Xin chào mọi người.
Lời đầu tiên, Au xin lỗi mọi người vì sự đình trệ đăng chap trong thời gian qua. Quả nhiên, càng lớn tuổi, cuộc sống càng phức tạp, Au không còn thời gian nhiều như trước nữa. Tuy nhiên, Au vẫn sẽ cố gắng hoàn thành tác phẩm này.
Mong mọi người vẫn chiếu cố đến School. Cảm ơn mọi người.
--------------------------------------
Trạm thử thách thứ hai...
- Hmnnn...
Lúc này, Yên Nam Sơn và Triệu Ngân Hoa vẫn đang dậm chân tại trạm thử thách câu đố tâm lý. Sau khi nghe năm người trước mặt giới thiệu về bản thân, Yên Nam Sơn và Triệu Ngân Hoa vẫn chưa tìm ra người nào là kẻ nói dối. Có quá nhiều điểm khả nghi và không chắc chắn.
Deang!
Chợt, người của ban tổ chức đánh một tiếng trống đá rõ kêu, khiến hai người kia không khỏi giật mình.
- Thử thách đến đây là kết thúc! Mời hai tuyển thủ tiếp tục lên đường!
- Hả?
Lời này khiến cả hai tuyển thủ của trường Royal đều ngạc nhiên, đặc biệt là Yên Nam Sơn. Không lẽ là do bên phía nhà trường?
Nhưng mà, Cố Sùng Lâm cũng đang thi đấu môn này mà?
...
- Thử thách đã kết thúc? Anh vừa nói vậy sao?
Cố Sùng Lâm vừa mới viết tên hung thủ vào tờ giấy, còn chưa kịp đưa cho ban tổ chức thì người của ban tổ chức đã thông báo kết thúc thử thách. Hắn chau mày thắc mắc:
- Tôi còn chưa nộp đáp án cho anh, sao lại kết thúc rồi?
- Chúng tôi xin miễn giải đáp thắc mắc này, mong tuyển thủ Cố mau chóng lên đường đến thử thách tiếp theo! _Người của ban tổ chức đáp.
- Đùa nhau à? Anh mau giải thích rõ ràng đi! _Đột nhiên, sắc mặt của Cố Sùng Lâm chợt đen sầm lại, ngữ điệu trầm khàn:
- Nói đi. Có phải trường tôi can thiệp vào không?
- Mời tuyển thủ Cố mau chóng đến trạm thử thách tiếp theo!
- Chết tiệt!
Chẳng thể moi được bất cứ thông tin nào từ người này, Cố Sùng Lâm chẳng thể làm gì ngoài bỏ đi. Tuy là có lợi cho hắn ta, nhưng tâm trạng hắn ta không hề tốt một chút nào.
...
Gần đó...
- A? Thầy Ma Kết?
- Hửm? Sao lại là em, Cự Giải?
Ma Kết là người đầu tiên đến trạm thử thách này, đang đứng ăn chút hoa quả bổ sung sức lực thì Cự Giải mò đến, khiến anh có chút ngạc nhiên. Nhưng mà câu hỏi lại hơi...
- "Sao lại là em?" Là em thì sao hả thầy?
Cự Giải hơi khó hiểu với câu từ của thầy chủ nhiệm mình, thì Ma Kết đưa cô miếng táo, cười đáp:
- À, là thử thách vừa rồi thầy gặp Sư Tử. Bây giờ thì lại gặp em! Trùng hợp ghê haha!
- Wao, đúng là không thể tin được! _Mắt Cự Giải cũng sáng như sao, ngữ điệu kinh hô:
- Vì lúc nãy em cũng gặp Bảo Bình trong thử thách thứ hai!
- Hả? _Nụ cười Ma Kết có chút ngừng lại, rồi anh hỏi:
- Em ấy sao rồi? Mọi thứ ổn chứ?
- Ai dà, thầy không cần lo, bọn em đều vượt qua cả hai thử thách đầu tiên! Cậu ấy thắng Đường Ly cả hai vòng rồi! _Nói rồi Cự Giải lại quan tâm đến anh chàng ngổ ngáo kia, hỏi dồn dập một tràng:
- Vậy còn Sư Tử thì sao thầy? Cậu ấy có vượt qua được không? Thử thách vừa rồi của hai người là gì? Không phải thầy đã đánh bại cậu ấy nên mới có thể xuất hiện ở đây chứ?
- Haha... Em cứ từ từ hỏi nào Cự Giải...
Ma Kết cười trừ, khổ thân anh.
...
Cùng lúc đó...
- Hả? Thiên Bình?
Bảo Bình ngồi chờ người còn lại theo lời người của ban tổ chức chán chê chổng mõm thì lại thấy Thiên Bình xuất hiện. Mà Thiên Bình cũng vô cùng ngoài ý muốn, khóe môi khẽ mở:
- Cậu...?
- Không thể tin được, vừa nãy gặp Cự Giải, bây giờ lại gặp cậu! _Bảo Bình mừng đến mức bật người dậy, lời này khiến Thiên Bình có chút ngạc nhiên:
- Cậu đã gặp Cự Giải?
- Ừ, may mà thử thách vừa rồi là câu đố tâm lý chứ không phải thử thách thắng thua!
- Hai cậu cũng vậy à? Tìm ra kẻ nói dối trong năm người?
- Hả? Tìm kẻ nói dối? _Dừng một chút, Bảo Bình tiếp:
- Không, bọn tớ là tìm ra hung thủ giết người qua những lời khai! Cậu... thực hiện thử thách một mình hay là có đối thủ khác?
Nếu Bảo Bình gặp Cự Giải, biết đâu Thiên Bình cũng gặp ai đó trong thử thách vừa rồi thì sao?
- Yên Nam Sơn.
- ...........
Không thể tin được Thiên Bình lại gặp được Yên Nam Sơn. Mà khoan đã, như vậy có nghĩa là...
- Sư Tử và Ma Kết, một trong hai người đó đã thua ở thử thách đầu rồi sao?
- Không. Là tớ bị lạc đường nên đến trễ.
-_-!!!
...
Thử thách thứ ba, là thử thách mang tính đồng đội. Ban tổ chức sẽ sắp xếp đường đi nước bước thế nào mà các tuyển thủ của một trường sẽ chạm mặt nhau theo nhóm hai người. Và từng nhóm sẽ đấu với nhóm của trường đối thủ.
Thử thách thứ ba là thử thách xé bảng tên trên lưng của đối thủ.
Nếu như Ma Kết gặp Cự Giải và Bảo Bình gặp Thiên Bình, thì nhóm tuyển thủ còn lại của trường Zodiac sẽ là...
- Hmnn...
Sắc mặt của Sư Tử vẫn không có một chút giãn nở hay thả lỏng gì. Thật chẳng thể ngờ, Sư Tử và Song Tử lại chạm mặt nhau trong thử thách này.
Chẳng là, từ sau vụ Song Tử là K.C, Sư Tử đã đấm Song Tử một cú. Tuy sau đó cũng đã xảy ra nhiều chuyện và mọi thứ đã trở về như cũ, nhưng nói gì thì nói, đây cũng là lần đầu tiên hai người ở riêng với nhau mà không có người thứ ba.
Hmn... Bầu khí này khá giống một ông bố và bạn trai của con gái mình.
- Thử thách thứ ba là thử thách nhóm. Một nhóm gồm hai tuyển thủ cùng trường, sẽ thi đấu với nhóm hai người của trường đối thủ! Thử thách xé bảng tên!
Nếu người của ban tổ chức không lên tiếng, không biết bầu không khí im lặng này sẽ kéo dài bao lâu.
- Hmnn... Không biết là trong vòng này cũng có loại thử thách đồng đội đấy! Một mình hoài thì quá chán rồi!
Song Tử có chút hứng thú mà nhiệt tình phản ứng, vậy mà Sư Tử vẫn giữ nguyên bản mặt cau có mà thắc mắc:
- Nói vậy, bọn tôi phải chờ trường Royal đến à? Thế thì thắng hay không thắng ở thử thách thứ hai cũng như không à?
- Ai chà, anh bạn đầu đinh nói vậy khiến bọn này hơi bị tổn thương đấy nhé!
Lời Sư Tử vừa dứt, thì một giọng nam khá quen vang lên. Sau đó là sự xuất hiện của Yên Nam Sơn và Đường Kỷ.
- Yo, cứ tưởng sẽ không gặp lại cậu cho đến khi cuộc thi kết thúc nữa chứ, bạn học Đường!
Vừa nhìn thấy đối thủ của mình, Song Tử cười vô cùng giả tạo mà chào đón. Thái độ giả lả cùng với hàm ý thâm sâu, ngay cả Yên Nam Sơn đứng cạnh cũng bị dính đòn lây.
Sư Tử cũng chẳng thay đổi biểu cảm gì, vẫn là chau mày khó coi.
Haiz, thái độ của hai tên Tử này thật chẳng để ai vào mắt cả nha.
