Kể từ ngày hôm nay, Au viết được chap nào sẽ đăng chap đó. Ngày đăng không cố định, nhưng thứ 6 thì vẫn có chap cố định nha.

---------------------------------------

Cao trung Zodiac...

Đã được vài ngày kể từ khi sự kiện Trường đấu trường kết thúc. Bây giờ, khắp nơi đều là tin tức của Diêm gia.

Tuy không ai nói, nhưng trường Zodiac, ai cũng ngấm ngầm thừa nhận người lật tẩy Diêm gia hôm đó, là Song Tử - K.C. Vì vậy, ánh mắt bọn họ dành cho K.C càng thêm kính sợ.

Về Vưu Cổ Nhữ, cô ta đã bị đuổi khỏi trường, nên từ sau sự kiện, trường Zodiac yên bình hơn hẳn.

Cũng có tin tức, Cố Sùng Lâm và S8 không còn theo học ở trường Royal nữa. Còn Yên Nam Sơn thì chuyển về Nam Tuyệt Đảo học.

Riêng tin tức của Diêm Tần Tương, thì không rõ, nhưng chắc chắn cô ta không còn học ở Royal.

Như vậy, trường Royal đã mất đi một nhóm tiểu thất gia từng làm mưa làm gió một thời.

Lớp 12S...

- Huhuhu, Xử Nữ ơi...

Nhân Mã đến lớp, thấy mặt Xử Nữ liền mếu máo chạy đến. Tâm trạng Xử Nữ vốn cũng không được tốt lắm, thấy bộ dạng của Nhân Mã lại càng thảm hơn.

- Mày thấy Fanpage Fahionarita đăng bài mới nhất chưa?

Nghe câu hỏi của Nhân Mã, Xử Nữ có chút giật mình, sao mà trùng hợp vậy? Cậu đáp:

- Đại hội phiên bản giới hạn?

- Đúng rồi đấy, mà tao xài mất mẹ cái phiếu thưởng giảm giá kia rồi huhu!

- Người anh em, tao với mày chung số phận rồi!

Cuộc trò chuyện giữa Nhân Mã và Xử Nữ kết thúc, khiến hai đứa lao vào khóc cùng nhau. Xử Nữ lướt trên fanpage, đưa cho Nhân Mã, đau lòng nói:

- Tao muốn mua đôi giày này, một cặp cho tên đần kia nữa, nhưng mà không đủ tiền để mua hai đôi!

- Sao mày giống tao vậy? Tao muốn mua combo set đồ đôi này, để cuối tuần đi Nam Tuyệt Đảo! Nhưng tiền để heo chỉ đủ mua một bộ thôi huhu!

- Và chúng ta đều đã sử dụng voucher giảm giá vào ngày hôm kia rồi!

Câu cuối, hai đứa cùng đồng thanh một cách khổ sở.

Có nỗi đau nào thấu bằng, mình vừa mua đồ ở chỗ này xong, thì ngày hôm sau chỗ đó cập nhật hàng mới, lại còn là phiên bản giới hạn?

Có nỗi đau nào thấu bằng, cái phiếu giảm giá 70% khi mua đồ tại Fahionarita mà giải nhất sự kiện Trường đấu trường dành được, đã bị xài mất trước khi cái vụ Đại hội phiên bản giới hạn cập bến?

Quan trọng là, hai đứa này đã dồn hết tiền để mua đồ vào hôm trước rồi.

Tất cả đều một chữ thôi – nhọ.

- Làm sao đây, đây là cơ hội ngàn năm có một đó!

- Để dành tiền thì cũng được thôi, nhưng đợi cái lúc để dành xong, thì người ta mua hết con mẹ nó rồi!

Xử Nữ và Nhân Mã uể oải nằm trên bàn. Chỉ có những tín đồ thời trang mới thấu hiểu được cái cảm giác này.

- Ê Xử Nữ, hay chúng ta đi mượn tiền đi!

Nhân Mã đột nhiên nghĩ ra một cách, nói:

- Mượn tiền mua trước đã, rồi mình để dành tiền trả sau!

- Mượn ai giờ? Số tiền tao thiếu không nhỏ đâu! Một triệu đó!

- Tao cũng kém gì mày! Nhưng mà, chúng ta có thể hỏi mượn nhiều người để góp lại mà!

Nhân Mã vẫn không từ bỏ quyết tâm mua cho bằng được món đồ đó, dù phải trở thành con nợ. Cậu bắt đầu rà soát xung quanh lớp mình, tìm kiếm những gương mặt sáng giá.

- Tớ á? _Kim Ngưu ngơ ngác chỉ lại mình, sau đó cười một cách tự giễu:

- Cho tớ xin đi, tiền tiêu vặt của tớ một tháng còn chưa đến một trăm ngàn nữa là!

Đối tượng đầu tiên, Kim Ngưu, loại.

- Sao mấy cậu không hỏi mấy đứa nhà giàu ấy! _Đối tượng thứ hai, Bảo Bình:

- Tớ cũng chỉ là một con đỗ nghèo khỉ thôi! _Đối tượng thứ ba, Cự Giải.

Sau khi hỏi ba người Kim Ngưu, Bảo Bình và Cự Giải, thì Xử Nữ và Nhân Mã bị tra hỏi, đầu tiên là Kim Ngưu:

- Mà mấy cậu định làm gì mà cần đến một triệu vậy? Góp vốn kinh doanh à?

- Bọn tớ muốn mua đồ đôi phiên bản giới hạn ở Fashionarita nè, mà không đủ tiền!

- Phiếu giảm giá hôm bữa chúng ta thắng được, hôm vừa rồi nhóm chúng mình sử dụng rồi đấy, mấy cậu biết mà!

- À...

Ba người kia nhớ ra, hai hôm trước, bọn họ đã đến Fashionarita cùng nhau và cũng đã sử dụng ưu đãi giảm giá kia rồi. Tâm tình của hai bạn trẻ Xử Nữ và Nhân Mã, rất nhanh chóng được ba người Kim Ngưu, Bảo Bình và Cự Giải cảm thông. Bọn họ cũng tìm cách để giúp đỡ, nói:

- Nếu mấy cậu muốn mượn tiền, ai nha, phải tìm đến những đứa nhà giàu lớp mình chứ!

Lời Kim Ngưu vừa dứt, đồng loạt những ánh mắt còn lại đều quay sang nhìn cô, khiến cô ngơ ngẩn:

- Ơ, sao mấy cậu lại nhìn tớ? Tớ giàu nhất lớp từ dưới đếm lên á!

- Nhưng bạn trai cậu giàu nhất lớp, không, giàu nhất trường này còn gì!

Doãn Song Ngư là người của Yên gia cơ mà.

- Gì vậy?

Song Ngư vừa vào lớp, đã bị ánh mắt chứ đầy tia hy vọng của Xử Nữ và Nhân Mã chiếu lên, khiến anh thấy không được ổn cho lắm.

- Mượn tiền?

Sau khi nghe Kim Ngưu thuật lại mục đích của hai bạn trẻ kia, Song Ngư có hơi bất ngờ, nhưng thái độ vẫn bình bình như mọi khi, đáp:

- Một triệu thì có...

- Thật á?

- Nhưng đó là tiền sinh hoạt tháng của tôi.

- Ày...

Song Ngư thật là biết cách khiến người khác lên lên xuống xuống nha.

- Nếu hai cậu muốn mua đồ như vậy, thì sử dụng phiếu của tôi đi.

Cuối cùng, Song Ngư cũng tìm cho hai người kia một lối thoát. Anh đưa chiếc voucher giảm giá kia ra, bình thản nói:

- Tôi không dùng, nên hai người lấy đi.

- Oa!!! Chìn chà rố? Thật hả Song Ngư?

- A, cảm ơn cậu nha!!!

Nhìn tấm phiếu quý như vàng kia, mắt của Xử Nữ và Nhân Mã liền sáng lên rực rỡ. Nhưng đến đây, khóe môi Song Ngư chợt cong lên:

- Nhưng đối với phiên bản giới hạn, phiếu này chỉ sử dụng được cho một sản phẩm thôi.

Ý này của Song Ngư không hề giả. Ở trong voucher có một dòng chữ nhỏ, ghi rằng chỉ áp dụng với một loại sản phẩm, tối đa hai sản phẩm cho phiên bản giới hạn.

Điều này tức là... Nhân Mã và Xử Nữ, một trong hai người, chỉ có một người mới sử dụng được thôi.

Ồn ào... xôn xao...

- Chuyện gì vậy?

Thiên Yết và Bạch Dương sau khi đi họp cuộc họp giữa các câu lạc bộ hàng tháng, quay trở lại lớp học, nhìn thấy cả lớp đang ồn ào náo nhiệt, mà chính giữa bục giảng là Xử Nữ và Nhân Mã đang đối đầu nhau.

- Hình như là thi đấu xem ai mạnh hơn, thì phải?

Thiên Bình tinh mắt nhìn thấy dòng chữ trên bảng mà đoán.

Thấy cả lớp có vẻ đông đủ, lại thấy ở cửa Thiên Yết và Bạch Dương đã có mặt, nên Kim Ngưu liền đứng ra làm chủ tình hình:

- Được rồi, được rồi các cậu, các cậu mau ổn định chỗ ngồi để tớ tiếp tục chương trình nào!

Nhìn thấy Kim Ngưu, Thiên Yết liền ngửi thấy mùi bất bình thường ở đây.

- Mọi người chú ý, chú ý nè! Vào giờ nghỉ trưa hôm nay, chúng ta sẽ có một trận chiến chưa từng có trong lịch sử loài người! Vâng, hai chiến binh của chúng ta là hội phó siêu cấp nổi tiếng vì là cặp đôi với đội trưởng bóng rổ Bạch Dương – Âu Dương Xử Nữ cùng với tiểu mỹ nhân siêu cấp được đại ma đầu Thiên Yết cưng chiều – Trịnh Nhân Mã sẽ đấu với nhau đến khô máu để tranh giành hạng nhất tiểu thụ siêu cấp mạnh mẽ!

