng thế nào, hóa ra là thế này. Sắc mặt Xử Nữ, không cần mặc đồ con gấu, cũng đã giống con gấu đang gầm gừ rồi.
Roét!
- Hehehe.
Vừa vào vị trí, Bạch Dương đã cười lên ba tiếng nham hiểm. Hướng đến chú gấu đang bị treo lơ lửng trong bộ đồ rộng thùng thình như thú nhồi bông kia, ý cười càng thêm ranh mãnh:
- Nhóc bốn mắt à, hãy nhận yêu thương từ đội trưởng đội bóng rổ này!
- Shit!
Vèo! Vụt! Vèo! Vụt!
Bốp, bốp, bộp, bộp, bốp, bộp, bốp...
Xử Nữ vừa chửi một tiếng, hai người hậu cần bên cạnh đã kéo dây đung đưa cậu hệt như trái bí. Cậu bị đu qua bên trái, kéo qua bên phải, cả người đung đưa như muốn bay lên trời, lủng la lủng lẳng. Mà Bạch Dương, trái bóng nào cũng ném trúng người cậu, không trật một trái nào.
Sau sáu mươi giây cực hình, Xử Nữ cũng được thả xuống, hai mắt muốn xoay tròn. Đến khi nhìn lại hình dạng của bản thân, thì không khỏi đỏ mặt. Cái mông cậu, dính chi chít quả bóng bên đấy, hệt như vết sưng khi bị ong chích trên phim hoạt hình. A, tại sao lại nhắm mông cậu mà ném chứ. Đúng là cái tên biến thái.
Nhưng, không có nhiều thời gian để than trách. Cậu phải vác bộ dạng này đến chặng tiếp theo, nơi Sư Tử bị bịt mắt đã đợi sẵn ở đấy.
- Sư Tử! Đi thẳng, bước bình thường thôi... Dừng. Trước mặt cậu là một cái xà ngang đấy. Ngả người ra sau, nữa, nữa...
Chướng ngại vật đầu tiên mà Sư Tử gặp, là xà ngang một mét sáu. Vì chiều cao hơn mét tám của mình, mà Sư Tử đã phải ngả người khá sâu.
- Tầm chiều cao của Thiên Bình ấy!
- Okê.
Câu gợi ý của Xử Nữ khiến Sư Tử xác định chính xác chiều cao mình cần thấp hơn là mức nào, liền thuận lợi thông qua. Xem như Xử Nữ nhanh trí a.
- Qua trái hai bước vừa, rồi đi thẳng. Bước, bước thêm một bước đi, đừng dừng lại.
- Cái đệch!
Sư Tử nghe theo lời Xử Nữ, tiến thêm một bước. Nào ngờ đâu, bàn chân vừa hạ xuống, đã buột mồm chửi một tiếng.
Con mẹ nó, chướng ngại vật thứ hai là thảm mát xa. Sắc mặt của Bạch Dương, Xử Nữ và Cự Giải không khỏi cười khằng khặc. Xử Nữ tiếp:
- Cậu, phải lấy chiếc mũ treo ở phía trên, cách cậu tầm hơn một cánh tay.
- Cái gì?
- Cậu phải nhảy lên rồi haha. Nhưng mà, phải di chuyển sang phải một chút, bước nhỏ thôi.
- Ách!
- Hahaha. Đúng là cậu trúng phải giải độc đắc rồi, Sư Tử ạ haha!
Trước sự đau đớn bàn chân của Sư Tử, Bạch Dương lại cười ha hả, khiến hàng chân mày kia vốn đã chau lại, nay còn cau có hơn.
- Nhảy.
Bộp!
- Aisss!
Ôi, cú này, người nhìn cũng thấy thốn, huống chi người nhảy. Sư Tử giật được cái nón trên không, suýt thì ngã ngục hẳn xuống thảm mát xa. Cái miệng thô tục không khỏi chửi rủa:
- Con mẹ nó! Chết tiệt! Thử thách chó chết này! Má nó chứ! Trò ngu ngốc!
- Hahaha!
Sư Tử càng chửi, càng khiến đồng bọn cười sặc sụa.
- Phía trước á, bước từ từ cẩn thận thô---
Soạt!
Oạch!
- Hahahaha!
Thấy bộ dạng trượt chân ngã oạch một cái chống vó lên trời của Sư Tử, cả ba người, kể cả Cự Giải đang chờ ở chặng tiếp theo, cũng cười không đứng dậy nổi. Chướng ngại vật tiếp theo Sư Tử cần phải vượt, là mặt bạt trơn bóng xà phòng. Anh vừa tiến vào lãnh địa này, liền ngã chổng hai chân lên trời, một hình ảnh không thể nào mất mặt mũi và buồn cười hơn.
Dường như, sự chịu đựng của Sư Tử đã dần đến giới hạn. Chỉ thiếu mỗi khói đen bốc lên từ đầu của anh.
Sau một lúc chật vật với sàn trơn xà phòng và nhiều dáng vẻ suýt ngã hớ hênh của Sư Tử, cuối cùng anh cũng hoàn thành chặng thử thách của mình.
BỐP!
Rắc!
- ...
Hoàn hảo, hai mươi trên hai mươi tấm gỗ, đều bị một tay Cự Giải đập vỡ chỉ trong một lần chặt.
Khiến ba người con trai còn lại không khỏi rớt mắt ra ngoài.
A, may mà bọn họ đã không làm gì phật lòng cô a.
À, có một kẻ vô cùng toát mồ hôi hột. Bởi vì hắn là kẻ đã tổn thương cô nhiều nhất. Nhưng may cho hắn, vì là người mà cô thích nên mới không bị gì.
Lần đầu tiên, Bạch Sư Tử lại cảm thấy may mắn đến thế.
Lâm Cự Giải, phải cẩn trọng hơn với cậu ta mới được.
Cùng với điểm số bóng dính trên người "con gấu" hoàn hảo của Bạch Dương, điểm miếng gỗ một cách toàn diện và sự hoàn thành thử thách vượt chướng ngại vật nhanh chóng của Sư Tử. Khu thử thách này, đã xác định được đội thắng cuộc.
- A, Sư Tử a. Mông bọn tớ được an toàn rồi. Nhưng thương cho cái mông của cậu quá a. Cú ngã lúc nãy hẳn là đau lắm nhỉ?
- Câm mồm đi, tên lắm mồm này!
- Hàn - Bạch - Dương. Tôi nghĩ cậu nên thương cho cái mông của mình đi thì hơn. Sao cậu dám ném bóng vào mông tôi vậy hả?
- Haha, đám con trai các cậu có vẻ thích mông của nhau nhỉ?
- Hơ hơ, cậu đừng đánh đồng như vậy, Cự Giải à. Tớ không có sở thích biến thái ấy đâu nhé!
- Chỉ tên lắm mồm này thôi. Tôi đây cóc thèm.
- Ồ? Bạch Dương nhát gái vậy mà lại có sở thích tế nhị đấy nhỉ?
- Nga, oan ức cho tớ nha. Tớ không có, không có đâu. Tại Sư Tử nó nói nếu thua sẽ đá đít chúng ta mà.
- Giề?
- Haha...
Xem ra, lớp 12S lại có thêm người sống sót đến sau cùng rồi.
-------------- End Chap 68 ---------------