"Thử thách thứ ba! Hai tuyển thủ cùng nhóm sẽ được cột hai cổ tay lại với nhau, sau đó sẽ đối đầu với đội của đối thủ trong một vòng tròn bán kính hai mét. Đội nào bị xé hết cả hai bảng tên trước thì sẽ thua cuộc! Đây được gọi là xé bảng tên theo nhóm!"
Sau khi các cặp đối thủ đã chạm trán nhau, người của ban tổ chức mỗi trạm đều lên tiếng giải thích luật thi.
Kết quả, Ma Kết và Cự Giải đấu với Triệu Phục và Cố Sùng Lâm.
Bảo Bình và Thiên Bình đấu với song quái nữ Đường Ly và Triệu Ngân Hoa.
Bên phía Ma Kết và Cự Giải...
- Cái này, hình như có chút không hợp lý rồi!
Sau khi ban tổ chức cột tay Ma Kết và Cự Giải lại bằng một dải lụa đỏ, Ma Kết chợt có chút e ngại mà lên tiếng. Mà Cự Giải thì không hiểu lắm, hỏi:
- Ý thầy là cái này? _Nói rồi Cự Giải đưa hai cổ tay bị cột lại của hai người lên, rồi mỉm cười:
- Không sao, không sao đâu! Em không có ngại đâu! Mà, Sư Tử chắc cũng không để ý đâu! Vì thầy có gì đáng ngại đâu mà!
- Haha... Ý thầy không phải thế...
Ma Kết khổ sở khi bị Cự Giải hiểu nhầm ý mình, cái anh e ngại ở đây, là đối thủ của Cự Giải.
Ai mà ngờ đâu, trường Zodiac cử đi ba tuyển thủ nữ, ba tuyển thủ nam. Nhưng trường Royal lại cử đi chỉ hai nữ, bốn nam.
Thấy ánh nhìn của Ma Kết dành cho hai người Cố Sùng Lâm và Triệu Phục, khóe môi Cự Giải bất giác cong lên:
- Ây dà, đến thầy cũng xem nhẹ em đấy à? Thật là tổn thương nha thầy Ma Kết!
- Cự Giải, em hiểu nhầm ý thầy nữa rồi... _Cười trừ, nhưng đến đây, Ma Kết lại đầy ý khi dễ nhìn hai người thanh niên cao lớn ở phía đối diện, ngữ điệu thản nhiên cất lên:
- Cái thầy e ngại, là thất bại của đội đối thủ a... Dù sao hai thanh niên cao lớn, cũng không thắng được một cành tre già và một nữ sinh nga!
Đúng là không thắng nổi. Nhưng lời của Ma Kết lại khiến Cố Sùng Lâm và Triệu Phục thập phần bất lực. Tức giận nhưng chẳng thể làm được gì, vì anh nói rất đúng.
Triệu Phục và Cố Sùng Lâm quả thật rất mạnh. Nhưng xui thay đối thủ của bọn họ, một người là kẻ quái nhân có sức mạnh kinh khủng, một người tuy là nữ, nhưng lại là nữ nhân của Cửu gia.
- Tôi không tin rằng tôi không thắng được thầy!
Triệu Phục đặt quyết tâm, ánh mắt kiên định nhìn chăm chăm vào Ma Kết. Đáp lại hắn chỉ là cái mỉm cười hoan nghênh của Ma Kết, biểu thị ý "Tới đây, thầy sẵn sàng tiếp". Song song đó, ánh mắt Cố Sùng Lâm dành cho Cự Giải có gì đó khó tả, nhưng tuyệt đối không phải xem nhẹ thực lực của cô. Cự Giải thấy đối phương có vẻ căng thẳng, liền cười nhẹ:
- Cậu không cần khách sáo, cứ xem tôi là bao cát mà tới đi, tôi càng thấy thoải mái hơn!
Roét!
Trọng tài vừa thổi còi, trường Royal lập tức lao vào tấn công trường Zodiac.
Pặc! Bộp! Bộp! Huỵch! Pặc!
Với tinh thần quyết chiến, Triệu Phục vươn tay đến bảng tên sau lưng Ma Kết với một tốc độ nhanh chóng, mạnh mẽ, động tác vô cùng dứt khoát, nhưng toàn bộ đều bị Ma Kết dùng một tay chặn lại, hơn nữa còn rất ung dung. Ma Kết một chút né tránh cũng không có, chỉ đứng yên tại chỗ mà vẫn chặn đứng mọi đòn tấn công của Triệu Phục. Điều này càng khiến Triệu Phục không cam chịu, ra tay càng quyết liệt hơn. Mà Cố Sùng Lâm bị cột tay lại với hắn, còn chưa kịp "giao du" với Cự Giải, đã phải từng bước phối hợp, di chuyển theo Triệu Phục sao cho ăn ý.
ROẸT!
Âm thanh này, quả nhiên khiến ai cũng đứng hình mất vía.
Mà người bị lạnh sống lưng nhất, chính là Cố Sùng Lâm. Chẳng biết từ khi nào, Cự Giải đã lấn tới, dứt khoát xé toạc bảng tên của hắn mất tiêu. Triệu Phục bên cạnh không tin nổi vào mắt mình. Hắn ta có thể nói là kẻ chứng kiến rõ nhất cảnh đối thủ xé mất bảng tên của đồng đội mình, ngay trong tấc mắt.
Hóa ra, nhân lúc Triệu Phục mải công kích Ma Kết, Cố Sùng Lâm phải lật đật di chuyển theo, Cự Giải đã thừa cơ áp sát Cố Sùng Lâm và roẹt, kết quả như tình hình hiện tại.
Bỗng...
Soạt! --- Pặc!
Ngay giây phút Triệu Phục còn đang ngây người, Ma Kết đột nhiên đổi khách thành chủ. Chủ động đưa lưng về phía hắn ta, nhưng lại để tay của hắn ta sượt trong không khí mà mất đà chúi xuống sàn. Lập tức, bàn tay đang buộc lại với Cự Giải của Ma Kết tóm chặt cổ tay phải của Triệu Phục, tay còn lại của Ma Kết nhanh chóng choàng qua vai Triệu Phục, mò tới tấm giấy dán sau lưng áo hắn.
ROẸT!
Chỉ trong chớp mắt, tấm bảng tên của Triệu Phục cũng đi đời. Cố Sùng Lâm bên cạnh không kịp phản ứng gì, kể cả khi bảng tên của Ma Kết đang ngay trước mắt mình.
Sau trận thi này, sắc mặt của Triệu Phục càng thêm đen kịt.
Vì lúc bị Ma Kết khóa tay, dù chỉ là khóa sau lưng, nhưng lúc đó, hắn không hề nhầm lẫn... Hắn, cư nhiên không động đậy được, dù chỉ một chút dẫy dụa.
Trước vẻ mặt cười nói vô tội của Ma Kết, hắn vẫn không khỏi lạnh gáy. Người này là một kẻ nguy hiểm.
...
- Thử thách thể lực này...
Đang được ban tổ chức cột tay mình và Thiên Bình lại, Bảo Bình có chút e dè mà nhìn sang người bạn đồng đội của mình, lên tiếng:
- Cậu có chắc phải tham gia không thế? Cái đó...
- Không vấn đề gì.
Trái với sự lo lắng của Bảo Bình, Thiên Bình vẫn giữ nguyên vẻ mặt trời sập cũng không kinh ngạc của mình. Đoạn, cô nhìn về phía hai cô gái đầu tóc bóng lưỡng phía đối diện, cân nhắc:
- Nếu tách riêng ra, tớ có thể thắng vì chiêu trò. Nhưng nếu cùng cậu thi đấu, có lẽ tớ sẽ cản trở cậu đấy, Bảo Bình.
Chẳng ai như Thiên Bình, bản thân bất lực cũng tự mình nói ra cho người khác nghe, hơn nữa còn vô cùng minh bạch. Bảo Bình cười khổ:
- Cậu... sao đột nhiên lại bi quan như vậy chứ!
- Vì vậy nên tớ mới phân tích tình hình. _Sắc mặt Thiện Bình vẫn không đổi, vô vô cảm cảm nhìn Đường Ly và Triệu Ngân Hoa mà nói khẽ:
- Hỏi cậu, mấu chốt của trò xé bảng tên, không phải là vị trí của mình và đối thủ sao?
- Ý cậu là...
- Chỉ cần chúng ta đứng ra phía sau lưng của hai người kia, thì trò chơi chẳng phải kết thúc rồi sao?
- A...
Bảo Bình ngay lập tức hiểu được ý của Thiên Bình, nhưng sắc mặt cô chợt ỉu xuống:
- Nhưng mà bằng cách nào? Đợt trước trường mình cũng có loại thử thách này. Ngoại trừ đột kích từ phía sau không ai phát giác, thì làm sao chúng ta đứng sau lưng đối thủ được? Còn chưa nói đến, lần này, chúng ta phải đối đầu trực diện với bọn họ!
- Bằng cách của tớ.
Roét!
Sau khi đội nhóm hai trường vào vòng tròn thi đấu, trọng tài liền thổi còi cái roét.
Triệu Ngân Hoa và Đường Ly hết sức kiêu kỳ, không giấu nổi sự cao hứng trong nụ cười mà cất tiếng:
- Này búp bê, tôi không tin lần này không thắng được cô! Lần này đích thực là đấu bằng sức mạnh rồi nhé!