- Cái gì mà tiểu thụ mạnh mẽ hả Kim Ngưu! Ăn nói coi chừng nha!

- Làm ăn vậy là tổ nghề MC quật đấy nha!

Lời Kim Ngưu vừa dứt, Kim Ngưu liền bị Xử Nữ và Nhân Mã đả đảo. Thấy hai vị đại mỹ nhân nóng nảy, Kim Ngưu liền vuốt tấm mồ hôi trên trán, nói lại:

- Vâng, trưa nay, tại sân bóng rổ của trường sẽ diễn ra một trận đấu chưa từng có trong lịch sử loài người! Trận chiến của hai chiến binh Âu Dương Xử Nữ và Trịnh Nhân Mã. Trận chiến để khẳng định rằng... ai mới là người mạnh hơn! Vâng, kính mong quý vị đến theo dõi trận chiến!

- Ai muốn đặt cược thì xếp hàng báo danh, trật tự, từng người một.

- Ê Song Ngư, cậu thừa cơ quá nha!

- Tớ cược Xử Nữ nha!

- Tớ cược Nhân Mã!

- Tớ bỏ phiếu cho hai người luôn được không?

Bla... bla...

Renggg... Renggg....

Đang náo nhiệt, chuông vào học lại vang lên, khiến đám đông đang vui vẻ cũng phải tiếc nuối giải tán.

...

...

Cao trung I.F...

Renggg... Renggg...

Lớp 12B...

- Hmmn...

Tiếng chuông vào học đã vang lên, khiến những học sinh đang tụ tập tán dóc cũng phải tản ra, ai về chỗ đó, chỉ có một cậu bạn dáo dác nhìn xung quanh. Khi không nhìn thấy thân ảnh đang kiếm, mới khẽ tặc lưỡi:

- Lại nữa à?

"Lại", chính là sự việc đã thường xuyên xảy ra và giờ lại lặp lại.

Cạch!

Cửa lớp được kéo sang một bên, cậu bạn này liền đứng lên, hô:

- Cả lớp, đứng!

- Được rồi, mấy em ngồi xuống đi!

Thấy các học sinh trong lớp đã đứng lên chào mình, vị giáo viên này phẩy tay cho cả lớp ngồi. Đây là giáo viên chủ nhiệm học kỳ hai của lớp 12B, cũng là giáo viên hướng dẫn mới của câu lạc bộ bóng rổ lừng danh I.F – Đặng Tiêu Ngọc. Tuy nhiên, người này có một dáng vẻ vô cùng lười nhác, mặc dù tuổi vẫn còn trẻ. Quanh năm lên lớp đều mặc đồ bộ thể thao, nếu không nhờ gương mặt sáng sủa cứu rỗi, hẳn ai cũng tưởng anh ta là dân thất nghiệp nặng.

- À, phải rồi. Hôm nay lớp chúng ta có ba bạn mới chuyển đến đấy!

- Hả?

- Học sinh mới? Chuyển đến giữa kỳ hai?

- Lần đầu tiên thấy có học sinh 12 chuyển trường khi đã sắp kết thúc năm học đấy!

- Mà không phải một, là ba người lận đó!

Xôn xao... ồn ào...

Lời của thầy chủ nhiệm vừa dứt, cả lớp 12B đều trở nên ồn ào. Chỉ có cậu bạn kia là không hứng thú.

- Được rồi, cả lớp trật tự! 

Đặng Tiêu Ngọc gõ thước gỗ xuống bàn, sau đó hướng mắt ra cửa chính và nói:

- Ba đứa vào đi!

Cạch!

- Wow...

- Oh my god...

Ngay khoảng khắc ba học sinh mới bước vào, cả lớp không ai không há mồm kinh ngạc. Người giật mình, người thán phục, người ngưỡng mộ, cũng có người sợ hãi. Ba người mới này, đều có chung một đặc điểm khiến ai cũng thấy khác biệt, đó là cạo trọc đầu.

Đinh Thừa và một số người khác ở trong đội bóng rổ nhận ra được ba người này, họ là đối thủ của trường Zodiac trong sự kiện Trường đấu trường tuần trước. 

Là học sinh của trường Royal.

- Chào, tôi là Tấn Ngạn Khôn.

- Lý Tinh Vân.

- Còn tôi là Đường Kỷ, tuy chỉ còn ba tháng, nhưng vẫn giúp đỡ nhau nhé?

Sau màn giới thiệu của nhóm ba người này, cả lớp không rõ nên phản ứng kiểu gì. Vì cảm giác màn giới thiệu vừa rồi có gì đấy kỳ lạ, có cảm giác như, học sinh mới không hề thân thiện dễ gần, mà còn có chút ngạo mạn đề cao bản thân.

Đối với cậu bạn là người điềm nhiên nhất lớp kia, thì lại cảm thấy ba người này có chút phiền phức, không nên dây dưa đụng vào.

- Lớp trưởng, mấy bạn ấy bị trễ bài từ ngày đầu tuần đến giờ, nên em giúp đỡ bạn nhé?

Suy nghĩ vừa thoáng trong đầu, vậy mà giờ đã bị gọi danh. Cũng không tránh được, đây là trách nhiệm của lớp trưởng mà.

- Vâng.

- Dù sao em cũng mới xuất viện, nên không cần cố sức quá đâu! Lớp phó, em cũng hỗ trợ lớp trưởng đấy!

- Vâng ạ!

Thế là mọi chuyện về học sinh mới đã xong, Đặng Tiêu Ngọc liền bắt đầu buổi học – môn tiếng anh.

Rengggg... renggg...

Giờ ra chơi...

- Tạm thời hôm nay chưa có tài liệu gì cho mấy cậu kịp bài, ngày mai tôi sẽ đem tất cả bài học mà các cậu bị trễ sau. Nếu có gì thắc mắc, ba cậu có thể hỏi Tiểu Hồng.

Lớp trưởng tự động đến chỗ ngồi của đám Đường Kỷ mà giải thích tình hình. Bên cạnh là lớp phó Thường Vi Hồng. Nói xong, lớp trưởng giao lại cho lớp phó rồi rời đi. Lớp phó trái ngược với dáng vẻ ảm đạm của lớp trưởng, tươi cười nhiệt tình:

- Nào mấy cậu, có gì thắc mắc cứ hỏi tớ nhé!

- Tạm thời tôi có thắc mắc một chuyện, lớp phó... _Đường Kỷ mang dáng vẻ nhởn nhơ, mắt vẫn dính trên lưng lớp trưởng đã rời đi, nói:

- Lớp trưởng cậu ta bị sao vậy? Hệt như tiểu tăng ni trong chùa, bất động tâm với mọi thứ? Rõ ràng thầy giáo giao cho cậu ta chuyện này, cậu chỉ hỗ trợ thôi. Nhưng sao giờ lại đổ hết qua cho cậu thế?

- À... _Thấy bạn học mới hiểu nhầm bạn học cũ, lớp phó liền giải thích:

- Mấy cậu thông cảm, cậu ấy bị tai nạn mấy tháng trước, giờ mới xuất viện được gần một tuần thôi. Đối với bài vở, cũng không hơn các cậu là mấy đâu!

- ...

Nghe câu trả lời này, không chỉ Đường Kỷ, mà hai người còn lại cũng bị ngoài ý muốn. Không ngờ cái ý "mới xuất viện" của thầy chủ nhiệm, lại là như vậy.

Cạch!

- Anh Đường Kỷ! Ngạn Khôn! Vân Tinh!

Lúc này, có một giọng nói vang lên, lớp 12B có khách. Mà nhìn hai vị khách mới xuất hiện, khiến lớp 12B lại có thêm dịp trầm trồ. Bạn nữ mới đến, khiến cho những nữ sinh trong lớp 12B vô cùng kinh ngạc, cô ta, vậy mà có cái đầu đinh.

- Ngân Hoa? Sùng Lâm? Hội em út sao lại mò đến chỗ anh vậy?

Tuy miệng thì gọi tên đàn anh trong nhóm, nhưng mắt Triệu Ngân Hoa lại do thám khắp nơi. Cố Sùng Lâm đi phía sau đành phải trả lời:

- Ai biết, cậu ta tự nhiên kéo tôi đến!

Đinh Thừa và những người trong bội bóng lại một lần nữa nhận ra, hai người mới xuất hiện này cũng là người của trường Royal. Không phải những kẻ khác cũng chuyển đến đây luôn rồi chứ?

Cạch!

- Cái tên ngốc kia! Giờ mới chịu đến lớp đấy à?

Dịch Thiên Ân đang tiêu sái xuất hiện, còn chưa bước chân vào lớp đã bị một giọng quát tháo nhắm đến. Hai con mắt liền híp lại thành một đường chỉ, cười trừ:

- Nhất Quân... haha...

- Cười cái gì? Khá khen cho cậu, hôm nay cậu tèo đời rồi! Tiết hai vừa rồi mới kiểm tra 15 phút xong!

- Á?

- Thầy Đặng còn đặc biệt ghi tên cậu vào sổ đầu bài...

- Hả?

- Và tặng thêm cho cậu con 0 vào đợt kiểm tra 15 phút tiếp theo!

- What?!

Dịch Thiên Ân nghe xong, liền quay sang nhìn nhóm Đinh Thừa để xác nhận lời của Cung Nhất Quân có đúng hay không. Kết quả, cả nhóm đều trầm mặc gật đầu.

Thôi toang. Trúng giải độc đắc, còn hốt luôn cả quà tặng.

- Tranh thủ buổi tập luyện sau giờ học mà năn nỉ ổng đi. Bị bao lần rồi mà vẫn chưa chừa, đúng là đồ ngang bướng!

Cung Nhất Quân mắng thì mắng, nhưng vẫn đề xuất hướng giải quyết cho Dịch Thiên Ân. Đấy cũng chính là lý do vì sao Dịch Thiên Ân lại quý Cung Nhất Quân như vậy, liền vỗ vai người ta đầy cảm kích:

- Được lắm, được lắm người anh em! Kiếm đâu ra bằng hữu tốt như cậu chứ! Vậy nên cậu đừng có bị tai nạn nữa, thiếu vắng cậu tôi thật buồn đấy!