- Em nói đúng, Ngân Hoa! Nhìn kiểu gì, người chiến thắng vòng này cũng sẽ là chúng ta!
Thiên Bình vẫn như cũ, giữ im lặng không buồn đáp lời. Chỉ có Bảo Bình là lên tiếng đối lại:
- Hai người trông thì mạnh đấy, nhưng thể chất thôi thì không đủ đâu, cần phải có cái này nữa!
Vừa nói, cô vừa chỉ vào thái dương, khiến hai chị em quái nữ kia tức tối không thôi. Đường Ly ngứa mắt Bảo Bình từ nãy đến giờ, bị câu nói này khiến cho nóng giận mà kéo Triệu Ngân Hoa tấn công về phía Bảo Bình trước:
- Ngân Hoa, diệt nhỏ này trước! Cây mất gốc thì cũng sẽ chết thôi!
Ý là, nhìn kiểu gì cũng thấy Bảo Bình là người mạnh hơn. Diệt kẻ mạnh trước, rồi thủ tiêu luôn Thiên Bình cũng chẳng khó gì. Đây quả là một nước đi đúng đắn.
- Chính là lúc này.
Ngay lúc Đường Ly kéo Triệu Ngân Hoa áp sát về phía Bảo Bình, thì Thiên Bình đột ngột mở lời. Chỉ là, ngay lúc đó, Bảo Bình liền khom người xuống, tránh đi cánh tay đang vươn tới của Đường Ly, mà Thiên Bình, ấy vậy mà cùng tay đang cột lại bằng vải đỏ của Bảo Bình chống xuống sàn đất, nhưng cơ thể lại lộn vòng phía trên, xuyên qua nút nối hai cánh tay của Đường Ly và Triệu Ngân Hoa.
PẶC!
Soạt! Soạt!
ROẸT --- ROẸT!
Deang!
Nháy mắt, tiếng chuông đá của trọng tài vang lên, kết thúc thử thách.
Mà Đường Ly và Triệu Ngân Hoa đều ngây người, thần sắc hoang mang cực độ.
Thế quái nào... thế quái nào mà nó khả thi???
Giải thích đơn giản, ngay lúc Đường Ly kéo tay Triệu Ngân Hoa sang phía Bảo Bình, cánh tay được cột lại của hai người sẽ căng ra thành một đường ngang trên không trung, khoảng cách sẽ đủ rộng, nhân lúc đó, Thiên Bình bằng đường phía trên – lộn nhào qua hai cánh tay nối ấy. Còn Bảo Bình thì bằng đường phía dưới – chui qua hai cánh tay nối và thành công khiến cả hai người vòng ra phía sau lưng Đường Ly và Triệu Ngân Hoa. Mặt khác, nút thắt nối của cả bốn người sẽ mắc kẹt vào nhau, bên phía Bảo Bình và Thiên Bình nắm thế thượng phong, vừa khống chế song quái nữ, vừa ra tay lột sạch bảng tên sau lưng bọn họ.
Chớp mắt, trận đấu kết thúc, trường Zodiac chiến thắng.
Có người cho rằng đó chỉ là ăn may, vì nếu Đường Ly và Triệu Ngân Hoa không dãn cách cánh tay ra, thì làm sao hai người tên Bình có thể thực hiện kế hoạch này được. Nhưng không, vì Thiên Bình chắc chắn hai người kia sẽ dãn cách cánh tay, hay chính xác hơn, Đường Ly sẽ kéo Triệu Ngân Hoa về phía mình để tấn công Bảo Bình. Có hai khả năng, thứ nhất, Bảo Bình sẽ nói khích để khiêu chiến với Đường Ly. Thứ hai, hai người đó chắc chắn sẽ công kích Bảo Bình trước, vì chắc chắn ai cũng sẽ có suy nghĩ, rắn mất đầu thì mới kết thúc game nhanh được, tức là hạ bệ kẻ mạnh hơn mới là chuyện tất yếu.
Cũng có người sẽ thắc mắc, tại sao Bảo Bình phải chui qua trong khi Thiên Bình lại lộn qua? Hai người nếu cùng lộn qua, chẳng phải sẽ ngầu hơn sao? Hoặc là đổi ngược lại? Thứ nhất, hai người không thể cùng một lúc mà lộn qua được, khoảng cách hai cánh tay của nữ giới đâu có rộng rãi gì. Thứ hai, Bảo Bình và Thiên Bình tất nhiên có thể đổi ngược tư thế cho nhau, nhưng lúc đó Bảo Bình đang là con mồi của Đường Ly và Triệu Ngân Hoa, chỉ có thể tránh một kiếp nạn nhờ việc khọm người xuống, làm sao có thể lộn lên trên như trong phim kiếm hiệp được.
Tóm lại là, tất cả đều xảy ra y như dự đoán của Thiên Bình.
Điều này, khiến Bảo Bình càng thêm bội phục Thiên Bình.
...
- Cái này...
Song Tử nhìn cổ tay mình và Sư Tử được buộc lại với nhau bằng dải băng đỏ, liền giở giọng kỳ thị:
- Nhìn... gei gei làm sao á!
- Gay cái mả cha cậu! Nhìn ông đây khí thế trai tráng ngút ngàn thế này mà bảo gay à!
Lời Sư Tử vừa dứt, trên khán đài, không rõ những người khác ra sao, chứ sắc mặt của Thiên Yết, Bạch Dương, Xử Nữ và Nhân Mã có chút đen xì.
Khóe miệng Xử Nữ cong cong vặn vẹo, răng nghiến kêu ken két:
- Bạch Sư Tử, cậu mà thi xong thì xác định với bổn thiếu giaaaa!
- Thằng mèo bông láo lếu này, ý mi là anh đây không khí thế trai tráng ngút ngàn à? Anh đây khí thế trai tráng ngút ngàn hơn mi nhiều đấy nhá!
- Hahaha...
Bên cạnh cặp đôi chó mèo Dương Xử, cùng với sắc liễm âm u của Thiên Yết, Nhân Mã và những người khác chỉ biết cười bò.
Trong khi đó...
- Này Sư Tử...
Hai bên đang chuẩn bị bước vào vòng tròn thi đấu, thì Song Tử giở chứng lại mở mồm ra, khiến cho người bên cạnh không một chút cao hứng, tùy tiện đáp:
- Gì?
- Cậu phụ trách xé bảng tên hai tên kia nha!
- Hả?
Sư Tử còn chưa hiểu ý Song Tử lắm, thì giọng của Song Tử lại cất lên, chỉ là, ngữ điệu anh lúc này mang một nửa ý cười, nói:
- Tôi sẽ giữ chúng cho cậu tiện bề hành động.
"Giữ chúng" là ý gì? Sư Tử chau mày.
Chính là ý trên mặt chữ.
Tiếng còi trọng tài vừa mới vang lên, Đường Kỷ và Yên Nam Sơn chưa kịp tấn công thì Song Tử đã chủ động công kích trước. Nhanh như cắt, Song Tử đã tóm được cánh tay thảnh thơi của Đường Kỷ, dễ dàng vặn ngược ra sau, đồng thời cùng Sư Tử vòng ra phía sau lưng Đường Kỷ và Yên Nam Sơn. Bàn tay đang khóa cổ tay Đường Kỷ của Song Tử vậy mà tham lam tóm lấy luôn sợi dây buộc hai tay Đường Kỷ và Yên Nam Sơn lại, giữ chặt nó. Cánh tay còn lại của Song Tử - cánh tay đang bị cột với tay Sư Tử - thừa thế xông đến túm lấy cánh tay tự do của Yên Nam Sơn. Chỉ trong tích tắc, toàn bộ bốn cánh tay của Đường Kỷ và Yên Nam Sơn đều bị hai tay Song Tử khống chế chặt chẽ, nửa ngón tay cũng chẳng nhúc nhích nổi. Nhìn như đang trói gà vậy.
Roẹt! Roẹt!
Sư Tử không có nhiều thời gian để kinh ngạc, liền nhanh tay xé hết hai bảng tên của Đường Kỷ và Yên Nam Sơn đi.
Có lẽ, đây là phần thi xé bảng tên diễn ra nhanh nhất trong lịch sử, cũng là phần thi diễn ra dễ dàng nhất.
Một lần nữa, khu vực của trường Zodiac lại đồng loạt sôi nổi lên.
Sau cuộc thi này, sắc mặt của Yên Nam Sơn xanh đét hơn bao giờ hết. Trước đó hắn đã chứng kiến thể lực khỏe đến vi diệu của Song Tử rồi, nhưng lần này mới được trực tiếp lĩnh giáo. Nhìn bàn tay trái bị sưng tấy đỏ rộp của mình, mồ hôi hắn khẽ rơi. Vừa rồi, Song Tử đã thì thầm bên tai hắn một câu, khiến một kẻ cao ngạo như hắn lần đầu tiên cảm thấy áp lực nặng nề bởi người ngoài.