- Phải đấy, Nhất Quân, sao mà năm học nào cậu cũng gặp tai nạn, thời gian nằm viện còn nhiều hơn thời gian đến trường vậy?

Đinh Thừa đứng lên, chụp lấy balo mà Dịch Thiên Ân ném qua, để nó trên ghế của Dịch Thiên Ân. Lời này khiến Cung Nhất Quân có chút chột dạ, hắng giọng:

- Ai biết được chứ, mấy cậu tưởng tôi muốn bị tại nạn lắm sao?

- Nhưng mà cũng bái phục cậu, nằm viện cũng có thể học được, vẫn điểm cao, vẫn lên lớp như thường!

- Không lẽ cậu muốn tôi lưu ban?

- Không không không haha...

- A?

Dịch Thiên Ân vừa về chỗ, liền phát giác ra lớp mình có nhiều kẻ lạ mặt. Đặc biệt có một người mà cậu nhận ra, ánh nhìn dành cho cô ấy mà ngạc nhiên:

- Bạn nữ cá tính, đối thủ của huynh tẩu mà!

Triệu Ngân Hoa rốt cuộc cũng nhìn thấy bóng dáng mình đang kiếm tìm, nhưng lại đột ngột nhận ra cô thế này, khiến cô vô thức lúng túng:

- A... Cái đó, không ngờ cũng... học lớp này...

- Đây là?

Lúc này, Dịch Thiên Ân hoang mang nhìn ba người còn lại có dáng vẻ giống như Triệu Ngân Hoa và Cố Sùng Lâm, bọn người này đều là học sinh của trường Royal, sao nay lại xuất hiện ở đây?

- Đây là học sinh mới chuyển đến trường chúng ta, tên đúp hai tiết đầu như cậu không biết là phải!

Cung Nhất Quân lên tiếng thay cho thắc mắc trong lòng của Dịch Thiên Ân. Dịch Thiên Ân bấy giờ mới òa ra, lại vô tư đặt câu hỏi:

- Sao mấy cậu lại chuyển trường? Nghe bảo chỉ có học sinh ao ước muốn vào được Royal, chứ chưa bao giờ thấy có học sinh muốn rời khỏi Royal cả?

- Chuyện này anh không cần b...

- Bọn tôi muốn tập trung vào thế mạnh của mình, nên mới chuyển đến I.F đấy!

Cố Sùng Lâm đang ngăn cách sự tò mò của Dịch Thiên Ân lại, thì Triệu Ngân Hoa lại tự ý lên tiếng trả lời. Cô còn giải thích thêm:

- Sau trận đấu với trường Zodiac, bọn tôi nhận ra mình chưa đủ mạnh nên muốn đến trường này để được đào tạo nhiều hơn!

- Nghe sao giống trong anime vậy? Nhân vật chính vì muốn mạnh hơn nên vào trường này trường kia để luyện tập... _Tiêu Lục – một thành viên của đội bóng và là bạn cùng lớp của Dịch Thiên Ân lúc này chợt lẩm bẩm.

- Nói chung là...

- Đủ rồi, anh trai cậu đang chờ ở canteen kìa! Chúng ta đi thôi!

Triệu Ngân Hoa đang muốn nói thêm gì đấy, thì bị Cố Sùng Lâm kéo đi. Nhóm ba học sinh mới của 12B cũng đứng lên, đi ở phía sau. Lúc đi qua Cung Nhất Quân, đột nhiên Đường Kỷ lại khẽ thì thầm:

- Lớp trưởng, tôi cứ nghĩ cậu là người lãnh đạm vô tình chứ?

- ?

Nét mặt bình đạm của Cung Nhân Quân chợt chau lại, lời của người này là sao?

- Đường Kỷ, nãy cậu nói gì với tên mọt sách đó vậy?

Tấn Ngạn Khôn thắc mắc khi Đường Kỷ thì thầm gì đấy với Cung Nhất Quân, Đường Kỷ nhún vai, nét mặt có chút cao hứng, trả lời:

- Cậu không thấy lạ sao? Đối với chúng ta rất bạc bẽo, đối với người khác cũng không mấy thân thiết, nhưng với cậu bạn tóc đỏ thì lại nổi cáu! Với lại... _Nói đến đây, sắc mặt của Đường Kỷ có chút ngờ ngợ:

- Tôi thấy cậu ta hơi quen quen...

Cảm giác như đã thấy ở đâu đấy rồi.

...

..

Cao trung Zodiac...

Lớp 12S...

Trong tiết học...

- Xử Nữ, cái cuộc thi với Nhân Mã kia là gì vậy?

Ngồi nghĩ nửa buổi, Bạch Dương vẫn chưa hiểu lắm cuộc thi thố giữa Xử Nữ và Nhân Mã, liền nhịn không được mà quay xuống hỏi. Xử Nữ vội đẩy đầu anh quay lên, chẹp miệng:

- Không có gì đâu. Cậu tập trung vào đi!

Hỏi Xử Nữ, Xử Nữ không nói. Vậy thì hỏi huynh đệ Nhân Mã thôi.

- Mã đệ đệ, rốt cuộc cậu với lão bà nhà tớ thi đấu cái gì vậy?

- Thì như lúc nãy nói đó, thi xem ai mạnh hơn! _Nhân Mã vừa chép bài, vừa đáp. Bạch Dương vẫn khó hiểu:

- Không phải, ý tớ là tại sao phải thi đó...

- E hèm! Hàn Bạch Dương! Trịnh Nhân Mã! Lại là hai em à?

Chết mẹ, đây là tiết anh văn.

Bạch Dương lại được dịp show tài nữa rồi.

...

Giờ nghỉ trưa...

Sân bóng rổ...

- Hai đứa này thi thật đấy à?

Sư Tử theo chân của nhóm bạn đi đến sân bóng rổ, cất giọng ngang tàn. Cự Giải lôi kéo Sư Tử đi nhanh hơn, nói:

- Chứ ai đùa cậu làm gì!

- Này là âm mưu gì đó của mấy đứa con gái cậu đúng không Cự Giải?

- Hơ hơ, làm gì có chứ!

Bị Song Tử nói trúng tim đen, nhưng Cự Giải vẫn phủ nhận liên quan, phù, toát hết cả mồ hôi hột.

- Nhân Mã, chuyện này là sao?

Rốt cuộc, Thiên Yết cũng bước đi ngang hàng với Nhân Mã, hỏi. Nhân Mã có chút giật mình, nhưng cũng vụng về đáp:

- Cậu hỏi vậy là sao haha? Cậu cứ tin tưởng và cổ vũ cho tớ là được rồi, không có gì đâu!

Deng!

- Được rồi, được rồi, hai nhân vật chính của chúng ta!

Kim Ngưu đứng giữa Nhân Mã và Xử Nữ để chủ trì trận đấu. Có vẻ như cô nàng đã có ý tưởng gì đấy rất hay ho, ngữ điệu vô cùng hào hứng:

- Các cậu không thể nào thi đấu một mình được, nên tớ - Kim Ngưu đại nhân sẽ cho các cậu ba lần nhờ sự trợ giúp của đồng đội để thi đấu, vì thế, lúc này, các cậu có quyền lựa chọn ba người khác có thể giúp đỡ cậu trong nhóm chúng ta đấy!

- Song Tử!/ Song Tử!

O.O

Lời Kim Ngưu vừa dứt, Xử Nữ và Nhân Mã đều đồng thanh chọn Song Tử, quả là sự lựa chọn khôn ngoan. Song Tử vô tình lại trở thành sự lựa chọn hàng đầu của cả hai, liền khoái chí. Nhưng lại bị Kim Ngưu từ chối:

- Ấy quên mất, trừ Song Tử, tớ, thầy Ma Kết, mặc dù thầy ấy không có ở đây ra, thì các cậu chọn ai cũng được!

Lý do tại sao thì mọi người biết rồi đấy.

- Được rồi, để công bằng, các cậu oẳn tù xì để chọn người đi! _Bảo Bình lên tiếng đề xuất, Kim Ngưu liền cho hai người kia làm theo.

Kéo, búa, bao!

- Yeah! Tớ trước, tớ chọn Thiên Yết!

Nhân Mã thắng Xử Nữ, liền nhanh trí chọn lão công của mình. Nhưng mà Nhân Mã có biết không, khi nãy, người đầu tiên cậu chọn không phải anh, anh đang ghim cậu rồi đấy nhé.

- Vậy thì tớ chọn tên đần này!

Tất nhiên, tên đần này là Bạch Dương rồi. Bạch Dương mếu máo, trái tim tổn thương:

- Hàn phu nhân, "vậy thì" của cậu là ý gì vậy? Cậu không tính chọn lão công ngay từ đầu à?

- Ầy, tôi không có thời gian dỗ cậu đâu nhá, tém tém lại cho bổn thiếu gia hành chính sự đi!

- Tội nghiệp!

Cự Giải vỗ vai an ủi Bạch Dương. Nhưng cô có biết cô làm vậy càng khiến Bạch Dương thảm hại hơn không?

Kéo, búa, bao!

Nhân Mã lại thắng.

- Thiên Bình!

Nhân Mã không chần chờ mà chọn ngay Thiên Bình, Thiên Bình còn chưa kịp phản ứng thì đã nhận phải cái nhìn "cậu tự biết vị trí mình ở chỗ nào đi" của Thiên Yết.

- Vậy thì Cự Giải!

Ý của Xử Nữ ở đây là cậu chơi công bằng, Nhân Mã chọn nữ, thì cậu cũng sẽ chọn nữ.

Ai ngờ mới nãy còn vỗ vai an ủi Bạch Dương vì hai chữ "vậy thì", lần này, chính Cự Giải lại dính phải đòn này.

Kéo búa bao!

Xử Nữ thắng.

- Tao chọn Sư Tử!

Nhìn vào đội của Xử Nữ, có thể thấy đây là đội hình Teamwork.

- Game dễ, tao chọn Thần Thần!