"Đừng tùy tiện động đến người không nên động nữa nhé, Yên Nam nhị thiếu gia. Lần tới, cậu sẽ khóc thảm đấy."
Chỉ là một lời cảnh cáo, nhưng lại khiến Yên Nam Sơn trước giờ chẳng sợ gì lại cảm thấy lo lắng thấp thỏm như vậy.
Quả nhiên là Dương Song Tử.
Cuối cùng, cũng đến trạm thử thách cuối cùng trong thử thách Find a partner in the Maze.
Để tiến hành thử thách xé bảng tên theo nhóm vừa rồi, nên ban tổ chức đã đặc cách để các đối thủ bị thua lên đường luôn, dù họ vẫn chưa vượt qua thử thách thứ hai. Vì vậy, nên lúc này, những người đã thua ở thử thách thứ hai sẽ bị giam thêm năm phút.
Sau khi thông báo này được truyền đến các tuyển thủ trong mê cung, có một số người chiến thắng trận đấu xé bảng tên vừa rồi vẫn phải bị giam chân năm phút hệt như những người thua cuộc. Cũng có người... bị giam đến mười phút, vì họ thua cả hai thử thách. Tất nhiên, cũng có người vẫn lên đường đến trạm thử thách cuối cùng như bình thường.
Trạm thử thách cuối cùng, cư nhiên nằm ở trung tâm của mê cung.
Nó cũng chỉ là một hàng chắn panel ngang nối dài không có lối đi. Hệt như một ngõ cụt.
Những người chiến thắng cả hai thử thách thứ hai và thứ ba mới có thể đến được đây, vào thời điểm này. Hiển nhiên, người xuất phát ở cổng nào sẽ gặp lại nhau ở đây.
Tỷ dụ như, Song Tử gặp lại Bảo Bình và Cự Giải.
Ma Kết gặp lại Sư Tử, Thiên Bình... và cả Dịch Thiên Ân.
Ban tổ chức đứng ra giải thích tên và luật ở thử thách cuối cùng này:
"Đây là thử thách tâm ý tương thông. Các bạn, mỗi người hãy chọn một món đồ, mà chắc chắn rằng, người đồng hành còn lại của mình cũng sẽ chọn nó trong số những món đồ này. Sau khi cả hai bên đã tiến hành chọn, nếu kết quả hoàn toàn trùng khớp, hai người các bạn sẽ được gặp nhau bằng cánh cửa bên tay trái tôi. Nếu kết quả không tương thông, phiền các bạn chọn lại, cho đến khi nào hai bạn chọn trùng món đồ, hoặc cho đến khi đối thủ của các bạn đuổi kịp tới và giành chiến thắng trước các bạn! Lưu ý rằng, cộng sự của các bạn cũng gặp thử thách này ngay bên kia bức tường chắn, nên các bạn cần phải giữ im lặng trong suốt quá trình thực hiện thử thách này, chớ có lên tiếng ra hiệu với người bên kia bức tường. Bằng không sẽ là phạm quy! Giờ thì, xin mời, theo thứ tự!"
Đại đa số mọi người đều hiểu những gì người của ban tổ chức nói, nhìn sang cánh cửa bên trái của anh ta. Quả nhiên, nhìn sơ thì tưởng là một bức tường chắn không lối đi, nhưng nếu nhìn kỹ, thì có một cánh cửa đang đóng thật.
Lần lượt Ma Kết, Sư Tử, Thiên Bình và Dịch Thiên Ân tiến đến trước những món đồ cần phải chọn. Cân nhắc vô cùng kỹ.
Trước mặt bọn họ có mười món đồ.
Mô hình chiếc búa của Thor.
Trái bóng rổ.
Bình hoa.
Búp bê Babier.
Chiếc bomd của nhóm nhạc BTS.
Hộp gà rán.
Chiếc balo.
Gấu bông hình mèo.
Hộp y tế.
Chai nước điện giải.
Đứng trước những đồ vật trên, Cự Giải phân vân giữa ba thứ. Bóng rổ, hộp y tế hay là nước điện giải. Vì những thứ còn lại, không cái nào liên quan đến Sư Tử hết. Bóng rổ là vì anh có tham gia đội bóng, nhưng lại không đam mê mấy. Nước điện giải là vì đó là thứ nước uống phổ biến cho những người chơi thể thao. Xét lại, hai cái này, có lẽ hợp với Bạch Dương hơn là Sư Tử. Còn hộp y tế, cái này quá quen đi. Suốt những năm đi học, có khi nào Sư Tử không có kẻ thù đâu chứ. Năm nay còn đỡ, hai năm trước lúc nào cô cũng thấy anh mang cái mặt dán băng cá nhân đi học. Nên là, cái này là khả năng cao nhất nhỉ?
Kết quả...
Kết quả sẽ được công bố sau khi tất cả mọi người đang có mặt ở đây chọn món đồ xong.
Đến lượt Ma Kết.
Có lẽ thứ đập vào mắt anh đầu tiên là bình hoa. Chắc Bảo Bình cũng vậy nhỉ? Vì nhà cô bán hoa mà, điều này ai cũng biết.
Thế là, anh quyết định chọn.
"Thầy nghiêm túc à?"
Vì không được mở miệng nói chuyện, nhưng vừa thấy Ma Kết ôm hộp gà rán xuống, Sư Tử không khỏi ra ý hiệu với bản mặt chau mày nhăn mặt. Ma Kết mỉm cười, gật đầu nhẹ, cũng ra ý hiệu:
"Thầy có linh cảm, cũng không biết đúng không haha!"
Sư Tử đảo mắt lên trên, tỏ vẻ bất lực, rồi chỉ tay vào cái bình bông trên kia, gằn ý:
"Nhà cậu ta bán hoa, rõ rành rành là thế!"
"Haha..."
Tâm tư Ma Kết có lý do riêng, nhưng vẫn không tiện thể hiện ra ngoài mà chỉ cười trừ. Cái này, thật khiến Sư Tử tức chết mà.
Sau đó, Dịch Thiên Ân không hề quan ngại mà đi lên ôm trái bóng rổ vào tay. Cậu cười tít mắt, game này quá dễ.
Trong khi ai cũng đắn đo suy nghĩ nên chọn món nào (ngoại trừ Dịch Thiên Ân vì thử thách lần này quá cỏn con với ổng), thì Song Tử và Thiên Bình chẳng hề chần chờ mà chọn lấy một món đồ không mấy xa lạ rồi về chỗ.
Lần này, Sư Tử lại ra hiệu, sắc mặt có chút lo lắng:
"Có đếm thời gian đâu mà lên cái là chọn ngay cái này vậy? Ít nhất cũng phải suy ngẫm kỹ chút đi chứ!"
Đáp lại, là cái nhún vai đầy dửng dưng của Thiên Bình.
Lại một lần nữa, Sư Tử lại đảo trắng mắt lên. Thật là bất lực a.
Cuối cùng cũng có kết quả.
Dịch Thiên Ân tất nhiên cùng đồng đội mình hội ngộ rồi, cả hai đều là người của đội bóng, không chọn bóng rổ thì chọn cái gì.
Thế mà trường của cậu lại có người chọn nước điện giải, mặc dù cũng là người của đội bóng.
Cũng có người chọn hộp y tế, vì trong lúc luyện tập, có nhiều vết thương cần hộp y tế.
Haizz, nó lại hợp lý nhưng mà khiến con người ta ức chế đến phát điên.
Kết quả...
- Thầy cũng chọn hộp gà rán à? Khó tin thật đấy!
Ma Kết và Bảo Bình cuối cùng cũng gặp được nhau. Tuy ngoài miệng Bảo Bình có vẻ ngạc nhiên, nhưng biểu cảm của cô lại kiểu "Nếu thầy không chọn đúng, hậu quả thế nào em cũng không dám chắc!"
Ma Kết cười trừ, thành thật nói:
- Ban đầu thì thầy tính chọn bình hoa, nhưng sau đó, nhìn thấy hộp gà rán, lại nhớ đến sự việc ở tiệm gà rán gần nhà em, nên đổi ý. Thầy nghĩ, em hẳn sẽ chọn thứ mà cả hai chúng ta đều có chung kỷ niệm, chứ không chọn vật mà đặc trưng của riêng em! Qủa thật không sai!
- .......
- Sao thế?... _Thấy vẻ mặt có chút sững sờ của Bảo Bình, Ma Kết không khỏi quan tâm:
- Em không khỏe chỗ nào ư?
- Không, không có gì!
Bảo Bình khôi phục sắc thái, rồi tự mình tránh ra chỗ khác, tách ra khỏi một chỗ với Ma Kết.
Này... nhìn giống như đang chạy trốn.
Bảo Bình khẩn trương bưng gương mặt hồng hào của mình bỏ đi, hòng không muốn Ma Kết nhìn thấy. Cô không dám tin được, Ma Kết lại có thể suy nghĩ hệt như cô như vậy. Nếu như chọn hộp gà rán là suy nghĩ ban đầu của anh, thì nó chỉ đơn thuần là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Rõ ràng ban đầu anh có suy nghĩ khác, nhưng sau đó, lại vì cô, nhập tâm rằng cô sẽ chọn cái gì, theo hướng nào, điều này lại vô cùng khiến cô cảm động.