Nhìn vào đội của Nhân Mã, ai chà... đây là đội hình "bất cần đời".

Để mọi người hiểu rõ luật hơn, tộc trưởng Kim Ngưu lên tiếng:

- Các cậu nhớ kỹ nha, chỉ khi nào không chịu được nữa, mới được dùng quyền trợ giúp từ đồng đội. Còn lại, các cậu phải dựa vào chính sức mình. Và mỗi người chỉ được giúp một lần mà thôi! Đó, bây giờ tớ sẽ bốc xem các cậu sẽ thi đấu cái gì với nhau!

Kim Ngưu vừa dứt lời, thì Bảo Bình ở bên cạnh đã đưa đến một chiếc hộp, nói:

- Đây là những mục thi đấu mà các bạn trong lớp đã viết, ý tưởng rất dồi dào, hai cậu không cần sợ nhàm chán!

- Cái đó bọn tớ mới không cần á!

Xử Nữ và Nhân Mã cùng đồng thanh. Ý tưởng của mấy đứa cùng lớp, kiểu gì cũng sẽ có mấy cái vô cùng điên rồ.

- Cơ bụng?

- WTF?

Biết ngay mà, thi gì không thi, đi thi show múi? Đứa nào viết cái này vậy?

Bảo Bình đọc xong thì không khỏi nín cười. Không ngờ mình lại bốc trúng cái mình viết hí hí.

- Chọn trợ giúp đi! Hàn phu nhân, cậu không được để kẻ khác nhìn thấy cơ thể cậu được, tôi không muốn đâu!

- Từ chối thể loại thi đấu này, không thì dẹp, không thi thố gì cả!

Cả Bạch Dương lẫn Thiên Yết đều từ chối vụ show hình thể của bạn trai mình ra, có điều Thiên Yết thì phản đối dữ dội hơn, khiến Bảo Bình đang mừng thì bị hụt. Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thiên Yết, Kim Ngưu cũng hơi e ngại. Lúc này, thì Song Ngư lên tiếng:

- Có chơi có chịu chứ.

- Phản đối những hình thức show body, còn không thì dẹp, không cần danh hiệu ai mạnh hơn cả!

- Đúng vậy, đúng vậy!

Có vẻ như Thiên Yết và Bạch Dương đều nghiêm túc phản đối cái chiêu trò này. Thấy vậy, Kim Ngưu đành đuổi Song Ngư lui xuống dưới, tự mình chủ trì lại thế cục:

- Được rồi, được rồi, theo ý nhà trai, chúng ta sẽ không thi mấy thể loại show hàng này ha! Thôi Bảo Bình, bốc cái tiếp theo đi!

Bảo Bình chán chườm khi ý tưởng của mình bị bãi bỏ, liền bốc tờ giấy khác lên.

Vật tay...

- Hự....

- Grm...

Kể từ lúc Kim Ngưu hô bắt đầu, đến giờ đã hơn năm phút, nhưng cả Nhân Mã và Xử Nữ đều ngang cơ nhau, chưa ai chiếm được tiện nghi, mà cũng chưa ai đang rơi vào thế hiểm nguy. Tuy nhiên gương mặt của hai người đều đã vô cùng đỏ, đường gân từ cổ nổi xuống đến gân tay đều hiện rõ như dây điện.

- Thôi thôi được rồi, hai cậu hòa, đến cái tiếp theo đi!

Kim Ngưu đành phải hô ngưng, nếu không, hai người này không khéo biến thành bánh mì thanh long mất.

- Nào, nào, Hàn phu nhân, cậu uống nước đi!

Bạch Dương lập tức đưa nước cho Xử Nữ, tay còn cầm quạt quạt, Cự Giải cũng bay đến bóp vai cho Xử Nữ.

Bên Nhân Mã, đừng hòng ai đụng được đến Nhân Mã, tất cả, một tay Thiên Yết cân tất.

Thi ai uống nước lâu hơn...

Ừng ực... ực... ực...

Kim Ngưu vừa hô bắt đầu, Xử Nữ và Nhân Mã cùng cầm chai nước 500ml trên bàn đưa lên miệng uống một hồi. Ai có khả năng nuốt nước nhiều hơn mà không nghỉ giữa chừng sẽ chiến thắng.

Vì tấm vé ưu đãi 70%, cả hai đều đang chiến đấu hết sức mình. Người ngoài nhìn vào thấy hai người họ uống nước, mà thấy ngộp thở thay.

- Ực khục... khụ khụ...

Xử Nữ vì cố quá mà thành quá cố, uống được nửa chai liền sặc quá trời. Bạch Dương lo lắng đưa khăn lau cho cậu, hốt hoảng vỗ vỗ vai cậu. Ai da, vì cái gì mà phải chiến đấu đến như vậy.

Thế kết quả trận này, Nhân Mã thắng.

- Chậc, vậy xem ra Thiên Yết hơn Bạch Dương rồi... _Chợt, Song Tử cất giọng đùa cợt, nói:

- Vì nếu hôn sâu, Xử Nữ chắc chắn hết hơi trước Nhân Mã, thế thì Thiên Yết sướng hơn còn gì haha!

- Mày câm mồm ngay thằng khùng kiaaa!

- Hahaha, cái này có lý haha...

Song Tử vừa dứt lời, liền bị Xử Nữ ném thẳng chai nước vào mặt, những người khác không khỏi bật cười. Còn Nhân Mã, không hiểu sao mặt lại đỏ như gấc. Thiên Bình thử tưởng tượng, thế là máu cam liền chảy xuống. Tất cả đều tại cái mồm thiếu đứng đắn của Song Tử.

Trước mắt, Nhân Mã thắng một trò. Còn bảy trò nữa.

- Chơi đuổi bắt với Song Ngư, ai bắt được Song Ngư trước, người đó thắng!

- Hở?

Song Ngư đang ngồi ngoài hưởng thụ trận đấu, đột nhiên nghe nhắc đến tên mình mà không khỏi ngoài ý muốn. Không biết cố tình hay vô ý, mà Kim Ngưu lại tăng âm lượng lên, như hét thẳng vào tai Song Ngư:

- Thi đuổi bắt với Doãn Song Ngư! Ai bắt được Doãn Song Ngư trước, người đó thắng! Nếu Doãn Song Ngư để mình bị bắt, sẽ bị phạt bằng cách trực nhật thay cho Lãnh Kim Ngưu nguyên tuần này!

-_-!!!

Quá rõ ràng, chủ nhân của cái trò này là Kim Ngưu rồi.

- Hmn...

Thấy Song Ngư bất đắc dĩ ra sân để làm con mồi, Kim Ngưu không khỏi cười lớn. Tuy biết rằng sau đó, Song Ngư sẽ không để yên cho cô, nhưng thôi, cứ vui vẻ trước đã hê hê.

- Hahahahaha...

Đã qua năm phút, khi Kim Ngưu hô bắt đầu, cả Xử Nữ và Nhân Mã đều nhắm đến Song Ngư mà chạy. Nhưng Song Ngư nào để mình dễ dàng bị bắt. Anh chạy vòng vòng quanh sân, rồi leo lên những hàng ghế, rồi nhảy từ lan can này xuống bậc thềm phía dưới. Ba người chơi mèo bắt chuột cả một ngày cũng chưa xong. Điều đáng cười nhất ở đây là cảnh một Song Ngư tiêu lãnh thường ngày lại phải khổ thân chạy lên chạy xuống, chạy vòng vòng cả buổi rồi đứng thở hổn hển. Có thể thấy, anh chàng không muốn trực nhật nguyên một tuần thay cho Kim Ngưu rồi.

Tuy vẫn chưa bắt được Song Ngư, nhưng dường như Nhân Mã và Xử Nữ đã ngầm thông đồng điều gì đó, trao đổi ánh nhìn vô cùng âm hiểm với nhau.

- Tớ muốn trợ giúp!

- Bạch Dương!/ Thiên Yết!

- !!!

Song Ngư đang thở dốc, nghe lời này xong, sắc mặt chính thức trắng bệch.

Kim Ngưu lúc này cố tình hét lớn:

- Song Ngư! Nhớ nha, bị bắt thì sẽ phải trực nhật thay cho bổn cô nương một tuần! Đừng để bị bắt nhá hahaha!

Con mẹ nó, làm sao mà không để bị bắt được, anh đã hết sức rồi. Chưa nói đến, đối thủ đều là Thiên Yết và Bạch Dương đấy có được không?

Con mẹ nó, Xử Nữ và Nhân Mã, hai người dám đối xử với nhà tài trợ của mình như vậy à?

Trận đấu sau đó, càng khiến mọi người cười dữ dội hơn. Vì Song Ngư trông đích xác chẳng khác gì con nai đang mắc kẹt giữa một con hổ và một con sư tử.

Không biết là do tưởng tượng hay sao, nhưng mọi người nhìn vào, cảm thấy như cả Bạch Dương và Thiên Yết đều không có một chút gì gọi là nể tình anh em. Truy sát Song Ngư còn hơn cả kẻ thù.

Kết quả, Song Ngư bị mãnh thú Bạch Dương tóm được, thành công ghi về một bàn thắng cho Xử Nữ.

Hiện tại, Xử Nữ và Nhân Mã tiếp tục hòa tỷ số.

- E hèm! Trận tiếp theo, cả hai phải nói một câu khiến cho Sư Tử phải thốt ra bốn từ này "X X X X"! Lưu ý, chỉ được nói một câu, ai khiến Sư Tử nói ra trước thì chiến thắng!

- Cái quái gì vậy?

Sư Tử vừa nghe xong, liền đưa bản mặt khó coi sang nhìn Kim Ngưu, Cự Giải chợt ồ lên:

- Ế, trùng hợp, câu vừa rồi của cậu cũng bốn từ đấy Sư Tử! Phải bốn từ này không?

Kim Ngưu đang đưa đáp án cho Xử Nữ và Nhân Mã, nghe Cự Giải nói vậy liền cười xòa:

- Xém thì đúng haha! Mà tớ nghĩ cái này chắc dễ, đây là câu cửa miệng của Sư Tử mà há há!