Chỉ đơn giản, có người nào đó cố tình nắm bắt đúng ý nghĩ của mình, hiểu được mình, điều đó thật sự trân quý biết bao. Bản thân cô, ai đó nắm bắt được sở thích của cô, cô đã vô cùng cảm kích. Huống gì là anh nắm bắt được suy nghĩ của cô.
Ầy, Bảo Bình a, dạo này mày dễ xao động quá rồi đấy!
Bên này Bảo Bình đang mang nhiều tư tình, mà bên phía Cự Giải và Sư Tử lại vô tình khiến những người đang theo dõi trên màn hình đều thấy buồn cười.
Chẳng là, món đồ mà cả hai chọn, hoàn toàn trùng nhau.
Có điều, sắc mặt Sư Tử không vui lắm, mặc dù chính anh cũng đã lựa chọn món đồ ấy.
Cự Giải cầm hai bàn chân trước của con mèo bông lên, cười:
- Sao thế, mèo bông bự? Anh em cậu đang ở trước mặt mà cậu có thái độ gì thế? Hả? _Vừa dứt lời, Cự Giải lại lấy con mèo bông trong tay Sư Tử lên, cũng lắc lắc nó, lại giả giọng:
- Mèo bông nhỏ bọn tui nhỏ nhắn nên cậu xem thường đúng không? Mèo bông bự?
- ...........
Cũng chỉ có Cự Giải, mới dám trêu đùa Sư Tử như thế. Mặt Sư Tử vốn dĩ đã đen như đít nồi, nay lại đen hơn. Anh cẩn thận nhắc nhở:
- Cự Giải, đừng có đùa nữa.
- Ai chà chà, mặt cậu thế là sao? Chị dâu à, ổng gặp lại chị và chúng em mà cái mặt lại xị ra vậy kìa! _Mèo bông nhỏ màu cam lên tiếng (vẫn là Cự Giải đang "múa rối" nha).
- Chị dâu à, hãy phạt mèo bông bự đi! _Mèo bông nhỏ màu xám xanh cũng lên tiếng. Cự Giải vô cùng phối hợp mà đáp:
- Hai em đừng nói thế, tội mèo bông bự đó! Mèo bông bự chỉ là mặt mũi sinh ra vốn dĩ đã quạu như vậy mà thôi! Chứ thật ra cậu ấy đang ngại ngùng với chúng ta đó!
- .................
Sư Tử hiện im lặng không nói lời nào, mà Cự Giải tiếp tục nhây nhưa mà nói:
- Mèo bông bự à, có ph...
- Yah, Lâm Cự Giải! Có phải tôi chiều cậu quá rồi không hả?????
- Hahahaha, mèo bông bự nổi điên rồi kìa, chạy thôi haha!
-_-!!!
Thiên Bình nhìn cảnh Sư Tử đang rượt đuổi Cự Giải cùng hai con mèo bông trên tay cô ấy mà có chút buồn cười. Cậu ta rượt đuổi Bạch Dương thì bình thường, chứ ngay cả Cự Giải cũng bị... ầy, không nói nữa.
- Quả nhiên, chúng ta vẫn tâm ý tương thông nhỉ, bảo bối?
- Tùy tiện chọn thôi.
- ...
- Có bị thương gì không?
Sau khi đạp Song Tử rơi xuống hố sâu, giờ Thiên Bình lại câu Song Tử lên bờ trở lại. Vẫn như cũ, Song Tử ra vẻ ủy khuất, tay đặt lên ngực trái mà thống khổ nói:
- Có, ở đây nè, tổn thương sâu sắc luôn!
-_-!!!
Trò đùa nhạt toẹt, Thiên Bình liền chán nản bỏ đi. Thấy vậy, anh liền đứng đắn lại, cất giọng nghiêm chỉnh:
- Không đùa nữa, cái đó... chấn thương của cậu không sao chứ?
Phải, chính là triệu chứng đau cơ thắt lưng của Thiên Bình. Tuy đã được Như Hòa sơ cứu, nhưng vừa rồi phải trải qua bốn thử thách, hẳn là nó có ảnh hưởng đến thương tích của cô đi.
- Không sao...
Hai chữ "Không sao" vừa tuôn ra khỏi miệng, sắc mặt Thiên Bình chợt trở nên khó coi, toàn thân cô bất giác bất động tại chỗ. Cái này, có phải đến quá nhanh rồi không. Cái này, Song Tử phát hiện ra rồi.
- Thiên Bình! Làm sao vậy? Có phải...
Tất nhiên, biểu cảm đau đớn của Thiên Bình dù chỉ là một chút, người khác cũng nhìn ra, huống chi là Song Tử. Anh lập tức đỡ lấy cô, sắc mặt vô cùng khẩn trương hô lên:
- Cấp cứu! Cấp cứu!
Biết không giấu được, Thiên Bình khẽ vỗ tay Song Tử trấn an, đành lên tiếng thú nhận:
- Đúng là có hơi đau, chỉ cần để tôi về nhà nghỉ ngơi trước là được. Không có gì đáng lo, không đáng lo...
- Đừng nói nữa! Ma Kết! Sư Tử! Báo ban tổ chức đi, có người bị thương!
Lời của Song Tử hô lên, Ma Kết đang đứng trơ trọi liền khẩn trương nói với người của ban tổ chức. Mà Sư Tử và Cự Giải đang đuổi nhau cũng phải dừng lại.
- Cái gì?
- Sao lại thế này?
- Thiên Bình!
Xôn xao... xôn xao...
Cuối cùng, vì lý do sức khỏe, tuyển thủ Hạ Thiên Bình của trường cao trung Zodiac phải rời khỏi cuộc thi sớm hơn dự định.
...
Mười phút sau...
Mặc dù ở phần thử thách Find a partner in the Maze, trường cao trung Zodiac lại giành chiến thắng với tỷ số áp đảo hoàn toàn là 3 – 0. Tỷ số bán cuộc giữa hai trường bây giờ là 14 – 02. So với tỷ số bán cuộc ở buổi sáng, cao trung Zodiac đã giãn cách tỷ số với cao trung Royal những hơn 10 điểm.
Tuy rằng chiến thắng, nhưng không khí trong Zodiac không vui vẻ gì cho lắm, vì một trong những tuyển thủ có tài của họ đã bị chấn thương phải ra về trước khi cuộc thi kết thúc.
- Mấy đứa, mau chóng lấy lại tinh thần thôi. Chúng ta vẫn còn một môn thi đấu cuối cùng nữa!
Ma Kết – người có trách nhiệm vực dậy tinh thần của mấy đứa học trò mình lên tiếng. Anh cất giọng trấn an:
- Hơn nữa khi nãy các em cũng thấy đó, Thiên Bình không bị đau như hồi sáng, em ấy chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi sớm hơn dự định thôi, nên mấy em không cần lo lắng quá. Ngược lại...
Nói đến đây, Ma Kết nhìn sang bên Royal. Trùng hợp thư ký Khôi mới từ chỗ của người ban tổ chức trở lại, nghe được lời này, cũng hiểu ý của anh mà tiếp lời:
- Môn thi đấu cuối cùng – kéo co! Vốn dĩ luật thi là tất cả tuyển thủ của mỗi trường ra thi đấu. Tức là có 30 người tất cả. Nhưng trường chúng ta đã có năm người uống phải thuốc kích thích dị ứng và một người vừa ra về khi nãy, hiện tại nhân lực chỉ còn lại 24 người. Chúng ta đã trao đổi với bên ban tổ chức và họ đã chấp nhận nhân số của trường ta. Trường Royal cũng sẽ cử 24 tuyển thủ của họ thi đấu. Có vẻ như hội những đứa trẻ đồng trọc sẽ tham gia toàn bộ, cộng thêm Cố Sùng Lâm, Bát Tề Phi, Lương Thuần, Lục Kỳ... _Ngừng một chút, thư ký Khôi khẽ thở dài, nói:
- Bên Royal có đến 12 người có thể lực tốt đấy! Tức là một nửa lực lượng của họ đã mạnh rồi!
- Nên là, nếu mấy em không có tinh thần hẳn hoi, thì kết quả sẽ...
- Thầy nói cái gì vậy Ma Kết?
Ma Kết đang nói dở thì lại bị một đứa học trò ngắt lời, nhìn lại, chính là Sư Tử. Sắc mặt Sư Tử lúc này còn khó coi hơn cả bình thường, nhưng lại mang đầy dã tâm mà gằn giọng:
- Ai bảo bọn tôi không có tinh thần hẳn hoi?
- Lúc này, tinh thần bọn em nghiêm túc hơn bất kỳ ai đấy nhé thầy! _Bạch Dương cũng bày đặt làm vẻ mặt nghiêm ngặt lại, Xử Nữ cũng lên tiếng:
- Thầy đừng nghĩ bọn em yếu đuối mỏng manh vậy chứ! À mà... Bạch Dương, đừng gồng quá, nhìn mặt cậu như mắc ỉ* á!