Xử Nữ và Nhân Mã xem đáp án xong, liền đồng tình với Kim Ngưu. Ai là người viết cái này vậy? Cự Giải? Hay Thiên Bình?

Trước sự úp úp mở mở của đám bạn, mặt Sư Tử càng trở nên khó coi. Đột nhiên lại lôi anh ra làm bia đỡ đạn như Song Ngư khi nãy?

- Tớ thấy cái này chắc oẳn tù xì để quyết ai thực hiện thử thách trước quá! Chỉ cần được đi trước là end game rồi! _Bảo Bình ngó đáp án xong thì phán, mà công nhận là đúng thật.

- Oẳn tù xì có yếu tố may rủi quá, cù lét đi, ai chịu đựng tốt hơn thì được đi trước!

Giải Hoa Thần đột nhiên lên tiếng, mà cái này, Thiên Yết nghe xong có chút sởn da gà. Từ lúc đầu đến giờ, đây là lần đầu tiên Giải Hoa Thần lên tiếng, khiến mọi người hơi giật mình, còn tưởng nãy giờ Giải Hoa Thần không có ở đây.

- Ý tưởng công bằng đấy, để xem đứa nào không bị nhột thì đứa đó đã mất "tờ rinh"!

Bốp!

Song Tử lại vạ mồm, mà người đánh anh lần này không ai khác ngoài Thiên Bình, đánh trực tiếp lên đầu. Cái đánh này, khiến nhiều người đau muốn vỡ tim a.

- Hahahaha...

Nhân Mã đúng là có tướng phu thê với Thiên Yết, chưa đầy ba giây đã cười sằng sặc. Giải Hoa Thần là người cù lét Nhân Mã, cũng là người đưa ra loại phân thua này, lập tức, trở thành tội nhân thiên cổ của "team bất cần".

Xử Nữ cắn răng chịu đựng mà lâu hơn Nhân Mã được một giây, sau đó đến trước mặt Sư Tử, điềm nhiên thốt đúng ba chữ, vô cùng phách lối:

- Ê mèo bông!

- Cậu chán sống à?

- !!!

Sư Tử vừa đáp lại, cả hội trường đều câm lặng. Sắc mặt của Xử Nữ tột cùng kinh ngạc, chính cậu cũng không tin vào tai mình.

Thế là đúng rồi à?

- Tớ haha, đến lượt tớ!

Nhân Mã vẫn còn bị nhột, nhưng vẫn không quên tình hình mà hô lên, đến lượt cậu thử thách.

Kim Ngưu tiếc nuối cho Xử Nữ, gần đúng thế rồi mà. Sư Tử có lắm câu cửa miệng dạng cục súc thật.

- Sư Tử! Sư Tử! Ngày xưa tớ đã từng thích cậu á!

- Cậu điên à?

- Á chết tiệt, suýt thì đúng rồi, yahhh!

Nhân Mã tấn công một lèo, nào ngờ đâu lại bị bật một cú còn cay hơn cả Xử Nữ. Chỉ thiếu đúng một từ thôi.

Bốp!

Đột nhiên, Xử Nữ đập tay một cái rõ kêu, sau đó đến trước mặt Sư Tử, nói:

- Sư Tử, năm lớp 10 cậu tỏ tình với Thiên Bình nhưng bất thành đúng không?

- Cậu bị điên à?!

- Yeah!!!

Dù bị chửi là điên, nhưng Xử Nữ vui mừng khôn xiết, quên bẽng mất sắc mặt cau có khó chịu của Sư Tử. Đến khi Kim Ngưu đưa đáp án ra, hóa ra hai người Nhân Mã và Xử Nữ phải dùng một câu để ép Sư Tử thốt ra câu cửa miệng "cậu bị điên à" ra.

Thật đáng buồn cho Nhân Mã, cậu chỉ thiếu mất một chữ. Nếu cậu làm Sư Tử tức giận hoặc ngạc nhiên hơn thì ắt sẽ thành công rồi.

Như vậy, trận này, Xử Nữ lật ngược tỷ số, dẫn đầu.

- Ê cái này hay nè, cái này thú vị nè!

Không biết Kim Ngưu bốc trúng cái gì, mà nét mặt có chút buồn cười. Bảo Bình cũng gật đầu, tấm tắc khen:

- Cái người này chu đáo đấy, viết riêng hai câu hỏi cho riêng hai cậu luôn, được!

Lần này, hai người thi xem ai trả lời đúng hơn. Mỗi người sẽ có một câu hỏi về cách xưng hô trong mối quan hệ chằng chịt bên họ hàng sao cho đúng, sau ba giây phải cho ra đáp án. Đáp án nào hợp lệ sẽ thắng.

Dành cho Xử Nữ trước, vì Xử Nữ đang dẫn đầu. Kim Ngưu hắng giọng:

- E hèm, Xử Nữ nghe kỹ nha, tớ chỉ đọc một lần thôi đó!

- Ok, cậu đọc đi!

- E hèm! Mọi người im lặng nha, tránh gây nhiễu loạn cho người nghe!

- Rồi, rồi, cậu đọc nhanh đi!

- Hehe, Xử Nữ, theo quan hệ họ hàng của cậu, nếu sau này Song Tử và Thiên Bình cưới nhau, cậu phải xưng hô với Thiên Bình là gì mới hợp lý!

- WTF?

Câu hỏi này vừa dứt, liền có hai người vô tội bị dính vào, không khỏi đỏ mặt.

Không quan tâm đến phản ứng của bất cứ ai, Kim Ngưu vẫn công minh đếm ngược giây:

- 1, 2, 3, trả lời!

- Chị dâu!

- Đúng không ta?

Kim Ngưu cần hội ý với Bảo Bình để xem câu trả lời của Xử Nữ đúng không. Song Tử tính ra là anh họ của Xử Nữ, vậy nếu Thiên Bình là vợ, thì phải gọi là chị dâu, đúng vậy. Vậy, câu trả lời của Xử Nữ được thông qua.

Đến lượt Nhân Mã. Kim Ngưu thấy câu hỏi xong liền đỏ mặt, nhường lại cho Bảo Bình phát biểu. Bảo Bình chán cái phong thái nghiệp dư của Kim Ngưu, liền hô dõng dạc:

- Nhân Mã! Xét theo quan hệ họ hàng của cậu, nếu sau này anh Nhân Phong và chị Thi Mặc cưới nhau, Kim Ngưu và Song Ngư cưới nhau, cậu và Thiên Yết cưới nhau, thì cậu phải gọi Kim Ngưu là gì thì mới hợp lý?

- Ha... hả?

Nhân Mã đã tập trung hết mức để nghe câu hỏi, nhưng nó lại rối đến mức cậu cũng bị ngơ luôn.

- Kim Ngưu là vợ Song Ngư, Song Ngư là em họ của Thi Mặc, Thi Mặc là chị dâu mình, vậy Kim Ngưu...

- 1, 2, 3, trả lời!

- Tớ không biết a!

Thời gian có ba giây, khiến Nhân Mã luống cuống liền trả lời một cách vô tội. Bộ dạng lúc này của Nhân Mã vừa đáng thương mà vừa đáng yêu. Thiên Yết không nhịn được mà bật cười, cốc đầu Nhân Mã:

- Ngốc, là chị chồng chứ là gì.

- Hả?

- Tôi là chồng cậu, Kim Ngưu là chị tôi, vậy không phải cậu gọi chị ta là chị chồng thì là gì? _Thiên Yết ôn thuận giải thích, ngữ điệu có chút cười đùa. Một lúc sau, đầu óc Nhân Mã mới load được, liền a lên:

- Ừ ha! Tớ quên mất! Tớ cứ nghĩ đến anh hai với chị Thi Mặc nên mới rối!

Kết quả, Xử Nữ thế là đã dẫn trước hai điểm rồi.

- Nữa hả? Mọi người không muốn hai người này đấu thể lực hay sao vậy?

Nhìn thấy nội dung thi đấu tiếp theo, Kim Ngưu chán nản. Bảo Bình bên cạnh nhắc nhở:

- Cái này cũng hay mà, nhà cháy hay không là từ cái này mà ra!

Lời của Bảo Bình, nghe sao nguy hiểm quá vậy?

Trận đấu lần này, là đưa ra câu trả lời khớp với Bạch Dương và Thiên Yết. Trước đó, Bảo Bình và Kim Ngưu sẽ kéo Bạch Dương và Thiên Yết ra chỗ riêng, hỏi câu hỏi và nhận đáp án từ hai người đó. Sau đấy, đôi bạn thân sẽ trở về chỗ cũ, lần lượt hỏi Xử Nữ và Nhân Mã cùng một câu.

- Tớ đã nhận được đáp án từ hai người kia rồi nên giờ hai cậu suy nghĩ thật kỹ mới được trả lời nghe chưa!

Kim Ngưu làm vẻ mặt đứng đắn, sau đó đọc câu hỏi:

- Câu hỏi là, Xử Nữ, Nhân Mã, hai cậu hãy nêu lý do vì sao đối phương lại thích các cậu nha! Này dễ mà ha, lúc tỏ tình hẳn đứa nào cũng thắc mắc điều này mà đúng không hô hô hô!

- Thế mày biết sao thằng Song Ngư nó thích mày không?

Lời Kim Ngưu vừa dứt, Bảo Bình bên cạnh liền tò mò, kiểu tò mò này là kiểu ngứa đòn nè. Kim Ngưu tất nhiên biết lý do vì sao Song Ngư thích mình, nhưng nói cái này ra chẳng khác nào tự chọc cười cho thiên hạ.

Song Ngư đang yên ổn, đột nhiên nhận được mùi lãnh khí, quay sang nhìn, thì thấy Kim Ngưu đang liếc anh một cách trân trối, sau đó hất mặt quay đi.

Cái gì vậy???

- Nè nè Hàn phu nhân, cậu suy nghĩ đơn giản thôi, nó rất dễ để trả lời!

Bạch Dương tốt bụng đưa ra gợi ý, ai ngờ lại bị chị đại Bảo Bình nhắc nhở:

- Bạch Dương, không chơi vậy nha, xử thua cho Hàn phu nhân của cậu bây giờ!

- Ahihi, tớ xin lỗi, xin lỗi nha!

Bạch Dương ý thức được hành động của mình, liền tự giác bịt miệng rồi cười trừ nhìn mọi người. Xử Nữ lắc đầu thở dài.

Lý do vì sao Bạch Dương thích Xử Nữ sao? Cái đó, Xử Nữ cố nhớ lại, lúc hai người họ đang chiến tranh lạnh với nhau vì Park Sun Hae. Thực ra, tất cả đều do một mình cậu tự biên tự diễn rồi hiểu nhầm anh. Sau đó, khi gặp cơn bão ở đảo Diadem, hai người đi cùng nhau tìm Kim Ngưu bị lạc, cậu đã tỏ tình trước. Rồi lại gặp phải đám người buôn người có vũ khí ở căn nhà gỗ, gặp biến cố đến lúc trở về thành phố. Lúc mọi chuyện đã qua rồi, thì anh và cậu cứ như gạo nấu thành cơm thôi, làm gì có tâm tình sến súa mà hỏi tại sao cậu lại thích tôi đâu. Nếu ngược lại, hỏi vì sao cậu thích anh, thì cậu sẽ trả lời được. Còn câu hỏi này thì...

Lúc này, tâm trạng của Nhân Mã cũng chẳng kém gì Xử Nữ. Cách đây không lâu, Thiên Yết đã thổ lộ với cậu. Nhưng đó là vì cậu quá ngốc, không nhận ra được tình cảm của anh, nên anh phải đích thân nói ra. Khi đấy, rõ ràng anh đang tránh mặt cậu, nhưng đột ngột được anh bày tỏ, cậu quá vui mừng mà quên mất thắc mắc vì sao anh thích cậu. Chính cậu có tình cảm với anh từ lâu, cậu cũng chẳng biết, sau đấy, hai người đã tay trong tay như mối quan hệ hiện tại. Dần dần, cậu cũng không còn muốn thắc mắc vì sao anh lại thích cậu. Giờ gặp câu hỏi này, làm sao biết trả lời đây? Cậu ngốc mà, sao có thể trả lời đúng được.

Nghĩ đến đây, Nhân Mã khẽ quay sang nhìn Thiên Yết, bắt gặp ánh mắt anh vẫn đang nhìn mình, biểu cảm vô cùng chiều chuộng. Rằng nếu cậu trả lời không khớp, anh cũng không trách cậu.

- Được rồi, được rồi, suy nghĩ thế là đủ rồi!

Kim Ngưu thấy hai kẻ trước mặt thơ thẩn đến mức hồn bay đến tận đâu đó rồi, liền lên tiếng. Cô hỏi:

- Sao nào, đến lượt các cậu đưa ra câu trả lời rồi! Nói đi, cậu nghĩ vì sao đối phương lại thích cậu?

- Làm sao mà biết được!/ Vì tớ nam tính!

1s... 2s... 3s...

- Phụt! Hahahaha...

Xử Nữ và Nhân mã vừa đưa ra câu trả lời, cả đám nghe thấy đều cười sảng đến rã rời.

- Trời đất! Nhân Mã, mày nói vì mày nam tính đó hả? Tao cười ỉa!

- Hahaha...

- Xử Nữ, cậu cũng tổn thương Bạch Dương quá đi haha! Lấy đại một lý do nào đó như "sự nam tính" của Nhân Mã cũng được mà!

- Hahaha, cười chết tôi...

Vốn tưởng cảnh này sẽ vô cùng lãng mạn, hoa lệ. Đúng là có lệ thật, lệ là từ cười ra nước mắt mà ra đó.

Bạch Dương cũng phải chết lặng với câu trả lời của Xử Nữ. Còn Thiên Yết thì chết đứng vì Nhân Mã, nam tính quá đi thôi.

- Haha, được rồi, được rồi, mấy cậu đừng có cười nữa! Bảo Bình, mày đừng có cười nữa!

Chủ xị Kim Ngưu cố gắng bình tĩnh để tiếp tục chủ trì trận đấu. Bốc tờ giấy tiếp theo, Kim Ngưu hắng giọng:

- Được cái này lạ lạ nè, không phải kiểu trả lời câu hỏi nữa!

Thi ăn cay!

- Ấy không được! Xử Nữ không ăn cay được!

Xử Nữ còn chưa kịp báo cho mọi người biết, thì Bạch Dương đã hốt hoảng hô lên, hệt như kiểu có người đang tự tử mà cậu ta lao đến hô "Đừng" vậy.

- Nhân Mã cũng không ăn được cay.

Khác với kiểu hầm hố như Bạch Dương, Thiên Yết vô cùng lãnh đạm. Sau đó, ánh mắt Thiên Yết điềm nhiên di chuyển sang người Thiên Bình, cất giọng:

- Thiên Bình, cậu ra sân đi.

- Nếu vậy thì bên này, tớ sẽ ăn cay thay cậu, Xử Nữ!

Cự Giải xung phong làm kỵ sĩ đen cho Xử Nữ. Thấy bộ dạng lo lắng của Bạch Dương và Xử Nữ, Cự Giải mỉm cười:

- Không sao, gốc gác tổ tiên của tớ ở Tứ Xuyên, Trung Quốc mà!

- Đừng có cố quá đấy!

Sư Tử khàn giọng nhắc nhở. Gốc gác cái gì, đó là chuyện của mấy trăm đời trước rồi, người ta ăn cay được là do người ta có văn hóa ăn uống ở đấy. Đến đời Cự Giải sinh ở đây, còn liên quan đến cái gốc gác kia sao?

Rốt cuộc, phần thi ăn cay này, cả hai bên đều sử dụng quyền trợ giúp từ đồng đội. Mà người ứng chiến sẽ là Cự Giải và Thiên Bình.

- Cự Giải, không cần căng thẳng, đây là thi ăn cay chứ không phải thi ăn nhiều a!

-_-!!!

"Song Tử, hôm nay cậu có vẻ thèm đòn quá nhỉ?" – Nội tâm ai đó.

Hiện tại, trước mặt Cự Giải và Thiên Bình là hai tô bánh gạo siêu cấp cay, siêu cấp nóng hổi đã được bác đầu bếp ở canteen đặc biệt làm riêng cho cuộc thi này.

Đừng nói ăn, chỉ cần đứng gần thôi cũng ngửi thấy sặc mùi ớt.

Bảo Bình – nạn nhân của chứng xuất huyết dạ dày liền cảm thấy đau ruột khi ngửi thấy mùi này.

Thậm chí người ăn cay như Kim Ngưu, Sư Tử hay Thiên Yết cũng cảm thấy hơi rùng mình.
- Hay là đổi người đi!

Sư Tử lo cho Cự Giải mà cất giọng, nhưng Cự Giải khất tay, kiên định tự mình thử thách.

- Cái này có khi ăn mòn dạ dày luôn đó, mình hạ cấp độ xuống có được không? _Song Tử rốt cuộc cũng không nói đùa nữa, nghiêm túc lo lắng mà nhìn tô mỳ.

- Đúng đó, như vậy nguy hiểm lắm!

Xử Nữ và Nhân Mã bị cái mùi này làm cho hít thở không thông, chứ đừng nói đến phải ăn nó, nên lên tiếng.

- Cự Giải, thay người lúc này vẫn còn kịp đấy.

Còn chưa chính thức thi, Thiên Bình đã nổ phát súng gây chiến đầu tiên. Cự Giải mỉm cười, đáp:

- Tớ không tin rằng tớ sẽ thua cậu, Thiên Bình!

Cả hai đều đã nói như vậy, cuộc thi hiển nhiên vẫn tiếp tục rồi.

Muỗng thứ nhất, mặt hai người không có thay đổi gì cho lắm, chỉ cảm thấy hơi nóng thôi.

Muỗng thứ hai, mắt Cự Giải bắt đầu óng nước, mà miệng Thiên Bình đã bắt đầu sưng.

- Sao vậy? Cảm thấy cuộc sống khổ sở đến vậy rồi à, Cự Giải? _Nhìn thấy đôi mắt Cự Giải rưng rưng, Thiên Bình cay độc bình phẩm. Cự Giải cũng không dễ dàng chịu thua, đáp:

- Không hề! Ngược lại, tớ thấy cậu như bị đánh đấy Thiên Bình! Môi cậu đỏ quá rồi còn!

Hai người cắn răng nhìn nhau, đồng loạt ăn muỗng thứ ba.

Bàn tay Cự Giải đã siết cong chiếc muỗng nhựa. Mà tai Thiên Bình đã đỏ như máu.

- Được rồi, được rồi, phán hòa đi mà! Hai cậu ấy không chịu được nữa đâu!

Mọi người xung quanh quýnh quáng khi thấy bộ dạng xé tâm xé gan của Cự Giải và Thiên Bình. Nhưng Thiên Bình đưa tay lên, kiên trì nói:

- Tớ không sao. Cự Giải, đừng gồng nữa, cậu chịu thua đi!

- Thiên Bình, trước đó cậu từng bị đau dạ dày, đừng có lành sẹo quên đau chứ! Cậu mau buông tay đi!

Và lại đến muỗng thứ tư.

Cự Giải co rút cả người lại, mồ hôi tung tóe, nước mắt rơi lã chã, môi sưng đỏ tấy. Nếu cô có năng lực của Wanda Maximoff, không khéo nguyên chỗ này đều bị nghiến nát mất.

Không kém gì Cự Giải, bên này, mặt Thiên Bình đỏ như gấc, tóc mai ướt đẫm mồ hôi, nước mắt nước mũi chan hòa thành một, đầu lưỡi như đang bị đốt cháy.

Muỗng thứ năm.

- A!!!! Nước!

Cự Giải không chịu nổi nữa, cô không cần hình tượng, cô không cần chiến thắng, cô cần nước. Cô không tài nào ăn nổi nữa. Nó cay đến mức cô bị mất đi vị giác luôn rồi.