- Hàn phu nhân, cậu đừng có làm cả bọn tụt mood vậy có được không, tôi đang nghiêm túc mà!
- Hahaha...
- Thật là, hai cậu đúng là chẳng ngầu nổi hai giây!
- Chứ mày nghĩ mày ngầu được hai giây chắc, Nhân Mã?
- Nhân Mã, đừng gồng quá, cậu cũng chẳng ngầu nổi được giây nào đâu.
- Thiên Yết à!!!
- Hahaha...
Rốt cuộc, là Ma Kết lo thừa rồi. Đám nhóc này là ai cơ chứ.
- À thư ký Khôi... _Chợt, Song Ngư cất tiếng lãnh đạm:
- Anh phân tích và đánh giá đối thủ tốt đấy, nhưng anh quên không phân tích năng lực của đội mình rồi.
- Nếu bên bọn họ có 12 người mạnh như anh nói, thì bên này... _Bảo Bình cũng tiếp lời, nói:
- Cũng có nhiều người mạnh lắm đấy!
- Nếu bên đấy có S8, bên chúng ta cũng sẽ có hai anh em họ Dương, Bạch Dương, Sư Tử, Thiên Yết, Song Ngư, Giải Hoa Thần, Bảo Bình – người đã thắng Đường Ly! _Kim Ngưu tự hào kể tên so sánh, Cự Giải cũng tiếp:
- Bên đó có Cố Sùng Lâm, Lương Thuần, Lục Kỳ, thì chúng ta có ngũ lão đại! Còn Bát Tề Phi, cứ giao cho em!
- Sao hả? Anh còn lo sợ nữa không?
Chốt lại, là câu hỏi đã biết được đáp án của Xà Phu. Tiêu Vỹ gãi gãi má mình, chêm vào câu nói đùa:
- Mà, em nghĩ, lúc này một mình anh Song Tử cũng có thể đấu thắng lại đám người Royal ấy cũng nên!
Lúc này, cả đám mới nhìn sang phía ngoài cùng hàng ghế chờ. Chỉ thấy một Song Tử phong thái lãnh cảm, sắc mày lạnh nhạt. Mặc dù tiết trời thời điểm này đã mát mẻ mà không còn lạnh nữa, nhưng hàn khí toát ra từ người anh lại khiến người khác không chỉ lạnh mà còn cảm thấy bất an.
Ma Kết đang tính mở miệng hỏi han trạng thái của Song Tử, thì lại thấy Như Hòa ngồi cạnh Song Tử lắc đầu, hai tay đặt hình chéo trước mặt, hiệu rằng không nên làm thế.
Bởi vì, Như Hòa vừa bị Song Tử "hỏi" vài điều.
...
Trường Royal...
- Cuộc thi lần này, bộ ba đại tiểu thư kia đừng có tham gia vào giùm nha!
Trước thềm thi đấu kéo co, thì Đường Ly hặn họng lên tiếng. Sau đó, lại nhìn tổng quát lại đội hình của mình mà chỉ tay vào những người có dáng vẻ yếu ớt mà nói:
- Cậu, cậu, cậu, cậu... kể cả cậu, cũng đừng tham gia!
Chính là nói, phải trừ ra sáu người để cân bằng tỷ số như bên trường Zodiac. Theo đó mà nhóm người Diêm Tần Tương, Hồng Linh, Nhị Mỹ Lan, thêm hai bạn nữ nữa và cả Tây Nghi Hạ cũng bị loại.
- Hứ! Đường Ly, cô cũng có thắng trận nào đâu mà bày đặt ra vẻ ở đây hả?
Sau môn thi Tạo hình theo lệnh, Đường Ly và Hồng Linh đã to tiếng với nhau hai câu, sau đó bị Yên Nam Sơn nhắc nhở. Lần này, Đường Ly và Hồng Linh lại tiếp tục đối kháng. Tuy nhiên, cái câu của Hồng Linh lại chọc trúng vảy ngược của Đường Ly, khiến cô ta trở nên bực mình:
- Cô vừa nói cái gì đấy? Nói lại tôi nghe xem?
- Thì... thì tôi... _Hồng Linh vốn dĩ đang to mồm, lại bị sắc mặt tức giận đáng sợ của Đường Ly làm cho sợ hãi, nên nhỏ lời lại:
- Tôi... nói đúng rồi còn gì...
- Đủ rồi!
Chợt, giọng quát của Yên Nam Sơn vang lên, cảnh tỉnh mọi người trong Royal lại. Anh ta liếc nhìn bọn họ mà cất ngữ điệu lạnh nhạt:
- Bớt hành xử như một kẻ thê thảm đi.
Lời này, là trực tiếp nói Hồng Linh và nhóm người đại tiểu thư bọn họ.
Lời này, trực tiếp khiến Diêm Tần Tương đang im lặng cũng phải giật mình. Tay nắm thành quyền, răng cắn chặt môi. Vì cớ gì cô phải chịu cảnh o ép nhục nhã như vậy? Cô cũng là một người của danh môn thế gia, địa vị không hề cách xa gì Yên Nam Sơn. Mắc mớ gì cô phải chịu vào vai là người có lỗi, trong khi anh ta vẫn hiên ngang ngạo nghễ như vậy?
- Yên Nam Sơn, chuyện con nhỏ búp bê kia đã bị chấn thương từ cuộc thi buổi sáng là sao vậy? Sao bọn tôi chưa được nghe về điều này?
Diêm Tần Tương vốn dĩ tính nói chuyện rõ ràng với Yên Nam Sơn một lần, ai ngờ lại bị Triệu Ngân Hoa lên tiếng trước. Mà lời này, lại khiến cô ta đang tức giận lại trở nên chột dạ, vô thức khóa chặt miệng lại, nơm nớp lo lắng ngồi xuống.
Không chỉ Diêm Tần Tương, Yên Nam Sơn cũng có chút ngoài ý muốn khi Triệu Ngân Hoa đột ngột hỏi điều này, hắn đáp:
- Cô ta gặp chút trục trặc ở bộ môn leo núi nên bị chấn thương. Chuyện này cũng chẳng quan trọng lắm nên tôi không nhắc đến.
Chỉ là, câu trả lời này càng khiến Triệu Ngân Hoa thêm trầm khí. Sắc mặt cô ta lúc này không tốt một chút nào.
Rất nhanh chóng, hội người S8 và những người khác đều nhận ra.
Triệu Ngân Hoa vốn là một kẻ tự cao và coi thường phái nữ, cô ta còn không thèm để nữ giới vào mắt. Lúc nào cũng muốn đấu với con trai để rồi thắng bọn họ, chứng minh rằng bản thân cô ta không vô dụng, yếu đuối như những người con gái tầm thường khác. Chuyện cô ta thua một nữ sinh xinh đẹp, tay trói gà không chặt như Thiên Bình, cô ta mãi mới chấp nhận được. Vậy mà giờ lại biết tin, Thiên Bình kia đang có chấn thương, mà cô ta vẫn không thắng nổi.
Nỗi nhục này, nước sông Hoàng Hà cũng không rửa trôi.
Mà, S8 bây giờ với lúc mới xuất hiện, khác xa hoàn toàn.
Lúc mới xuất hiện vân phong ngời ngời bao nhiêu, lúc này lại lụi bại bấy nhiêu. Những kẻ mạnh trước đây chưa bao giờ thua ai về khoản thể lực, nay bị đánh bại bởi những kẻ trông như bình hoa di động. Một sự thật khó mà chấp nhận nổi.
Tuy nhiên, càng cảm thấy nhục nhã, thì càng muốn chiến thắng hơn. Vì vậy, bọn họ cũng một lần nữa quyết tâm, dành lại chiến thắng cho mình, dù chỉ là một lần, cũng khát khao có một trận thắng.
"Toàn cao trung Zodiac cố lên! Tổng tiến công trận đấu cuối cùng! Cao trung Zodiac cố lên!!!"
"Tiến lên! Tiến lên! Cao trung Royal sẽ giành được chiến thắng cuối cùng! Cố lên! Cố lên!!!"
Cuối cùng, trận đấu cuối cùng – bộ môn kéo co cũng được bắt đầu.
Hai trường cao trung Zodiac và Royal cùng tiến ra sân đấu, với khí thế mãnh liệt và sự cổ vũ đầy nhiệt huyết thanh xuân của học sinh cùng trường.
- !!!
Đột nhiên, Yên Nam Sơn đang bước đi bình thường, lại thoáng bị giật mình, chính xác hơn là chột dạ, lo lắng. Cố Sùng Lâm vô tình thấy, chợt hỏi:
- Làm sao vậy?
- K- Không, không có gì!
Yên Nam Sơn phủ nhận, làm sao hắn có thể để người khác nhận ra sự bất an nho nhỏ trong lòng được, huống hồ gì là Cố Sùng Lâm.
Chẳng là, vừa rồi, hắn ta nhìn thấy Song Tử ở đoàn người đang tiến đến, có chút sợ hãi.