Thiên Bình thống khoái, chính cô cũng không chịu nổi, cô chỉ chờ mãi giây phút này, chỉ cần Cự Giải bỏ cuộc trước là được.

Hai cô gái đã phân thắng bại, mọi người mỗi đội đều vây đến chăm sóc.

Bạch Dương lấy chiếc quạt lúc nãy quạt cho Cự Giải, Xử Nữ đưa khăn giấy đến, Sư Tử đem nước cho cô.

Bên này, Nhân Mã nhanh chóng đưa nước cho Thiên Bình, Thiên Yết đưa khăn đến cùng Giải Hoa Thần lau mặt cho cô.

- Này, này, thuốc, dung dịch dạ dày!

Song Tử từ ngoài chạy đến, trên tay là hai gói dung dịch dạ dày, chia ra cho hai người kia uống. Hóa ra anh chàng đã đích thân chạy đến phòng y tế xin thuốc. Nếu không, dạ dày của hai người này sẽ bị tổn thương mất.

Kết quả, Cự Giải và Thiên Bình uống hết một bình nước mát.

Nhờ vào sự kiên trì của Thiên Bình, Nhân Mã thành công ghi được bàn thắng, rút ngắn tỷ số lại với Xử Nữ.

Giờ, Xử Nữ chỉ dẫn trước một điểm.

- Thiên Bình, cảm ơn cậu, tớ cảm ơn cậu rất nhiều! Sau này, tớ nhất định sẽ đãi món cậu thích nhất!

Nhân Mã có được một điểm này từ Thiên Bình, liền rối rít cảm ơn. Thiên Bình đáp:

- Không có gì, nếu cậu đã tin tưởng chọn tớ, tớ sẽ không làm cậu thất vọng.

Nói đoạn, cô quay sang nhìn Cự Giải, nói:

- Cảm ơn cậu đã nhường, Cự Giải!

- Hả? Ai nhường cậu chứ! Cậu đừng có ảo tưởng chứ!

Cự Giải vừa thở bằng miệng vừa đáp. Không tin được là Thiên Bình nhận ra được điều này. Nếu cố thêm chút nữa, Cự Giải có lẽ sẽ làm được. Nhưng vì sợ sự cố chấp của Thiên Bình sẽ đi đến cùng, mặc kệ bản thân đã có tiền bệnh dạy dày, nên Cự Giải đành buông tay trước. Làm như vậy cô liền cảm thấy có lỗi với Xử Nữ.

- Xử Nữ, xin lỗi cậu...

- Không, không, đây là cuộc thi giữa tớ và Nhân Mã mà! Là tớ liên lụy đến cậu mới đúng! Cậu đừng suy nghĩ nhiều!

Xử Nữ khẽ vỗ vai Cự Giải. Cuộc thi vừa rồi, nói gì thì nói, cũng rất đáng sợ. Để Cự Giải là người chiến đấu, cậu mới là người có lỗi mới đúng.

- Được rồi, được rồi, qua màn tiếp theo nha!

Kim Ngưu sụt sùi cảm động trước tình bạn của hai bên, liền giả bộ lau nước mắt rồi tuyên bố nội dung thi đấu tiếp theo:

- Ủa? Vật tay? Lại là vật tay à?

Ý tưởng của hơn bốn mươi người, trùng là điều bình thường thôi.

- Vậy lần này, để Sư Tử và Hoa Thần vật tay với nhau đi! Dù sao cũng chỉ còn hai lần thi đấu nữa thôi!

Bảo Bình lên tiếng đề xuất, cái này, nói cũng đúng.

Vậy thì, người ra sân sẽ là Sư Tử và Giải Hoa Thần.

Đây, là lần đầu tiên Sư Tử thử sức trực tiếp với Giải Hoa Thần. Giải Hoa Thần là Rết Con dưới trướng của Song Tử, hẳn là thể lực cũng khác người. Nhưng anh vẫn muốn làm rõ, giữa anh và cậu ta, ai mạnh hơn. Lần trước học thể dục, lúc hít đất nâng người, Giải Hoa Thần vậy mà là người trụ đến top ba, sau Bạch Dương và Song Tử. Anh không tin, gương mặt Giải Hoa Thần thế này, mà lại khỏe hơn anh được.

- Grrr...

- Hmnn...

Sau khi bắt đầu, cả hai cánh tay của Sư Tử và Giải Hoa Thần đều dùng hết sức, chẳng mấy chốc mà gân tay đã nổi lên.

Cánh tay màu bánh mật của Sư Tử và cánh tay trắng như sứ của Giải Hoa Thần hoàn toàn đối lập nhau.

Gương mặt ngông cuồng, mạnh mẽ, nam tính của Sư Tử đối với gương mặt đẹp sắc nét phi giới tính của Giải Hoa Thần hoàn toàn bài xích nhau.

Trông có vẻ là trận đấu không cân sức, nhưng nó lại cân sức không tưởng.

Rầm!

Kết quả đã có. Kẻ thắng người thua hoàn toàn khiến mọi người bất ngờ.

Chẳng phải Cự Giải đã từng nói, lực tay của Sư Tử yếu hơn những nơi khác sao?

Nên Sư Tử đã bị Giải Hoa Thần đánh bại đấy.

Thế là, Xử Nữ và Nhân Mã lại hòa nhau.

Cũng hay, vì đã đến trận cuối rồi.

Hít đất.

Một trò vô cùng quen thuộc.

Trong một cuộc thi, 100 trận cũng không bằng một trận cuối.

Mọi người bắt đầu tản ra thành vòng tròn, ở giữa là Nhân Mã với Xử Nữ đang bắt đầu làm nóng. Đây là trận đấu quyết định ai sẽ là người chiến thắng. Nghĩ đến đây, hai đứa cùng một lúc mà quay sang nhìn nhau, đối mắt căng đét.

- Coi chừng tao nha mày!

- Nhớ không nhầm thì đợt trước hít xà tao hơn mày một cái đấy nha!

- Hít xà khác hít đất! Sư Tử đợt trước có hít xà được cái nào đâu, mà lúc hít đất nâng thêm Cự Giải vẫn hít được đấy thôi!

- Ừa, để tao chống mắt lên xem Hội phó học sinh khỏe thế nào!

- Vậy để tao chống mắt lên xem thánh phá hoại mày hít được nhiêu cái!

- Bla... bla...

Mặc kệ bản mặt đang đen xì của Sư Tử khi bị lôi so sánh hít xà không được cái nào, Xử Nữ và Nhân Mã vẫn tiếp tục khẩu chiến. Thấy vậy, Kim Ngưu liền đứng ra giữa can ngăn:

- Được rồi, từ khi nào mà trận đấu hít đất lại trở thành thi đấu khẩu rồi vậy? Hai cậu không cần nói nhiều, trực tiếp hành động là được!

- Đừng để tình anh em rạn nứt chứ!

Song Ngư, cậu mà cũng có gan nói câu này à?

Hít đất... Bắt đầu!

- Nhân Mã, cố lên!

- Cố lên Xử Nữ, cậu làm được mà!

- Được một cái rồi, tiếp tiếp tiếp!

- Cố gắng lên, hai cậu mới có ba cái à!

Hai bên không ngừng cổ vũ cho Xử Nữ và Nhân Mã.

Bạch Dương nằm áp sát sàn ngay bên cạnh Xử Nữ đang gồng tay thẳng dậy, không ngừng hô hào:

- Cố lên, Hàn phu nhân! Dồn hết sức vào hai tay đi! Thả lỏng lưng thôi, đừng đặt nặng vào cơ thể quá! Cậu làm được mà, tôi tin cậu!

Sẽ không kiếm đâu ra bạn trai tốt như Bạch Dương, không chỉ nhiệt tình mà còn kiên trì cổ vũ cho người mình thích. Xử Nữ rất biết ơn anh, nhưng, thể lực của cậu vốn dĩ đã không được tốt như những bạn nam khác, nên cậu vẫn đang gắng hết sức để gồng lên đây.

Phịch!

- Tôi không... thể... hộc...

Rốt cuộc, sau khi trụ được tầm mười giây, Xử Nữ đã nằm bẹp ra sàn, thở hổn hển. Cái này đã đến giới hạn của cậu rồi.

- Không sao, không sao, cậu đã làm rất tốt rồi! Thể lực cậu so với đầu năm đã khác rồi! Tốt lắm, tốt lắm!

Bạch Dương không những đáng tiếc hay trách Xử Nữ, ngược lại còn vô cùng hài lòng mà khen cậu. Nếu lời này từ miệng người khác, hẳn đây là một lời nói dối để an ủi cậu, nhưng nếu từ miệng Bạch Dương, thì đây là lời chân thật từ tận đáy lòng.

- Nhân Mã, cố lên, một cái nữa là thắng!

- Hội phó gục rồi, mày lên một cái nữa là được.

Bên Xử Nữ đã hết hi vọng, nên bên Nhân Mã cố gắng tạo động lực cho Nhân Mã. Tuy nhiên...

Phịch!

Rốt cuộc, Nhân Mã cũng nằm phịch xuống sàn, chỉ chống đỡ hơn Xử Nữ được tầm năm giây, cũng không hít hơn Xử Nữ được cái nào.

Thế, cả một buổi nghỉ trưa, Nhân Mã và Xử Nữ thi đấu nhiều thứ với nhau để tìm ra người thắng cuộc. Ai ngờ, cả hai cuối cùng vẫn là kết quả hòa, bất phân thắng bại.

Renggg.... Renggg...

Giờ nghỉ trưa đã hết, tất cả học sinh phải quay lại tiết học buổi chiều.

- Á, chúng ta vẫn chưa phân thắng bại mà!

- Đúng vậy, thế này không phải là bõ công sao?

Xử Nữ với Nhân Mã vẫn không cam chịu kết quả này, trên đường về lớp liền trăn trở. Đến lúc này, Bạch Dương và Thiên Yết không thể nào nhịn thêm, hỏi:

- Rốt cuộc hai cậu tại sao phải nhất định phân thắng bại mới được?