Cuộc thi kéo co. Vô cùng quen thuộc và đơn giản. Số lượng tuyển thủ hai bên phải bằng nhau. Hai đội cầm hai bên của đoạn dây thừng lớn, đứng vào vạch kẻ có chiều dài như nhau so với trọng tâm. Khi trọng tài thổi còi, hai đội sẽ dùng sức kéo dây thừng về phía mình, cho đến khi có một đội bị kéo qua cả vạch mức trung tâm, đội còn lại sẽ chiến thắng.
Trò chơi này, chính là dựa vào thể lực của tuyển thủ, đồng thời, mọi người đều đồng tâm hiệp lực với nhau. Kết thúc trận đấu, cũng là kết thúc cuộc thi ở sự kiện Sống Còn. Để nó là trò chơi cuối cùng, quả thật mang ý nghĩa nhân văn.
Theo đề xuất của Xử Nữ. Kéo co không chỉ cần mỗi thể lực, mà còn phải dựa vào vị trí các tuyển thủ, sắp xếp vị trí đứng sao cho hợp lý. Tỷ dụ như tổng thể 24 người sẽ chia thành ba đoạn: đầu, giữa và cuối. Cần cử mỗi người đại diện có sức mạnh đáng tin đứng đầu mỗi đoạn. Người đầu tiên nắm dây thừng, phụ trách đoạn đầu sẽ là Bạch Dương, người phụ trách đoạn giữa là Ma Kết và người cuối cùng nắm sợi dây sẽ là Song Tử.
Theo sắp xếp, thứ tự đứng của mọi người như sau:
Bạch Dương/Sư Tử/Song Ngư/Long Cự Nhân/Lý Nghiên/Nhân Mã/Kim Ngưu/Ân Tuệ Dương/Triệu Lệ Nghi/Hoắc Tử Nha -> Ma Kết/Thiên Yết/Cự Giải/Bảo Bình/Lăng Tần/Tống Thanh/Kim Tử Hoa/Như Hòa/Xà Phu/Tiêu Vỹ/Tử Hàn/Xử Nữ/Giải Hoa Thần -> Song Tử.
"Chuẩn bị... ROÉT!"
"Hàn Bạch Dương! Bạch Sư Tử! Doãn Song Ngư! Long Cự Nhân! Lý Nghiên! Trịnh Nhân Mã! Lãnh Kim Ngưu! Ân Tuệ Dương! Triệu Lệ Nghi! Hoắc Tử Nha! Dương Ma Kết! Lãnh Thiên Yết! Lâm Cự Giải! Diệp Bảo Bình! Lăng Tần! Tống Thanh! Kim Tử Hoa! Như Hòa! Giao Xà Phu! Tiêu Vỹ! Lâm Tử Hàn! Âu Dương Xử Nữ! Giải Hoa Thần! Dương Song Tử! Cao trung Zodiac cố lên! Cao trung Zodiac vô địch! Cao trung Zodiac bách chiến bách thắng! Yeah!"
"Cao trung Royal xuất chinh! Vương miện cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta! Danh môn thế gia Fighting! Stronger Eight Fighting! Royal High Shool Fighting! Fighting! Fighting! Fighting! Yeah!"
"Hàn Bạch Dương! Bạch Sư Tử! Doãn Song Ngư! Long Cự Nhân! Lý Nghiên! Trịnh Nhân Mã! Lãnh Kim Ngưu! Ân Tuệ Dương! Triệu Lệ Nghi! Hoắc Tử Nha! Dương Ma Kết! Lãnh Thiên Yết! Lâm Cự Giải! Diệp Bảo Bình! Lăng Tần! Tống Thanh! Kim Tử Hoa! Như Hòa! Giao Xà Phu! Tiêu Vỹ! Lâm Tử Hàn! Âu Dương Xử Nữ! Giải Hoa Thần! Dương Song Tử! Cao trung Zodiac cố lên! Cao trung Zodiac vô địch! Cao trung Zodiac bách chiến bách thắng! Yeah!"
"Cao trung Royal xuất chinh! Vương miện cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta! Danh môn thế gia Fighting! Stronger Eight Fighting! Royal High Shool Fighting! Fighting! Fighting! Fighting! Yeah!"
Trận đấu cuối cùng, càng khiến toàn bộ sân vận động quốc tế càng thêm ầm ầm khí thế. Không riêng gì phân khu F, mà những phân khu còn lại, nơi nơi đều ầm ầm tiếng hô hét của khán giả, tiếng đồng thanh cổ vũ của từng trường, tiếng còi, tiếng loa vang lên như một lễ hội to lớn. Vì đã đến trận cuối, nên ai ai cũng mang hết tâm sức của mình và đón chờ và hô hào.
Mà, tiếng còi trọng tài vừa vang lên, sợi dây thừng ở giữa trọng tâm đã căng lên như dây đàn. Sức giằng co từ hai bên, khiến sợi dây như muốn đứt toạc ra. Cảnh tượng hai đội của hai trường thi đấu giữa sân, trông thật căng tràn sức trẻ và tươi rói.
- Oaaaaaaa! Kyaaaaaaaaaa!
Chỉ mới vài giây trôi qua, cả khán đài, đặc biệt là nữ giới, hầu như ai cũng bật dậy hô hào hú hét phấn khích tột cùng. Lý do... Ầy, lý do lại là các đường gân nam tính của các tuyển thủ nga.
Bạch Dương đứng đầu, đảm nhiệm trọng trách "gương mặt đại diện", dùng cả cơ thể để nhích từng chút, từng chút đoạn dây thừng về phía đội mình. Gân xanh theo cánh tay bắt đầu nổi lên mạnh mẽ, bắt đầu từ cơ mặt luồn xuống hai bàn tay, kích thích người xem vô cùng.
Bạch Dương đã như thế, thì cái đầu đinh cùng cơ thể cao lớn của Sư Tử phía sau còn hút hồn đến mức nào?
Song Ngư bình thường an tĩnh, nói khó nghe chút là theo trường phái lười biếng, ít vận động. Thế nhưng không có nghĩa cơ thể anh như cái bánh mềm. Các nữ sinh trường Zodiac phát hiện thêm, anh trai Yên gia phía sau Sư Tử cũng có cơ thể nam tính không kém.
Ai da... Mọi người soi thêm về các tuyển thủ của Zodiac, càng soi thì càng phát hiện ra có rất nhiều cực phẩm. Trận đấu này, hệt như một màn rửa mắt a. Vì tất cả tuyển thủ đều hội tụ đầy đủ trong lượt thi đấu này.
Trên khán đài thì như thế, dưới sân đấu thì...
- Móa nó... sắp thắng chưa vậy? Má nó!
Triệu Lệ Nghi nắm lấy dây thừng mà rát hết cả tay, mặc dù đã đeo găng tay bảo hộ vào rồi, không khỏi than oán hô lên. Thấy cô ta ồn ào, Hoắc Tử Nha cũng quát:
- Con mẹ nó, mày lải nhải gì vậy Triệu Lệ Nghi! Im mồm đi có được không vậy? Ồn ào!
- Mày mới là im mồm á, cái thằng lưu ban đái dầm!
- Ơ cái định mệnh! Mày giỡn mặt với lão tử à?
- Chời đụ ơi, hai đứa mày đều câm hết mồm lại đi! _Kim Tử Hoa cách xa xa phía sau hét lên.
- Oái!
Đột nhiên, Triệu Lệ Nghi bị giật ngược về phía trước. Mà không chỉ riêng mình cô ta, cả đội của trường Zodiac đều bị lôi ngược về phía Royal. Bạch Dương hình như đã kiệt sức?
- Má nó sao kéo lê ghê vậy? Ếu! Tao ếu cho phép!!!!
Triệu Lệ Nghi không cam tâm đội mình đang mất thế thượng phong, liền ngoan cố muốn giữ chân mọi người lại. Chỉ là, sức cô ta nào có nhiều, trong đoàn người, cô ta chỉ như châu chấu đang vùng vẫy một cách vô vọng mà thôi.
- Chết tiệt! Mày thật có dùng sức không vậy? Đúng là yếu như sên mà!
Hoắc Tử Nha giây trước như muốn cãi nhau với Triệu Lệ Nghi, giây sau lại đưa tay túm đoạn dây mà Triệu Lệ Nghi phụ trách, gồng sức kéo về phía mình, còn chặn Triệu Lệ Nghi lại cho cô khỏi bị kéo lê đi.
Chỉ là, hành động này của hắn khiến Triệu Lệ Nghi có chút ngờ người ra.
Pặc!
Chẳng biết là do sức mạnh của Hoắc Tử Nha thực sự có hiệu nghiệm, hay là do đối thủ đã mắc phải tật gì, mà cả đoàn người đang bị kéo lê lại dừng lại. Dây thừng bị lệch khỏi trọng tâm một khoảng, đã dừng lại.
Soạt!
Ngược lại, trọng tâm của dây thừng đang dần dần trở về vị trí ban đầu.
Soạt! soạt!
Sợi dây thừng thế mà như rắn, trườn trong lòng bàn tay mỗi người, ngày càng hướng về phía trường Zodiac. Nó cứ "trườn" mãi, không có dấu hiệu là dừng lại. Ngược lại, so với tốc độ chiếm thế thượng phong của trường Royal còn nhanh hơn.
Hóa ra, bây giờ trường Zodiac mới bắt đầu nghiêm túc.
- Này... cái này...
- Tất cả, mau dùng sức khống chế lại!
- Không... không được!!!
"Roét!"
Rốt cuộc, tiếng còi kết thúc trận đấu của trọng tài cũng đã vang lên.
"Bộ môn Kéo co kết thúc! Trường cao trung Zodiac giành chiến thắng! Tỷ số bán cuộc của phần thi tập thể là 16 – 02! Hiện tại, trường cao trung Zodiac là trường giành thắng lợi trong phần thi tập thể!"
"YEAH!!! HOAN HÔ! HOAN HÔ!"
"CAO TRUNG ZODIAC VÔ ĐỊCH! CAO TRUNG ZODIAC VÔ ĐỊCH!"
Lời của trọng tài vừa kết thúc trận đấu, cũng như tổng lại tỷ số của phần thi buổi chiều này vừa được công bố. Toàn thể khu khán đài của trường Zodiac đều đồng loạt đứng lên, hò hết lớn tiếng, náo nức reo mừng.
Cuối cùng, để kết thúc ngày thi đấu của sự kiện ngày hôm nay, không chỉ riêng hai trường cao trung thi đấu ở phân khu F, mà tất cả các trường cao trung đang có mặt trong ngày hôm nay, đều cùng nhau quay tụ chính giữa sân vận động như lúc bắt đầu buổi sáng. Cả thảy 12 trường cao trung tham dự hôm nay, sau một ngày dài, nay lại hội tụ tại giữa sân vận động để lắng nghe kết quả cuối cùng đến từ ban tổ chức.
Một lần nữa, tiếng nhạc, tiếng trống nổi lên thùng thình, náo động bầu không khí thêm một phen.
- Hello, lại gặp nhau nữa rồi!
Trước khi MC thông báo kết quả và trao giải cho người thắng cuộc, trường IF thế mà lại xếp hàng bên cạnh trường Zodiac, giọng nói này, chẳng ai khác ngoài Dịch Thiên Ân.
- Sao rồi? Trường cậu chiều nay vẫn giữ vững phong độ dẫn đầu chứ hả?
Bạch Dương bắt chuyện ngay lập tức, câu trả lời của Dịch Thiên Ân quả y như mong đợi của mọi người, cậu vô cùng cao hứng đáp:
- Tất nhiên rồi! Nếu không, trường tôi gắn mác trường thể thao chỉ để vui mắt thôi sao haha? Uả?
Đang nói, đột nhiên hàng người cá biệt đầu trọc đứng ở hàng kế bên trường Zodiac lọt vào tầm mắt của Dịch Thiên Ân, khiến cậu tò mò:
- Bọn họ, là tuyển thủ của Royal à?
Những người bạn của Dịch Thiên Ân cũng theo ánh nhìn của cậu mà nhìn sang S8, không phủ nhận mà trả lời:
- Ừ, bọn họ thay thế cho một vài người bên Royal vào buổi chiều!
- Ở mê cung tôi có nhìn thấy bọn họ, nhưng không nghĩ là người của trường Royal. Với lại lúc sáng, khi Royal và trường cậu cùng lên sân khấu, tôi đâu thấy họ, hóa ra là thế!
Chẳng biết trùng hợp kiểu gì, Triệu Ngân Hoa đang đứng đột nhiên quay đầu lại, lại bắt trúng ánh mắt Dịch Thiên Ân đang nhìn phía mình, người có hơi ngẩn ra.
- A, là cô bạn cá tính lúc nãy gặp, hi!
Dịch Thiên Ân thân thiện đưa tay chào trước, khiến Triệu Ngân Hoa không biết bị gì, lại luýnh quýnh quay đi.
"Xin chào toàn thể quý khán giả, các nhà đầu tư và quý nhà trường cao trung các quận đã có mặt trong ngày hôm nay. Thật là nhanh, mới đó là ngày thi đấu hôm nay của sự kiện "Trường đấu trường" đã kết thúc. Giờ đây, trước mặt chúng ta là mười hai đội tuyển thủ tham gia thi đấu hôm nay! Và đây là khoảng khắc mà ai ai cũng chờ đợi, chờ đợi ban tổ chức công bố kết quả thi đấu cuối cùng của mỗi cặp đối thủ!"
Ngay lúc này, giọng của MC cất lên, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người:
"Không để quý vị chờ lâu, ngay bây giờ, tôi sẽ công bố trường thắng cuộc đầu tiên!..." – Ngừng một chút, MC làm vẻ mặt hồi hộp, khiến ai ai cũng tò mò, rồi anh ta hô lớn:
"Trong trận đấu giữa trường cao trung Zing và trường cao trung Windy, cao trung Windy chiến thắng!"
"Trận đấu giữa trường cao trung Zaymon và trường cao trung Châu Hoa, cao trung Zaymon chiến thắng!"
"Trận đấu giữa..."
"..."
Lần lượt, các trường cao trung chiến thắng sẽ tiến lên chỗ MC để nhận giải thưởng.
"Trận đấu giữa trường cao trung I.F và trường cao trung Zendis, cao trung I.F chiến thắng!"
Nghe tên trường mình, I.F liền tự hào đi lên, dẫn đầu là Dịch Thiên Ân. Cậu ta ra hiệu với đám bạn Zodiac, ý chỉ rằng tôi lên đó trước, chờ mấy cậu. Cũng chẳng lâu sau, MC lại công bố kết quả của trận đấu cuối cùng:
"Trận đấu giữa cao trung Royal và cao trung Zodiac, cao trung Zodiac chiến thắng!"
- YEAHHHHHHH!
Bùm bùm bùm bùm!
Kết quả đã công bố, tất cả khán đài đều ầm ầm vỗ tay, pháo giấy nổ xung quanh lòng sân bụp bụp, trông vô cùng sôi nổi. Điệu nhạc chúc mừng vang lên, giống hệt như những buổi lễ bế mạc khác.
"Vâng, và thế là ngày thi đấu thứ sáu của sự kiện Trường đấu trường đã kết thúc! Chúng tôi thay mặt ban tổ chức và Bộ giáo dục, xin gửi đến quý khán giả, quý nhà trường, các em tuyển thủ của cuộc thi, lời cảm ơn và lòng tri ân chân thành nhất! Vâng, sự kiện Trường đấu trường vẫn chưa kết thúc, mà ngày mai, mới là ngày lễ trọng đại và long trọng nhất! Mong quý khán giả, quý nhà trường hai bên, các em tuyển thủ tham dự đầy đủ! Để chúng ta tham dự lễ bế mạc sự kiện, thưởng thức các tiết mục văn nghệ phong phú và đặc biệt, Ban tổ chức sẽ công bố thứ hạng và tỷ số cụ thể của các trường trong sự kiện lần này! Và sẽ trao thưởng, vinh danh ba ngôi trường đứng đầu sự kiện! Mong mọi người đừng bỏ lỡ nhé!"
"HOAN HÔ! YEAH!"
Lời MC vừa dứt, mọi người đứng trên khán đài đều bừng bừng khí huyết, hô hào tán thưởng.
Rầm rập... rầm rập...
Đột nhiên, ngay lúc mười hai trường đều đang chuẩn bị giải tán khỏi lòng sân, thì có một đội nhóm những người đàn ông mặc công sở đến. Một người đại diện đi đến trước mặt MC và ban tổ chức, giơ thẻ hành nghề lên, nói:
- Xin chào, tôi là thanh tra Ngụy Thanh Ngôn của sở cảnh sát thành phố, thuộc đội 12 cục hình sự! Chúng tôi được báo cáo có người giở trò đối với an toàn của các công cụ, thiết bị được dùng để thi đấu trong suốt sự kiện Trường đấu trường ở phân khu F ngày hôm nay! Mong quý vị có tinh thần hợp tác!
Cùng lúc đó...
Khu vực dành cho Hiệu trưởng các trường...
Rầm rập! Rầm rập!
Cạch!
Các vị hiệu trưởng đang chăm chú xem kết cục của toàn trận đấu. Trong khi hiệu trưởng trường Royal đang rất cay cú vì trường mình thua, thì lại có tiếng động như muốn đất sập đến nơi từ bên ngoài vọng vào. Cửa mở, đã có một đội ngũ những người mặc đồ công sở tiến vào:
- Xin chào, tôi là công tố viên Thẩm Bình của viện công tố Zodiac! Chúng tôi có lệnh bắt giữ một người có hành vi giao dịch với một tổ chức tội phạm! _Công tố viên vừa đưa tờ giấy đã được viện công tố thông qua lệnh bắt giữ người lên, rồi nhìn xung quanh hỏi:
- Cho hỏi ai là Uông Nhất Minh vậy?
Lời của công tố viên vừa dứt lời, ánh mắt của những người còn lại đều hướng về một phía. Mà sắc mặt của hiệu trưởng trường Royal, Uông Nhất Minh đã biến chuyển từ lâu.
Ngay cả hiệu trưởng Mạc cũng không biết tình huống trước mắt là gì.
------------- End Chap 199 -------------