- Khi không phải xem ai mạnh hơn? Vô lý.

- Haizzz...

Dù sao cuộc thi cũng đã kết thúc, nên Xử Nữ cũng chẳng giấu giếm gì, thành thật trả lời:

- Thi ai mạnh hơn cái gì chứ, đều là vì tấm voucher 70% ở Fashionarita thôi!

- Hả?

- Thì chuyện là...

Nhân Mã kể mọi chuyện ra cho những người không biết mục đích thật sự của cuộc thi là gì. Đám Bạch Dương, Thiên Yết, Thiên Bình, Song Tử, Sư Tử, Giải Hoa Thần bấy giờ mới hiểu được, vì sao hai tên tín đồ thời trang này lại nỗ lực thi đấu đến thế.

- Sao cậu không nói sớm?

Nghe xong, đột nhiên Thiên Yết với Bạch Dương đều dừng bước, một giọng cao một giọng thấp mà cùng đồng thanh:

- Tôi vẫn chưa sử dụng voucher đấy!

- Hả?

Nghe lời này, cả Xử Nữ và Nhân Mã đều kinh ngạc. Có câu "xa tận chân trời, gần ngay trước mắt". Bạch Dương với Thiên Yết đều có mã giảm giá mà Xử Nữ và Nhân Mã lại không hề nghĩ đến, đã vậy còn chạy theo Song Ngư và còn thi đấu một sống một còn với nhau.

Nhân Mã ngây thơ giải thích:

- Tớ không biết... nếu không cũng đâu đi đến mức cạnh tranh với Xử Nữ thế này...

- Khoan, cậu bảo hai người đấu tranh để giành được voucher của Song Ngư? _Bỗng, Thiên Yết cất giọng nghi vấn:

- Tức là Song Ngư biết chuyện cậu cần voucher?

- Ừa, cậu ấy biết nên mới tổ chức ra cuộc thi này mà! À, cậu ấy cũng nói bọn tớ tạm phải giữ bí mật mục đích cuộc thi với hai cậu và những người khác! Sao cậu lại hỏi vậy?

- ...

Chỉ là, sau khi nghe câu trả lời hồn nhiên của Nhân Mã xong, sắc mặt Thiên Yết có chút lãnh khí. Ngữ điệu trầm thấp vang lên đều đều:

- Cậu ta, biết tôi vẫn còn voucher mà vẫn tổ chức cuộc thi này cho hai người à?

- Á, Thiên Yết, cậu nói vậy chẳng lẽ...

Bạch Dương liền nhận ra ám chỉ của Thiên Yết, hai người đồng loạt nhìn sang Song Ngư. Thấy mình không tránh khỏi được trách nhiệm, Song Ngư cũng không sợ gì mà thừa nhận:

- Sao vậy? Không phải vừa rồi mọi người đều rất vui sao?

Ý ở đây là "Đúng rồi, là tôi cố tình lừa tiểu thụ của hai cậu tranh đấu với nhau đấy, chuyện đó vui mà, không phải sao?".

Ba giây sau, có ba nam sinh truy bắt nhau đầy kịch tính trên các dãy lớp học khối 12.

Tình cảnh hiếm hoi, ai chứng kiến được đều mang điện thoại ra quay lại cảnh tượng này. Bạch Dương chơi đuổi bắt thì không có gì lạ, nhưng đến Song Ngư và Thiên Yết – hai tên lạnh lùng này cũng đuổi bắt thì... Còn chưa nói đến, Song Ngư là kẻ bị truy đuổi, hệt như cuộc thi khi nãy ở sân bóng rổ.

- Song Ngư! Cậu mà để bị bắt thì cậu tèo luôn chứ không còn là trực nhật thay cho tôi không đâu nha! Chạy nhanh đi!

Kim Ngưu a, Song Ngư chưa đủ khổ hay sao cô còn khiến anh tức mà chết nữa vậy?

Cuối cùng, kết cục lại là "nhà đầu tư Song Ngư" bị đuổi ná thở.

Song Ngư a, anh đụng vào nhầm người rồi a.

...

Cao trung I.F...

Sau giờ học...

Phòng tập bóng rổ...

- Thầy Tiêu Ngọc, sao thầy lỡ làm vậy với ACE của đội chứ?

Như lời Cung Nhất Quân nói, Dịch Thiên Ân đến nài nỉ giáo viên hướng dẫn kiêm giáo viên chủ nhiệm của mình. Cũng chỉ có ông thầy khùng điên này mới dám đối xử với cậu như vậy. Những giáo viên khác, vì tài năng của cậu mà đều nhắm mắt cho qua. Chỉ có duy nhất ông thầy trông như kẻ thất nghiệp này là làm ngược lại.

- Lớp trưởng bảo em làm vậy à?

Như bị bắt thóp, Dịch Thiên Ân nghệt mặt ra vài giây, chuyện này mà ổng cũng đoán được, nhưng đoán được thì sao. Cậu tiếp tục mặc cả:

- Chứ ngoài cách này thì còn cách nào đâu chứ! Sao thầy cứ làm khó em vậy? Ghi em vào sổ đầu bài thì đúng rồi, nhưng cho hai con 0 vào cột điểm 15 phút thì quá sai nha thầy!

- Chuyện này không liên quan đến bóng rổ, em đừng mè nheo nữa! Uy nghiêm của một đội trưởng đâu rồi? Có biết bao nhiêu bạn bè, đàn em ở đây đang nhìn không?

Lời của Đặng Tiêu Ngọc vừa dứt, Dịch Thiên Ân nhìn xuống sân bóng, rồi nhìn lại, biểu cảm kiểu "hai chuyện này liên quan gì nhau vậy thầy". 

Thật hết thuốc chữa.

Rốt cuộc, cái sự đeo bám dai dẳng mất hết tôn nghiêm của Dịch Thiên Ân cũng phải khiến Đặng Tiêu Ngọc đầu hàng, xóa đi hai trái trứng ngỗng ở cột điểm 15 phút cho cậu. Quả nhiên, Cung Nhất Quân vẫn là quân sư số một của Dịch Thiên Ân.

- À phải rồi, giờ nghỉ trưa, có một người đến nộp đơn xin gia nhập câu lạc bộ bóng rổ, em xét đi!

Nói rồi Đặng Tiêu Ngọc đưa tờ đơn tham gia cho Dịch Thiên Ân, kèm theo đấy còn là một tờ giấy khác. Dịch Thiên Ân mới nhìn dòng đầu, đã lên tiếng:

- Cái này sao thầy lại hỏi ý em? Đây là nữ mà! Là nữ thì không thể gia nhập rồi! Cho dù là quản lý hay hỗ trợ viên cũng không được!

- Vậy nên thầy mới để em xét! _Đặng Tiêu Ngọc chỉ vào tờ giấy còn lại, ý hiệu cho Dịch Thiên Ân hãy đọc nó.

Đọc xong, vẻ mặt của Dịch Thiên Ân liền nhíu lại, ngữ điệu khó tin:

- Thành tích thể lực đều xuất sắc theo tiêu chuẩn cho nam giới?

- What?

Những người còn lại trong đội bóng ngồi nghe ké cũng kinh ngạc, liền xán đến chỗ Dịch Thiên Ân.

- Lý Hà, cô nàng này còn vượt qua thành tích ban đầu của em nữa!

- Ôi mẹ ơi, đùa nhau à?

- Thế nào?

Lúc này, Đặng Tiêu Ngọc lười nhác nhìn Dịch Thiên Ân. Dịch Thiên Ân suy nghĩ một lúc, rồi trả lời chắc nịch:

- Nếu có tài năng vậy, chẳng phải nhà trường nên mở thêm câu lạc bộ bóng rổ nữ à?

Đây không phải là câu hỏi, cũng chẳng phải đề xuất, mà là lời đề nghị. Đặng Tiêu Ngọc vừa gật gù, vừa gãi lưng, dáng vẻ thất nghiệp sắc nét mồn một. Sau đó thì cầm theo tờ đơn và tờ thành tích của bạn nữ kia rời đi.

- Ủa khoan, cái người nữ vừa rồi đó tên gì ấy nhỉ? Triệu gì đó, mấy anh có nhớ không?

- Triệu Ngân Hoa.

- Á!

Nhận được câu trả lời từ Tiêu Lục, Lý Hà liền thét lên, khiến những người còn lại đều quay sang nhìn. Lý Hà cả kinh đáp:

- Đó là một trong hai người mới từ Royal chuyển sang khối em mà! Đội trưởng, anh Tiêu, là bạn nữ đầu đinh hôm bữa chúng ta gặp ở thử thách mê cung đó! Đội trưởng, anh còn bảo người ta cá tính đó!

- Hả?

Không chỉ Dịch Thiên Ân và Tiêu Lục, mà cả Định Thừa cũng ngạc nhiên, giờ ra chơi cô ấy mới đến lớp 12B mà. Hóa ra, cô ấy tên là Triệu Ngân Hoa.

...

- Ngân Hoa, em lại trông ngóng cái gì vậy?

- Cứ bình tĩnh đi, kiểu gì em cũng sẽ được nhận thôi!

Thấy Triệu Ngân Hoa cứ hướng về phòng tập bóng rổ, Đường Ly và Triệu Phục lần lượt lên tiếng. Tất nhiên Triệu Ngân Hoa không phải lo lắng mình không đạt tiêu chuẩn để vào câu lạc bộ đó, mà là vì thấp thỏm muốn được phê duyệt thật nhanh để có thể tiếp cận với người đấy.

- Nói chuyện xong rồi à?

Thấy Cố Sùng Lâm cúp điện thoại, Triệu Phục dò hỏi:

- Yên Nam nói gì vậy?

Là Yên Nam Sơn gọi điện cho Cố Sùng Lâm, nên mọi người mới đứng lại chờ. Cố Sùng Lâm vẫn giữ nguyên vẻ mặt quân khí, đáp:

- Anh ta gọi, là mời chúng ta đến nhà chơi, Yên Nam ấy!

- !!!

--------- End Chap 202 ---------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play